Đọc truyện Full

Chương 94

“thẳng tiến chẳng lùi”

“Đó là… bầy tinh thú?” Hoắc Kiếm đứng trên nóc tòa nhà nhìn về phía bóng tối xa xa, thậm chí bọn họ đứng ở đây cũng có thể cảm thấy mặt đất rung động.

“Dẫn tới nhiều tinh thú cấp cao như vậy?” Nghe được tiếng kênh phát thanh, Tư Đồ Gia theo bản năng nói, “Những người ở trường Damocles điên rồi.”

Thái Ngô Đức là tổng binh của đội tuyển trường, dẫn đội tuyển đứng phía sau bảo vệ Ứng Tinh Quyết. Gã lặng lẽ nhìn về phía xa, không biết vì sao gã cảm giác chuyện này phỏng chừng không thoát khỏi dính dáng tới Vệ Tam.

Vệ Tam mới cấp A đã có thể làm cho Samuel đi tìm viện Bình Thông liên thủ, cuối cùng thành công làm mích lòng hai trường quân sự. Lúc này cô nàng bỗng nhiên lên cấp 3S, không quấy phá long trời lở đất cũng không phải phong cách của cậu ấy.

Dù sao lấy kinh nghiệm từ cuộc sống ngắn ngủi của Thái Ngô Đức mà nói, gây chuyện với tội ai cũng đừng gây với Vệ Tam. Nhớ năm đó gã ở Sao 3212 cũng là đứa con cưng của trời, chẳng phải bởi vì bắt nạt người trong lớp Vệ Tam, thế là bị cậu ấy để mắt, suốt ngày bị đè lên đánh đó sao.

Đến Đế Quốc, bởi vì bị người ta đè đánh riết cũng đã quen nên bình thường mỗi khi liên tiếp bại trận, chất lượng tâm lý gã vẫn mạnh. Mạnh đến mức ngay cả giáo viên cũng không nhìn nổi, thế là cho gã đãi ngộ tốt hơn.

Than ôi, chuyện cũ nghĩ lại mà kinh, nói nhiều cũng là nước mắt.

Thái Ngô Đức đứng ở phía trước đội tuyển tự hỏi liệu trường của gã có thể giành chức vô địch cả giải hay không. Ban đầu đặt cược cho Đế Quốc cùng các bạn cùng lớp, sau đó nhìn thấy trong danh sách dự thi có Vệ Tam, gã lại lén đặt cược một khoản tiền cho trường Damocles.

Tuy nhiên… Thái Ngô Đức nhìn thoáng qua chỉ huy chính phía trước. Ý chừng Đế Quốc bọn họ có thể thắng đi. Các trường quân sự khác cùng lắm cũng chỉ có toàn bộ thành viên 3S, trong khi chỉ huy chính bọn họ là tồn tại cấp siêu 3S. Vệ Tam cũng không thể từ cấp B lên cấp 3S rồi còn vươn lên một bước nữa, có phải mấy cây pháo đốt đít đâu.

“Tôi đi xem một tí.” Tư Đồ Gia quay đầu nói với Ứng Tinh Quyết. Thấy anh không phản đối, y nhảy thẳng xuống từ cao ốc và rơi vào đêm đen, giây tiếp theo Lưỡi Đao Gió giang rộng đôi cánh bay lên bầu trời và bay thẳng về phương xa.

Tư Đồ Gia điều khiển Lưỡi Đao Gió bay về phía bầy tinh thú bên kia. Đến gần y mới phát hiện phía trước có năm người, rõ ràng chỉ có đội chủ lực của trường Damocles.

“Đó là người chim của trường Đế Quốc?” Vệ Tam rút đao của mình ra khỏi mình tinh thú, “Bọn họ không nhổ cờ mà ở lại xem kịch à?”

Người chim?

Mấy người Kim Kha phản ứng một hồi, kế đó nhìn cánh Tư Đồ Gia cách đó không xa mới hiểu rõ.

Hoắc Tuyên Sơn đạp hai chân lên bụng tinh thú bay, lật hai vòng trên không trung: “Cậu coi tất cả chiến sĩ độc lập có cơ giáp hạng nhẹ là người chim à.”

“Không có.” Vệ Tam chờ tinh thú đối diện xông tới bèn lập tức bay lên trời, lộ ra Liêu Như Ninh đang chạy tới từ sau lưng. Cô rơi xuống đất và đổi vị trí cho Liêu Như Ninh, đoạn ra tay với tinh thú bên khác nhưng cũng không quên giải thích, “Cậu không phải, các trường quân sự khác có quá nhiều, không nhớ rõ tên.”

Lúc này cơ giáp ba người đã có vết thương lớn nhỏ, nhưng hễ mà họ vừa có cơ hội là đã bắt đầu nói chuyện phiếm.

Ngược lại, khán giả trong livestream gấp đến mức muốn sặc.

[Van mấy cậu câm miệng, đừng nói nữa! Tiết kiệm một chút sức mạnh, có rất nhiều tinh thú đằng sau kia kìa!]

[Tại sao họ không lo lắng chút nào, tôi thấy tim mình muốn nhảy ra ngoài rồi.]

[Nói họ đánh bao lâu rồi, năm tiếng? Hay 7 tiếng?]

[Không chú ý, nhưng họ đã cố sức đánh tới gần điểm cuối rồi. Gần như có thể nhìn thấy tòa nhà phía kia.]

Tư Đồ Gia Phi bay giữa không trung cách bọn họ một khoảng. Y nhìn một hồi cuối cùng xoay người muốn trở về báo cáo.

“Đi ngay bây giờ, không ở lại à? Nơi này nhiều tinh thú như vậy, các cậu có chắn là không muốn?” Vệ Tam thấy Tư Đồ Gia muốn đi thì hô to lên với y, “Đều là tài nguyên cả đấy.”

Tư Đồ Gia đã xoay người chợt nghe được câu này: “…” Người ở trường Damocles không bị bệnh chứ hả?

Y quay đầu nhìn xuống dưới và bất giác tính toán trong đầu mình, hình như… có thể trao đổi rất nhiều tài nguyên.

Lưỡi Đao Gió giương cánh trở về điểm đích, Tư Đồ Gia trước khi bước lên nóc nhà đã thu cơ giáp lại, từ giữa không trung nhảy xuống và một đầu gối khuỵu xuống đất.

Y đi thẳng về phía Ứng Tinh Quyết: “Là đội chủ lực của trường Quân sự Damocles.”

Cơ Sơ Vũ: “Chỉ có đội chủ lực?”

Tư Đồ Gia gật đầu: “Không nhìn thấy đội tuyển trường của bọn họ, trên người chỉ huy chính của họ như có thứ gì đó nên những tinh thú kia vẫn đi thẳng về phía cậu ta.”

Ứng Tinh Quyết đứng dưới cờ ngước mắt lên: “Các cậu ngửi thấy mùi gì?”

Mọi người sửng sốt, Cơ Sơ Vũ lấy thẳng mặt nạ xuống để tiếp xúc với không khí độc hại, cậu ta ngửi một hồi: “Mùi hôi lẫn thơm.”

Đường đua Cốc Vũ mở cửa mỗi năm một lần, môi trường bên trong khắc nghiệt, có không khí không chỉ độc hại mà còn khó chịu. Mặt nạ có thể lọc hiệu quả và ngăn mùi nên dù lúc đầu có một mùi như có như không, nhưng mọi người chả màng, chỉ coi như bình thường.

“Có thể trường Damocles có được vật liệu tốt gì rồi.” Công Nghi Giác cau mày, anh ta là cơ giáp sư nên biết rằng một số ít vật liệu tự nhiên có mùi hấp dẫn tinh thú, càng hấp dẫn nhiều tinh thú càng chứng tỏ chất lượng vật liệu đó càng cao.

“Bắt đầu từ đêm đó, tinh thú trên đường đua Cốc Vũ đã rục rịch.” Ban đầu tất nhiên Ứng Tinh Quyết không biết là trường nào, anh chỉ trong nháy mắt đó cảm nhận được cảm xúc của tất cả tinh thú, nên mới quyết định cho đội Đế Quốc dẫn đầu chạy tới đích, ngừa có chuyện ngoài ý muốn.

Người tới đầu tiên phải là trường Đế Quốc.

Ở lại đây là vì anh muốn biết cái gì gây ra chuyện di chuyển không theo lẽ thường của tinh thú.

“Muốn cướp không?” Tư Đồ Gia hỏi thẳng.

“Không cần.” Ứng Tinh Quyết đi xuống đài cắm cờ, đứng ở rìa tòa nhà, “Nếu bọn họ dám mang theo vật liệu đó về đích thì không ai có thể cướp được.”

Mọi người nhớ lại những gì Damocles đã làm trong giải đấu năm đó, đám người này chỉ có bộ não muốn chết không muốn mạng, dám kéo mọi người chết cùng nhau.

Ứng Tinh Quyết nghiêng mặt hỏi Công Nghi Giác: “Trong vật liệu cậu biết có loại nào không thể che đậy được mùi?”

Hai chữ không có vừa với bên miệng Công Nghi Giác, đột nhiên anh ta giật mình: Tại sao đám người ở trường Damocles không dùng tinh thú bị chém giết để đổi lấy thứ gì có thể che vật liệu?

Giống như ba người bây giờ liều mạng đối phó với tinh thú cuồn cuộn không ngừng kia, bọn họ có mưu đồ gì?

Trừ khi… chỗ đổi không có hộp che thích hợp.

Liên bang phát triển cho đến bây giờ mà vẫn không thể tìm thấy hộp che thích hợp thì hoặc là vật liệu mới hoặc hiếm đến mức không có vật liệu ở chỗ trao đổi.

Công Nghi Giác lúc này nảy sinh suy nghĩ giống với Tư Đồ Gia: “Bọn họ mệt mỏi đối phó với tinh thú, khi đó chúng ta ra tay, chưa chắc gì…”

Ứng Tinh Quyết giơ tay lên, ý bảo anh ta không cần nói thêm: “Hoắc Kiếm, Tư Đồ Gia, hai cậu đi chém giết tinh thú, chọn cấp 3S.”

Tư Đồ Gia sửng sốt: “Muốn đi thật à?”

Cơ Sơ Vũ nghe vậy lạnh lùng đáp: “Không dễ dàng gặp được biển tinh thú cấp cao, nhất là đấu trường trước. Hiện tại là thời cơ tốt nhất để tích lũy tài nguyên, cậu có bất mãn gì?”

Tư Đồ Gia: “… Không có.” Y chỉ cảm thấy một lần nữa đi qua thì hơi mất mặt, nhất là sau khi đã bị cái tên chiến sĩ bên Damocles nói tới.

“Vệ Tam, lưng cơ giáp của cậu bị hao tổn, cứ làm tiếp nữa sẽ ảnh hưởng đến lực phát ra của hai tay.” Ứng Thành Hà ở trong khoang cơ giáp nhìn số liệu cơ giáp ba người ngay thời gian thực, “Tìm cơ hội để cho tôi sửa.”

“Sửa cái gì mà sửa.” Vệ Tam đưa hai tay chuyển đao, bước nhanh về phía trước đối đầu với răng tinh thú, “Cậu ở trong khoang cơ giáp, đừng đi ra!”

Bọn họ chỉ cần dừng lại là tinh thú liền vây quanh bốn phương tám hướng, Vệ Tam đã đếm không ra nổi đây là lần thứ mấy phá vòng vây.

Liêu Như Ninh và cô tựa lưng vào nhau, Hoắc Tuyên Sơn ở trên không trung đối phó với tinh thú bay. Hai người chống đỡ tinh thú phía sau, Vệ Tam thì phụ trách mở đường phía trước.

Kim Kha cắn răng: “Tôi sẽ cho các cậu 5 phút để sửa chữa.”

Hai tay Vệ Tam nắm cán đao kéo sang một bên chân, hợp đao trong nháy mắt biến thành đao hình quạt. Cô đi xuyên qua giữa hai con tinh thú cấp cao, cận chiến vật lộn, trên mặt Chu Giáng máu không là máu: “…Lấy đâu ra năm phút?”

Vừa dứt lời, động tác tinh thú phía trước thốt chậm lại, xoay quanh tại chỗ.

“Nhanh!” Kim Kha le lên nặng nề.

Đó là tấn công cảm giác!

Trong tình huống cực hạn, Kim Kha mạnh mẽ giác ngộ làm thế nào dùng cảm giác để tấn công tinh thú.

Ứng Thành Hà trước hết đi xuống từ trong khoang cơ giáp trong khi xung quanh toàn là tinh thú. Vệ Tam hoảng sợ bèn lập tức chạy đến bên cạnh anh.

“Chỉ huy nào cũng ghê gớm như vậy á?” Vệ Tam vừa cảnh giác tinh thú xung quanh, vừa nhìn Kim Kha và hỏi.

Không cần ra tay, tung thẳng cảm giác ra là ngay cả tinh thú cũng không cần cận chiến.

Cựu kỹ sư Vệ Tam hâm mộ, cô cũng muốn loại kỹ năng chỉ động não là có thể gây chuyện chuyện. Đối mặt với những con tinh thú vừa thối vừa xấu này thì làm chiến sĩ độc lập đúng là trần ai quá.

Ứng Thành Hà vội vàng sửa chữa cơ giáp cho cô tại chỗ, tay di chuyển nhanh như ảnh mờ, nào có nghe thấy cô nói gì.

“Được rồi!” Ứng Thành Hà nhảy xuống khỏi cơ giáp Vệ Tam, la lên về phía Kim Kha.

Kim Kha thu hồi cảm giác với vẻ mặt tái nhợt trong khoang cơ giáp, tinh thú phía trước trong nháy mắt điên cuồng tấn công bọn họ.

Vệ Tam chắn trước mặt Ứng Thành Hà, đao hình quạt vung lên rồi biến trở về hợp đao, cô làm người mở đường phía trước.

Bề ngoài cô như không có chuyện gì xảy ra, này thì chọc cười nói chêm vơi mọi người, thật ra ở trong khoang cơ giáp, máu mũi cô đã chảy ra làm ướt cả cổ áo. Nhưng từ đầu đến cuối, Vệ Tam chẳng ngừng chiến đấu.

Không riêng gì cô, bốn người khác đằng sau cũng chưa từng buông lỏng.

Hiện trường trực tiếp

“Lá gan đủ lớn.” Ứng Nguyệt Dung nhìn đội chủ lực của trường Damocles trong trong màn hình, cũng không biết là đang nói Kim Kha làm chuyện ngoài khả năng tìm cơ hội không ngừng, hay là Ứng Thành Hà, người đi ra khỏi cơ giáp ngay để sửa chữa cho ba chiến sĩ độc lập.

“Lần này đối với trường Quân sự Damocles mà nói, đúng là được lợi lớn hơn hại.” Tập Hạo Thiên mở lời, “Bấy giờ chỉ huy chính của bọn họ đã bắt đầu dùng cảm giác tấn công rồi.”

Sự tiến bộ lớn nhất là lúc giữa sự sống và cái chết.

Về phần giáo viên dẫn đội Damocles bên kia, Hạng Minh Hóa đã không tỉnh táo lại được nữa, ông bắt đầu âm thầm run chân, không ngừng thì thào: “Nhanh lên, nhanh lên!”

Giải Ngữ Mạn chặn tầm mắt của mấy giáo viên dẫn đội trường khác, bà đá Hạng Minh Hóa một cái: “Bình tĩnh một chút, có Vệ Tam ở đó.”

Hạng Minh Hóa: “Có em ấy mới làm tôi lo lắng.”

Vệ Tam có quá nhiều yếu tố bất ổn.

Ông một hồi lo lắng thân thể Vệ Tam chịu không nổi, một hồi lại lo lắng Vệ Tam bỗng gây chuyện.

“Người của trường Quân sự Đế Quốc đã đến.” Giải Ngữ Mạn ngửa đầu nhìn màn hình.

Chẳng qua Hoắc Kiếm và Tư Đồ Gia cũng không trực tiếp rơi vào bên phía trường Damocles, ngược lại họ chạy tới bên cạnh, quét tinh thú từ phía sau.

“Thôi đi, còn không phải đi rồi à.” Liêu Như Ninh đặt đao đặt lên lông thú đã chết để lau sạch vết máu, “Những người ở trường Đế Quốc làm sao mà buông tha cho cơ hội tốt như vậy.”

“Vệ Tam, cậu đi rút cờ, không cần quan tâm đến chúng tớ.” Kim Kha nhìn tinh thú phía trước bắt đầu gia tăng, đột nhiên nói, “Động tác nhanh lên, làn sóng tinh thú thứ hai sắp tới rồi.”

“Biết rồi.” Vệ Tam ngửa đầu nhìn về phía tòa nhà cuối cùng, trên nóc nhà có người của trường Đế Quốc, những người đó đang nhìn về phía bọn cô.

Cô khép đao biến nó thành đây đao lớn ban đầu, cầm cán đao dài, hai chân cô mạnh mẽ chạy về phía tòa nhà kết thúc. Cây đao được cô kéo ở phía sau, cô thấy thú giết thú, lấy giết làm phòng thủ, thẳng tiến chẳng lùi.

“Cây đao của Vệ Tam này có chút thú vị.” Công Nghi Giác đứng ở tầng cao nhất của tòa cao ốc nhìn xuống nơi xa, kinh ngạc cho hay, “Tôi còn chẳng biết Ứng Thành Hà có thể làm ra loại vũ khí này đấy.”

– ——————-

Tác giả có lời muốn nói:

Vệ Tam: Nói cái gì đó?

Phím tắt:←

Phím tắt:→

Chương trước
Chương sau


Tiểu thuyết cùng thể loại

Hôm Nay Chưa Biến Thành Thú Bông
Hôm Nay Chưa Biến Thành Thú Bông
Nhưng đến khi Bạch Ấu Vi – cô gái cá tính bị cuốn vào trong sương mù và nghe giọng nói lạnh thấu xương mến dạng như máy tính kêu gọi mình: “Keng! Chào mừng bạn đến với…
Hôm Nay Tiêu Tiền Chưa
Hôm Nay Tiêu Tiền Chưa
Người chết lại đụng phải ác ma, còn có cơ hội tồn tại ai chẳng muốn? Và Tô Ngự, một kẻ không may qua đời trong nhà thuê đã nhận được triệu của một ông lão đại. Để…
Kế Hoạch Theo Đuổi Vợ Yêu
Kế Hoạch Theo Đuổi Vợ Yêu
Tề Tiểu Tô có hoàn cảnh vô cùng đáng thương khi cô đang trong trạng thái nghèo rớt mùng tơi, không chỉ vậy mà còn phải ăn nhờ ở đậu, cuối cùng bị một Hệ thống thông minh…
Kiều Nhi Sống Lại, Mưa Nhẹ Bay Bay
Kiều Nhi Sống Lại, Mưa Nhẹ Bay Bay
Vương Diễm Kiều sống một kiếp đoạn trường, mười tám năm lưu lạc, bị vùi dập trong chốn phong trần, thanh lâu đã trải, thanh y cũng từng, có chồng rồi lại mất chồng,… Vất vả lắm nàng…
Từ Giới Giải Trí Đến Nhà Giàu Số 1
Từ Giới Giải Trí Đến Nhà Giàu Số 1
Dương Lỗi đột nhiên nhận được một hệ thống đầy bí ẩn, cho phép anh đổi toàn bộ đồ vật bằng danh vọng. Mặc dù anh theo chủ nghĩa vô thần, nhưng sự xuất hiện của hệ thống…
Xông Vào Kinh Đô Cùng Chuột
Xông Vào Kinh Đô Cùng Chuột
Một con chuột lười tham tài tham ăn, một con chuột hiệp nghĩa, đang nói đến hai con chuột ư? Không phải! Chỉ có một con, tên Đan Tầm. Nó giúp đỡ Tả Khâu phá án, giúp đỡ…

0
Bình luậnx
Đọc truyện Full