“siêu cấp 3S được bán sỉ à?”
“Kỳ lạ…” Bác sĩ Tỉnh Thê nhìn vào báo cáo xét nghiệm, “Không biết vì lý do gì mà khí đen trong cơ thể cháu bây giờ đã trở thành đá mài đao cho cảm giác.”
Từ đầu khí đen và cảm giác trong cơ thể Vệ Tam vẫn luôn ở trong trạng thái giằng co, hơn nữa khí đen mơ hồ chiếm thượng phong, nhưng hiện tại cảm giác đột nhiên áp đảo được khí đen.
“Tại sao chưa hết một ngày nữa mà đã thay đổi tốt hơn rồi?” Tỉnh Thê lẩm bẩm, tuyệt nhiên không nhận ra bầu không khí quỷ dị giữa hai người đối diện, “Chẳng lẽ cấp siêu 3S mạnh như vậy?”
“Khí đen có khả năng cắn trả lần nữa không?” Ứng Tinh Quyết hỏi.
“Cắn trả? Có lẽ…” Tỉnh Thê kéo ghế ngồi xuống, lại một lần nữa lật lại tất cả báo cáo kiểm tra của Vệ Tam, hồi lâu bác ấy bỗng chốc đứng dậy nói với vẻ kích động, “Không phải cắn trả mà là dung hợp, Vệ Tam, cảm giác của cháu đang chậm rãi dung hợp với khí đen!”
Vệ Tam dựa vào tường, ngước mắt lên: “Ý bác là sau này cháu sẽ là người nhiễm bệnh hoàn toàn?”
“Không.” Tỉnh Thê nắm lấy tóc của mình, đi vòng quanh mấy lần tại chỗ, và, cuối cùng bác ấy dừng lại nói rẽ rọt từng chữ, “Cảm giác của cháu đang pha trộn với khí đen, nếu cháu có thể mãi giữ cho mình tỉnh táo như bây giờ thì cuối cùng sức mạnh của khí đen sẽ trở thành của cháu.”
“Cho nên chỉ cần cô ấy một mực thanh tỉnh là dung hợp khí đen được?” Ứng Tinh Quyết từ trước đến nay bình tĩnh tự kiềm chế thì lần này lại có chút nóng nảy.
Tỉnh Thê lắc đầu: “Chắc chắn không đơn giản như vậy, ai chạm vào một vòng tròn của bụi bẩn mà vẫn còn sạch sẽ đây? Tôi đoán nếu Vệ Tam thật sự dung hợp thành công trong trạng thái tỉnh táo thì cũng không thể tránh khỏi sẽ bị ảnh hưởng bởi khí đen. Nhẹ nhàng mà nói, có thể tính cách sẽ sinh ra một chút thay đổi, còn những thứ khác… còn phải tiếp tục quan sát.”
“Cháu cố gắng không trở nên nghiêm trọng hơn.” Vệ Tam khoanh tay, nói thoải mái.
“Dung hợp cần có thời gian.” Tỉnh Thê suy nghĩ, “Trước đây tôi đã hút máu của cháu và đã nghiên cứu lý do tại sao cảm giác của cháu tăng lên, có liên quan gì đến các chất xuất hiện trong máu không. Sau đó tôi phát hiện ra rằng cảm giác trong cơ thể của cháu không chỉ không hoạt động, mà ngay cả khí đen cũng không sinh động như những người bị nhiễm bệnh khác. Cho nên trong thời gian này, tôi sẽ tiếp tục nghiên cứu cảm giác của cháu, có lẽ tìm ra được một giải pháp. Ít nhất nó sẽ giảm bớt tình trạng của cháu.”
“Phiền bác sĩ Tỉnh.” Vệ Tam ngáp một cái, “Cháu hơi mệt, đi ngủ một giấc trước.”
Nhìn cô muốn đi vào phòng ngủ, Ứng Tinh Quyết theo bản năng gọi Vệ Tam.
Vệ Tam quay đầu nhìn anh, bỗng nhiên nở nụ cười: “Em cam đoan người tỉnh lại vẫn là em.”
…
Chuyện Vệ Tam tỉnh, Ứng Tinh Quyết không nói cho bất kỳ ai. Trong lúc đó Hoắc Tuyên Sơn lại tới một lần nữa, giống như lần trước, toàn nói lời khách sáo, thật ra cậu ta muốn gặp Ứng Tinh Quyết, quan sát trạng thái hiện tại của anh.
Vừa trở về, Hoắc Tuyên Sơn liên lạc ngay với mấy người Kim Kha, nói là gần đây Ứng Tinh Quyết thoạt trông có trạng thái không tệ.
Mấy người ngay lập tức hiểu điều đó có nghĩa là gì.
“Vệ Tam có phải vẫn ổn không?” Liêu Như Ninh hỏi trong kích động.
“Tạm thời không rõ ràng.” Hoắc Tuyên Sơn lắc đầu cho hay, “Tớ thấy gần đây anh ấy thường xuyên ra vào Quân khu 1, đỡ xử lý công việc ở đó giúp. Mỗi ngày hai tiếng một đường đi thẳng, tớ nghi Vệ Tam đang ở nhà họ Ứng.”
“Chuyện này trước tiên không đề cập tới, nếu anh ấy không muốn nói thì Vệ Tam cũng không liên quan tới tụi mình.” Kim Kha nhắc nhở mọi người, “Vậy chúng mình coi như không biết.”
Quân khu 1.
“Sắp đi rồi?” Lộ Chính Tân đứng ở sân huấn luyện quân khu nhìn Hạng Minh Hóa và Giải Ngữ Mạn đang đứng trước máy bay Quân khu 13, cười hỏi.
Hạng Minh Hóa và Giải Ngữ Mạn tâm tình đều không tốt, nhìn anh lộ ra loại cười này, trong lòng càng thêm không thoải mái, Hạng Minh Hóa trực tiếp lên máy bay, tuyệt nhiên không để ý tới Lộ Chính Tân, hoàn toàn không quan tâm đắc tội với người khác.
“Hình như mấy ngày nay chỉ huy Lộ rất vui mừng, là sẽ lên chức? Sao không nghe nói Quân khu 1 gần đây có người sẽ chuyển công tác thế này, chẳng lẽ là quên thông báo?” Giải Ngữ Mạn hảo tâm khuyên nhủ, “Nhưng bây giờ thấy được rõ là trường South Pasadena sẽ quật khởi, chắc chắn viện Bình Thông cũng không giữ được chức anh hạng hai ngàn năm, xhỉ huy Lộ vẫn nên quan tâm tới trường mình thì hơn.”
Lộ Chính Tân chả tức giận dù là một chút, ngược lại còn nói: “Đây là chuyện hiển nhiên, bất kể Liên bang xảy ra chuyện gì thì tóm lại thực lực là quan trọng. May mắn viện Bình Thông chúng tôi cũng là dạng tích lũy lâu dài sử dụng một lần. Cuối cùng đã nghênh đón được một kỷ nguyên mới.”
Ông bỏ lại một câu như vậy rồi xoay người rời đi, để lại Giải Ngữ Mạn đứng tại chỗ cau mày suy nghĩ ý nghĩa trong lời nói của Lộ Chính Tân.
“Làm sao vậy?” Hạng Minh Hóa nhìn Giải Ngữ Mạn hồi lâu mới đi lên hỏi bà.
“Lộ Chính Tân nói chuyện rất kỳ quái, gần đây bên viện Bình Thông có tin tức gì mới?” Giải Ngữ Mạn lặp lại lời vừa rồi của Lộ Chính Tân, bà nghĩ đi nghĩ lại chỉ cảm thấy có khả năng bên viện Bình Thông có con át chủ bài nào đang được ẩn giấu.
“Viện Bình Thông có thể có tin gì nữa chứ, đơn giản là nếu Quân Độc Lập trở về lúc sau thì có thể Quý Lương cũng về Sao Phàm Hàn.”
“Tôi nghe được trong giọng điệu của anh ấy đấy, có phải có sinh viên lợi hại gì ở viện Bình Thông hay không?” Giải Ngữ Mạn trong lúc nói chuyện đã liên lạc với người ta muốn danh sách tân sinh viên năm nay.
“Trường chúng ta có nguồn sinh viên tốt nhất trong đợt tuyển sinh năm nay, ngay cả trường Đế Quốc cũng không sánh bằng. Viện Bình Thông bên kia thì có thể có được sinh viên tài giỏi gì chứ?” Hạng Minh Hóa, “Có phải lộ Chính Tân cố ý nói như vậy hay không? Thứ chỉ huy bọn họ giỏi nhất là cố làm ra vẻ.”
Giải Ngữ Mạn lật qua tư liệu sinh viên mới: “Đây toàn là những người từ thế gia bản địa cố định… sao vô danh?”
“Đây là tân sinh viên xuất thân từ sao vô danh.” Hạng Minh Hóa nhìn thoáng qua, “Lúc trước xuất hiện Vệ Tam ở sao vô danh đo không ra được cảm giác hoàn toàn, cho nên năm nay các học viện trực thuộc sao vô danh được tặng thiết bị kiểm tra cảm giác mới hết, sinh viên mới này được phát hiện ra như vậy.”
“Trên đó nói là cấp 3S, có thể… giống như Vệ Tam hay không?” Giải Ngữ Mạn nói trong do dự, hôm nay biểu hiện của Lộ Chính Tân quá không hợp thói thường.
“Có phải hay không thì cũng là sinh viên của viện Bình Thông rồi.” Hạng Minh Hóa nhịn không được lại nhớ tới Vệ Tam, nếu như em ấy còn ở đây, trường Damocles tuyệt đối tái tạo được vinh quang năm đó; dù không được thì còn thêm một sinh viên còn sống cũng là chuyện tốt.
…
“Nghe nói viện Bình Thông có một sinh viên có thể ở cấp siêu 3S.” Trong phòng họp Quân khu 1, một vị lãnh đạo cấp cao, “Nhân loại thật sự cũng bắt đầu tiến hóa.”
“Viện Bình Thông cũng có sinh viên cấp siêu 3S?” Một lãnh đạo cấp cao khác hỏi, “Chuyện khi nào? Mấy người Tông Chính Việt Nhân chỉ là cấp 3S, chẳng lẽ trong viện Bình Thông cũng có Quân Độc Lập giúp giấu giếm cấp siêu 3S?”
“Không phải, cấp siêu 3S đó tân sinh viên năm nay trong đợt tuyển sinh, xuất thân từ sao vô danh.” Người lãnh đạo đó nói, “Xem ra chúng ta cũng phải tăng cường giám sát sao vô danh, không thể bỏ qua hạt giống tốt.”
“Các cậu chắc chắn sinh viên mới đó là cấp siêu 3S?” Cơ Nguyên Đức ngồi ở phía trước và hỏi.
“Lộ Chính Tân đang ở Quân khu 1, chúng ta có thể hỏi anh ta.” Một lãnh đạo cấp cao thuận miệng cho hay, “Anh ta chắc chắn sẽ nói cho chúng ta biết.”
Dù sao Lộ Chính Tân cũng nịnh bợ Quân khu 1 bao nhiêu năm nay.
Cơ Nguyên Đức nắm tay hạ giọng ho vài tiếng, ông liếc mắt nhìn những người khác: “Chuyện này để tôi tự mình đi hỏi cậu ta, Bây giờ các quân khu trong Liên bang bị thương nặng vì sương bọ đen, rất cần nguồn máu mới. Những người này là hy vọng cho tương lai của Liên bang.”
Cơ Nguyên Đức nói muốn tự mình đi hỏi Lộ Chính Tân là tối hôm đó đã gọi ông ấy tới đây.
“Tân sinh viên đi ra từ ngôi sao vô danh ở viện Bình Thông tên là Lư Điển?” Cơ Nguyên Đức tựa vào ghế hỏi.
“Đúng, Lư Điển.” Lộ Chính Tân gật đầu. Trong mắt Cơ Nguyên Đức thấy mặt người này không đè nén được sự hưng phấn, “Nếu không phải năm nay đưa thiết bị kiểm tra cảm giác mới vào sao vô danh, có thể sẽ bỏ lỡ một mầm non tốt như vậy. May mà chúng tôi liên hệ sớm với cháu ấy, đuổi trước các trường quân sự khác.”
“Tôi thấy trên tư liệu của cháu nó có viết là cảm giác cấp 3S, sao lại nghe nói nó là chiến sĩ độc lập cấp siêu 3S?” Cơ Nguyên Đức nhìn chằm chằm Lộ Chính Tân, “Hiện tại ai cũng nói cháu nó là Vệ Tam thứ hai.”
“Gần đây mới kiểm tra được cảm giác của cháu ấy và đúng thật là cấp siêu 3S.” Trên mặt Lộ Chính Tân mang theo nụ cười, “Đại tướng, Lư Điển là người của sao vô danh. Ngài cũng biết tài nguyên của sao vô danh rồi đó, tuyệt nhiên không có nguồn tài nguyên đáng nói gì, rất nhiều thứ cháu ấy không biết, cho nên chúng tôi mới không muốn nói ra, gây áp lực cho cháu ấy. Song, chúng tôi nhất định sẽ bồi dưỡng cháu ấy thật tốt.”
Cơ Nguyên Đức gật đầu: “Trường Quân sự Đế Quốc có Ứng Tinh Quyết; trường Quân sự South Pasadena có anh em Sơn Cung; hiện tại viện Bình Thông cũng có một chiến sĩ độc lập cấp 3S. Tốt tốt! Cuối cùng có một ngày Liên bang có thể diệt trừ triệt để đám tinh thú đó.”
Một lát sau, Cơ Nguyên Đức nói tiếp: “Chẳng qua bây giờ Liên bang thiếu cơ giáp sư cấp siêu 3S, Vệ Tam cũng đã hy sinh, chỉ sợ Lư Điển không có cơ giáp cấp siêu 3S.”
“Tôi cũng đang đau khổ chuyện này.” Lộ Chính Tân thở dài một tiếng, “Cho nên gần đây chúng tôi đang tìm kiếm ở Liên bang xem có cơ giáp sư cấp siêu 3S nào khác tồn tại hay không.”
“Không có chuyện tìm cơ giáp sư cấp siêu 3S dễ như thế.” Cơ Nguyên Đức suy nghĩ một chút, “Như vậy đi, cấp siêu 3S vẫn ở chung đội với cấp siêu 3S, thế thì càng phát huy được thực lực của bọn họ. Tôi sẽ chịu trách nhiệm để cho bọn họ đến Quân khu 1 huấn luyện hết. Mặt khác tôi cũng mời cô Ngư tới, nghe đâu cô ấy luôn một mực nghiên cứu cơ giáp vượt cấp, xem có thể nghiên cứu cơ giáp Sơn Cung Ba Nhận một chút hay không.”
“Tháo dỡ cơ giáp của Sơn Cung Ba Nhận?” Lộ Chính Tân theo bản năng phủ định, “Trước không nói cô Ngư có thể tháo rời cơ giáp cấp 3S hay không, cái cơ giáp đó đã rách tả chẳng chịu nổi, không có cơ giáp sư nào sửa chữa được.”
“Dù sao cũng phải thử một lần, trước sau gì cơ giáp của Sơn Cung Ba Nhận bấy giờ cũng có cách nào dùng được đâu.” Cơ Nguyên Đức trong lúc nói chuyện truyền cho Lộ Chính thông báo, “Cậu phát mệnh lệnh này ra đi, để cho toàn bộ sinh viên quân sự cấp 3S tập hợp lại.”
“… Vâng.”
Trong vòng hai ngày, các trường quân sự biết rằng viện Bình Thông cũng có một chiến sĩ độc lập cấp siêu 3S, Quân khu 1 chuẩn bị điều động tất cả tinh anh giúp huấn luyện bốn sinh viên quân sự cấp siêu 3S này.
Sao Bạch Ải.
“Siêu cấp 3S được bán sỉ à?” Shaω Eli nghe được tin tức này bèn hứ một tiếng, “Lúc trước Vệ Tam có cần đặc huấn gì đây, chiến sĩ độc lập này nghe có vẻ không ổn lắm.”
“Tôi khuyên cậu nên tự kiểm soát bản thân nhiều hơn.” Cao Học Lâm nói với khuôn mặt không chút thay đổi, “Bây giờ cả hai quân khu của chúng ta và trường Samuel đã trở thành quân cờ bị bỏ rơi, không ai muốn để ý đến chúng ta. Và, nếu chúng ta cứ tiếp tục như vậy, kết quả của chúng ta chỉ có thể là bị sáp nhập thôi.”
“Nuốt thì cứ nuốt, dù sao chúng ta vẫn không có tinh thần gì đáng để truyền thừa.” Shaω Eli thấy chả có vấn đề gì.
Cao Học Lâm: “…”
“Dù sao không ai để ý đến chúng mình, tôi quyết định đi đến Sao Sa Đô chơi đây.” Shaω Eli bĩu môi, “Đáng tiếc Vệ Tam đã chết rồi, trước kia cậu ấy còn bảo làm cho tôi cơ giáp tốt. Phường lừa đảo.”
“Tại sao phải đi Sao Sa Đô?” Tập Ô Thông quay đầu hỏi gã.
“Vệ Tam không cho tôi cơ giáp thì tôi đi tìm Ứng Thành Hà để đòi chứ.” Shaω Eli lầm bầm, “Họ nợ tôi.”
“Tôi nhớ cơ giáp của cậu trước đó đã được Vệ Tam cải tạo lại rồi mà.” Jill Gil Wood nói.
Shaω Eli hứ: “Dù sao lúc trước Vệ Tam nói muốn báo đáp tôi, hiện tại cơ giáp sư của chúng ta chả còn, cần chuẩn bị thêm mấy chiếc cơ giáp mới được.”
“Tôi sẽ đi với cậu.” Tập Ô Thông đột nhiên nói, “Đương nhiên đi cùng một chỗ giải sầu đi.”
Trường học của họ đã biến mất, bây giờ chả có giáo viên quản lý, hai quân khu phía sau thì đã được dọn sạch tới 7 8 phần. Đám sinh viên quân sự sống sót đã trở thành bông hoa dại chả ai muốn.
– ——————-
Tác giả có lời muốn nói:
Rõ ràng, không thể bán buôn cấp siêu 3S.