Đọc truyện Full

Chương 242: C242: Khó chịu

Ánh mắt Thẩm Mặc lạnh lùng, không tiếng động nhìn cô một cái, đứng dậy bỏ đi.

Bạch Ấu Vi ngạc nhiên, thấy anh đi ra cửa sau, bĩu môi, cảm thấy không còn chút sức lực nào.

Luôn ngồi bệt trong góc sưởi ấm, Phan Tiểu Tân xem hai người, nhỏ giọng nói: “Chị Vi Vi, chị mà nói như thế với anh Mặc, anh ấy sẽ tức giận.”

Bạch Ấu Vi xem thường liếc mắt, “Có gì mà tức giận? Chị chỉ hỏi anh ấy có khóc hay không thôi mà?”

Phan Tiểu Tân suy tư một lúc…

Mặc dù cậu cảm thấy Bạch Ấu Vi hỏi như vậy không tốt nhưng cậu không thể nói cụ thể không tốt ở điểm nào.

“Có thể là… Điềm xấu!” Phan Tiểu Tân nói không chắc chắn.

“Điềm xấu cũng là điềm xấu của chị, chị đâu nói anh ấy biến thành thú bông ~” Bạch Ấu Vi hừ lạnh, “Hỏi một chút thì sao? Hừ, keo kiệt!”

Phan Tiểu Tân không biết nên nói cái gì, há miệng rồi nhắm lại, tiếp tục yên lặng sưởi ấm.

— aizz, một đứa bé như cậu đừng xíu vào chuyện của người lớn.

“Này, Tiểu Tân.” Bạch Ấu Vi gọi cậu.

Phan Tiểu Tân ngẩn người, nhìn về phía cô.

Bạch Ấu Vi phiền não nói: “Này, lấy quả sơn trà cho chị.”

Phan Tiểu Tân: “A? … Cầm… Cầm quả sơn trà hả?”

“Sao vậy?” Bạch Ấu Vi nhướn mày, “Chẳng phải em và Đàm Tiếu hái rất nhiều à? Chị nhớ bỏ vào cặp sách của em.”

“Quả sơn trà?” thầy Thừa ở phòng bếp nghe thấy tiếng nói, lộ ra nửa người hỏi, “Vi Vi muốn ăn quả sơn trà à?”

Ông bê ra một bát thủy tinh to, bên trong còn lại khoảng hai mươi quả sơn trà.

Mặt Bạch Ấu Vi lập tức lạnh đi: “Chỉ còn lại ít như vậy?”

Phía bên kia phòng khách, Tô Mạn và Chu Xu đang ngồi, nghe thấy thế thì có phần xấu hổ, có cảm giác mình ăn trộm đồ ăn vặt của người khác, thật lúng túng.

Thầy Thừa vội dỗ dành cô: “Chúng ta không mang theo thức ăn, chẳng biết bị giam cầm trong đây bao lâu, cho nên lấy quả sơn trà của cháu lấp đầy bụng trước. Vi Vi đừng lo, sau khi ra ngoài lại hái cho cháu.”

Bạch Ấu Vi mấp máy môi, mặc dù có phần không vui, nhưng đại cục làm trọng, cho nên cô bĩu môi, không nói gì.

Thầy Thừa sợ những người khác hiểu lầm Bạch Ấu Vi, giải thích với Tô Mạn và Chu Xu: “Vi Vi trước đây chưa từng ăn quả sơn trà, quả sơn trà trong cặp sách của Tiểu Tân là bọn họ hái cho Vi Vi, Vi Vi coi như của quý.”

“Của quý cái gì chứ?” Bạch Ấu Vi mất hứng nói, “Cháu chỉ chưa từng ăn quả sơn trà vừa mới hái thôi, có gì quý báu!”

Cô quay mặt đi, nhìn chằm chằm đống lửa, không nhìn ai.

Mọi người ở đây đều cảm nhận được sự khó chịu và không thoải mái của cô.

Tô Mạn luôn luôn ác cảm với tính khí thất thường của mấy nữ sinh. Cô, không tiếng động liếc Chu Xu ở bên cạnh, đột nhiên cảm thấy so sánh với Bạch Ấu Vi thì Chu Xu đáng yêu hơn hẳn.

Đầu kia Thẩm Mặc quay về lần nữa, trong lòng có thêm một đống củi.

Anh ngồi xổm xuống bên cạnh Bạch Ấu Vi, lặp lại động tác cũ, chất đống thanh củi.

Bạch Ấu Vi cho rằng anh sẽ dỗ dành cô khi không có quả sơn trà.

Kết quả thằng nhãi này chẳng nói câu nào, thậm chí không liếc nhìn cô một cái, đứng dậy đi tới cầu thang, nói chuyện với Nghiêm Thanh Văn vừa xuống lầu.

“Chúng tôi đã kiểm tra tất cả một lượt, xem cả sàn nhà và miếng dán tường, không phát hiện ngăn bí mật. Tôi đã bảo Lý Lý vẽ sơ đồ mặt phẳng ở tầng trên, xem có thể phát hiện vấn đề hay không.”

“Cửa sau có của và búa, cái búa kia đã rỉ sét, ngoài ra không phát hiện vật đặc biệt.”

“Buổi tối sắp xếp mấy người gác đêm đây!”

“Ừm, cần hai người ở tầng dưới, cửa trước cửa sau mỗi cái một người, cũng cần một người ở hành lang tầng hai.”

“Vậy thì ba người, chúng ta tổng cộng có mười người, không tính đứa bé, nhân số vừa vặn đủ quay 3 vòng.”

“… Tính cả em đi.” Phan Tiểu Tân do dự nhìn thoáng qua Bạch Ấu Vi, “Chị Vi Vi chưa hạ sốt, em gác thay chị ấy.”

Thẩm Mặc nhìn Phan Tiểu Tân, lại nhìn Bạch Ấu Vi vẫn đưa lưng về phía mọi người, suy tư một lúc, gật đầu: “Vậy thì em thay cho cô ấy!”


Phím tắt:←

Phím tắt:→

Chương trước


Tiểu thuyết cùng thể loại

Đập Nồi Bán Sắt Đi Học
Đập Nồi Bán Sắt Đi Học
Ngày trước là kỹ sư hàng đầu, nay Vệ Tam lại xuyên vào một đứa trẻ mồ côi, chẳng được đi học đàng hoàng, phải dựa vào việc nhặt ve chai để biến chất thải thành kho báu.…
Hôm Nay Tiêu Tiền Chưa
Hôm Nay Tiêu Tiền Chưa
Người chết lại đụng phải ác ma, còn có cơ hội tồn tại ai chẳng muốn? Và Tô Ngự, một kẻ không may qua đời trong nhà thuê đã nhận được triệu của một ông lão đại. Để…
Kế Hoạch Theo Đuổi Vợ Yêu
Kế Hoạch Theo Đuổi Vợ Yêu
Tề Tiểu Tô có hoàn cảnh vô cùng đáng thương khi cô đang trong trạng thái nghèo rớt mùng tơi, không chỉ vậy mà còn phải ăn nhờ ở đậu, cuối cùng bị một Hệ thống thông minh…
Kiều Nhi Sống Lại, Mưa Nhẹ Bay Bay
Kiều Nhi Sống Lại, Mưa Nhẹ Bay Bay
Vương Diễm Kiều sống một kiếp đoạn trường, mười tám năm lưu lạc, bị vùi dập trong chốn phong trần, thanh lâu đã trải, thanh y cũng từng, có chồng rồi lại mất chồng,… Vất vả lắm nàng…
Từ Giới Giải Trí Đến Nhà Giàu Số 1
Từ Giới Giải Trí Đến Nhà Giàu Số 1
Dương Lỗi đột nhiên nhận được một hệ thống đầy bí ẩn, cho phép anh đổi toàn bộ đồ vật bằng danh vọng. Mặc dù anh theo chủ nghĩa vô thần, nhưng sự xuất hiện của hệ thống…
Xông Vào Kinh Đô Cùng Chuột
Xông Vào Kinh Đô Cùng Chuột
Một con chuột lười tham tài tham ăn, một con chuột hiệp nghĩa, đang nói đến hai con chuột ư? Không phải! Chỉ có một con, tên Đan Tầm. Nó giúp đỡ Tả Khâu phá án, giúp đỡ…

0
Bình luậnx
Đọc truyện Full