Đọc truyện Full

Chương 98: 98: Lão Đại Tinh Đạo Tự Chui Đầu Vào Lưới 3


Tễ Nguyệt cẩn thận thăm dò nắm lấy cánh tay trần trụi lộ ra bên ngoài của Lâm Uyên, “Tôi sẽ chịu trách nhiệm với anh.”
Lâm Uyên nghẹn một chút, gian nan nói: “Ừm.”
Tễ Nguyệt trong chốc lát liền nở nụ cười, tuy rằng hùng tử rất phóng đãng, lại thân kinh bách chiến, nhưng đó đều là chuyện hắn gặp phải trước đó, y sẽ không ghét bỏ hùng tử.

Bởi vì những suy đoán này, Tễ Nguyệt cảm thấy những chuyện trước kia của hùng tử khẳng định không phải là hồi ức tốt đẹp gì.

Vì vậy, rất chăm sóc mà không hỏi về những kỷ niệm đau buồn đó, âm thầm quyết định, y sẽ cố gắng để cung cấp cho hùng tử một cuộc sống hạnh phúc hơn.
Tễ Nguyệt nghĩ đến lúc y và Lâm Uyên mới quen biết, Lâm Uyên thập phần không thèm để ý, cùng một người lạ như y không hề có khúc mắc ngủ cùng một phòng, còn phóng khoáng cởi quần áo trần truồng trước mặt y, vẫn luôn không tự giác quyến rũ y, có chút cân nhắc nói: “Sau này anh ở trước mặt thư tử khác phải cảnh giác, ừm, phải giữ mình trong sạch, bảo vệ mình, không được để thư tử khác chiếm tiện nghi.

Không thể quá phóng đãng.”
“Tễ Nguyệt,” Lâm Uyên hít sâu một hơi, mới kiềm lại không nói cút đi.
Nhìn lâm Uyên xanh mặt vẻ mặt phức tạp một lời khó nói hết, Tễ Nguyệt có chút hối hận giọng điệu của mình quá hung dữ, vội vàng giải thích: “Tôi không phải ghét bỏ anh.

Thư tử không tốt, miệng nói những lời ngọt ngào, trên thực tế, tất cả đều là để lừa anh muốn chơi cơ thể của anh.”
“…” Lâm Uyên cõng danh bị lừa thân thể, “Ngoan, ngủ đi.”
Tễ Nguyệt rất rõ ràng nhìn ra Lâm Uyên không vui, Lâm Uyên cùng những hiểu biết về hùng tử trước kia của y tuyệt đối không giống nhau.

Đối với chuyện giường chiếu tùy tính, cũng sẽ không thẹn thùng nhăn nhó, thế nhưng còn có thể chủ động ưỡn thắt lưng ra vào y, dưới giường một bộ dáng lạnh lùng cấm dục, trên giường lại hết sức phóng đãng nhiệt tình, là một hùng tử rất có năng lực!
Tuy rằng Tễ Nguyệt rất hưởng thụ, cũng rất thích, nhưng vừa nghĩ đến nguyên nhân Lâm Uyên biến thành bộ dáng này, Tễ Nguyệt liền muốn giết thử tử đã làm cho Lâm Uyên biến thành như vậy.

Lâm Uyên nên nằm hưởng thụ cho tốt, mà không nên hao tổn sức lực đi hầu hạ thư tử.

Lâm Uyên hiện tại đối với thân thể không thèm để ý chút nào như vậy, không có hôn khế cũng không cự tuyệt hoan hảo của y, cũng không quan tâm thư tử cùng hắn lên giường là ai, hiển nhiên chính là nản lòng thoái chí, bất chấp tất cả.

Tễ Nguyệt khẽ thở dài, đắp chăn cho Lâm Uyên.
Lúc tỉnh dậy, Lâm Uyên liền đem chuyện buổi tối ném ra sau đầu, hắn còn chưa tới mức phải cùng Tễ Nguyệt so đo những chuyện nhỏ không ảnh hưởng toàn cục này.

Cùng Tễ Nguyệt ra khỏi phòng, đi ngang qua gặp phải các thư tử đều nhiệt tình sùng bái hướng Tễ Nguyệt chào hỏi, “Xin chào lão đại.”
Tễ Nguyệt trên cơ bản đều là bồi ở bên cạnh hắn, hiện tại đổi thành hắn đi theo Tễ Nguyệt, vì vậy có cảm giác rất kỳ diệu.
“Hùng tử của lão đại thật đẹp, còn rất yên tĩnh.”
“Sao tôi lại cảm thấy lạnh như băng vậy? Loại này so với hùng tử tùy hứng ầm ĩ còn khó tiếp cận hơn.

Tuy rằng càng bớt lo, nhưng hắn căn bản không muốn không để ý tới cậu, muốn theo đuổi lấy lòng đều bó tay.”
“Lão đại là người bình thường sao? Không thấy đêm đầu tiên đã ngủ chung phòng với hùng tử.”
Lâm Uyên trong lúc vô tình liếc thấy một người đàn ông bụng hơi phình to, đồng tử cũng không tự giác phóng đại, người đàn ông kia dáng người cường tráng, trong lúc hành động uy vũ sinh phong, còn mơ hồ nghe được người bên cạnh nói chuyện với người nọ, “Anh đối với hùng tử của anh thật tốt, còn sinh nhãi con cho hắn, anh chính là quá chiều hắn.”
Sinh, sinh nhãi con!?
Tễ Nguyệt nhận thấy Lâm Uyên khác thường, theo phương hướng của hắn nhìn qua, ôm lấy eo Lâm Uyên, sủng nịch nói: “Hâm mộ? Tôi cũng có thể sinh cho anh?” Hiện tại kỹ thuật nuôi dưỡng bên ngoài cơ thể rất phát triển, tiết kiệm được rất nhiều chuyện, bất quá cũng có thư tử sủng ái hùng tử nhà mình, mới có thể không ngại vất vả cùng phiền toái tự mình mang thai, bởi vì phương thức thai nghén như vậy cần dịch thể và năng lượng của hùng tử, sau khi sinh sẽ thân cận hơn với hùng phụ hơn so với con nuôi ngoài cơ thể cung cấp dịch dinh dưỡng.
Những đứa trẻ được sinh ra như vậy thường có địa vị rất cao trong gia đình, rất được thư tử yêu thích.
Lâm Uyên cả người giật mình, động tác nhanh chóng hất tay Tễ Nguyệt đang đặt trên thắt lưng hắn ra, ngữ khí thập phần nhanh chóng cùng cứng ngắc, “Không cần!” Hắn hoàn toàn không cách nào tưởng tượng bộ dáng Tễ Nguyệt bụng to sinh con, vừa rồi cái mặt thư tử kia đổi thành Tễ Nguyệt, trong nháy mắt liền một trận ác hàn.
Cũng không biết Tễ Nguyệt là tật xấu gì, rõ ràng là một đại nam nhân, chỉ cần là đến thế giới không bình thường, liền nghĩ muốn sinh con.

Lâm Uyên còn nhớ rõ Tễ Nguyệt thân là ca nhi, đối với việc mình không thể sinh con thương tâm muốn chết cỡ nào, thật sự là làm cho hắn dở khóc dở cười.
Tễ Nguyệt nhìn bàn tay bị đánh rớt của y, cùng bóng lưng không chút lưu luyến của Lâm Uyên, tươi cười trên mặt giảm đi.
Đi ngang qua khu thi đấu cơ giáp, Tễ Nguyệt không dùng cơ giáp độc quyền của y, mà là chọn cơ giáp có bố trí cơ bản nhất, leo lên đài, bầu không khí dưới đài trong nháy mắt liền nóng bỏng, vốn là một đám thư tử không chút cố kỵ lại nhiệt huyết, có thể khiêu chiến lão đại của Lăng Thiên, cho dù biết khả năng chiến thắng rất nhỏ, nhưng chính là bởi vì khó khăn, mới kích phát dục vọng chiến đấu, thư tử muốn đối chiến tranh đoạt lên đài.

Cơ giáp cồng kềnh khổng lồ dưới thao tác của Tễ Nguyệt linh hoạt không thể tưởng tượng nổi, lại càng có thể làm ra rất nhiều động tác không thể tưởng tượng.

Rõ ràng kiếm laser của đối phương sắp đâm vào nguồn năng lượng kia, Tễ Nguyệt dùng một động tác khó tin nổi lộn một cái, dùng vũ khí thấp kém nhất trở tay cắt đứt một cánh tay cơ giáp của đối phương.
Tiếng hoan hô chung quanh cơ hồ đều muốn kêu đến xé trời, đám thư tử gấp không chờ nổi thư tử chiến bại kia đi xuống, sau đó nhường chỗ cho thư tử tiếp theo.
Tễ Nguyệt toàn trường đều không sử dụng kiếm laser cao cấp, hay vũ khí tương tự như pháo năng lượng, mà đều là dùng vũ khí lạnh cận chiến, thao tác nhanh chóng khiến người ta nhìn không kịp, ánh mắt cũng không nỡ chớp.
Tễ Nguyệt nhảy một cái có độ khó cao, tránh thoát pháo năng lượng bắn về phía chân y, xoay người hung hăng đá đối phương xuống đất, cơ giáp nặng nề đập lên mặt đất thành một cái hố lớn, ngay cả mặt đất chung quanh cũng lắc lư vài cái.
“Lăng Thiên, Lăng Thiên, Tễ Nguyệt, Tễ Nguyệt.”
“Ba người các ngươi cùng nhau tới.”
Ba thư tử kế tiếp nhìn nhau, cười đến không có ý tốt, “Lão đại, cho dù đơn đả độc đấu đánh không lại anh, hợp chiến cũng đánh không lại, xa luân chiến cũng được đi? Chúng tôi không tin anh đã đánh qua hai trận, còn có tinh lực ứng phó ba người chúng tôi.”
Mấy người này đối với chiêu thức và thói quen của mình đều rất hiểu rõ, vừa lên sân ba người liền phối hợp ăn ý bao vây Tễ Nguyệt, một người phụ trách kiềm chế tầm mắt Tễ Nguyệt, hai người khác công kích.
Tễ Nguyệt mượn lực đả lực, vướng một người, khi mọi người còn chưa kịp phản ứng y đã nhanh chóng hướng về phía bên cạnh, công kích của đồng bạn đối phương liền rơi vào trên người người nọ.

Tiết tấu của ba người hoàn toàn bị Tễ Nguyệt làm rối loạn, đều do Tễ Nguyệt khống chế.
Tễ Nguyệt từ trong cơ giáp đi ra, bên cạnh là ba cơ giáp ngã trái ngã phải, được đồng bạn đỡ ra từ trong cơ giáp, tiếng hoan hô trong sân đinh tai nhức óc, nhìn Tễ Nguyệt trong ánh mắt đều tràn đầy sùng bái.
Tễ Nguyệt đem tóc ướt đẫm mồ hôi vuốt lên, mắt không chớp mắt đi tới trước mặt Lâm Uyên, không hề báo trước hôn lên môi Lâm Uyên, cường thế lại không cho phép cự tuyệt.
Thư tử chiến thắng vốn đã có truyền thống hôn hùng tử được yêu thích nhất trên sân.
“Ồ~” âm thanh ồn ào mang theo một tiếng cười thiện chí.
Y vốn là thư tử được sùng bái và chú ý, bất quá chỉ là một hùng tử, cũng chỉ là một hùng tử mà thôi, hừ!
Lâm Uyên đặt tay ở sau gáy Tễ Nguyệt, càng dùng sức ấn về phía mình, ngoài miệng hung mãnh bá đạo giống như muốn nuốt Tễ Nguyệt vào bụng.
“Wow! Hùng tử này thật đặc biệt?”

“Đủ nóng! Khó trách lão đại chưa bao giờ cướp người lại muốn cướp hắn trở về.”
“Hùng tử có thể làm cho lão đại coi trọng quả nhiên không tầm thường.”
Trong miệng Tễ Nguyệt có chút mùi rỉ sét, tâm tình lại tốt lên, phóng đãng cũng chỉ có thể ở trên giường y.

Ai còn có thể cướp đi hùng tử từ trong tay y? Trên địa bàn của y, còn không phải mặc cho y nắn bóp xoa viên, có thể trốn được đi đâu?
Lâm Uyên nhìn người bị mình hôn tàn nhẫn trên môi đều rách, cũng có chút đau lòng, làm khó hắn sống lâu như vậy, còn có thể bị ngoại giới khiến cho trong lòng kích động, nhẹ nhàng chạm vào đôi môi hồng nhuận của Tễ Nguyệt, con ngươi nhu hòa xuống.
Mông Tễ Nguyệt co rụt lại, chỗ nên mềm nhũn mềm nhũn xuống, chỗ nên cứng ngẩng đầu, “Đáng chết, anh đừng nhìn tôi như vậy.

Bằng không lão tử làm anh ngay tại chỗ.”
Trên trán Lâm Uyên nổi gân xanh, Tễ Nguyệt chính là tấm gương ba ngày không đánh liền lên nóc nhà lật ngói.

Thật đúng là một chút sắc mặt tốt cũng không muốn cho.
Tễ Nguyệt kéo tay Lâm Uyên nhảy lên phi thuyền, sau đó rất nhanh chạy về phía nhà, ánh mắt nóng bỏng từng tấc từng tấc tuần tra trên mặt trên eo và trên đùi Lâm Uyên, nếu có thực chất, cơ hồ là dùng ánh mắt là có thể đem quần áo trên người Lâm Uyên bắn xuyên qua.
“Tễ Nguyệt, thu ánh mắt của em lại.” Đừng quá phóng đãng.
Tễ Nguyệt nhếch lên một bên miệng cười tà mị, nhấc tóc Lâm Uyên hôn một cái, “Như thế nào? Thẹn thùng?”
Lâm Uyên nhìn về phía Tễ Nguyệt, con ngươi thâm trầm như mực, Tễ Nguyệt thật đúng là cho rằng hắn sẽ không làm y ngay tại chỗ? Thế giới này hoạt bát như vậy, vẫn không thành thật.
Bốn mắt nhìn nhau, tia lửa văng khắp nơi.

Vừa đến sân, hai người liền trở lại trong phòng khóa lại, lăn qua lăn lại…
“Chỗ đó của tôi có thoải mái không? Nó có nóng không? Anh có thích tôi làm thế với anh không?” Tễ Nguyệt hai tay chống thân thể cưỡi trên đại gia hỏa của Lâm Uyên, trên người là mồ hôi nhỏ, ngưng tụ cùng một chỗ, theo đường cong thân thể trượt xuống thắt lưng Lâm Uyên, biểu tình Lâm Uyên thoạt nhìn thực, nữ vương!
Lâm Uyên nhàn nhã vỗ vỗ mông Tễ Nguyệt, “Nhanh lên một chút.”
Tễ Nguyệt híp mắt lại, nâng eo trượt ra ở cửa vào cọ xát, cọ thẳng càng thêm dữ tợn, nhìn Lâm Uyên khó nhịn nhíu mày khó nhịn mới đắc ý nhướng mày, “Ngoan, muốn thì cầu tôi đi, cầu tôi liền cho anh, tôi sẽ hảo hảo thỏa mãn anh.”
Lâm Uyên cầm lấy thắt lưng Tễ Nguyệt, thắt lưng dùng sức đỉnh lên phía trên thay đổi tư thế, “Không cần, nếu muốn tôi sẽ tự mình làm.” Sau đó tiến quân thần tốc.
Thật lãng!
Thật lãng!

Tiếng lòng chung của hai người.
Quần áo lâm Uyên bị xé toạc, từ phòng tắm đi ra liền ở trong tủ quần áo lấy quần áo Tễ Nguyệt mặc lên người, “Chuẩn bị cho tôi một ít quần áo.” Từ khi phi thuyền gặp nạn đến khi tới chỗ Tễ Nguyệt, hắn cũng chỉ có một bộ quần áo mặc trên người, sau khi tắm rủa thì lấy mặc lại, hắn vẫn luôn mặc, hiện tại hỏng rồi không có quần áo.
Tễ Nguyệt từ trên xuống dưới nhìn một chút, Lâm Uyên mặc quần áo của y, đôi chân thon dài thẳng tắp lộ ra bên ngoài, trong lúc đi đường còn có thể từ khe hở nhìn thấy một chút cảnh xuân, Tễ Nguyệt huýt sáo một tiếng, “Anh mặc như vậy cũng không tệ lắm.”
“……”
Tễ Nguyệt cảm thấy mỹ mãn đi đại sảnh, trong miệng hừ cười nhẹ, rất là đắc ý, “Hùng tử đều thích loại quần áo gì? Ừm, tất cả những gì hùng tử thích?”
Có người thích góp vui cầm quang não cho Tễ Nguyệt xem, “Những thứ đắt đến líu lưỡi lại vô dụng hùng tử đều thích.

Đây là tất cả.”
Tễ Nguyệt dựa theo số đo của Lâm Uyên đặt đơn hàng, “Đều mua.”
Phó lãnh đạo của tinh đạo Lăng Thiên – Tần Khiếu, là một thư tử thoạt nhìn rất nho nhã cơ trí, làm việc rất có tính kế hoạch, năng lực phân tích rất mạnh, tinh đạo Lăng Thiên có rất nhiều kế hoạch đều là anh bày ra.

Những người khác về cơ bản là những người có tứ chi phát triển tốt, đầu óc đơn giản.
Từ sau khi đoạt được Lâm Uyên, Tần Khiếu vẫn luôn chú ý đến động tĩnh của tinh võng cùng quân đội, anh so với những người khác trong đội ngũ suy nghĩ nhiều hơn, sắc lệnh trí hôn lão đại khẳng định không trông cậy vào được, đã sớm bị hùng tử đem hồn đều câu đi.

Hùng tử khí độ dung mạo như vậy, chính là một phi thuyền người đều tìm không ra có thể so sánh, liền từ trên quần áo trang phục có thể suy đoán ra tuyệt đối không phải hùng tử của gia đình bình thường.

Không có khả năng từ bỏ sự biến mất của hùng tử.
“Lão đại, anh xem thông báo trên tinh võng này.” Tần Khiếu chia sẻ màn hình quang não cho Tễ Nguyệt xem.
Tễ Nguyệt càng nhìn càng trầm mặc, đại thiếu gia của đại quý tộc ở Thủ Đô Tinh Lâm gia, người có sắp hôn khế với hoàng tử đế quốc.

Nhất là nhị hoàng tử tóc vàng kia ra vẻ thâm tình nói: “Lâm, mặc kệ em ở nơi nào, mặc kệ em biến thành bộ dáng gì, ta đều sẽ tìm được em.

Ta chắc chắn sẽ cứu em từ bọn tinh đạo ghê tởm, chờ ta.”
Tễ Nguyệt mặt không chút thay đổi bốp một cái nắm nát quang não..


Phím tắt:←

Phím tắt:→

Chương trước


Tiểu thuyết cùng thể loại

[Xuyên Nhanh] Sau Khi Vứt Bỏ Tra Công
[Xuyên Nhanh] Sau Khi Vứt Bỏ Tra Công
Đường tiểu thiếu gia có tiền có sắc, hết lần này tới lần khác phạm mệnh hoa đào nát, nhiều lần bị tra công lừa tiền lừa tình cảm, một ngày nọ vì tức giận mà gia nhập…
Anh Biết Mình Sắp Mất Em
Anh Biết Mình Sắp Mất Em
Y nghe một giọng có vẻ non nớt nhưng thong thả vang lên: “Tam Văn, phỗng*.” Bất chợt có người để ý Thẩm Cảnh Viễn, gọi Nam ca, có khách tới Đám người tụ xung quanh chừa đường…
Ảnh Đế Và Cái Bẫy Dài Hơi
Ảnh Đế Và Cái Bẫy Dài Hơi
Hạ Thư của mười năm trước chỉ là một thiếu niên 19 tuổi, còn là một tay mơ bước vào giới giải trí. Còn Trình Chinh đã 24 tuổi, lại còn là một ngôi sao có tiếng tăm…
Ánh Trăng Hôn Điệu Waltz
Ánh Trăng Hôn Điệu Waltz
Năm mười lăm tuổi, Lâm Ngữ vừa gặp cậu cả nhà họ Lạc đã trúng tiếng sét ái tình. Lạc Tân Cổ mặc tây trang ngồi trước đàn dương cầm giống như một bức tranh. Dù đối phương…
Bác Sĩ Giang Mang Thai Con Của Đối Thủ Một Mất Một Còn
Bác Sĩ Giang Mang Thai Con Của Đối Thủ Một Mất Một Còn
Mọi người đều biết khoa phụ sản bệnh viện Tế Hoa trực thuộc đại học y A có hai vị bác sĩ phó trưởng khoa “Vương bất kiến Vương” Từ lúc vào đại học, đến lúc tốt nghiệp…
Bản Năng Si Mê
Bản Năng Si Mê
Bạn đang đọc truyện Bản Năng Si Mê của tác giả Tiểu Ngô Quân. Trường trung học Tây Giang số 1, mọi người đều biết 2 nam thần Alpha của họ, cùng ở lớp 11/1 là kẻ thù…

0
Bình luậnx
Đọc truyện Full