Đọc truyện Full

Chương 131: 131: Chẳng Lẽ Thẩm Thanh Đường Cậu Còn Chưa Đủ Tốt Sao Không Xứng Với Tần Di Sao

Thiên Hoàn Đại đế qua đời, quốc sư cũng chết, thái tử biến mất, trong lúc nhất thời, cả Thiên Hoàn như rắn mất đầu.
Ngoài ra, những dây leo nhiễm ma khí kia đã lén mọc khắp nơi trong thành Thiên Hoàn, khiến cho đường đi trong thành trở nên lộn xộn, rất nhiều bảo vật được tu sĩ chôn dưới đất cũng bị đào lên.
Ngày hôm sau, Tần Di và Thẩm Thanh Đường bí mật đến gặp Ngũ đại hộ pháp.
Ngũ đại hộ pháp chưa từng gặp mặt Thẩm Thanh Đường, lúc này bọn họ đột nhiên nhìn thấy Thẩm Thanh Đường mặc bạch y, nhan sắc tuyệt diễm, lại nhớ đến cảnh tượng huy hoàng ngày hôm qua, bọn họ không khỏi thốt lên: “Vị đại năng này chính là người hôm qua——”
Tần Di mỉm cười: “Đúng vậy.”
Ngũ đại hộ pháp lập tức cảm khái không thôi, muốn hành lễ cảm tạ nhưng đã bị Tần Di ngăn lại.
Sau khi khách sáo một hồi, Tần Di mới nói đến chính sự.
Mà khi Ngũ đại hộ pháp nghe thấy Tần Di nói muốn lật đổ chế độ quân chủ, bọn họ đều tỏ ra khiếp sợ.
Nhưng sau khi Tần Di giải thích đó là lời tiên tri đến từ Thập Vạn Đại Hoang, tất cả bọn họ đều đồng loạt trầm mặc.
Thật lâu sau, một vị hộ pháp mới thở dài một hơi, chậm rãi nói: “Ngươi nói không sai, tu chân giới quả thực nên tiếp tục đi theo hình thức ban đầu, từ khi thống nhất Thiên Hoàn, tuy rằng bề ngoài đã giảm bớt tranh đấu, nhưng tu sĩ kinh tài tuyệt diễm càng ngày càng ít, tài nguyên chỉ tập trung ở một chỗ dẫn đến các thị trấn nhỏ hiếm có người tài.

Có người sinh ra đã là Trúc Cơ, lại có người cả đời cũng không có tư cách tu luyện.”
“Quả thực nên thay đổi rồi.”
Mấy vị hộ pháp còn lại hai mặt nhìn nhau, cũng bày tỏ đồng ý.
“Chỉ có một vấn đề ngươi cần phải hiểu rõ, hiện tại Thiên Hoàn đã bị tổn thất trầm trọng, nếu như lúc này chế độ quân chủ bị bãi bỏ, những tu sĩ từng bị áp bức có thể sẽ cùng nhau bạo động, không chừng đám tà tu sẽ lợi dụng cơ hội này trà trộn vào, không phải là chuyện nhỏ đâu.

Ta dù sao cũng là người của Thiên Hoàn, không thể trơ mắt nhìn Thiên Hoàn bị tiêu diệt hoàn toàn.” Vị hộ pháp đó rốt cục cũng không nhịn được nói ra nỗi băn khoăn của mình.
Thấy vậy, Tần Di yên lặng liếc nhìn Thẩm Thanh Đường ở bên cạnh, cười nói: “Chuyện này đơn giản thôi, chỉ cần các vị hộ pháp đồng ý ủng hộ, chúng ta có thể bảo đảm Thiên Hoàn bình an.”
Năm vị hộ pháp hai mặt nhìn nhau, đồng thanh nói: “Mời đại năng nói rõ.”

·
Ba ngày sau, hạn chế giữa Thập Vạn Đại Hoang và Thiên Hoàn đã được gỡ bỏ hoàn toàn.
Vô số chim muông và linh thực vật hân hoan bay ra theo cửa khẩu rộng mở.
Dưới sự lãnh đạo của Cố Thanh Dung, các linh thực vật đã giúp đất đai bị tổn hại ở Thiên Hoàn phục hồi lại linh lực, còn đám yêu thú thì bắt đầu tu sửa những ngọn núi đã bị rồng ma phá hủy ở xung quanh.
Vô số linh quang bay lượn xoay vòng trên thành Thiên Hoàn, mọi thứ đều được tiến hành một cách trật tự.
Ngũ đại hộ pháp và các tu sĩ ở thành Thiên Hoàn nhìn thấy cảnh tượng này trong lòng không khỏi xúc động—nhiều năm qua, nhân tộc đã yêu ma hóa thú tộc và linh thực vật, nhưng bây giờ xem ra, đích xác là có người cố ý khơi mào mâu thuẫn giữa các bên.
Thẩm Thanh Đường lúc này mới khẽ cười nói: “Ta cũng đã thương lượng với Thanh Dung tiền bối, về sau Thập Vạn Đại Hoang cũng sẽ mở cửa cho nhân tộc, chỉ cần tu sĩ nhân tộc đến trong hòa bình, yêu thú và các linh thực vật sẽ không gây trở ngại cho nhân tộc hoặc là tài nguyên trong Thập Vạn Đại Hoang.

Nhưng đồng dạng, công pháp tu luyện và một số tài nguyên đặc thù của nhân tộc cũng phải chia sẻ với cư dân ở Thập Vạn Đại Hoang.”
“Tất nhiên rồi!” Ngũ đại hộ pháp cực kỳ kích động, bọn họ vốn cho rằng sau khi chế độ quân chủ bị bãi bỏ, địa vị của Thiên Hoàn khó mà giữ được, mặc dù có hơi chạnh lòng nhưng bọn họ vẫn ủng hộ cách làm của Thẩm Thanh Đường và Tần Di.

Bây giờ xem ra, chỉ cần có thể thiết lập quan hệ với Thập Vạn Đại Hoang, địa vị của Thiên Hoàn vẫn sẽ không rớt xuống quá nhiều.
Thẩm Thanh Đường biết được suy nghĩ của Ngũ đại hộ pháp, lúc này mới chậm rãi nói: “Bây giờ Thiên Hoàn đã trở thành con đường chính để tam tộc giao lưu với nhau, trong tương lai, tiêu chuẩn thu đồ đệ của Học viện Thiên Hoàn cũng cần được thiết lập lại, còn có nguồn nhân lực dạy học của Thiên Hoàn cũng cần được phối hợp với bốn đại tông môn để cân bằng tài nguyên với nhau.”
Giờ phút này, Ngũ đại hộ pháp đã hoàn toàn tâm phục khẩu phục Thẩm Thanh Đường và Tần Di, bọn họ tuyệt đối không phản bác lại lời của hai người.
Cứ như vậy, bọn họ dùng thời gian nửa tháng để an bài một cách trật tự ổn thỏa, Thiên Hoàn sau thảm họa đã khoác lên mình một diện mạo mới, đồng thời, tin tức về việc bãi bỏ chế độ quân chủ thành chế độ cộng hòa tam tộc cũng mọc cánh bay đến tứ đại tông môn và các thành trấn khác.
·
Buổi tối hôm đó, Thẩm Thanh Đường và Tần Di cùng nhau đứng trên Thánh tháp, gió đêm thổi qua, cách một hồ Thánh sóng nước lăn tăn, hai người ngắm nhìn Thiên Hoàn phồn hoa yên bình đắm mình trong ánh chiều tà ở phía xa xa, trong lòng cực kỳ vui mừng.
Mặc dù không hoàn toàn là công lao của hai người, nhưng hai người vẫn rất lấy làm vinh quang khi nhìn thấy dáng vẻ hiện tại của Thiên Hoàn.
Lúc này, Tần Di lặng lẽ ôm vai Thẩm Thanh Đường, nói: “Em nhớ nhà rồi sao?”

Thẩm Thanh Đường dựa đầu vào vai Tần Di, cười nói: “Có một chút.”
Tần Di quay đầu lại, liếc nhìn Cung điện Thiên Hoàn đang được xây dựng lại thành Tân Học viện Thiên Hoàn, nói: “Đợi ngày mai Tân Học viện Thiên Hoàn khánh thành, chúng ta có thể trở về rồi, ở đây có Thanh Dung tiền bối và các vị hộ pháp chủ trì, sẽ không có vấn đề gì đâu.”
Thẩm Thanh Đường trầm mặc một lúc, mím môi nói: “Vậy sau khi chúng ta trở về, vẫn sẽ ở lại Thanh Ngọc Kiếm Tông sao?”
Tần Di trong lòng khẽ động, lập tức đoán được suy nghĩ của Thẩm Thanh Đường: “Em muốn trở về Lăng Dương sao?”
Thẩm Thanh Đường bị Tần Di đoán trúng, cậu thầm mỉm cười, nhẹ giọng nói: “Đúng vậy, Lăng Dương tuy nhỏ, tài nguyên cũng không phong phú, nhưng dù sao cũng là quê hương của em, hiện tại mọi chuyện đã ổn thỏa, em vẫn muốn quay về đó.”
Tần Di đưa tay ra, nhẹ nhàng vuốt tóc mái trên trán Thẩm Thanh Đường: “Được, đều nghe em hết.”
Thẩm Thanh Đường lập tức trở nên vui vẻ hơn rất nhiều, lúc này cậu dựa vào trong lòng Tần Di, hai tay ôm eo Tần Di, vẫn là tư thế chim nhỏ nép vào lòng như thói quen.
Thấy Thẩm Thanh Đường như vậy, sự dịu dàng trong mắt Tần Di làm thế nào cũng không thể mất đi.
Cho dù trải qua bao nhiêu chuyện, Thanh Đường của hắn vẫn yêu hắn như cũ.
·
Hôm sau, Tân Học viện Thiên Hoàn được khánh thành và chính thức mở cửa để thu nhận đồ đệ của ba chủng tộc.
Cố Thanh Dung được bổ nhiệm làm trưởng môn, để thể hiện quyết tâm cộng hòa của ba chủng tộc, Ngũ đại hộ pháp nhậm chức viện trưởng của năm đại học viện, đồng thời cũng điều phối tất cả các sư phụ trước kia của Học viện Thiên Hoàn đi đến các học viện khác.
Mặc dù Ngũ đại hộ pháp nhiệt liệt mời Tần Di và Thẩm Thanh Đường ở lại Thiên Hoàn nhậm chức trưởng lão, nhưng hai người không đồng ý, họ chỉ lặng lẽ mỉm cười ngẩng đầu lên nhìn tấm bảng bạch ngọc cùng với bốn chữ “Học viện Thiên Hoàn” mạnh mẽ hữu lực mới được Cố Thanh Dung đề bút.
“Chữ viết của Thanh Dung tiền bối thật đẹp.” Thẩm Thanh Đường cảm khái nói.
Lúc này, Cố Thanh Dung mặc một bộ lễ phục màu xanh lam đi ra, bộ y phục trưởng môn đoan chính khiến khuôn mặt thanh nhã của anh lộ ra một chút uy nghiêm khoan thai.
Kể từ khi quốc sư chết, những di chứng còn sót lại sau khi lấy nước linh tuyền trên người Cố Thanh Dung đều biến mất, tu vi của anh cũng khôi phục lại thời kỳ hoàng kim.
Hiện tại tu vi của anh đã là Luyện Hư, cảnh giới ổn định, các tu sĩ bình thường cũng không dám coi thường anh.
Nghe thấy Thẩm Thanh Đường khen chữ viết của mình, Cố Thanh Dung cười nói: “Ở lại đây làm trưởng lão danh dự, ta sẽ dạy cậu luyện chữ, thấy thế nào?”

Thẩm Thanh Đường hơi bất ngờ, còn chưa kịp lên tiếng, Tần Di ở bên cạnh đã nắm lấy tay cậu, cười nhạt nói: “Ý tốt của tiền bối hai ta rất cảm kích, chỉ là Thanh Đường thật sự không thích viết chữ lắm, cũng không có thiên phú ở phương diện này.”
Thẩm Thanh Đường: ?
Sau đó Thẩm Thanh Đường cau mày len lén nhéo Tần Di một cái, sắc mặt Tần Di vẫn bất biến, còn che nửa người Thẩm Thanh Đường ở sau lưng.
Cố Thanh Dung mỉm cười: “Yên tâm đi, ta sẽ không cướp người của ngươi.”
Tần Di bình tĩnh nói: “Tiền bối nói đùa rồi.”
Cố Thanh Dung lúc này nhìn sắc trời, lại nói: “Thời gian không còn sớm nữa, hai người cũng nên xuất phát rồi.

Để ta tiễn hai người đi.”
Tần Di hơi bất ngờ, nhưng lần này hắn cũng không từ chối, chỉ chắp tay nói: “Làm phiền tiền bối.”
Có điều, Tần Di và Thẩm Thanh Đường không ngờ tới, tiễn hai người họ không chỉ có Cố Thanh Dung mà còn có Ngũ đại hộ pháp và quần chúng tu sĩ ở thành Thiên Hoàn.
Dòng người dày đặc chen chúc đến cổng thành Thiên Hoàn, ai cũng nhìn họ với vẻ mặt quyến luyến và kính trọng.
Mặc dù Tần Di và Thẩm Thanh Đường không ở lại Thiên Hoàn quá lâu, nhưng sau nhiều ngày thân thiết với nhau, những đóng góp của Tần Di và Thẩm Thanh Đường cho Thiên Hoàn đã được mọi người nhìn thấy, cư dân Thiên Hoàn đã khắc ghi Tần Di và Thẩm Thanh Đường vào tận sâu trong đáy lòng họ.
Lúc này, Tần Di và Thẩm Thanh Đường lần lượt cưỡi một con Thanh Điểu do Cố Thanh Dung sắp xếp để đưa họ đi, hướng về phía mặt trời lặn, họ vẫy tay với các tu sĩ ngự kiếm đang tiễn đưa ở phía sau: “Chư vị đạo hữu xin đừng tiễn nữa, có duyên gặp lại!”
Các tu sĩ lưu luyến dừng lại trên không trung.
Lúc này, Tần Di và Thẩm Thanh Đường nhìn nhau, hai người đồng thời vỗ vào cổ Thanh Điểu, Thanh Điểu ngẩng đầu lên, phát ra một tiếng kêu dài trong trẻo rồi bay lên cao, đưa hai người bay vào tầng mây xanh.
Dưới tầng mây, vô số tu sĩ ngẩng đầu yên lặng nhìn hai đốm sáng màu lam trên bầu trời càng ngày càng nhỏ, mãi cho đến khi biến mất.
Trên mặt trong mắt mọi người đều mang theo lời cầu phúc và chúc mừng sâu sắc.
Cố Thanh Dung cũng đứng trong đám người, ngẩng đầu nhìn hai bóng người một đen một trắng cưỡi trên lưng Thanh Điểu khuất sau tầng mây, trên khuôn mặt nho nhã dần hiện lên một tia buồn man mác, nhưng rất nhanh, tia buồn bã này liền hóa thành ý cười nhẹ nhõm.
Không có bữa tiệc nào là không tàn.
Nhưng chỉ cần tương lai đầy hứa hẹn, thế là đủ rồi.
·
Tuy nhiên, trên đường trở về Thanh Ngọc Kiếm Tông, Thẩm Thanh Đường và Tần Di đã gặp phải một khúc nhạc đệm khiến họ phải thay đổi kế hoạch ban đầu.

Lúc này, Thẩm Thanh Đường trong tay đang cầm ngọc bài truyền tin, có chút dở khóc dở cười nhìn Tần Di, nói: “Không biết là ai đã tiết lộ tin tức chúng ta sẽ trở về Thanh Ngọc Kiếm Tông, hiện tại ở bên đó đã có người tự xếp hàng nghênh đón chúng ta rồi, thành trấn xung quanh cũng có người đến góp vui…… Ca ca bảo chúng ta trở về Lăng Dương trước.”
Tần Di nghe Thẩm Thanh Đường nói vậy, vẻ mặt của hắn trở nên kỳ lạ.
Hắn thực sự không thích cảm giác bị mọi người vây quanh.
Thế là Tần Di đáp lại: “Vậy chúng ta trở về Lăng Dương trước đi.”
Thẩm Thanh Đường gật đầu, sau đó cúi đầu vỗ về cổ Thanh Điểu nói: “Làm phiền Thanh Điểu tiền bối, xin ngài đổi phương hướng, hai ta không đi Thanh Ngọc Kiếm Tông nữa.”
Thanh Điểu khẽ kêu lên một tiếng rồi quay đầu bay lên không trung.
Sau khi biết được hai người sẽ trở lại Lăng Dương, trái tim của Thẩm Thanh Đường và Tần Di bất giác cùng bình tĩnh trở lại.
Gió nhẹ lướt qua hai người, Thẩm Thanh Đường không khỏi lén liếc nhìn Tần Di.
Ánh chiều tà soi chiếu gương mặt Tần Di, lặng lẽ phủ lên sườn mặt tuấn mỹ một tầng ánh sáng dịu dàng, sống mũi cao thẳng, mày kiếm nhếch cao, đôi môi mỏng xinh đẹp hơi mím lại, nhưng khóe môi khẽ cong lên không hiểu sao lại mang đến cho Tần Di một nét ấm áp ôn hòa như ngọc.
Thẩm Thanh Đường mím môi im lặng một lúc, nhớ tới nội dung trong truyền tin vừa rồi cậu không có trực tiếp nói ra, nhịn không được khẽ hừ một tiếng, quay đầu đi chỗ khác.
Mấy người kia thật quá đáng, thấy Tần Di hiện tại tu vi cao hơn xưa, dung mạo cũng đẹp hơn xưa liền muốn làm thiếp của Tần Di.
Chẳng lẽ Thẩm Thanh Đường cậu còn chưa đủ tốt sao, không xứng với Tần Di sao?
Lúc này, Tần Di không biết đã xảy ra chuyện gì, nhưng hắn cũng cảm nhận được tâm trạng của Thẩm Thanh Đường không ổn.
Kế đó, Tần Di quay đầu nhìn Thẩm Thanh Đường, bất đắc dĩ hỏi: “Em sao vậy, sao lại đột nhiên không vui rồi?”
Thẩm Thanh Đường liếc nhìn Tần Di, thấy vẻ mặt bất đắc dĩ mang theo sự dịu dàng cưng chiều của Tần Di, cậu hơi giật mình, khóe môi cũng bất giác cong lên.
Sau đó, cậu đột nhiên thay đổi ý định nổi giận, nhẹ nhàng hỏi: “Em có đẹp không?”
Tần Di hơi sửng sốt, theo bản năng nhìn về phía Thẩm Thanh Đường, sau đó càng thêm bất đắc dĩ đưa mắt đi chỗ khác, hạ giọng nói: “Sao đột nhiên em lại hỏi chuyện này, Thanh Điểu tiền bối còn ở đây mà.”
Thẩm Thanh Đường không nhận được câu trả lời mình muốn, khẽ nhíu mày, lập tức lại có chút không vui, lúc này cậu quay mặt đi, đưa tay vỗ nhẹ vào lưng Thanh Điểu, Thanh Điểu hiểu ý, lại kêu lên một tiếng rồi lập tức tăng tốc lao vào những đám mây ở phía trước.
Tần Di căn bản không biết được Thẩm Thanh Ngạn trong lúc truyền tin đã hố mình, lúc này hắn chẳng hiểu ra làm sao, nhưng hắn chỉ có thể cau mày mà thúc giục Thanh Điểu của mình nhanh chóng đuổi theo.
 
——oOo——


Phím tắt:←

Phím tắt:→

Chương trước


Tiểu thuyết cùng thể loại

Ảnh Đế Cũng Yêu Mèo
Ảnh Đế Cũng Yêu Mèo
Sau khi sống lại, làm một nàng tiên mèo không tồi, nguyện vọng lớn nhất của Bạch Du Du chính là tìm được một người chủ có tấm lòng yêu mến lại đẹp mắt ôm về nhà hưởng…
Bạn Cùng Phòng Là Thỏ Cụp Tai
Bạn Cùng Phòng Là Thỏ Cụp Tai
Truyện Bạn Cùng Phòng Là Thỏ Cụp Tai của tác giả Y Nha kể về Lục Thời Niên – một sinh viên năm bốn đang sống trong ký túc xá và có một bạn cùng phòng mới. Người…
Bạn Trai Cùng Nhà Không Phải Là Người
Bạn Trai Cùng Nhà Không Phải Là Người
Bà ngoại qua đời, Hạ Ngữ Băng thừa hưởng ngôi nhà cũ do bà ngoại để lại ở nông thôn. Không ngờ, còn phải ở chung với người cháu trai do bà ngoại thuận tay nhặt được giữa…
Bất Diệt Long Đế
Bất Diệt Long Đế
Thần Châu đại địa, vạn tộc tranh hùng, huyết mạch chiến sĩ hoành hành, cường giả chiến đấu, thiên khung nát, tinh thần rơi! Thiếu niên từ Bắc Mạc kéo quan tài mà đến, thế nhân mới biết…
Biến Thái Đừng Chạy Lại Đây Để Ta Yêu
Biến Thái Đừng Chạy Lại Đây Để Ta Yêu
Ta cố gắng chạy thật nhanh, thế nhưng một lần nữa, cơn đau quặn xuyên thấu giống như mọi lần ập đến, ta ngã vào lòng nam nhân, tình tứ như một đôi tình nhân đích thực, đó…
Bổn Vương Ở Đây
Bổn Vương Ở Đây
Bổn Vương Ở Đây là một trong những tác phẩm thuộc đề tài huyền huyễn (truyện có yếu tố thần tiên, yêu ma) thành công nhất của Cửu Lộ Phi Hương. Nếu đã đọc Tam Sinh Tam Thế…

0
Bình luậnx
Đọc truyện Full