*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Nhất thời, mọi ánh mắt đều đổ dồn về phía Tô Minh, con ngươi họ như sắp bay ra ngoài, cứng ngắc nhìn chằm chằm, bất động.
Sắc mặt của Viên Châm rất bình tĩnh, ánh mắt cũng yên bình nhìn chằm chằm Tô Minh, trong đôi mat sâu thẳm là sát ý.
Vừa rồi Tô Minh giết Cao Lâm như thế nào ông ta đều nhìn thấy.
ở độ tuổi 20 mà thực lực đã đạt tới trình độ này.
Thành thật mà nói, Viên Châm cũng rất chấn động! Cũng chính vì lẽ đó mà sát ý càng thêm nồng đậm.
“Nếu thực sự không được, học viện Tiên Lạc cũng có thể lấy lớn hiếp nhỏ, trưởng bối, tiền bối, lão quái vật gì đó cũng đều có thế xuất trận.
Đương nhiên,
trong loại tình huống này, tôi cũng có thể mời tiền bối, trưởng bối của tôi ra tay, bà ấy rất mạnh, nếu như bà ấy muốn giúp một tay, học viện Tiên Lạc có lẽ sẽ trở thành biểu tượng của lịch sử”, Tô Minh quét mắt nhìn Viên Châm cùng những quản lý đang đằng đằng sát ý kia của học viện Tiên Lạc, ý cười càng sâu thêm ba phần.
“Dư Thiên Hành của học viện Tiên Lạc, xin chỉ giáo!”, đúng lúc này, Dư Thiên Hành không nhẵn nhịn nổi nữa, bỗng nhiên ngước đầu, hung tợn quát lên một tiếng.
Cái gọi là ‘chỉ giáo’ lại mang thao sát ý vạn phần.
Dư Thiên Hành giống như một ngọn núi lửa đang chìm sâu trong giấc ngủ, đột nhiên phun trào.
Khí tức rung động.
Không gian xung quanh như bị xé toạc.
Mặt trời trên không bỗng nóng nhưthiêu.
Ánh sáng vô tận của mặt trời từ trên cao chiếu xuống, xuyên qua trung gian là hư không và thực không cọ rửa hòa nhập vào cơ thể của Dư Thiên Hành.
Cả cơ thể hắn được bao phủ trong ánh sáng vàng, trong một nhịp thô, giống như đồng hồ trong ngày trọng đại điểm vang, chỉ là âm thanh cũng đủ sức khiến vô số người phải chết ngạt, bị thương nặng.
Thể chất bất bại đại nhật trong truyền… truyền thuyết!
Thần thể đỉnh cấp trong hàng thần thể đỉnh cấp, còn cách thể hỗn độn có lẽ còn một khoảng cách, nhưng so với bán bộ hỗn độn cũng không còn xa nữa.
Thể bất bại đại nhật càng được Dư Thiên Hành phát huy tới tận cùng.
Nhấc tay.
“Tịch diệt hoàng tuyền chỉ’!
Dư Thiên Hành nào còn đường sống sót???
Tịch diệt hoàng tuyền chỉ’, một trong những môn võ chấn điện của thế lực siêu nhiên điện Hoàng Tuyền.
Điều khiến người khác phải kinh hoàng là, trong ánh sáng vàng chói lòa của chỉ ấn đó còn ấn chứa nồng đậm quy luật
không gian, quy luật tịch diệt, quy luật hắc ám, ba quy luật lớn hội tụ trong một chiêu này.
Hơn nữa còn cùng được dung hòa vào một cấp võ kỹ.
Thiên tài.
Yêu nghiệt vô song trong những thiên tài.
Càng kinh người hơn là Tịch diệt hoàng tuyền chỉ’ được thi triển dưới sự vận dụng toàn lực của thể bất bại đại nhật.
Mạnh mẽ tới không hợp lẽ thường.
Chỉ vỏn vẹn một chiêu này liền mang tới cho người ta cảm giác anh có thể trong nháy mắt gi3t ch3t cường giả ở cảnh giới Thiên Diễn tầng bảy cùng tầng tám.
Ánh mắt của Phùng Thiên Lệ, kẻ đang đứng trên đài chiến đấu cũng mãnh liệt co rút, hắn chắc chắn rằng mình không thể tiếp nổi một chiêu này.
Dư Thiên Hành này che giấu quá sâu.
Đồng thời.
“Học viện Tiên Lạc hết người rồi à? Loại hàng kém cỏi
này cũng muốn ‘chỉ giáo’ tôi?”,
Tô Minh thờ ơ hỏi vặn lại một câu, khi tất cả mọi người còn đang chìm đắm trong nỗi run sợ trước thể bất bại đại nhật, sự bạo ngược của ‘tịch diệt hoàng truyền chỉ’, sự ẩn giấu của Dư Thiên Hàng, cùng thực lực mạnh mẽ mà anh thể hiện… thì Tô Minh lại… lại cảm thấy có chút vô vị.
Vừa dứt lời.
Tô Minh liền tùy ý tung ra một quyền.
Một quyền rất đơn giản.
Không thêm gì, quy luật tử
vong, quy luật không gian, tập trung sức mạnh… gì đó anh đều không sử dụng.
Chỉ là sức mạnh thuần túy của 450 triệu kg.
Đúng, 450 triệu kg, trên đường tới học viện Tiên Lạc, anh một hơi nuốt hết hàng chục triệu viên hỏa tinh, cảnh giới võ đạo từ Bất Tử tầng ba nhảy vọt lên đến Bất Tử tầng năm.
Bởi vậy sức mạnh thuần túy được đề cao lên không ít.
Bùm!!!
Một quyền này rơi xuống.
Không hề hoa mỹ.
Nó trông giống như cú đấm của một người bình thường.
Quá gian khó rồi.
“Trốn…”, nhưng sắc mặt của Viên Châm lại điên cuồng thay đổi, ông ta rống lên một tiếng, thậm chí còn muốn ra tay nhưng đã quá muộn.
Dưới sự theo dõi của hàng trăm triệu người.
Đầu tiên là sự vỡ vụn của ‘tịch diệt hoàng tuyền chỉ’, tan vỡ thành hư vô.
Tiếp đó, trong thoáng chốc quyền ấn kia đâm lên người Dư Thiên Hành.
.