*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Chính là người đứng đầu danh sách yêu nghiệt của học viện Tiên Lạc, Thẩm Thương Khung!
Thẩm THương Khung vừa dứt lời.
Đột nhiên từ phía cuối chân trời truyền đến một tràng tiếng mắng chửi.
“Chém gió cái gì mà thúi vậy! Một học viện Tiên Lạc nhỏ bé bị anh Tô tìm đến tận cừa, suýt chút nữa là cả học viện bị anh Tô cho diệt môn luôn rồi, thứ vô dụng như mày mà cũng đòi dễ dàng giết chết anh Tô ư? Anh Tô lúc trước khi chưa ngã xuống ở chiến
trường Thần Ma, vị trí đứng đầu danh sách yêu nghiệt ở học viện Tiên Lạc của mày còn bỏ trống đó, sợ hãi lại có kết cục giống như Chu Huyền và Chung Ly Tĩnh đó, sao hả? Bây giờ anh Tô đã chết nên lại bắt đầu vờ vịt ức hiếp người khác đúng không? Nào nào nào, Hổ gia tao sẽ đấu tay đôi với mày, là đàn ông thì đứng ra đi!”
Tiếng mắng nhiếc vừa dứt thì thấy một thân ảnh nửa người nừa thú.
Chính là Huyết Vu Hổ.
Bên cạnh nó còn có Âm Dương Tù Thiên Ngưu.
Còn cả Chu Tước Cừu Diễm.
Cả ba cùng đến.
Thẩm Thương Khung liền biến sắc, bất giác muốn chừi lại nhưng lại cảm nhận được khí tức khủng bố trên người Huyết Vu Hổ, nên đành kiềm chê nín nhịn, mặt nghẹn đến đỏ bừng lên.
“Cha, mẹ, con là Đạm Đài Vô Tình, là con dâu cùa hai người”, đúng lúc này, đột nhiên lại một giọng nói nữa trầm bổng truyền tới.
Chợt thấy tại cuối bầu trời là một chiếc tàu con thoi chiến đấu cực lớn phá không mà tới, trên tàu con thoi chiến đấu có hàng trăm cường giả, người đứng đầu chính là Đạm Đài Vô Tình.
Thân hình Đạm Đài Vô Tình khẽ động đã hạ xuống, đến trước mặt Tô Chấn Trầm, Tùy Thanh Liên và đám người nhà họ Tô.
Trước mắt của hàng tỷ người, Đạm Đài Vô Tình tôn trọng và cung kính nói với Tô Chấn Trầm và Tùy Thanh Liên.
“ĐƯỢc, được, được, Minh Nhi cho dù đã mất nhưng có mấy hồng nhan tri kỷ như con, chết cũng không hối hận.
Ha ha ha ha”, Tô Chấn Trầm cười lớn lên, rất kích động, hai mắt đã ngấn lệ.
_______________
Tùy Thanh Liên bước lên trước một bước, ôm lấy Đạm Đài Vô Tình nói: “Con đó, không nên tới đây, không nên tới đây chứ!”
“Mẹ, con đi một chút rồi sẽ trở lại”, Đạm Đài Vô Tình khẽ nói.
Sau đó liền quay người lăng không bay lên.
Chỉ kiếm vào Thân Đồ Qua.
“Đại điện Hoàng Tuyền, người đàn ông của tôi Tô Minh khi chưa chết thì anh như con rùa rút cổ ngàn năm, chỉ dám bê quan, sau khi người đàn ông của tôi mất đi, anh lại hiện thế, diễu võ dương oai, đúng thật nực cười.
Tôi nghĩ, cho dù Tô Minh còn sống cũng sẽ khinh bỉ không thèm đánh với loại phế vật như anh, rác rưởi như anh, Đạm Đài Vô Tinh tôi giết chết là được.
Thân Đồ Qua, tới đi, chiến một trận, không chết không xong”, Đạm Đài Vô Tình bá khí vô biên, giống như nữ hoàng, một tay cầm kiếm đứng giữa
đất trời.
Hư không.
Tộc Ma Tuyền.
Tại đây có hình ảnh
Đơn giản mà nói, võ giả có thực lực càng mạnh thì càng kính sợ Thiên Nữ Tạo Hóa, bởi vì chỉ có thực lực mạnh mẽ mới có thể cảm nhận được sự đáng sợ của Thiên Nữ Tạo Hóa.
“Cô ta… cô ta…”, bà lão thờ cúng vận mệnh của tộc Ma Tuyền trỢn trừng mắt lên, kinh hô, run rẩy kinh hô.
Thiên Nữ Tạo Hóa liếc mắt nhìn một lượt đám người Ma Trăn, lười không muốn phí lời.
Bàn tay thon dài trắng nõn đột nhiên vẽ một đường trong hư không.
Sau đó.
Sau đó, hư không sụp đổ, vạn vật tạo hóa!
Năm tháng đứt đoạn.
Không gian lưu chuyển.
Đạo vận tiêu tan.
Phá hủy quy luật.
Chỉ có tạo hóa, trường sinh, vĩnh xương.
Thiên Nữ Tạo Hóa thật sự chỉ đơn giản tùy ý vẽ một đường, vỏn vèn chỉ là vẽ ra một đường tạo hóa sắc bén, không hơn không kém.
Đã có thể thay thay đổi mặt trời, tái tạo văn minh!
Cực kỳ khủng bố!
Đến Tô Minh cũng phải sừng sốt.
Rõ ràng có thể thấy được, Đại Đế hạ vị sáu bảy lần chuyển thế như Ma Trăn vẫn chưa có tư cách để ra tay, không có tư cách bỏ chạy, quả thực là mục tiêu sống không thể hơn được nữa, giống như tấn công giáng xuống trong truyền thuyết vậy, Tạo Hóa sắc bén xẹt qua, đám người Ma Trăn liên trực tiếp bị phong hóa, bị rút đi sinh cơ!
Đê vận cái gì chứ?
Cái gì mà quy luật Đê Đạo?
Thần hồn cái gì?
Dưới mũi nhọn Tạo Hóa của Thiên Nữ Tạo Hóa tất cả đều hóa thành hư không.
.