Không thể hình dung!
Hàng tỷ võ giả của thế giới Đại Thiên khoảnh khắc này gần như đều bị dọa cho hóa đá.
Thậm chí.
Cùng lúc Cổ Dực đánh ra một quyền đó còn có quy luật lực nữa! Gần như đã đạt đến quy luật lực Ngũ Đoạn! Còn có hình ảnh Vu thần ngợp trời kéo theo quyền ấn đồng thời đánh ra.
Quyền ấn dập dờn, gỗ mục khô gãy, không phân biệt được hư thực, dường như giữa thiên địa chỉ có một quyền.
“Ầm!”
Điều khiến người ta bất ngờ đó chính là Tô Minh lựa chọn lấy cứng chọi cứng.
Trời ơi.
Quả thực là…
Hơn nữa, cũng là dùng quyền!
Lựa chọn như vậy đúng là thể hiện rõ cái gì gọi là cực hạn tự phụ nhỉ?
Ngay đến bản thân Cổ Dực cũng có chút kinh ngạc thậm chí còn có chút kính nể.
Ánh mắt của Tô Minh ngưng trọng.
Anh đã dùng tất cả những gì có thể thêm vào trong quyền của mình. 20 tỷ cân, dưới sự thôi động của không gian thần thông, mơ hồ còn đạt đến 100 tỉ cân.
Sau đó, bán bộ Thái U Hỗn Độn Hỏa, kiếm ý đều được dung hợp vào trong quyền ấn để tăng thêm sự sắc bén trên phương diện tấn công, bất kể là lửa hay là kiếm ý đều nắm giữ tấn công!
Ngoài ra, còn có lực lượng ngưng tụ, hai Đại quy tắc sinh tử vân vân cũng đều được thêm vào.
Chớp mắt.
“Ầm!”
Hai quyền đối đầu nhau.
Trong khoảnh khắc
Từ đầu quyền đến cổ tay, cánh tay rồi đến nửa thân trên của Tô Minh… toàn bộ bị xé rách thành huyết vụ và xương vỡ.
Thê thảm! Thê thảm đến mức khiến người khác kinh hãi!
Tô Minh nháy mắt chỉ còn lại nửa thân người, bay ngược ra ngoài…
Còn Cổ Dực? Không chút sứt mẻ.
Đặc biệt là phong mang kim sắc đáng sợ trên đầu quyền càng lập lòe hơn, dường như xâm nhập vào tận xương tay, da thịt, xương tủy vậy…
“Bán Đế, quá mạnh”, trong đầu Tô Minh nảy lên một suy nghĩ nhưng cũng đồng thời tuôn ra nhiều chiến ý hơn.
“A, cũng có vài phần thực lực đó”, Cổ Dực mỉm cười, lẩm bẩm nói.
Nằm trong dự liệu của hắn ta.
Nếu như lấy cứng chọi cứng đấu quyền với hắn ta, đối phương phải trực tiếp hòa thành hư vô mới đúng, kết quả…
Đương nhiên cũng không sao cả.