Các loại cấp độ con bài chưa lật bất tận.
Không phải là để chơi với gã mà là thật sự muốn giết chết gã.
Pháp Tắc Trường Hà hiện thân, Pháp Tắc Trường Hà đạt đến trình độ dung hợp hội tụ 9000 loại quy luật, quá mạnh rồi…
Cho dù đó là quy luật trong nền văn minh cấp hai.
Vẫn là hương vị duy ngã độc tôn.
Những quy tắc thuộc nền văn minh Trạch trong không gian xung quanh lúc này đều giống như mèo con nhìn thấy mãnh hổ, chỉ còn lại sự sợ hãi, run rẩy, hủy diệt, muốn tháo chạy…
Còn Pháp Tắc Trường Hà lại lập tức như bao trùm lên toàn thân Tiên Đằng Tử Giáp Nhân. Tiên Đằng Tử Giáp Nhân vốn đang cấp tốc thuấn di liền trực tiếp bị giam cầm.
Không chỉ là giam cầm, trong nháy mắt đã vỡ vụn, toàn thân vỡ vụn thành những mảnh nhỏ tiên đằng, sau đó đến mảnh nhỏ cũng bị chôn vùi hóa thành hư vô…
Pháp Tắc Trường Hà, quá mạnh!
Một màn như vậy khiến những quan khách có mặt tại đó đều có cảm giác không khống chế được.
Như Hổ Vân chẳng hạn, chứng kiến cảnh tượng này đến mức càng lúc càng xụi lơ, vô tri vô giác, hoảng sợ tới cực điểm.
“Không”, La Truất rít gào, sắc mặt dữ tợn, trong tuyệt vọng có lẫn sự đau lòng, còn có cả vẻ táo bạo bị bức đến chân tường.
Tiên Đằng Tử Giáp Nhân là một trong những con bài chưa lật mạnh nhất của gã. Cứ như vậy mất rồi, đương nhiên đau lòng chứ.
Mà đau lòng vẫn là chuyện nhỏ.
Không có Tiên Đằng Tử Giáp Nhân, phần trăm gã được sống rất thấp, càng chưa nói tới thủ đoạn cực kỳ đáng sợ mà Tô Minh lại vừa thi triển ra.
Làm sao bây giờ?
Nên làm thế nào đây?
La Truất há miệng đớp từng ngụm không khí rồi thở hổn hển, ngăn cản sự tấn công của đỉnh Thần Ma đã khiến tâm trạng gã cực kỳ nặng nề.
Không ai muốn chết.
“Tha cho tôi, tôi dùng cả liên minh Vô Song để đổi lấy một mạng”, La Truất gào lên.
“Liên minh Vô Song về sau tôi sẽ đi dọn dẹp, liên minh Vô Song vẫn sẽ là của tôi, không thể trở thành vốn liếng cho anh bán mạng được”, Tô Minh thản nhiên nói.
Không hề vội vàng.
“Tôi… tôi còn có điều kiện khác”, La Truất gào lên.
“Vô dụng, tôi chỉ muốn giết anh thôi”, Tô Minh rất nghiêm túc.
“Anh thật sự muốn ép tôi sao?”, La Truất hung dữ gào lên.
“Câu nói này, tôi đã từng đối mặt với rất nhiều kẻ địch, trước khi bọn họ chết đều gào lên nói ra câu này, nhưng không có một ngoại lệ, kết quả đều như nhau. Sao hả, giờ anh muốn gọi lão đại chống lưng cho anh tới à? Hay là muốn tự bạo đây? Mời!”, Tô Minh sao cũng được.
“Anh…”, La Truất sắp phát điên rồi, gã thật sự muốn tự bạo để uy hiếp, nhưng nhìn thái độ đó của Tô Minh kìa…
“Pháp Tắc Trường Hà, đi!”, không còn khách khí nữa, Tô Minh trực tiếp thục giục Pháp Tắc Trường Hà bổ nhào về phía Tô Minh.