Ba vị lão tổ tông hoàng thất đến đây ngày hôm nay mặc dù cũng là những người đứng trong hàng ngũ có chiến lực đỉnh cấp nhất của vương triều Cửu Minh, nhưng ba người đều rất chắc chắc, nếu như Huyết Nộ Long Kỵ ra tay với bọn họ, nếu như đánh bại từng người một thì bất cứ ai trong ba người bọn họ cuối cùng đều sẽ chết trong tay Huyết Nộ Long Kỵ.
Ba vị lão tổ tông hoàng thất chưa bao giờ nghĩ tới có một ngày Huyết Nộ Long Kỵ lại bị hủy diệt, bị giết chết trong giây lát, bị giết chết một cách rõ ràng ngay trước mắt như vậy!
“Ba vị còn chưa ra tay sao? Ngây người ra đó làm gì?”, lúc này, Tô Minh thu hồi Thái U hỏa, nhìn về phía ba vị lão tổ tông của vương triều Cửu Minh.
Ba vị lão tổ tông hoàng thất sắc mặt khó coi, như sắp chảy nước ra, ba người nhìn nhau một cái, đều không lên tiếng mà lặng lẽ chớp lóe thân hình rồi xuất hiện ở ba vị trí xung quanh Tô Minh, bao vây lấy Tô Minh.
Xa xa, đám người Diễm Huyền Kình vẫn đang chìm đắm trong sự chấn động vì một màn dùng Thái U hỏa để miểu sát Huyết Nộ Long Kỵ vừa nãy của Tô Minh!
Nhất là Diễm Huyền Kình, bản thân Diễm Huyền Kình cũng là võ giả thuộc tính hỏa, cho nên lại càng rõ hơn vừa nãy hỏa lực của Thái U hỏa mà Tô Minh sử dụng rốt cuộc đã đạt tới trình độ nào?
“Thằng nhóc con này, tốc độ tiến bộ quá nhanh, nhanh đến mức lão phu cũng đã bị bỏ xa rồi”, Diễm Huyền Kình vừa tự hào vừa kích động. Đúng vậy, trong mắt ông, chỉ đơn cử nói tới thành tựu về hỏa diệm thôi, bây giờ Tô Minh đã vượt qua cả ông rồi.
Cho dù hỏa diệm của Diễm Huyền Kình là ách hỏa trung phẩm, cao hơn một cảnh giới nhỏ so với Thái U hỏa của Tô Minh, nhưng Diễm Huyền Kình rất chắc chắn, Thái U Hỏa về mặt uy lực đã không còn thua kém hỏa diệm của ông.
Ngoài ra, Tô Minh trong lúc chiến đấu đột nhiên đã thêm vào trong Thái U hỏa gì đó, dẫn đến uy lực của Thái U hỏa bạo tăng vô số lần, thủ đoạn bí thuật cỡ này chỉ mới nghe qua chứ chưa từng được thấy, thật sự khiếp sợ.
Có điều, chấn động lớn hơn nữa thì cũng bị Diễm Huyền Kình áp chế lại vì lúc này Tô Minh đang bị ba vị lão tổ tông vương triều Cửu Minh bao vây, ông không còn thời gian để nghĩ nhiều mà chỉ muốn ra tay giúp đỡ Tô Minh. Dù sao ba vị lão tổ tông hoàng thất của vương triều Cửu Minh đó rất mạnh, mạnh hơn rất nhiều so với những gì nhìn thấy trước mắt!
“Sư tôn, con có thể lo được, người đứng quan sát trận chiến là được”, có điều, thần hồn của Tô Minh bao phủ toàn trường, đương nhiên ngay lập tức có thể cảm nhận được dị động của sư tôn. Trong lòng anh rất cảm động, dù sao thực lực của sư tôn còn lâu mới bằng ba vị lão tổ tông hoàng thất này, bản thân sư tôn cũng biết điều đó, nhưng vẫn không sợ chết mà chỉ muốn giúp đỡ anh, rất hiếm có, nhưng chính vì vậy mà anh mới truyền âm ngăn cản.
“Việc này…”, Diễm Huyền Kình nhìn về phía Tô Minh.
Chợt thấy, ánh mắt của Tô Minh như đã tính toán hết mọi việc, thậm chí còn mỉm cười.
“Tên nhóc này, con thật sự nắm chắc chứ? Hay là chê sư tôn vướng chân vướng tay?”, Diễm Huyền Kình trong lòng nghĩ tới, nhưng thật ra đã xóa bỏ suy nghĩ xông lên liều mạng với một trong ba vị lão tổ tông hoàng thất của vương triều Cửu Minh. Tuy nhiên, tiên nguyên và ách hỏa trong cơ thể vẫn luôn điên cuồng vận chuyển, bất cứ lúc nào cũng ở trong trạng thái chuẩn bị, ông quyết định rồi, một khi nhóc Tô không kiên trì thêm được nữa là ông sẽ lập tức ra tay.
Xa xa.
“Thánh tôn, chúng ta có phải… có phải ra tay nghĩ cách cứu viện người này không?”, một trong những người của Cực Kiếm các đứng sau thánh tôn Minh Nguyệt cẩn thận lên tiếng hỏi.
Ông ta thật sự đã sinh lòng mến mộ người tài, một tên nhóc mới mười ngàn tuổi mà đã giết chết được Huyết Nộ Long Kỵ nổi danh chư thiên vạn giới của vương triều Cửu Minh trong nháy mắt, như đang nằm mơ vậy, chỉ dựa vào chiến tích này thôi, ông ta dám nói Tô Minh mạnh hơn gấp hàng trăm thậm chí hàng ngàn lần so với bất cứ đệ tử nào của cả Cực Kiếm các, là yêu nghiệt cực hạn. Hoàng Hoang nói đúng, thánh tôn sai rồi, Cực Kiếm các không thể bỏ lỡ một yêu nghiệt như vậy, lúc này vẫn còn cơ hội để cứu lại.