Diệp Huyền nhếch miệng cười cười:
– Như thế nào, vừa rồi thề son sắt vũ hồn của ta không bằng ngươi, như thế nào, đến thời khắc mấu chốt lại trứng dái mềm sao?
Loan Hồng làm sao chịu được Diệp Huyền kích thích như vậy, ánh mắt lạnh lùng, nói:
– Tốt, ta cược.
– Nên mang tiền đặt cược ra trước, Diệp Huyền ta không tin nhân phẩm của ngươi.
– Hừ, chỉ là năm mươi khối huyền thạch trung phẩm, chẳng lẽ Loan Hồng còn có thể chơi xấu hay sao.
Loan Hồng khinh thường cười lạnh, sau đó hắn lấy năm mươi khối huyền thạch trung phẩm ra ngoài, trực tiếp đặt trên bàn đá trước mặt Diệp Huyền, khinh miệt nói:
– Có bản lĩnh thì ngươi thắng năm mươi khối huyền thạch trung phẩm thử xem.
Hắn vừa nói ra lời này, toàn trường lập tức sinh ra tiếng kêu khiếp sợ và xôn xao.
Thậm chí các luyện hồn đại sư trên lôi đài lúc này đều khiếp sợ quay đầu nhìn sang.
Bọn họ khiếp sợ không phải Loan Hồng đáp ứng đánh cược, mà là hắn tiện tay xuất ra năm mươi khối huyền thạch trung phẩm.
Phải biết rằng Khô Trần chính là phó hội trưởng hồn sư tháp Lưu Vân quốc, luyện hồn sư tứ phẩm, hắn xuất ra năm mươi khối huyền thạch trung phẩm cũng cố hết sức, gần như đã là cực hạn của hắn, Loan Hồng chỉ là luyện hồn sư thiên tài của Vô Thương quốc lại có thể tiện tay xuất ra năm mươi khối huyền thạch trung phẩm, việc này đã làm mọi người kinh hãi không nói thành lời.
So với mọi người khiếp sợ, Diệp Huyền lại nhếch miệng cười cười, vẻ mặt tươi cười nhìn huyền thạch trung phẩm trước mặt, hiển nhiên đã xem năm mươi khối huyền thạch trung phẩm này là vật trong lòng bàn tay của mình.
Chuyện đến mức này, song phương cũng đã có quyết định, Chúc Thiên Lam tự nhiên không tốt ngăn cản, hơn nữa hắn cũng rất muốn biết Lam Tinh thảo vũ hồn của Diệp Huyền có gì đặc thù lại được đánh giá là hạng nhất.
Sau khi đã định ra đánh cược, Loan Hồng thả người nhảy lên, hắn đi lên lôi và cầm Kim Bằng vũ hồn uy phong lẫm lẫm đưa tới khu đất trống trước mặt, ánh mắt trào phúng nhìn Diệp Huyền, nói:
– Các hạ còn chờ cái gì, tới đây đi.
Diệp Huyền chậm quá đi lên lôi đài, hắn cầm Lam Tinh thảo vũ hồn và đặt trước người mấy mét và lười biếng nói:
– Nhanh ra tay, tốc chiến tốc thắng.
– Đang có ý đó.
Loan Hồng cười lạnh một tiếng, một tia hồn lực của hắn rót vào trong Kim Bằng vũ hồn, chỉ thấy Đại Bằng màu vàng cao gần một mét toàn thân của nó tỏa ra hào quang màu đỏ chói mắt, đồng thời một tia điện mang xuất hiện quanh lợi trảo của nó, lúc này có tiếng nổ đùng đùng vang lên.
Ôi!!!!
Một tiếng nổ vang lên, trong đôi mắt Đại Bằng có hào quang màu vàng xuất hiện, nó giương cánh bay cao, điện quang bắt đầu xuất hiện quanh người, lúc này nhào tới đánh một trảo vào Lam Tinh thảo vũ hồn trước mặt Diệp Huyền.
– Vũ hồn chấn động thật khủng khiếp.
– Quả nhiên không hổ là vũ hồn hạng nhất, một trảo này có thể cắt thạch đoạn kim, dùng cường độ của Lam Tinh thảo vũ hồn căn bản không có khả năng thừa nhận.
– Diệp Huyền có thể đưa ra ván cược như thế, không phải là tìm chết sao?
Trong đám người có tiếng nói xôn xao vang lên, không ít người nhìn Kim Bằng vũ hồn màu vàng đang tấn công liền khiếp sợ than thở không thôi.
Trên lôi đài, Diệp Huyền mặt không biểu tình, Loan Hồng thúc dục Kim Bằng vũ hồn, hắn cũng rót một tia hồn lực quán thâu vào trong Lam Tinh thảo vũ hồn, trong khoảnh khắc Lam Tinh thảo vũ hồn vốn chỉ dài ba xích nhanh chóng căng phồng lên, đại lượng phiến lá nhu nhược mọc trên mặt đất, dường như hình thành một đám cỏ Lam Tinh thảo.
– Chỉ là Lam Tinh thảo mà thôi, cho dù nhiều hơn nữa cũng chỉ là rác rưởi.
Loan Hồng cười lạnh một tiếng, lợi trảo của Đại Bằng màu vàng hung ác đánh thẳng vào trong Lam Tinh thảo vũ hồn, điện quang bắt đầu khởi động và xé từng đám Lam Tinh thảo thành hai nửa, dễ dàng như vào chỗ không người.
– Loại vũ hồn này cũng có thể đạt được quán quân? Thật sự là buồn cười.
Vẻ mặt Loan Hồng đầy trào phúng.
– Kim Bằng vũ hồn thật sự quá mạnh, Lam Tinh thảo vũ hồn của Diệp Huyền căn bản không phải đối thủ của người ta.
Trong đám người có tiếng kinh hô vang lên, ánh mắt tỏa sáng nhìn lôi đài.
Gương mặt Diệp Huyền không biểu tình, hắn như một khối đá ngầm trong biển cả, chỉ quan tâm rót hồn lực thúc dục Lam Tinh thảo sinh trưởng và trói chặc Đại Bằng màu vàng cực kỳ chặt chẽ.
– Quá yếu, xem Kim Bằng vũ hồn của ta phá nó như thế nào.
Loan Hồng lúc này tươi cười mỉa mai, trên người Đại Bằng màu vàng có hào quang tăng vọt, màu vàng cắt mở vô số phiến lá đang bao quanh dễ dàng như cắt đậu hủ, căn bản không có một tia phản kháng.
– Trắc hồn nghi trắc định nó là vũ hồn hạng nhất? Buồn cười đến cực điểm.
Trong ánh mắt Loan Hồng khinh thường càng lớn, trong mắt hắn b ắn ra một tia tinh quang đáng sợ.
– Kết thúc rồi!
Vừa mới dứt lời, lợi trảo của Kim Bằng vũ hồn bộc phát điện quang đáng sợ c ắm vào hạch tâm của Lam Tinh thảo vũ hồn.
Oanh!
Lam Tinh thảo vũ hồn chia năm xẻ bảy và bắ n ra khắp bốn phía.
Đám người trợn mắt há hốc mồm, trước mặt Kim Bằng vũ hồn, Lam Tinh thảo vũ hồn quả thực quá yếu, căn bản không thể ngăn cản đối phương công kích.
Khóe miệng Diệp Huyền vẫn tươi cười nhàn nhạt, trong mắt của hắn bắ n ra một tia hàn quang, hắn cười nói:
– Đừng có gấp, vừa rồi chỉ là tập thể dục mà thôi, trò hay mới bắt đầu.
Vừa mới nói xong, khí tức của Lam Tinh thảo vũ hồn bị xé nát đột nhiên tăng vọt đáng sợ, từng phiến lá hình gợn sóng đột nhiên vặn vẹo, biến thành một cây gai ngược, quang điểm màu vàng ở biên giới cũng khuếch tán nhanh chóng và lan ra khắp mỗi phiến lá.
Trong chốc lát Lam Tinh thảo vũ hồn vốn có màu xanh lập tức biến thành màu vàng kim óng ánh, những gai ngược sắc bén ở khu vực biên giới phiến lá đâm ngược vào trong người Đại Bằng màu vàng, chúng liên kết với nhau tạo thành tấm lưỡi.
– Cái gì?
Cảnh tượng bắt ngờ làm tất cả mọi người kinh ngạc đến ngây người.
– Không tốt.
Gương mặt Loan Hồng lúc này đại biến, vội vàng rót hồn lực vào.
– Phá cho ta!
Đại Bằng màu vàng giãy dụa kịch liệt, một đám Lam Tinh thảo lúc trước sau khi biến thành màu vàng đã gia tăng độ cứng lên gấp mấy lần, mặc cho Đại Bằng màu vàng giãy dụa như thế nào cũng không thể phá vỡ phiến lá chung quanh.
– Đừng giãy dụa, kết thúc rồi.
Diệp Huyền lên tiếng, vô số phiến lá như thủy xà trói buộc Đại Bằng như bánh trưng, gai nhọn sắc bén không ngừng cắt qua thân thể của Đại Bằng.
Chỉ nghe từng tiếng kêu hoảng sợ vang lên, oanh, Kim Bằng vũ hồn của Loan Hồng lập tức vỡ ra, hóa thành hòa quang màu vàng và biến mất trong hư không.
Toàn trường yên tĩnh, mọi người kinh ngạc.