Đọc truyện Full

Chương 203: Đúng là anh ấy,

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

“Cái gì? Lão Triệu mua nhà mới mời chúng ta tới ăn cơm sao?”, Hàn Thành Sơn có vẻ khó coi, ông ta cau mày gật đầu. “Được rồi, tôi biết rồi”.  

Ngắt điện thoại, sắc mặt Hàn Thành Sơn có vẻ không mấy tự nhiên. Lâm Hồng Ngạn cũng cau mày, hỏi: “Có việc gì thế? Ai gọi cho anh vậy?”  

“Là đội lão Mai, nói lão Triệu mua nhà mới, mời mấy người bạn học cũ qua ăn cơm”, nghe vợ hỏi, Hàn Thành Sơn ngồi trên sofa tỏ vẻ bất lực.  

“Hừ, nói thì dễ nghe, còn không phải là khoe khoang sao?”, Lâm Hồng Ngạn mặt mày khó chịu.  

Lão Triệu là người có điều kiện nhất trong đám bọn họ. Con trai có tài năng, lại làm ăn ở nước ngoài, con gái gả cưới được chồng giàu có, mấy năm nay ông ta vẫn khoe khoang không ít. Lần này mua nhà mới bảo bọn họ đến chúc tụng chỉ là phụ, khoe khoang mới là chính.  

“Chẳng còn cách nào khác, người ta đã thông báo rồi, chúng ta không đi cũng không được”, Hàn Thành Sơn lắc đầu than thở. “Có cái là đi tới đó còn phải mua quà, haiz…”  

“Hừ, nhất định phải đi, nếu không đi là bọn họ lại dị nghị cho xem”, Lâm Hồng Ngạn hắng giọng.  

Đi chúc mừng người ta phải có quà, chỉ có điều món quà quý giá thì Lâm Hồng Ngạn đương nhiên không đồng ý. Nhưng nếu như mua quà tầm thường quá lại khiến người ta chê cười, nói cho cùng thì cũng bởi bọn họ chẳng có tiền.  

Nếu như bọn họ có chút địa vị thì có gì mà không tặng được chứ.  

“Mẹ, con về rồi”, thấy hai người mặt mày ủ ê, Đinh Dũng lại ho hắng, hỏi: “Vừa rồi bố mẹ nói tặng quà gì vậy? Tặng cho ai cơ?”  

“Cậu thì hiểu cái quái gì?”, thấy Đinh Dũng về, Lâm Hồng Ngạn tâm trạng đã không tốt, lúc này trợn mắt nhìn anh, nạt lại: “Cậu cũng chẳng giúp nổi chúng tôi”.  

“Haiz, con đừng nghe mẹ con nói. Một người bạn cũ mua nhà mới bảo bố mẹ đến chúc mừng, bố với mẹ đang đau đầu chẳng biết mua quà gì”, Hàn Thành Sơn khoát tay, mặc dù ông ta không thích Đinh Dũng nhưng cũng không ghét, đặc biệt là gần đây Đinh Dũng như trở thành một con người khác, không những khiến cho Hàn Phương Nhiên hồi tâm chuyển ý mà chí ít còn không khiến ông ta phải tức giận gì.  

“Con thấy quà cáp ấy mà, quà thì vừa phải thôi nhưng thể hiện tình cảm mới là quan trọng, thực ra tặng gì không quan trọng lắm đâu”, Đinh Dũng gật đầu bày ra bộ dạng đang nói những lời từ tận đáy lòng.  

“Hừ, người ta vốn dĩ đã không coi trọng chúng ta. Nếu như tặng quà xoàng quá, nói không chừng còn coi thường chúng ta hơn”, Lâm Hồng Ngạn nói thẳng rồi chỉ vào Đinh Dũng. “Đừng ở đây chướng mắt tôi, nên làm gì thì làm đi”.  

“Mẹ con nói đúng, chúng ta thua thiệt gì thì thua chứ không thể để người ta coi thường được”, Hàn Thành Sơn gật đầu. “Cho dù bỏ ra thêm ít tiền cũng được, tuyệt đối không thể để chúng ta bị lép vế”.  

Đinh Dũng cười xoà, anh đương nhiên hiểu hai người muốn gì, chẳng phải là sĩ diện sao?  

Vốn dĩ Đinh Dũng định bày cách cho họ nhưng thấy bộ dạng Lâm Hồng Ngạn không muốn trông thấy mặt mình, Đinh Dũng chỉ đành bó tay quay về phòng.  

Đương lúc nhàn rỗi, Đinh Dũng bắt đầu nhanh chóng đẩy nhanh tốc độ tu luyện. Anh ngồi tu luyện cả một buổi chiều, có thể cảm nhận được luồng khí tức ngày càng dày đặc trong cơ thể và phần linh hồn mạnh lên một chút.  

Mặc dù chỉ là sự thay đổi rất nhỏ nhưng chỉ cần kiên trì thì thành quả nhất định sẽ đến sớm thôi.  

Một ngày cứ thế trôi qua.  

Chập tối, Đinh Dũng định đi chợ mua đồ thì kết quả chưa kịp ra khỏi cửa đã nhận được điện thoại của Hàn Phương Nhiên.  

“Đinh Dũng, tối nay em không về ăn cơm đâu”.  

Không đợi Đinh Dũng lên tiếng, cô đã giải thích tiếp: “Dương Phàm thích một anh chàng trên mạng đang rất hot, kết quả biết được người ta đã có người trong lòng nên cô ấy buồn, bắt em ra ngoài đi cùng cô ấy bằng được”.  

“Anh chàng rất hot trên mạng?”, Đinh Dũng sững người. Sao Dương Phàm lại thích người trên mạng được chứ?  

Có điều thời đại này người tìm cách nổi tiếng trên mạng cũng không thiếu, một cô gái như Dương Phàm thích một anh chàng đẹp trai trên mạng cũng là bình thường, nên Đinh Dũng cũng không hỏi nhiều: “Được rồi, vậy hai em đi cẩn thận nhé”.  

“Vâng”, Hàn Phương Nhiên do dự một lát rồi đột nhiên nói. “Đinh Dũng, không biết tại sao em lại thấy người này rất quen. Em gửi clip cho anh xem nhé”.  

“Ừ”, mặc dù thấy lạ nhưng Đinh Dũng cũng đồng ý.  

Lẽ nào là người mà bọn họ quen? Nếu không thì sao Hàn Phương Nhiên lại nói quen được? Có điều sao người quen mà lại không nhận ra được chứ?  

Một lát sau, điện thoại của Đinh Dũng rung lên. Anh nhận được một tin nhắn, là Hàn Phương Nhiên gửi tới.  

Đinh Dũng rất hiếu kỳ, mở ngay clip xem xem rốt cục là chàng trai thế nào mà khiến Dương Phàm như sống đi chết lại vậy.  

“Ấy? Sao trông khung cảnh lại quen thế này?”, thấy cả đám người vây xung quanh như vậy, Đinh Dũng sững người.  

Sau đó tiếng nhạc quen thuộc vang lên, trên màn hình hiện ra một chàng trai ở góc nghiêng. Đinh Dũng tái mặt, đây chẳng phải là khung cảnh ở cửa tiệm đàn cổ sao?  

“Ôi trời, người đó không phải là mình chứ?”, Đinh Dũng tự vỗ ngực, gửi luôn cho Hàn Phương Nhiên tin nhắn. “Phương Nhiên, không phải em nói người chơi đàn đó chứ?”  

“Đúng là anh ấy, nghe nói hai ngày trước anh ấy chính là người gửi sính lễ tới nhà tổ của chúng ta. Anh có thấy anh ấy rất quen không?”, Hàn Phương Nhiên nhanh chóng trả lời tin nhắn.  

Đinh Dũng thấy tin nhắn thì không khỏi than thở. Người đang hot trên mạng đó rõ ràng là anh, thế mà Hàn Phương Nhiên xem còn không nhận ra.  

“Không sai, chính là người gửi sính lễ”, Đinh Dũng cố tình trêu Hàn Phương Nhiên.  

Ai ngờ Hàn Phương Nhiên lại trả lời: “Sao anh biết?”  

“Anh đoán”, Đinh Dũng gửi tin nhắn. “Sao thế, em ngưỡng mộ à?”  

“Hừ, là con gái ai mà chẳng ngưỡng mộ chứ?”, vốn dĩ Đinh Dũng chỉ định trêu Hàn Phương Nhiên một chút nhưng nào ngờ Hàn Phương Nhiên lại nói thẳng như vậy.  

Cô gái ngốc, sính lễ dành cho em cả đấy. Em có gì mà ngưỡng mộ chứ, người khác ngưỡng mộ em mới phải.  

Có điều Đinh Dũng không nói ra. Anh muốn trong buổi mừng thọ ngày mai sẽ cho Hàn Phương Nhiên bất ngờ.  

Phím tắt:←

Phím tắt:→

Chương trước


Tiểu thuyết cùng thể loại

"Xuyên Không" Được Phu Quân
Tôi xuyên không rồi. Nguyên chủ không ưng ý vị phu quân ngốc nghếch của mình, cũng không chấp nhận được việc muội muội định hôn với người trong lòng mình, thế là nghĩ không thông mà nhảy…
[18.7.......Dm]
[18.7.......Dm]
Nửa đêm đi thang máy, tôi gặp một anh đẹp trai mặc quần jogger. Tôi gửi tin nhắn WeChat cho bạn, nói: [Rất đẹp trai, gu tao, nhìn qua thì cao khoảng 1m83… Quả nhiên, quần jogger là…
Ai Bảo Quan Kinh Thành Có Tiền Có Thịt
Ai Bảo Quan Kinh Thành Có Tiền Có Thịt
Quan ở kinh thành có tiền có thịt sao? Đừng có mà giỡn, bổng lộc một năm 40 lượng, chỉ vừa đủ ấm no thôi. Hoàng thượng khai ân cho thuê phòng giá rẻ, gọi là quan xá,…
Ái Tình Dạt Dào
Ái Tình Dạt Dào
Bụng dưới thỉnh thoảng vẫn cảm thấy đau nhức, tôi ngồi thụp xuống băng ghế dài ở sảnh, nước mắt giàn giụa. Vào đêm qua, tôi đã mất đi đứa con của mình và Bạch Ngọc Đình. Nguyên…
Ẩn Hôn Bị Phát Hiện
Ẩn Hôn Bị Phát Hiện
Tôi là luật sư của bên nguyên, trong lúc tạm nghỉ phiên tòa, tôi bước vào nhà vệ sinh thì đột nhiên bị người nào đó ép vào tường. Chưa kịp nhìn rõ, đôi môi nóng bỏng của…
Anh Ấy Chỉ Thích Tôi
Anh Ấy Chỉ Thích Tôi
Trọng sinh trở lại lớp 12 năm ấy, Lâm Nguyệt quyết định dấu đi một thân hào quang của mình, an tĩnh và trầm lặng, kiên định học tập. Rời xa những gì đã hại chết cô ở…

0
Bình luậnx
Đọc truyện Full