Đọc truyện Full

Chương 274: Mặc thế này không lạnh sao?”

Đinh Dũng không quan tâm tới Phùng Thừa Lâm nữa, anh không cần mấy khẩu súng đó, cũng chẳng cần phải giải thích với ông ta. Cái anh cần chỉ là danh nghĩa vào dãy núi Phổ Lôi Nhĩ tham gia cuộc Vây Bắt. Chỉ cần thay Phùng Thừa Lâm lấy về một dị quả thì có thể coi là hoàn thành giao dịch.  

Còn cách giao dịch hoàn thành thế nào thì Đinh Dũng thấy không quan trọng. Chỉ cần có thể mang dị quả về thì có lẽ Phùng Thừa Lâm cũng sẽ không hỏi nhiều.  

Khi tới sân tập võ đã có hai chiếc xe đợi ở đây. Sau khi tập kết, Phùng Thừa Lâm và Phùng Tác Nghiêu lần lượt nói đôi câu rồi cả hai dẫn mọi người lên xe.  

Núi Phổ Lôi Nhĩ cách thành Phổ Lôi Nhĩ không xa, nằm ngay phía sau thành, có điều hôm nay là ngày diễn ra cuộc vây bắt, kể cả là đường chính của thành Phổ Lôi Nhĩ cũng tắc nghẹt, chẳng dễ gì mới ra được khỏi thành, xe bánh xích mới có thể nhanh chóng di chuyển.  

Sau nửa tiếng đồng hồ, chiếc xe dừng bên ngoài núi Phổ Lôi Nhĩ.  

Advertisement

Nơi này có không biết bao nhiêu người quy tụ về đây, phóng tầm mắt là có thể nhìn thấy cả biển người, còn những người tham gia vây bắt lại ở trên khoảng đất trống. Vị trí trung tâm có bốn phe, lần lượt là tứ đại gia tộc trong thành Phổ Lôi Nhĩ.  

Xung quanh tứ đại gia tộc là những người trong mười gia tộc hạng nhất vây quanh. Nhà họ Phùng đương nhiên cũng có chỗ dựa. Vừa vào tới đây, Phùng Thừa Lâm liền dẫn mọi người đi thẳng tới vị trí của nhà họ Lý.  

Đinh Dũng đảo mắt một lượt vào một vị trí của tứ đại gia tộc. Ngoài tộc Bắc Dã mà anh từng có ấn tượng ra thì ba gia tộc còn lại anh đều lạ lẫm.  

Advertisement

Còn nhà họ Lý là gia tộc có thế lực khá yếu trong tứ đại gia tộc. Dẫn đầu là cô gái mặc váy trắng liền thân. Cô mặc bộ váy trắng giữa tiết trời tuyết rơi trắng xoá khiến người ta có cảm giác nhẹ nhàng bồng bềnh, giống như một vị tiên tử không thuộc về chốn trần gian vậy.  

“Mặc thế này không lạnh sao?”, Đinh Dũng mặt mày tỏ vẻ kỳ quái không khỏi thầm nhủ.  

Cô ta quả thực rất đẹp, đẹp đến nao lòng. Cái lạnh của Bắc Cảnh cho dù là cơ thể của Đinh Dũng trong tình trạng không dùng tới linh lực thì cũng không thể chịu được cái lạnh khắc nghiệt thế này.  

Vừa vào tới đây, Đinh Dũng đã đại khái nhận định được thực lực của những người ở đây. Tứ đại gia tộc tham gia Vây Bắt đều có sự tham gia của ít nhất một Võ Đạo Đại Sư làm trụ cột, còn mười gia tộc hạng nhất, trong đó bao gồm cả nhà họ Phùng lại không hề có Võ Đạo Đại Sư trẻ tuổi.  

Những gia tộc nhỏ hạng hai, hạng ba mặc dù cũng tham gia nhưng về cơ bản trong đội bọn họ cũng chỉ có võ sĩ có tu vi mà thôi. Đinh Dũng đảo mắt một lượt, sau khi thấy bốn gia tộc lớn kia thì phóng tầm mắt ra xa, nơi có người đang canh giữ phía trước nhà bạt màu đen.  

Ở phía xa có vùng đất trống, người ta dựng ở đó nhà bạt màu đen, xung quanh nhà bạt có người canh giữ nghiêm ngặt, quanh đó mười mét không có bất cứ ai, còn phía trước nhà bạt có sáu người nam nữ mặc đồ giống nhau, mặt mày khác thường.  

Sau khi thấy sáu người này, mắt Đinh Dũng hơi nheo lại. Sáu người này đều đạt cảnh giới Võ Đạo Đại Sư, nhưng khí tức lại hoàn toàn khác với Phùng Thừa Lâm, có lẽ đều dùng dị quả để tăng tiến thực lực, có điều một nhóm người bên cạnh bọn họ lại khiến Đinh Dũng chú ý hơn.  

Thực lực của nhóm người này không giống nhau, họ có chừng bảy, tám người, tất cả đều đeo mặt nạ đen. Người đi đầu là một người đàn ông, từ đầu đến chân đều kín bưng trong áo choàng đen, đến cả mặt cũng bị che đi một nửa, hoàn toàn không nhìn ra hình dạng.  

Đinh Dũng nhìn người này xong thì cau mày. Anh vẫn luôn cho rằng người đàn ông này cho anh cảm giác rất quen thuộc thế nhưng chỉ là cảm giác mà thôi, không thấy được mà cũng không chạm tới được. thế nhưng cách ăn mặc của bọn họ lại khiến Đinh Dũng nghĩ tới điều khác. Anh khẽ vỗ vào túi đựng đồ, lấy ra một mặt nạ quỷ và đeo lên.  

“Ha ha, Phùng Lão, hôm nay các ông đến hơi muộn đấy, chúng tôi đều đang đợi các ông đấy”, Phùng Thừa Lâm vừa đi tới đây đã có người đến cười nói: “Cuộc Vây bắt năm nay không giống như thường lệ, chúng ta vẫn nên liên thủ lại, bọn họ đều bắt tay nhau cả rồi”.  

Nói rồi, người kia nhếch miệng nhìn về phía ba đại gia tộc.  

“Lần này Thành Chủ Đại Nhân cũng phái người tham gia. Nhà họ Phùng chúng tôi không muốn kiếm thêm hời gì, chỉ cần cho đám hậu bối này có cơ hội thử sức là được rồi”, nghe đối phương nói vậy, Phùng Thừa Lâm bật cười ha ha, khéo léo đổi chủ đề.  

“Phùng Thừa Lâm nhà họ Phùng xin chào Lý cô nương của Thượng Tộc”, Phùng Thừa Lâm không dừng chân mà cứ thế đi thẳng về phía cô gái mặc váy trắng nhà họ Lý, chắp tay lạy.  

Nghe ông ta nói vậy, cô gái mặc váy trắng kia quay đầu lại nhìn Phùng Thừa Lâm rồi đảo mắt nhìn về phía đám người Đinh Dũng mà bĩu môi: “Phùng Lão không cần đa lễ, thời gian cũng đến rồi, mọi người chuẩn bị chút đi”.  

Lúc này cả thành Phổ Lôi Nhĩ đều bao trùm trong ánh sáng, từng đường ánh sáng mờ ảo như lớp sương mù, duy chỉ có Đinh Dũng là cảm nhận được luồng ánh sáng này xong thì bất giác cau mày.  

“Quả nhiên có trận pháp được kích hoạt”, Đinh Dũng nheo mắt, cảm nhận từng luồng sáng lúc ẩn lúc hiện kia. Anh đã đoán được từ trước, trong rặng núi này sẽ bị thiết lập trận pháp, lúc này xem ra quả nhiên là như vậy thật rồi.  

Có điều không biết rốt cục là ai lập ra trận pháp này. Việc ngăn người khác vào núi là có ý gì, có điều Đinh Dũng cũng không nghĩ thêm gì nhiều, hiện giờ anh không có thời gian điều tra vấn đề này, chỉ muốn nhanh chóng tìm Kim Vô Đạo, giải quyết xong xuôi mọi việc thì về Kim Châu.  

Chẳng bao lâu, trong nhà bạt đen kia vang lên âm thanh náo loạn, ngay sau đó chủ sự của tứ đại gia tộc đều nhìn về phía núi Phổ Lôi Nhĩ.  

Vốn dĩ luồng ánh sáng bao trùm lấy ngọn núi càng lúc càng mỏng như thể màn sương mờ bị gió thổi bay, nhưng Đinh Dũng chỉ cần nhìn là có thể nhận ra đây là trận pháp vận hành và gặp phải vấn đề. Trận pháp lúc này phòng hộ vô cùng yếu, thậm chí theo cảm nhận của anh, chỉ cần một nắm đấm của anh cũng có thể khiến màn sáng bảo vệ trận pháp tan rã.  

“Thời khắc đã đến, mọi người nhanh chóng ra tay”, đúng lúc này, một thanh niên nam trẻ tuổi trong tộc Bắc Dã đi ra, nhìn về màn sáng kia mà lên tiếng: “Cùng ra tay”.  

Cậu ta dứt lời, những thanh nhiên trong tộc bắc Dã lần lượt lao ngay vào cửa vào núi, trong đó có ba người không hề chậm trễ, đặc biệt là cô gái mặc váy trắng trong nhà họ Lý, khẽ lướt đi, băng về phía trước, động tác hết sức nho nhã mà nhẹ nhàng linh hoạt.  

Đúng lúc này, phía trước lều bạt màu đen của Phủ Thành Chủ, sáu cao thủ Nha Nội và một đội người đeo mặt nạ đi tới, tất cả mọi người cùng ra tay, trong chốc lát đã khiến màn sáng kia bị thủng một lỗ.  

Từng linh khí tinh tế nhất ập vào, mọi người chỉ cảm thấy giật mình, lỗ chân lông toàn thân như nở ra. Cảm giác thoải mái đó khiến người ta không cảm thấy chân thật. Duy chỉ có Đinh Dũng là mặt mày thay đổi, linh khí trong núi Phổ Lôi Nhĩ quả thật rất đày đặc.  

Từ sau khi vào kiếp này, anh nhận ra linh khí cạn kiệt, làm gì có chỗ nào còn linh khí dày đặc như vậy. Kể cả trên Thanh Thành Sơn thì luồng linh khí quy tụ không tiêu tán kia cũng chẳng thể bằng nơi này được.  

“Chẳng trách mà có thể sinh sôi ra bao nhiêu dị quả”, Đinh Dũng nheo mắt.  

“Lúc này không vào thì còn đợi tới bao giờ”, đúng lúc này, cô gái mặc váy trắng nhà họ Lý hắng giọng, dẫn người vào trước.

Phím tắt:←

Phím tắt:→



Tiểu thuyết cùng thể loại

"Xuyên Không" Được Phu Quân
Tôi xuyên không rồi. Nguyên chủ không ưng ý vị phu quân ngốc nghếch của mình, cũng không chấp nhận được việc muội muội định hôn với người trong lòng mình, thế là nghĩ không thông mà nhảy…
[18.7.......Dm]
[18.7.......Dm]
Nửa đêm đi thang máy, tôi gặp một anh đẹp trai mặc quần jogger. Tôi gửi tin nhắn WeChat cho bạn, nói: [Rất đẹp trai, gu tao, nhìn qua thì cao khoảng 1m83… Quả nhiên, quần jogger là…
Ai Bảo Quan Kinh Thành Có Tiền Có Thịt
Ai Bảo Quan Kinh Thành Có Tiền Có Thịt
Quan ở kinh thành có tiền có thịt sao? Đừng có mà giỡn, bổng lộc một năm 40 lượng, chỉ vừa đủ ấm no thôi. Hoàng thượng khai ân cho thuê phòng giá rẻ, gọi là quan xá,…
Ái Tình Dạt Dào
Ái Tình Dạt Dào
Bụng dưới thỉnh thoảng vẫn cảm thấy đau nhức, tôi ngồi thụp xuống băng ghế dài ở sảnh, nước mắt giàn giụa. Vào đêm qua, tôi đã mất đi đứa con của mình và Bạch Ngọc Đình. Nguyên…
Ẩn Hôn Bị Phát Hiện
Ẩn Hôn Bị Phát Hiện
Tôi là luật sư của bên nguyên, trong lúc tạm nghỉ phiên tòa, tôi bước vào nhà vệ sinh thì đột nhiên bị người nào đó ép vào tường. Chưa kịp nhìn rõ, đôi môi nóng bỏng của…
Anh Ấy Chỉ Thích Tôi
Anh Ấy Chỉ Thích Tôi
Trọng sinh trở lại lớp 12 năm ấy, Lâm Nguyệt quyết định dấu đi một thân hào quang của mình, an tĩnh và trầm lặng, kiên định học tập. Rời xa những gì đã hại chết cô ở…

0
Bình luậnx
Đọc truyện Full