Cổ Trần lui về sau mười thước, khí huyết toàn thân như thủy triều, ồ ạt bành trướng bên trong cơ thể, cuồn cuộn bùng nổ.
Hắn nghiêm mặt, một kích va chạm mới nãy của hai bên vậy mà lại ngang sức ngang tài, thế nhưng hắn cảm giác được, dường như đối phương cường đại hơn hắn một chút.
Bởi vì Thạch Nhân Kiệt ở đối diện kia, khí diễm toàn thân cũng đang sôi trào, hiển nhiên là một tên Luyện Khí cảnh cường giả, chiến lực cường đại.
– Sâu kiến, chỉ là Tôi Thể cảnh thập trọng cũng dám bức lui ta?Thạch Nhân Kiệt dậm chân xông đến, Thạch Thương trong tay ong ong rung lên, trên dưới toàn thân được từng luồng khí màu xám trắng bao bọc, Chiến khí bành trướng.
Thần sắc của hắn nghiêm túc hơn mấy phần, ra chiều hứng thú nói:- Ngươi đã có tư cách trở thành nô lệ Vương của ta.
Tới đây, quỳ xuống thần phục, ta cho phép ngươi thống trị tất cả nô lệ thủ hạ của ta.
Nô lệ Vương, nói thì dễ nghe, nhưng lại khiến Cổ Trần cảm thấy sỉ nhục đến cực điểm, huyết dịch bên trong cơ thể ầm ào gào thét giống như dung nham bạo phát, tiếng ầm ầm rung chuyển cả không gian.
Hắn mặt mày lạnh nhạt, đôi mắt hung hãn nhìn chằm chằm Thạch Nhân Kiệt trước mặt, không hề che giấu sát ý.
– Sao hả? Nô lệ Vương đã là vô vạn vinh quang ta ban cho ngươi.
Thần phục ta, chinh chiến cho ta, sẽ sẽ ban cho ngươi lực lượng cường đại hơn nữa.
Thạch Nhân Kiệt cao ngạo nhìn Cổ Trần, trong lời nói thể hiện khinh bỉ sâu sắc.
Ô!Chỉ tiếc, đáp lại hắn là Cổ Trần nhanh chóng dùng một mâu đâm xuyên không khí, xé trời đánh tới.
Keng!Một cây Thạch Thương đâm đỡ, cả hai va chạm trên không trung, tia lửa bén tung tóe.
– Chết đi!Một chiêu của Cổ Trần bị ngăn cản, hắn giận dữ, vung Cốt Mâu lên bổ xuống một lần nữa, vừa nhanh vừa mạnh, hoàn toàn là kiểu chiến đấu cậy mạnh mà đánh, bởi vì hắn không có bất kì kĩ năng chiến đấu nào.
Thân thể Thạch Nhân Kiệt từ từ lui lại, bàn chân giẫm nát mặt đất nhưng phải lùi liên tiếp hơn mười thước mới dừng lại được, Thạch Thương trong tay chấn động không ngừng.
Hắn hơi biến sắc mặt, đôi mắt nhìn vào Cổ Trần lúc này đã mang theo kinh hãi, một chiêu mới vừa rồi của Cổ Trần ẩn chứa lực lượng vượt quá sức tưởng tượng, không ngờ lại cao đến mười vạn Quân.
Mười vạn quân lực, con số này kinh khủng đến cỡ nào chứ? Ngay cả hắn khi ở trạng thái Luyện Khí cảnh viên mãn mới có được lực lượng cỡ đó, đối phương chỉ là Tôi Thể thập trọng, sao lại có được?- Lực lượng của ngươi! Thạch Nhân Kiệt đang muốn nói cái gì, kết quả Cổ Trần một bước đạp nát mặt đất, bay lên không trung vung Cốt Mâu bổ về phía trán hắn, sát khí đằng đằng.
Oanh!Núi đá nứt toác, khắp nơi lồi lõm, bụi mù bốc lên tận trời.
Ở trong đó, hai bóng người mạnh mẽ va chạm, một người toàn thân bốc lên từng luồng khí diễm xám trắng, Chiến khí bành trướng, một người tay cầm Cốt Mâu, huyết khí trùng thiên, chiến ý dâng trào.
– Sâu kiến, ngươi đã muốn chết, ta thành toàn cho ngươi!Thạch Nhân Kiệt vừa kinh vừa sợ, vừa mới nãy thiếu chút nữa đã bị đánh bể đầu, dĩ nhiên lúc này lửa giận ngút trời, hắn xách theo Thạch thương đánh tới, Chiến khí thiêu đốt.
Rầm rầm rầm! Hai người giống như hai con Man Hoang Bạo Long đánh thành một đoàn, Thạch Thương quét qua, một luồng Chiến khí màu xám trắng cắt nát một miếng nham thạch lớn gần đó.
Mà ở đối diện, Cổ Trần càng thêm hung bạo, hắn vung Cốt Mâu thẳng thắn thoải mái, hoàn toàn không có bất kỳ phòng thủ hay chiêu số gì, mỗi một mâu đều mang theo lực lượng mười hai vạn chín ngàn sáu trăm Quân kinh khủng.
Lực lượng đó hội tụ lại một chỗ, bạo phát khiến núi lở đất nứt.
Ầm!Một cây đại thụ bị lực lượng đảo qua, vỡ thành mảnh vụn ngay tại chỗ.
Cổ Trần tay cầm Cốt Mâu đâm xuyên không khí, chợt nghe “răng rắc”, Thạch Giáp trên người Thạch Nhân Kiệt bị đâm nát, sắc mặt đối phương đại biến, vừa kinh vừa sợ.
– Sâu kiến đáng chết, đi chết đi!Hắn nổi giận, Chiến khí toàn thân sôi trào, từng luồng Chiến khí màu xám trắng hội tụ ở phía trên Thạch Thương.
– Bách Chiến Thương Quyết!Thạch Nhân Kiệt quát lớn, cầm thương đánh tới, cát bụi cùng đá vụn bốn phía ào ào cuốn lên, tập hợp thành một thể đánh về phía Cổ Trần, như một Thạch Long màu xám mạnh mẽ xông tới.
Nhìn thấy dòng nước lũ cát bụi và đá vụn màu xám lao thẳng về phía mình, uy lực khủng bố, thần sắc Cổ Trần nghiêm nghị vô cùng, không dám khinh thường.
Hắn hét lớn, tay cầm Cốt Mâu tập hợp lực lượng toàn thân, sau đó phóng xuất ra toàn bộ, trong nháy mắt, huyết khí bạo phát, dường như trên dưới toàn thân được một cỗ khí diễm màu máu bao phủ, gần như sắp ngưng tụ thành vật chất.
.