Sau đó một tiếng kêu to vang lên, bầu trời cũng bị đánh rách tả tơi.
Chỉ thấy trên người Cổ Trần phát ra liệt diễm một cỗ ánh sáng mãnh liệt diễm, một bước bay lên không trung, trên cánh tay còn quấn lít nha lít nhít ngũ sắc thiên phạt, vung vẩy nhất quyền đập vào Hư ảnh Thần Quốc phía trên.
– Ầm!Lôi quang nổ tung tạo ra một tiếng vang cực lớn, thiên phạt vô cùng vô tận cuồn cuộn gào thét, lập tức đánh xuyên qua hàng rào Thần Quốc đánh thẳng vào trong.
– A! Sau đó là một tiếng hét thảm vang lên, cả người Hắc Thiên Thần Tử tỏa ra khói đen nghi ngút, bị lực lượng ngũ sắc thiên phạt đánh lên người, thiếu chút nữa đã bị lôi điện giật chín.
Hắn vừa kinh vừa sợ nói:- Đây là thiên phạt, làm sao ngươi lại có thể nắm giữ lực lượng thiên phạt? Không đúng, trong tin tức không nói ngươi nắm giữ lực lượng thiên phạt.
– Không phải ngươi chỉ nắm giữ Nam Minh Ly Hỏa sao?Hắc Thiên Thần Tử kinh sợ kêu to.
Tin tức không linh thông, chỉ biết Cổ Trần nắm giữ Nam Minh Ly Hỏa, lại không nói hắn nắm giữ cả lực lượng thiên phạt, khiến hắn ăn thiệt thòi lớn.
– Ngươi nói cái này?Cổ Trần nở nụ cười đưa tay ra, lập tức một đám tử sắc liệt diễm cháy lên.
Chính là Nam Minh Ly Hỏa!Đồng tử trong mắt Hắc Thiên Thần Tử co rụt lại, kinh hãi nói:- Ngươi có hai loại lực lượng huyết mạch, Nam Minh Ly Hỏa chính là Chu Tước Thần Hỏa, trong cơ thể ngươi có Chu Tước thần huyết?- Còn lực lượng thiên phạt của ngươi lấy đâu ra?Ngoài kinh hãi ra, hắn còn có chút không hiểu nổi.
Cổ Trần cười, khinh bỉ:- Ngươi đến đây để đánh nhau, hay là đến để hỏi thăm, đầu ngươi có phải hay không bị cửa kẹp hay không, vậy mà lại đi nghe ngóng bí mật của kẻ địch.
Oành!Vừa dứt lời, Cổ Trần đã hóa thành một tia chớp đánh ra một quyền, đánh thẳng vào lồng ngực Hắc Thiên Thần Tử, ngay lập tức tiếng xương cốt đứt gãy kêu răng rắc truyền đến.
Sắc mặt Hắc Thiên Thần Tử đen lại, phun ra một ngụm máu, cả người bị đánh bay ra ngoài, lồng ngực bị đánh thủng một lỗ, thiếu chút nữa cơ thể hắn đã nổ tung.
Một quyền kia của Cổ Trần ẩn chứa lực lượng mênh mông, không chỉ là lực lượng của nhục thể, còn có cả một cỗ lực lượng thiên phạt đánh vào trong cơ thể Hắc Thiên Thần Tử, khiến hắn bị trọng thương.
– Đáng chết, ngươi đáng chết!Hắc Thiên Thần Tử tức giận thở hổn hển, chưa bao giờ hắn cảm thấy nhục nhã như lúc này.
Vậy mà hắn lại thua, từ lúc ra đời cho đến bây giờ hắn chưa một lần thua trận, trên người được bao phủ bởi vô số ánh hào quang, thần duệ đời thứ mười, Thần Tử, đồng lứa vô địch! Những điều, đã che mờ hai mắt hắn, khiến hắn không nhìn thấy thế giới rộng lớn chân chính, không thể tin tưởng được có người còn mạnh mẽ hơn hắn.
Bây giờ bị Cổ Trần đánh bại, bị thương, trong lòng hắn không có cách nào tiếp nhận nổi, đầu óc sinh ra chút rối loạn.
– Thần Tử, cũng chỉ vậy mà thôi!Cổ Trần khinh thường lắc đầu, cấp bậc chỉ có vậy, tâm tính như thế, vậy mà còn dám nói bản thân vô địch, chắc từ trước đến giờ hắn toàn gặp phải đối thủ ngu như heo?- Nếu ngươi không còn bản lĩnh nào khác, vậy thì yên tâm lên đường đi.
Vừa dứt lời, Cổ Trần đã biến mất, tiếng sấm ầm ầm truyền đến khắp bốn phía xung quanh, vô số tia ngũ sắc thiên phạt trùng trùng điệp điệp bao phủ.
Hắc Thiên Thần Tử đột nhiên bừng tỉnh, gào thét lớn, sau lưng hiện lên hư ảnh một vị Ma Thần cũng đang gào thét, hai tay vung vẩy đánh tan lôi đình đầy trời.
– Thời Gian Tĩnh Chỉ!- Không gian cầm cố!Chỉ trong chớp mắt, một cơn gợn sóng nhộn nhạo xuất hiện, không gian bất động, vạn vật dừng lại, trong nháy mắt không gian ở nơi này đã bị giam cầm.
Dưới sự giam cầm của cả hai loại lực lượng thời gian và không gian, Hắc Thiên Thần Tử trực tiếp bị trấn áp.
– Gào!Hư ảnh Ma Thần kia gào thét, khuấy động cả bầu trời, hai tay hắn khua nát lôi đình đầy trời.
Chỉ tiếc, thân thể của hắn đang dần dần cứng đờ lại từng chút một, động tác chậm chạp, cuối cùng đứng yên tại chỗ, bị đông cứng lại.
Thời Gian Tĩnh Chỉ, vạn vật đều bị dừng lại.
Trên mặt Hắc Thiên Thần Tử vẫn mang theo vẻ kinh hãi, biểu cảm đông cứng lại, không gian, thời gian bốn phía xung quanh đều bị giam cầm ngừng lại.
– Thần Tử, chẳng qua chỉ là nhờ vào lực lượng thần huyết mà thôi, còn đòi sát thánh?Chân Cổ Trần đạp trên hư không đi tới trước mặt Hắc Thiên Thần Tử, khóe miệng nở một nụ cười lạnh lùng, hàm răng trắng đều tăm tắp khiến lòng người run rẩy.
.