Nó nắm chặt kiếm gãy, rất nhiều tia sáng sắc bén bao quanh thân thể nó, một luồng hào quang bất hủ chiếu sáng toàn bộ Anh Linh điện.
– Chém!Thanh âm vừa dứt, chỉ thấy thân thể Thần Ma chấn động, lồng ngực răng rắc nứt ra một vết rách, một cỗ huyết dịch Thần Ma lập tức phun ra ngoài.
– A! Thần Ma đột nhiên kêu thảm một tiếng.
Nó kinh dị lui lại, hai mắt trừng lớn, dường như nhìn thấy thứ gì đó không thể tin nổi.
– Anh Linh?Thần Ma kinh hô:- Anh Linh bất hủ? Không có khả năng, không thể nào, đây không phải là thật! Ngươi là ai?Keng!Đáp lại nó là một đạo phong mang khủng bố khác chém tới thân thể, thêm một vết thương nữa xuất hiện, sâu tới tận xương, huyết dịch Thần Ma tuôn ra ồ ạt.
Thần Ma kinh dị, nó nhìn trừng trừng bộ xương khô phía trước, sau đó trực tiếp xé nát hư không bước thẳng vào bên trong, cuống quýt bỏ chạy không còn thấy tăm hơi.
Nó chạy, một Thần Ma cường đại lại bỏ chạy.
Tôn Thần Ma này vừa định nuốt chửng toàn bộ Nhân tộc trong Hoang Cổ thành, kết quả bị bộ xương khô trong Anh Linh điện dọa cho tháo chạy, trên thân còn mang theo hai vết thương kinh khủng.
– Thần! Ma! đương! Tru! Bộ xương khô kia phát ra từng tiếng đứt quãng, rất nhanh, ánh sáng tắt ngấm, nó lại chậm chạp ngồi trở về vị trí của nó trong Anh Linh điện.
Nó là di hài của một tiền bối anh hùng Nhân tộc, được Cổ Trần mang về từ bên trong Thần Quốc, không ngờ nó lại có năng lực đáng sợ thế này.
Nếu không có bộ di hài đó, rất có thể cả Hoang Cổ thành không một ai may mắn thoát khỏi, đều sẽ bị Thần Ma đột ngột xảy ra biến cố kia nuốt mất, thậm chí toàn bộ Hoang Cổ nhất tộc cũng bị hủy hoại chỉ trong chốc lát.
Thấy Thần Ma đào tẩu, Cổ Trần âm thầm thở phào nhẹ nhõm, sắc mặt trở nên ngưng trọng.
– Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?Hắn có chút kinh ngạc, không ngờ lại xảy ra vấn đề thế này, rõ ràng hắn đã thu phục được Thần Ma, sao biến cố lại xuất hiện?Thậm chí Cổ Trần còn nắm giữ Chân Linh toái phiến của nó, vì sao vẫn xuất hiện biến cố? Vì sao Thần Ma vẫn thoát khỏi khống chế? Thiếu chút nữa là cơ nghiệp của hắn đã bị hủy đi.
– Rốt cuộc không thể khống chế được Thần Ma sao?Cổ Trần lẩm bẩm, trong ánh mắt lộ ra hung quang dọa người.
Trong lòng hắn kinh sợ vạn phần, chút nữa thôi, chút nữa thôi là toàn bộ căn cơ của Hoang Cổ tộc đã bị hủy mất.
Vẻ mặt Mỹ Đỗ Toa nghiêm túc, nàng đứng ở bên cạnh hắn, nói khẽ:- Đừng lo lắng, không phải đã không sao à, có lẽ tôn Thần Ma kia không thể bị một phàm nhân khống chế.
Còn nữa, mặc dù có Chân Linh toái phiến cũng chưa chắc khống chế được Thần Ma, nó quá quá xảo trá, nói không chừng là nó ngụy trang.
Mỹ Đỗ Toa nhẹ giọng an ủi một câu.
Cổ Trần lắc đầu không nói chuyện, hắn nhìn hình ảnh bên trong Thời Gian Kính Tượng, không ít kiến trúc của Hoang Cổ thành bị hủy, rất nhiều người trọng thương.
Nhưng không có người chết đi, đây đã là vạn hạnh, nên nhớ, thứ muốn nuốt chửng tất cả mọi người bên trong Hoang Cổ thành chính là một Thần Ma.
May mà nó bị di hài bên trong Anh Linh điện doạ chạy, xem như vượt qua một kiếp, bảo vệ được căn cơ.
Chuyện xảy ra quá đột ngột, ngay cả Cổ Trần cũng không ngờ được, thậm chí hắn còn không hiểu tại sao lại xảy ra tình huống này.
Vì sao Đọa Lạc Thần Ma lại thoát khỏi khống chế?Chẳng lẽ thật đúng như Mỹ Đỗ Toa đã nói, Thần Ma là không thể khống chế sao?Thần Ma cao ngạo, xảo trá, thiếu chút nữa đã hủy đi căn cơ của hắn, điều này khiến nội tâm Cổ Trần trở nên tỉnh táo, có lẽ muốn khống chế một cường giả là việc không thể thực hiện được.
Đặc biệt là Thần Ma, một tồn tại vừa thủ đoạn vừa xảo trá khó lường, việc xảy ra mới rồi chính là một ví dụ tốt nhất.
– Ngươi có muồn trở về xử lý chuyện trong tộc không?Mỹ Đỗ Toa thấy Cổ Trần không nói lời nào bèn mở miệng nhắc nhở.
Cổ Trần hít sâu một hơi, hắn nhìn vào khung cảnh trong gương, đám Hắc Thổ đang bận rộn tổ chức quân đoàn bắt đầu đề phòng.
Đa số mọi người đều đang không ngừng lễ bái Anh Linh điện, ánh mắt càng thêm thành kính, cảm tạ tiền bối đã hiển linh.
Việc xảy ra vừa rồi khiến mọi người càng thêm vững lòng, tiền bối đã phù hộ bọn họ, tất cả đều trông thấy tôn Thần Ma đáng sợ nọ bị một vị Anh Linh tiền bối trong Anh Linh điện đuổi chạy.
Cổ Trần cũng rất bất ngờ, hắn nhìn thấy rõ ràng bộ di hài tiền bối Nhân tộc đột ngột tỉnh lại, dọa sợ Thần Ma.
– Xem ra sau này ta cần phải cẩn thận hơn khi làm việc, nếu không lại xảy ra chuyện ngoài ý muốn thế này thì có hối hận cũng không kịp.
Cổ Trần âm thầm cảnh cáo chính mình, không thể tái phạm sai lầm tương tự.
Hắn âm trầm nhìn lên trên trời, như thể thấy được bóng dáng tôn Đọa Lạc Thần Ma đang bỏ chạy thục mạng.
– Đáng nhẽ ta không nên bắt Thần Ma, mưu toan khống chế nó.
.