Nhưng để ai tới nhận chức vị này thì cần suy tư và khảo nghiệm cho thật tốt một phen, lại nhìn tình huống lúc này của Nhân tộc rồi tính tiếp.
– Tuyển ai làm Nhân Hoàng là phù hợp nhất?Cổ Trần lầm bầm.
– Vũ Hoàng?Cổ Trần chợt nghĩ đến Vũ Hoàng, người đã từng là một Hoàng giả của đại liên minh Nhân tộc, một lòng mưu cầu sự phát triển của Nhân tộc.
Sau khi đến chiến trường hư không, hắn lưu lạc ở vực ngoại, nhờ đó gặp được vực ngoại Nhân tộc rồi mang lực lượng này về.
Nói một cách nghiêm túc, Vũ Hoàng đủ sức tiếp nhận vị trí Nhân Hoàng, hắn có đủ năng lực để làm điều này, chỉ là để xem hắn sẽ làm như thế nào thôi.
– Vũ Hoàng, đến Lăng Tiêu điện gặp ta.
Cổ Trần trực tiếp truyền tin, sau đó nhắm mắt nghỉ ngơi.
Lúc này, trên mặt đất nhân gian, trong một tòa Nhân tộc thành tại Vạn Thạch lĩnh, Vũ Hoàng đang tu luyện bỗng nhiên mở mắt, bểu tình kinh ngạc.
– Thiên Đế triệu kiến?Vũ Hoàng ngạc nhiên, Thiên Đế triệu kiến, hiển nhiên là có việc.
Cơ hồ không nói hai lời, không hề trì hoãn, Vũ Hoàng trực tiếp đằng không mà lên, bay về phía Thiên giới, rất nhanh đã đi đến trước Nam Thiên Môn.
– Vũ Hoàng?Vừa tới đúng lúc gặp Long Uyên muốn ra ngoài, hai người đối mặt nhau, tỏ vẻ kinh ngạc.
– Gặp qua Thanh Dương Đại Đế!Vũ Hoàng hơi hơi thi lễ.
Long Uyên đáp lễ lại, cười nói:- Từ khi chia tay đến nay, Vũ Hoàng vẫn ổn chứ? Ta muốn đi Tây Linh trạch bình loạn, hôm nào lại ôn chuyện.
– Bình loạn?Vũ Hoàng kinh ngạc hỏi.
Long Uyên cười cười nói:- Là Tây Linh trạch có tà vật làm loạn, ta phụng mệnh hạ giới bắt tà vật mang về Thiên Đình xử lý.
– Ngày khác lại tụ họp!Nói xong, Long Uyên trực tiếp hóa thành một luồng sáng bay ra khỏi Nam Thiên Môn, hướng về phía Tây Linh trạch.
Trong lòng Vũ Hoàng có chút phức tạp, nhớ tới năm xưa Long Uyên chỉ là một viên đại tướng của Cổ Trần, không ngờ bây giờ lại thành một trong tứ phương Đại Đế của Thiên Giới.
Có điều hắn cũng không ghen ghét gì, chỉ là hơi xúc động thôi, không nghĩ còn có thể nhìn được tình cảnh này.
Vũ Hoàng bình ổn tâm trạng, mang theo lệnh bài của mình tiến vào Nam Thiên Môn, bay tới Lăng Tiêu điện.
Vũ Hoàng rất ngạc nhiên, không biết rốt cuộc Cổ Trần triệu kiến hắn là có chuyện gì, hiện tại Nhân tộc đã yên ổn, đang dần dần phồn vinh.
Khôi phục thậm chí càng cường thịnh chỉ là vấn đề thời gian, mà bây giờ Nhân tộc cũng không thiếu thời gian.
Lòng tràn đầy lo nghĩ, không bao lâu sau Vũ Hoàng đã đi tới trước Linh Tiêu Điện, vừa vặn trông thấy một vị tuyệt đại giai nhân đứng trước cửa, toàn thân ẩn hiện Tiên khí, quả thực là Tiên tử của Thiên Cung.
Nàng chính là Lạc, một trong các thiếp thân thị nữ bên cạnh Thiên Đế.
– Lạc tiên tử, làm phiền.
Vũ Hoàng hơi hơi thi lễ tỏ vẻ tôn kính.
Dù sao hai tỉ muội Li Lạc hầu hạ bên cạnh Thiên Đế có thân phận rất khác biệt, ai dám xem thường?Huống chi hai nàng còn thường xuyên được Thiên Đế chỉ điểm, tu vi rất cường đại, đã sớm bước vào hàng ngũ Thánh giả, tương lai nhất định bất phàm.
– Vũ Hoàng, Thiên Đế mệnh ta chờ ở đây, xin mời đi theo ta.
Lạc mỉm cười, nói xong đi phía trước dẫn đường, dẫn Vũ Hoàng tiến về phía khác chứ không bước vào Lăng Tiêu điện, hai người đi đến một cái đài cao ở Thiên Giới.
Nơi đó có một người đang đứng ngạo nghễ trên một đám mây, người này cũng chính là tồn tại tôn quý nhất lúc này của Man Hoang thế giới, Thiên Đế chí cao vô thượng, Cổ Trần.
– Thiên Đế!Vũ Hoàng vừa đến liền trực tiếp hành đại lễ, cẩn thận tỉ mỉ.
– Miễn đi.
Cổ Trần trong lòng bất đắc dĩ, nhưng không có cách nào khác, thân phận khác biệt hiển nhiên phải thế, Thiên Đế chi tôn, đại biểu cho Thiên Đạo, ngươi có gần gũi đến mức nào cũng phải có đủ tôn kính.
– Các ngươi đi xuống.
Hắn khoát khoát tay, để tỉ muội Li Lạc bên cạnh mình đi xuống, trên đài cao chỉ còn lại Cổ Trần cùng Vũ Hoàng, hai người đứng đó nhìn xuống Man Hoang thế giới.
– Vũ Hoàng, Nhân tộc này thịnh thế, cuối cùng như ngươi và ta mong muốn.
Trầm mặc thật lâu, Cổ Trần chầm chậm mở miệng, để Vũ Hoàng chấn động trong lòng, hồi tưởng đến đủ chuyện ngày xưa, trong thoáng chốc có cảm giác hư ảo.
Nhân tộc thịnh thế, cuối cùng đã được như nguyện.
– Trẫm, dự định buông bỏ Nhân Hoàng chi vị! Ngay sau đó, Cổ Trần mở miệng lần nữa nói ra một câu kinh người, khiến Vũ Hoàng đơ người, sắc mặt đại biến.
Vũ Hoàng hoảng sợ nhìn Cổ Trần, suýt nữa là nghĩ mình nghe lầm.
Cổ Trần muốn buông bỏ chức vị Nhân Hoàng, tin tức này quá lớn, khiến hắn chấn động một hồi vẫn chưa tỉnh hồn lại.
– Thiên Đế, tuyệt đối không thể!Vũ Hoàng vừa phản ứng lại liền mở miệng khuyên can.
.