Theo địa đạo thật dài một đường hướng lên, bên trong nhất cử nhất động của Diệp Thần, đều chứa đựng một tia võ đạo chân ý, phảng phất cùng hoàn cảnh chung quanh hòa thành một thể, trên người cũng nhiều thêm vài phần khí chất cao thủ.
Ở trên đảo Cấm Vực Chi Địa, Khốn trận kia y nguyên một khắc không ngừng vận chuyển.
Ngoài pháp trận, những Tây Võ Đế Quốc Địa Tôn cao thủ kia mấy lần ý đồ xông vào trong pháp trận, nhưng pháp trận tạo thành một cổ lực lượng cường đại bắn ngược, làm cho bọn hắn khó tiến nửa bước.
Trong pháp trận Minh Võ Đại Đế, Nhiếp Thanh Vân, Già Thiên Hỏa Điểu biến thành lão giả, còn có Kim Dương điêu, ý đồ hợp lực phá vỡ pháp trận, thậm chí muốn xông lên thiên không, nhưng đều thất bại, cái pháp trận này, tạo thành một không gian cấm chế cự đại, làm cho bọn hắn khó có thể phá tan trói buộc cảnh vật, chung quanh cũng đang không ngừng biến ảo, để cho bọn hắn không biết, đến cùng ở đâu mới là chỗ mắt trận.
Minh Võ Đại Đế bay lên trời, từng đạo chưởng kình không ngừng oanh kích ở Thạch Đầu cây cối chung quanh.
Bành bành bành, chỗ chưởng kình có thể đạt tới, cây cối Thạch Đầu càng không ngừng nổ.
Nhưng mà pháp trận y nguyên vẫn còn vận chuyển, những cây cối cùng tảng đá kia, rất nhanh lại khôi phục nguyên dạng.
Tình cảnh này làm hắn rất là buồn bực:
– Hẳn là con mắt chúng ta chứng kiến hết thảy, đều là ảo cảnh?
Sau mấy lần công kích, Minh Võ Đại Đế phát hiện, Huyền Khí trong cơ thể mình nhanh chóng trôi qua, một loại cảm giác hư thoát vô lực dâng lên, hắn dần dần minh bạch, vì cái gì cái pháp trận này có thể một mực vận chuyển, pháp trận vận chuyển cần Huyền Khí, cái pháp trận này không cách nào từ bên ngoài hấp thu Huyền Khí, mà hoàn toàn là từ Huyền Khí trong cơ thể của bọn họ trôi qua, duy trì pháp trận vận chuyển!
Lão giả kia khẽ quát một tiếng, thân thể nhanh chóng biến hóa, hóa thành một con chim hình thể so với Kim Dương điêu còn muốn lớn hơn gấp hai, cánh giương quả thực đạt đến mấy chục thước, toàn thân thiêu đốt lên hỏa diễm hừng hực, nó ngửa mặt lên trời gào thét, há mồm phun ra đạo đạo hỏa trụ, hỏa trụ kia một đường quét ngang, rơi ở nơi nào, ở đó liền hừng hực thiêu đốt.
– Hỏa diễm thật là lợi hại!
Cảm nhận được nhiệt độ hỏa diễm mà Già Thiên Hỏa Điểu phát ra, Minh Võ Đại Đế quá sợ hãi, nguyên lai lão giả thần bí đi cùng Nhiếp Thanh Vân này, lại là một con Huyền thú biến thành, hơn nữa cư nhiên cường đại như thế, trên người phát ra khí tức làm hắn nghiêm nghị kinh hãi.
Trong nội tâm Minh Võ Đại Đế khiếp sợ, Huyền thú cường giả như vậy, còn có Nhiếp Thanh Vân, không biết vì nguyên nhân gì, rõ ràng đều nghe lệnh Diệp Thần, hắn trầm tư hồi lâu, vì Ân thị hoàng tộc có thể kéo dài, vì Tây Võ Đế Quốc, hắn âm thầm làm một cái quyết định.
Ân thị hoàng tộc cùng hắn đầu nhập vào những thế gia chỉ cao khí ngang, không ai bì nổi ở Trung Ương đế quốc cái kia, không bằng đầu nhập vào Diệp Thần, sau lưng Diệp Thần, nói không chừng đứng một Ngự Thú Tông thần bí!
Tuy hỏa diễm của Già Thiên Hỏa Điểu mãnh liệt, lại vẫn không có đột phá pháp trận, sau một lát, cũng là thở hồng hộc.
Chỗ mắt trận, thương tích trên người Tả Khưu Công Nghiệp đã hồi phục xong, chứng kiến Già Thiên Hỏa Điểu phun ra Liệt Hỏa, Tả Khưu Công Nghiệp cũng chấn động, e sợ cho pháp trận bị phá hư mất, nhưng chứng kiến Già Thiên Hỏa Điểu phun ra hỏa diễm chậm rãi dập tắt xuống, ngược lại là cây cối trong ngọn lửa, y nguyên bình yên vô sự, trong nội tâm lúc này mới buông lỏng xuống.
– Tuy bị Thác Bạt Nham lừa, nhưng không thể không nói, trận pháp này của Thác Bạt Nham thật đúng là thần diệu.
Tả Khưu Công Nghiệp cảm thán nói, nếu không có trận pháp này, bốn gia hỏa trong pháp trận kia, quả quyết không phải hắn có thể địch nổi, nhìn xem bọn người Minh Võ, Nhiếp Thanh Vân, nhe răng cười lấy nói khẽ.
– Muốn phá tan pháp trận, không có đơn giản như vậy, các ngươi liều mạng giãy dụa a, càng giãy dụa Huyền Khí xói mòn càng nhanh, đợi vài ngày nữa, bản tôn liền vì các ngươi nhặt xác!
Lòng đất thỉnh thoảng lại truyền đến từng tiếng “Ầm ầm” nổ mạnh, tựa như núi lở, đại địa cũng không ngừng chấn động, làm cho Tả Khưu Công Nghiệp cũng có một ít hoảng hốt, không biết đến tột cùng đã xảy ra chuyện gì, Tả Khưu Công Nghiệp không muốn ở Cấm Vực Chi Địa nghỉ ngơi quá lâu.
Cái pháp trận này, không biết còn có ảo diệu gì khác hay không, có thể chủ động công kích bọn người Minh Võ trong pháp trận hay không?
Tả Khưu Công Nghiệp nhắm mắt cảm thụ thoáng một phát, trong mắt trận, hiện đầy đạo đạo khí cơ, loại khí cơ này, tựa hồ có thể bị Huyền Khí dẫn dắt động, nhớ tới trước kia, Thác Bạt Nham dùng chưởng khẽ hấp, di động Thạch Đầu hơn một ngàn cân trong pháp trận, trong đầu Tả Khưu Công Nghiệp hiện lên một tia hiểu ra, khóe miệng lộ ra một tia cười lạnh.
– Minh Vũ lão nhi, Nhiếp Thanh Vân, còn có hai súc sinh kia, các ngươi hẳn phải chết không thể nghi ngờ, cũng đừng có làm tiếp vùng vẫy! Minh Võ, không nghĩ tới dùng ngươi một quốc gia tôn sư, rõ ràng tới Cấm Vực Chi Địa mạo hiểm, chậc chậc, thật sự là đáng tiếc, nếu ngươi chết ở chỗ này, vinh hoa phú quý đều thành Vân Yên, nghe nói nhà đế vương, tam cung lục viện bảy mươi hai phi, nguyên một đám mỹ mạo như Thiên Tiên, yên tâm đi, ta sẽ hảo hảo chiếu cố thê nhi của ngươi.
Tả Khưu Công Nghiệp cạc cạc cười quái dị, thanh âm ở trung ương pháp trận quanh quẩn.
Minh Võ Đại Đế nghe được Tả Khưu Công Nghiệp nói, thần sắc không có một tia chấn động, lẳng lặng yên bàn ngồi ở chỗ kia, như là một lão Phật, trước kia một phen ra tay, đã tiêu hao quá nhiều Huyền Khí, hắn hiểu được ý định của Tả Khưu Công Nghiệp, Tả Khưu Công Nghiệp muốn k1ch thích bọn hắn ra tay, chờ Huyền Khí của bọn hắn tiêu hao tới trình độ nhất định, liền bắt đầu đối phó bọn hắn. Hiện tại chỉ có bảo tồn thực lực, thời điểm đại chiến tiến đến, mới sẽ không có lực hoàn thủ.
Bất quá Huyền Khí trong cơ thể một mực trôi qua, hắn chỉ có thể trì hoãn cái xu thế này, mà không thể nghịch chuyển.
Già Thiên Hỏa Điểu đã biến ảo trở về bộ dáng lão giả, nghe được Tả Khưu Công Nghiệp chửi mình là súc sinh, tức giận đến râu ria thẳng run, lại muốn ra tay.
– Lão tổ tông bớt giận, Tả Khưu Công Nghiệp kia muốn k1ch thích chúng ta ra tay, như vậy Huyền Khí tiêu hao chỉ sẽ nhanh hơn, bây giờ chúng ta chỉ có chờ.
Nhiếp Thanh Vân tranh thủ thời gian khuyên bảo.
– Ta minh bạch.
Già Thiên Hỏa Điểu hừ lạnh một tiếng, nhắm mắt lại.
Tả Khưu Công Nghiệp thấy khích tướng không thành, hừ lạnh một tiếng, bắt đầu cùng Thác Bạt Nham trước kia đồng dạng, hắn cảm thụ được khí cơ pháp trận, lòng bàn tay hơi thu, trong pháp trận, hơn 10m có một khối cự thạch ngàn cân hơi nhúc nhích.
– Quả là thế, Thác Bạt Nham quả nhiên là dùng loại phương pháp này, mới có thể thoáng cái hấp động ngàn cân cự thạch!
Tả Khưu Công Nghiệp cười ha ha, Minh Võ lão nhi, kế tiếp xem ta chơi các ngươi như thế nào, các ngươi cho rằng ngồi ở chỗ kia cái gì cũng không làm, bảo tồn thực lực sẽ không có sự tình sao?