Đọc truyện Full

Chương 43: Kêu xe cấp cứu

Mai Thuỳ Hân cúi đầu xuống, thanh âm mang đầy sự ngạo mạn của Trịnh Thiên Hi đã làm tổn thương cô sâu sắc.

Ba năm trước, cô cũng là một tiểu thư nhà giàu, tuy không so được với nhà họ Trịnh nhưng cũng được cha cô nâng niu trong lòng bàn tay, một thiên kim tiểu thư nhà họ Mai được chiều chuộng hết mực. Nhưng giờ đây, một cô gái cùng lứa khác lại có thể dùng ngữ khí cao ngạo như vậy làm tổn thương cô!

“Ngẩng đầu lên tôi xem xem.” Trịnh Thiên Hi dùng mũi chân chọt chọt vào người Mai Thuỳ Hân đang co lại trên sàn.

Mai Thuỳ Hân cắn chặt răng, sắc mặt trắng bệch của cô không một tí huyết sắc. Cô vẫn cúi đầu xuống, làn tóc dài rối tung che lấy mặt cô.

“Anh, cô tình nhân mới này của anh hơi bướng bỉnh đó nha! Không có chút được hời nào cả!” Trịnh Thiên Hi quay đầu lại nói với Trịnh Thiên Ngọc, đáy mắt cô ta chợt loé lên một tia chán ghét. Người phụ nữ này tưởng mình là ai vậy? Dám ngang nhiên không coi lời Trịnh Thiên Hi cô nói ra gì!

“Nói đi chứ! Cô bị điếc hay là bị câm vậy?” Trịnh Thiên Hi lại đưa chân đá vào chân của Mai Thuỳ Hân, vừa đúng lại đá ngay chỗ cô đang bị thương. Mai Thuỳ Hân đau đớn co người lại, trong lòng cô dấy lên một sự tức giận.

Có tiền thì giỏi lắm sao? Có tiền thì được phép chà đạp tôn nghiêm của người khác như vậy à. Mai Thuỳ Hân cô cũng không phải loại chó lang thang, cô ta dựa vào đâu mà dám đá cô như vậy chứ!

Mai Thuỳ Hân ngẩng đầu, đôi mắt lạnh lẽo bướng bỉnh của cô đối diện với đôi mắt giận dữ của Trịnh Thiên Hi.

Đáy lòng Trịnh Thiên Hi đầy kinh ngạc, đôi mắt của người phụ nữ này thật có linh khí quá. Hơn nữa trong đó còn chất chứa thứ gì đó mà trước giờ cô chưa từng thấy qua…

“Cô tên là gì? Sao lại quen được anh tôi?” Trịnh Thiên Hi áp chế sự kinh ngạc trong lòng mình lại.

“Thiên Hi, đừng náo nữa.” Trịnh Thiên Ngọc đi tới vỗ vỗ vai Trịnh Thiên Hi: “Ngồi máy bay cũng mệt rồi nhỉ? Mau về phòng ngủ nghỉ ngơi cho tốt đi.”

“Anh, anh đang thiên vị cô ta sao? Em đang hỏi chuyện cô ta mà!” Trịnh Thiên Hi chớp chớp mắt đầy uỷ khuất. Anh bị sao vây? Trước đây anh thương cô nhất, cho dù cô có sỉ nhục đám người tình của anh như thế nào đi nữa, anh cũng sẽ không cản lại mà. Hôm nay lại đối xử với một nữ sinh trông còn chưa trưởng thành như thế nữa, sao lại không giống bình thường vậy chứ! Nhưng cô là Trịnh Thiên Hi, là em gái ruột của anh mà!

Trịnh Thiên Ngọc không trả lời cô, anh quay người lại nhìn Mai Thuỳ Hân, sau đó cất giọng lạnh lẽo không chút ấm áp nào: “Kêu cô lên lầu! Không nghe thấy sao!” Đôi con ngươi âm trầm, lạnh lùng như xưa.

Mai Thuỳ Hân chậm rãi bò dậy. Đôi chân bị trầy da khiến cô đau rát, nhưng thứ khiến cô đau hơn chính là bụng dưới của mình. Từng trận từng trận, đau như có dao đâm vào. Cô vừa mới đứng dậy thì đột nhiên đầu óc choáng váng, như thể toàn bộ sức lực của cô đều bị rút đi cả rồi. Cả người cô loạng choạng, cô cố gắng đưa tay vịn lấy chiếc bàn ở bên cạnh.

“Mau đi lên đi! Giả vờ đáng thương cái gì chứ!” Trịnh Thiên Ngọc quát lớn.

Mai Thuỳ Hân gắng sức chống cơ thể mình dậy, nhưng bụng cô đau quá, đau như có ai đó đang hung hăng cầm dao đâm cô vậy. Đột nhiên, một dòng nước nóng ven theo đùi cô chảy xuống.

Mai Thuỳ Hân cúi đầu nhìn xuống, cô sợ hãi đến nỗi dùng tay che miệng của mình lại, máu, là máu! Máu tươi! Từ trên đùi của cô chảy xuống…

“Máu! Anh, cô ta đang chảy máu kìa!” Trịnh Thiên Hi cũng bị doạ đến hét lên.

Sắc mặt xanh mét của Trịnh Thiên Ngọc trở nên trắng bệnh. Anh xông đến bên cạnh Mai Thuỳ Hân, hai tay bế cô lên, sau đó cẩn thận đặt cô xuống ghế sofa, anh không hề để tâm đến việc chiếc ghê sofa đắt tiền bị máu tươi nhiễm bẩn. Đôi lông mày tuấn tú nhau lại dữ dội, thanh âm anh mang theo chút run rẩy: “Thuỳ Hân, cô sao rồi? Có chỗ nào không khoẻ?”

Ý thức của Mai Thuỳ Hân có chút mơ mơ hồ hồ rồi, khoé môi cô một chút huyết sắc cũng không có nữa. Cô đau lắm, cô không còn sức để trả lời Trịnh Thiên Ngọc nữa rồi.

Trái tim Trịnh Thiên Ngọc co thắt dữ dội, anh nghiêm nghị hét lên: “Thím Vương, mau gọi xe cấp cứu!”

…….

Phím tắt:←

Phím tắt:→

Chương trước


Tiểu thuyết cùng thể loại

"Xuyên Không" Được Phu Quân
Tôi xuyên không rồi. Nguyên chủ không ưng ý vị phu quân ngốc nghếch của mình, cũng không chấp nhận được việc muội muội định hôn với người trong lòng mình, thế là nghĩ không thông mà nhảy…
[18.7.......Dm]
[18.7.......Dm]
Nửa đêm đi thang máy, tôi gặp một anh đẹp trai mặc quần jogger. Tôi gửi tin nhắn WeChat cho bạn, nói: [Rất đẹp trai, gu tao, nhìn qua thì cao khoảng 1m83… Quả nhiên, quần jogger là…
Ai Bảo Quan Kinh Thành Có Tiền Có Thịt
Ai Bảo Quan Kinh Thành Có Tiền Có Thịt
Quan ở kinh thành có tiền có thịt sao? Đừng có mà giỡn, bổng lộc một năm 40 lượng, chỉ vừa đủ ấm no thôi. Hoàng thượng khai ân cho thuê phòng giá rẻ, gọi là quan xá,…
Ái Tình Dạt Dào
Ái Tình Dạt Dào
Bụng dưới thỉnh thoảng vẫn cảm thấy đau nhức, tôi ngồi thụp xuống băng ghế dài ở sảnh, nước mắt giàn giụa. Vào đêm qua, tôi đã mất đi đứa con của mình và Bạch Ngọc Đình. Nguyên…
Ẩn Hôn Bị Phát Hiện
Ẩn Hôn Bị Phát Hiện
Tôi là luật sư của bên nguyên, trong lúc tạm nghỉ phiên tòa, tôi bước vào nhà vệ sinh thì đột nhiên bị người nào đó ép vào tường. Chưa kịp nhìn rõ, đôi môi nóng bỏng của…
Anh Ấy Chỉ Thích Tôi
Anh Ấy Chỉ Thích Tôi
Trọng sinh trở lại lớp 12 năm ấy, Lâm Nguyệt quyết định dấu đi một thân hào quang của mình, an tĩnh và trầm lặng, kiên định học tập. Rời xa những gì đã hại chết cô ở…

0
Bình luậnx
Đọc truyện Full