“Được rồi, tôi đợi anh, chỉ mong sau khi tiệc sinh nhật kết thúc, anh vẫn có dũng khí đứng trước mặt tôi nói những điều này”, Trần Triệu Dương kỳ quái nhìn hắn, trong mắt hiện lên một chút ý tứ hàm xúc không rõ.
Tạ Thu cười lạnh, khoác loác thì ai không làm được, nhưng anh ta muốn xem thử xem tên kiêu ngạo này có khả năng gì mà có thể khiến mình không có dũng khí đứng trước mặt cậu ta.
Đúng lúc này, người hầu bỏ chạy thảm hại lúc nãy quay lại cùng một đôi nam nữ.
“Đây không phải là cậu Qúy Thanh và cô Qúy Hiểu Hiểu sao? Ba người này rất nổi tiếng sao? Lại có thể khiến hai người này đích thân đến nghênh đón”.
Những người bên ngoài nhìn thấy cảnh này đều sững sờ, phải biết Qúy Thanh và Qúy Hiểu Hiểu đều là con cháu xuất chúng của nhà họ Qúy, còn là dòng dõi chính tông, có thể nói là có địa vị cao quý.
Chẳng lẽ ba người trẻ tuổi này thật sự có lai lịch đến vậy sao?
Nghĩ đến đây, những người đã cười nhạo ba người Trần Triệu Dương vội vàng ngậm miệng lại, vì sợ bọn họ sẽ gặp phiền phức.
“Ôi chao, đây không phải là chị Hoàng sao, sao chị có thời gian đến chỗ nhỏ bé này của chúng tôi?”, Qúy Hiểu Hiểu nhìn thấy Tuyên Hoàng ở cửa, đột nhiên hai mắt sáng lên, giọng điệu đầy chế nhạo.
“Em Hiểu Hiểu, tôi đến đây để chúc mừng sinh nhật ông nội hai, cũng mong em châm chước một chút”, sắc mặt Tuyên Hoàng thay đổi ngay lập tức sau khi nghe xong những lời Qúy Hiểu Hiểu nói, cô ấy nghiến răng và bước về phía trước nói.
“Cũng đừng nói, ông nội của tôi không phải là ông nội hai của chị. Chị không liên quan gì đến nhà họ Qúy chúng tôi hết. Đừng nhận họ hàng gì ở đây. Nhà chúng tôi nhận không nổi”, Qúy Thanh chế nhạo và trực tiếp chặn đường Tuyên Hoàng.
Những người xung quanh vẫn còn có chút không rõ ràng về mối quan hệ giữa ba người với nhà họ Qúy, nhưng sau khi nghe thấy cuộc nói chuyện này, mắt họ bỗng nhiên sáng lên.
Có vẻ như mặc dù ba người này là người thân của nhà họ Qúy, nhưng dường như nhà họ Qúy không nhận ra những người này, chẳng trách được, đại gia tộc như nhà họ Qúy, ngay cả những người họ hàng không quen không biết cũng dám chạy tới để nhận họ hàng.
Rốt cuộc thì nếu như có thể nhận được một chút sự giúp đỡ từ nhà họ Qúy thì việc lên như diều gặp gió sẽ không còn xa.
“Thật không biết xấu hổ, người ta còn không nhận ra các người, các người còn mặt dày đến nhận người thân”.
“Đúng thế, cậu Lê, mau đuổi họ ra ngoài đi”.
“Loại họ hàng như vậy thật sự rất bất lực, nếu là tôi, thì tôi đều không ra mặt, trực tiếp kêu người đuổi họ ra ngoài rồi”.
Để lấy lòng cô cậu nhà họ Qúy, những người xung quanh ngay lập tức bắt đầu lên tiếng phản đối và kích động.
Qúy Thanh và Qúy Hiểu Hiểu rất thích giây phút này, không ngờ Tuyên Hoàng này lại xuất hiện ở đây khiến họ bất ngờ phấn khích lên, đây là cơ hội tốt để trả thù.
Vì vậy Qúy Thanh và Qúy Hiểu Hiểu mới chủ động đến nghe những lời khen ngợi từ những người xung quanh, họ cực kỳ thích thú.
Từ khi rời khỏi nhà họ Cơ, nhà họ Qúy đã nghĩ đến việc tìm chủ nhân xả giận, nhưng luôn bị ông lớn Lê Vân Hải chèn ép, bây giờ người đã tìm tới tận cửa, nếu còn không xả giận, thì thật có lỗi với những năm tháng nhãn nhịn của bọn họ.
Cả Trần Triệu Dương và Nam Cung Yến đều không lên tiếng trước, mà để xem mọi thứ diễn biến như thế nào trước.