“Bố, chuyện này làm sao có thể chắc chắn, thực lực của Trần Triệu Dương cường đại đến mức nào chắc hẳn mọi người cũng đã biết, cho dù lực lượng nhà Mộ Dung thực sự ra tay, cũng không thể gióng trống khua chiêng cho người bên ngoài biết”.
“Dù sao, nhà họ Mộ Dung chúng ta cũng không phải là không có kẻ địch, nếu bị những người đó biết được thể chất đặc biệt của Nam Cung Yến, lúc đó, chúng ta muốn tiêu diệt Nam Cung Yến, chém chết Trần Triệu Dương cũng là một chuyện vô cùng khó khăn”.
Mộ Dung Phong đem các điểm lợi và hại nói ra, người nhà Mộ Dung ngồi xung quanh đều âm thầm gật đầu.
“Được, con đã có tự tin như vậy thì chuyện này giao cho con đi, nếu có chỗ nào cần dòng họ trợ giúp, cứ thoải mái nói ra, thực lực của Trần Triệu Dương tăng lên với tốc độ quá nhanh, nếu để cho cậu ta có thêm thời gian, chỉ sợ càng ngày khó đối phớ”, Mộ Dung Khang gật đầu, đồng ý để con trai mình ra tay.
Tất nhiên, Trân Triệu Dương không hề hay biết chuyện này, hiện tại, anh không chỉ phải luyện chế đan giải độc mà còn phải luyện chế cả đan Bồi Nguyên, tất cả đan dược trên người anh đều để ở thành phố Nam Hải, bây giờ, trong tay anh căn bản chẳng có đan dược. gì.
Ước chừng hai giờ sau, khi ba ông lão và Nguyên Thu đang nôn nóng chờ đợi ở bên ngoài thì rốt cuộc. Trần Triệu Dương cũng từ trong phòng bước ra.
“Sao rồi? Thành công hay không?”, Điền Đại Hà là người có tính tình nóng nảy, làn da trên mặt càng lúc càng trở nên đỏ bừng, vội vàng chạy đến hỏi Trần Triệu Dương.
“Vâng, may mắn không làm nhục sứ mệnh, thành công”, Trân Triệu Dương gật đầu, sau đó lấy ra một chiếc bình ngọc.
Điền Đại Hà không chút do dự cướp lấy bình ngọc, dứt khoát mở ra rồi lấy đan dược nhét vào miệng.
Thẩm Tu và Tạ Đồ vẫn đứng im, lấy hiểu biết của bọn họ về Điền Đại Hà, hành động này của ông ta không phải là bởi gấp gáp muốn dùng đan dược, mà là đang thử thuốc.
Dù sao, bọn họ mới chỉ quen biết Trần Triệu Dương không lâu, tuy rằng nhìn anh cực kỳ hiền lành, tâm tính cũng ngay thẳng nhưng mà nhìn người có thể nhìn được mặt nhưng không thể nhìn được lòng.
Trần Triệu Dương hơi sửng sốt, sau đó lại nhìn thấy ánh mắt của hai người Thẩm Tu và Tạ Đồ, trong lòng anh cũng hiểu được chuyện gì đang xảy ra.
Nhưng mà, loại chuyện này cũng rất bình thường, anh cũng không để ý, dù sao bản thân anh không thẹn với lương tâm là được.
Anh nghĩ vậy tất nhiên là cũng có nguyên nhân, thực lực nhà họ Mộ Dung anh vẫn chưa xác định rõ, chuyện anh phải làm lúc này là cố gắng tìm kiếm đồng minh, bởi vì ở thủ đô, có thể nói là anh chưa hề có thế lực gì.
Nếu như thực sự phải công khai đối địch với nhà họ Mộ Dung, lấy thực lực của anh có lẽ chỉ tự bảo vệ được chính mình, nhưng những người bên cạnh anh chắc chăn sẽ gặp phải tai hoạ.
Ngay lúc này, sau khi ăn vào đan giải độc, sắc mặt Điền Đại Hà đột nhiên thay đổi, ông ta xoay người sang chỗ khác rồi phun ra một ngụm máu tươi.
Thấy vậy, nhóm người Tạ Đồ nhất thời sợ hãi, ba người bọn họ nhanh chóng di chuyển, Tạ Đồ và Thẩm Tu đi đến đỡ Điền Đại Hà, còn Nguyên Thu thì hung hăng tung một chưởng về phía Trần Triệu Dương.