“Bản vương và nàng không có bất cứ quan hệ nào! Bản vương chẳng qua là vật hi sinh trong đối kháng giữa Trấn quốc phủ cùng hoàng thất, mà nàng là bên thắng. Nếu quả như thật có quan hệ, kia chính là địch nhân!”
Lý Chính nghĩ nghĩ bình thản trả lời.
Trần Cung nghe Lý Chính nói thế nhất thời thở dài một hơi, cứ nghĩ Lý Chính bởi vì Tần Vương phi tuyệt sắc mà thấy không rõ tình hình, lại trợ giúp nàng.
“Tại hạ từng cẩn thận giải mã sự tích của vị Tần Vương phi này, phát hiện địch nhân lớn nhất Trấn quốc phủ không phải Tần Niết đại tướng quân, mà chính là Trấn quốc phủ Tần Lâm Quân!”
Trần Cung nhẹ nhàng uống một ngụm trà, tiếp tục nói:
“Vị vương phi này cũng không phải thiên kiêu bình thường, bây giờ Đại Hiên hoàng triều cuồn cuộn sóng ngầm, vẫn bình tĩnh, nhưng trải qua thời gian dài hoàng thất không ngừng uy áp, không ngừng thanh trừ đại thế lực mỗi châu, muốn triệt để chưởng khống cương thổ bên trong Đại Hiên hoàng triều đã để không ít đại thế lực có ý phản kháng.”
“Bây giờ, Cửu Châu chi địa Đại Hiên hoàng triều, triều đình bất quá trông coi bốn châu mà thôi! Bên trong năm châu còn lại vô cùng phức tạp từ mỗi đại thế lực chưởng khống, triều đình chỉ là thống trị trên danh nghĩa. Mà Tần Lâm Quân tuy ngắn ngủi mấy năm tòng quân, lại lấy thân nữ nhi đạt được tướng sĩ Trấn quốc phủ tán thành, mà danh vọng ở Tĩnh Châu lại như mặt trời giữa trưa, chẳng những không che giấu mình, mà không ngừng tạo thế, mở rộng sức ảnh hưởng của mình tại Đại Hiên hoàng triều, trong mơ hồ đã liên hợp lại cùng đại thế lực bên trong Thanh Châu cùng Hoang Châu, hai châu liền nhau với Tĩnh Châu, không ngừng tuyển nhận mưu sĩ mãnh tướng! Thậm chí suy yếu thế lực triều đình trong ba châu bên!”
“Cái gì, ngươi nói Tần Lâm Quân thật muốn tạo phản hay sao? Chẳng lẽ phụ hoàng và đại thần trong triều không biết!”
Lý Chính giật mình, mặc dù biết Tần Lâm Quân không phục hoàng thất, càng nhiều hơn chính là vì bảo hộ thế lực Trấn quốc phủ. Nhưng không nghĩ tới nàng chơi lớn như vậy, vậy mà muốn tạo phản!”
Người Đại Hiên hoàng triều hoặc cho rằng nàng là thân nữ nhi, sẽ không nghĩ tới Tần Lâm Quân nàng muốn muốn tạo phản. Nhưng Lý Chính là ai, hắn biết bên trong lịch sử Hoa Hạ có một vị nữ đế nhật nguyệt giữa trời. “Chính là bởi vì biết việc này, không thể không nói Thần Hoàng cao thâm mạt trắc, trong lúc triều đình cùng các đại thế lực lượn vòng, để Tần Lâm Quân không thể không đến Kinh Thành chọn rể!”
“Vốn muốn cầm tù Tần Lâm Quân ở bên trong Ngọc Kinh thành, rời xa ba châu, nhưng không nghĩ tới Tần Lâm Quân trực tiếp thỉnh cầu Thần Hoàng ban hôn hoàng tử, ngăn chặn miệng triều đình, sau cùng đi theo chủ công tiến về đất phong, thu hoạch được một đường sinh cơ!”
“Nhưng Thần Hoàng trực tiếp phong chủ công đi vào Yến Châu có thù với Trấn quốc phủ để Vương phi đi vào chịu nguy hiểm trùng điệp.”
Lý Chính không ngừng suy tư, nguyên lai đây chính là nguyên nhân ban hôn và phong cho ta Yến Dương.
“Vậy ta chẳng phải cũng rất nguy hiểm, phụ hoàng có thể làm đẩy tay trợ giúp Yến Châu thế lực giết Tần Lâm Quân trong bóng tối. Mà Trấn quốc phủ tất nhiên sẽ phái cường giả đến Yến Dương phủ bảo hộ Tần Lâm Quân đối kháng bọn họ. Mà ta ở bên trong vòng xoáy chiến đấu hai phe thế lực.”
Trần Cung cười ha ha một tiếng.
“Không, chủ công mới là người an toàn nhất, Thần Hoàng không thể ra tay tại Ngọc Kinh thành, chỉ có thể dẫn đạo để thế lực Yến Châu cùng Trấn quốc phủ chém giết trong bóng tối, nếu như bởi vì chúa công xuất hiện nguy hiểm, mới có thể để Thần Hoàng có cơ hội nhúng tay, cho nên Trấn quốc phủ cùng thế lực Yến Châu không dám làm bất cứ chuyện gì đối với chủ công, thậm chí các thế lực Yến Châu sẽ bảo hộ chủ công. Bởi vì nếu Thần Hoàng nhúng tay, Trấn quốc phủ sẽ có tổn thất, nhưng thế lực Yến Châu tổn thất càng lớn!”
“Ồ? Nói như vậy đại thế lực Yến Châu còn có thể là trợ thủ của chúng ta.”
Lý Chính sờ cằm.
“Ha ha, không sai. Mà chúng ta phải nhanh phát triển trong bóng tối, nhất định phải để các thế lực kia chú ý một cỗ thế lực khác, cỗ thế lực này là thế lực Trấn quốc phủ của Vương phi. Mà chúng ta đẩy Vương phi lên phía trước, để bọn hắn tàn sát lẫn nhau, chúng ta ở trong bóng tối tăng cường thực lực, đến thời điểm chín muồi một lần hành động đánh lui bọn họ, triệt để chưởng khống Yến Dương phủ. Lại tìm kiếm thời cơ thôn tính Yến Châu, giành thiên hạ!”
“Tốt, vậy chúng ta trước trong bóng tối phát triển, để ánh mắt thế lực khác chú ý trên thân Tần Lâm Quân. Ha ha!”
Lý Chính cười vui vẻ, không có chuyện gì vui bằng mình trong bóng tối tăng cường thực lực để hai phe địch nhân chém giết lẫn nhau, suy yếu thực lực lẫn nhau.
“Chủ công, bây giờ chúng ta cần phát triển mạnh về thế lực tình báo, mà thế lực còn chưa lấy tên, mời chủ công ban tên cho!”
Trần Cung đứng dậy cung kính nói.
Ánh mắt Lý Chính lóe qua một tia hoài niệm, “Nếu là thế lực tình báo, vậy liền gọi La Võng! Thiên la địa võng, chỗ nào cũng có!”
“Vâng, chủ công!”
“Công Đài, bây giờ ngươi đã lưu lại Tần Vương phủ, mặt ngoài thì làm Tần quản gia của vương phủ, chưởng quản sự vụ lớn nhỏ Tần Vương phủ, vụng trộm chưởng khống La Võng, như thế nào?”
Lý Chính để tay trên bờ vai Trần Cung, mang theo ngữ khí hơi cao hứng hỏi Trần Cung.
“Trần Cung tất không phụ kỳ vọng chủ công!”
Hai con mắt Trần Cung lộ ra kích động, sắc mặt ửng hồng trả lời, trong lòng cũng rất cảm động. Dù sao chủ công tín nhiệm mình như thế, chẳng những tiếp nhận tất cả đề nghị của mình, mà lại giao tổ chức tình báo quan trọng như thế cho mình quản. Mà quản gia cũng là một chức vụ rất tốt che giấu thân phận của mình, có không gian tự do rất lớn, càng là đi theo bên người chủ công trợ giúp chủ công bày mưu tính kế.
“Tốt, đã như vậy bản vương trước mang theo ngươi đi nhận biết mấy tâm phúc của bản vương. Về sau có địa phương gì cần dùng, có thể trực tiếp tìm bọn hắn…”
Bọn người Phúc lão, Dạ Lăng Vân đã sớm nghe tin mà đến ngồi ở bên trong chính đường chờ đợi hai người Lý Chính. Thanh Vũ Thanh Nguyệt hai tiểu thị nữ cũng đứng ở trong đó. Chỉ thấy Vân Lâm trẻ tuổi nhất mở miệng trước hỏi thăm Thanh Vũ Thanh Nguyệt hai tiểu thị nữ. “Không biết, người mới vừa tới đầu nhập vào điện hạ là ai?”
Thanh Vũ nghiêng đầu một chút nói: “Ta cũng không biết là ai, chỉ biết là hắn gọi Trần Cung, hào hoa phong nhã, giống một văn nhân.”
“Trần Cung, văn nhân?”
Dạ Lăng Vân phức tạp nhìn Thanh Vũ Thanh Nguyệt hai tiểu thị nữ. Chẳng lẽ đây chính là quản gia mà điện hạ nói đến.
Phúc lão híp hai mắt lại, giống như ngủ thiếp đi. Một phút sau, Lý Chính cùng Trần Cung đi tới chính đường, Lý Chính đi phía trước, Trần Cung đi chậm nửa bước.
“Đến rồi!”
Dạ Lăng Vân cùng Vân Lâm đồng thời hô thầm, sau đó nghênh đón.
“Tới tới tới! Trước giới thiệu cho các vị một chút, vị này chính là Tần quản gia của vương phủ chúng ta!”
Lý Chính cười chỉ hướng Trần Cung nói.
Trần Cung nhìn hai người trong nội đường chắp tay nói: “Tại hạ Trần Cung, tự Công Đài, gặp qua các vị đồng liêu!”
“Tại hạ Dạ Lăng Vân!
“Tại hạ Vân Lâm!
“Gặp qua huynh đài!
Hai người đồng thời chắp tay hô. Lý Chính lại giới thiệu cho Trần Cung Phúc lão bên người, “Vị này là Phúc lão, là trưởng bối ta thân cận nhất, chính là cường giả mạnh nhất Tần Vương phủ, Tông Sư đỉnh phong.”
Phúc lão hiền hòa nhìn Lý Chính, hắn mặc kệ là ai xin vào dựa vào Lý Chính, chỉ cần thực tình đầu nhập vào, thế lực Lý Chính càng cường đại, hắn càng cao hứng. Hiền lành nhẹ gật đầu với Trần Cung, Trần Cung cung kính chấp tay. Trong lúc nhất thời, Trần Cung Dạ Lăng Vân mấy người đều là thế hệ thông minh lanh lợi, thời gian ngắn đã lâm vào bầu không khí phát triển, trò chuyện vui vẻ. Sau đó mọi người thối lui, Lý Chính lại cùng Trần Cung lặng lẽ mưu đồ bí mật.
“Chủ công, đợi lúc bọn hắn đến có thể dạng này…”