Chết rồi sao? Lạp Tắc Đức trưởng lão cứ như vậy đã chết rồi sao?
Bên phía Lạc Cơ gia tộc, tộc trưởng Bá Khắc Bỉ cùng Na Cát Nhĩ Tư đại sư đều sững sờ đứng nơi đó, trong ánh mắt mang theo vẻ khó thể tin cùng sợ hãi.
Trước cuộc chiến đấu của Kiệt Sâm cùng Lạp Tắc Đức, bọn họ từng nghĩ tới vô số khả năng, nhưng chỉ duy nhất không nghĩ tới chính là trưởng lão Lạp Tắc Đức lại bị thiếu niên kia đánh chết.
Điều này trong nhất thời làm nội tâm của họ không cách nào tiếp nhận.
– Sưu…
Nạp Cát Nhĩ Tư cùng Bá Khắc Bỉ nhanh chóng nhảy lên đài tỷ thí, nhìn thấy thi thể Lạp Tắc Đức không chút tiếng động nằm im nơi đó, trên mặt đều mang theo vẻ hoảng sợ.
Trên bệ đá, thanh âm Áo Đức Lâm thành chủ lại vang vọng khắp quảng trường:
– Trận thứ hai, gia tộc linh sư thi đấu, Mạc Lý gia tộc Kiệt Tư đánh bại Lạc Cơ gia tộc Lạp Tắc Đức, đã lấy được thắng lợi trong trận này, cộng lại hai trận, lần này người thắng trong trận gia tộc thi đấu của Thiên Hồng Thành chính là Mạc Lý gia tộc!
Theo thanh âm tuyên bố của thành chủ Áo Đức Lâm, bên phía Mạc Lý gia tộc truyền ra từng trận thanh âm hoan hô, toàn bộ thành viên Mạc Lý gia tộc đều tràn ngập vui sướng thắng lợi.
– Lạc Cơ gia tộc, ngoan ngoãn chạy trở về đi thôi, Mạc Lý gia tộc chúng ta hôm nay mới là đệ nhất gia tộc của Thiên Hồng Thành…
Trên bệ đá có thành viên của Mạc Lý gia tộc hô lớn.
– Ha ha, ha ha ha!
Thanh âm tiếng hô lớn dẫn tới tiếng cười ha hả của thành viên Mạc Lý gia tộc.
– Khải Tư Đặc, các ngươi dám giết trưởng lão Lạp Tắc Đức, tử kỳ của Mạc Lý gia tộc các ngươi đã đến, tộc trưởng Khoa Ân Hi Nhĩ tuyệt đối sẽ không buông tha cho Mạc Lý gia tộc các ngươi, các ngươi cứ hoan hô đi, thỏa thích hoan hô chúc mừng tính mạng không còn bao lâu nữa đi…
Trên đài tỷ thí, thanh âm lạnh như băng của Bá Khắc Bỉ đột nhiên vang lên, tràn đầy vẻ sợ hãi cùng oán độc.
– Khoa Ân Hi Nhĩ…tộc trưởng Khoa Ân Hi Nhĩ? Lạp Tắc Đức? Cát Nhĩ Tư…
Trong miệng Khải Tư Đặc thì thào lẩm bẩm, trong giây lát giống như vừa nghĩ tới điều gì, sắc mặt hắn chợt biến đổi, trong ánh mắt mang theo vẻ hoảng sợ.
– Nạp Đốn gia tộc, Lạp Tắc Đức là trưởng lão Nạp Đốn gia tộc, Cát Nhĩ Tư là linh dược sư của Nạp Đốn gia tộc, khó trách vì sao ta lại cảm thấy tên của Cát Nhĩ Tư lại quen thuộc như vậy, thì ra là người của Nạp Đốn gia tộc, vì sao người của Lạc Cơ gia tộc lại có liên quan tới Nạp Đốn gia tộc? Trời ạ…
Hai mắt Khải Tư Đặc lập tức trợn tròn, trong ánh mắt toát ra vẻ hoảng sợ khó thể che giấu.
– Nạp Đốn gia tộc, Lạp Tắc Đức là trưởng lão Nạp Đốn gia tộc? Trời ạ!
Ở bên cạnh, Lạc Khắc đại sư cùng nhóm người Mã Khả Ni nghe được tên của Nạp Đốn gia tộc, trên mặt đều lộ ra bộ dáng vô cùng hoảng sợ.
Mà dân chúng dưới đài vừa nghe nhắc tới tên Khoa Ân Hi Nhĩ, cũng truyền tới thanh âm tiếng nghị luận ồn ào.
– Khoa Ân Hi Nhĩ là ai? Nạp Đốn gia tộc là gì?
Kiệt Sâm hoàn toàn không hiểu nghi hoặc lên tiếng.
– Kiệt Tư đại nhân…
Tộc trưởng Khải Tư Đặc mang theo vẻ sợ hãi, hoàn toàn không còn nhớ tới nỗi vui sướng vì thắng lợi của Mạc Lý gia tộc.
Hắn run rẩy lên tiếng nói:
– Nạp Đốn gia tộc là gia tộc cầm quyền Thiên La Thành tại Xích Nhĩ hành tỉnh, Thiên La Thành khác với Thiên Hồng Thành chúng ta, toàn bộ Thiên La Thành đều do Nạp Đốn gia tộc chưởng quản, hơn nữa tộc trưởng Nạp Đốn gia tộc Khoa Ân Hi Nhĩ là một trong vài gã hoàng linh sư thất giai đê cấp của Xích Nhĩ hành tỉnh, thực lực như thế chúng ta căn bản không thể đắc tội…
– Hoàng linh sư thất giai đê cấp?
Nghe thế, trên mặt Kiệt Sâm cũng thoáng lộ ra tia ngưng trọng.
Hiện tại tuy Kiệt Sâm có thể đánh chết tôn linh sư lục giai cao cấp như Lạp Tắc Đức, nhưng đối mặt với một gã hoàng linh sư thất giai với thực lực hiện tại của Kiệt Sâm vẫn còn có chút nguy hiểm, trừ phi có thể tấn cấp tới ngũ giai, như vậy Kiệt Sâm sẽ có khả năng lấy được phần thắng.
Tuy là như thế nhưng giờ phút này trong nội tâm Kiệt Sâm cũng chỉ có chút cảnh giác đối với Khoa Ân Hi Nhĩ mà thôi, nhưng không hề có chút nào sợ hãi.
Một gã linh sư, nếu ngay cả dũng khí đối mặt với cường địch không hề sợ hãi cũng không có, như vậy hắn cũng không có khả năng trở thành một gã cường giả chân chính.
– Phụ thân, Lạp Tắc Đức tự mình xuất đầu cho Lạc Cơ gia tộc, hôm nay bị chết trên đài tỷ thí, Nạp Đốn gia tộc chẳng lẽ còn trách tội được trên người chúng ta hay sao? Hơn nữa Mạc Lý gia tộc chúng ta với tư cách là gia tộc cầm quyền Thiên Hồng Thành, Nạp Đốn gia tộc cầm quyền Thiên La Thành, làm gì có quyền lợi quản tới Mạc Lý gia tộc chúng ta?
Đứng bên cạnh nhìn thấy dáng vẻ sợ hãi của mọi người, Lạc Khố Ân không nhịn được căm tức lên tiếng.
– Nói cũng đúng, chúng ta căn bản không cần phải sợ hãi Nạp Đốn gia tộc, chẳng lẽ bọn họ còn chạy tới Thiên Hồng Thành chèn ép được Mạc Lý gia tộc chúng ta hay sao?
Trong đám người có người lên tiếng.
Tái Luân đế quốc cũng không phải khu vực hỗn loạn như Hỗn Loạn Lĩnh, hai thế lực nhìn nhau không thuận mắt không chút do dự là có thể động tay.
Ở chỗ này, toàn bộ các thế lực lớn nhỏ tuy cũng có đấu tranh, nhưng nhiều nhất chỉ có thể sử dụng một ít thủ đoạn trong bóng tối mà thôi, nếu xảy ra đại quy mô tư đấu, sẽ tạo thành sự tử vong liên lụy đại lượng dân chúng bình thường, sẽ tạo thành hỗn loạn đối với đế quốc, chỉ sợ không được bao lâu, gia tộc kia cũng sẽ bị đế quốc phái binh triệt để trấn áp.
Ở Thiên Hồng Thành, tuy Nạp Đốn gia tộc có thực lực mạnh nhưng còn chưa thể quản tới được chuyện của Mạc Lý gia tộc nơi này.
Huống chi lần này là gia tộc thi đấu, cũng là vì tranh đoạt danh ngạch Linh Trì bí cảnh, không chỉ có Thiên Hồng Thành, không ít thành trì trong Xích Nhĩ hành tỉnh đều đi thi đấu, chính là vì tranh đoạt danh ngạch ít ỏi đi vào Linh Trì bí cảnh.
– Được, chúng ta trở về, nói cũng đúng, tuy Nạp Đốn gia tộc thật mạnh, nhưng còn chưa quản được tới Mạc Lý gia tộc chúng ta!
Giờ phút này rốt cục Khải Tư Đặc biểu hiện ra được phách lực quyết đoán của một tộc trưởng, chỉ chốc lát đã khôi phục vẻ trấn định đạm mạc lên tiếng nói.
Theo Áo Đức Lâm thành chủ tuyên bố cuộc thi đấu giữa hai đại gia tộc Thiên Hồng Thành rốt cục hạ màn, nhưng vô luận là bên Lạc Cơ gia tộc thua bại hay là Mạc Lý gia tộc chiến thắng, trên mặt đều không có bao nhiêu vui sướng.
Bên phía Lạc Cơ gia tộc vì thất bại lần này, chờ đợi bọn hắn là cuộc sống co đầu rúc cổ, hơn nữa là áp lực đến từ Mạc Lý gia tộc.
Mà Mạc Lý gia tộc, trong lòng nhóm người Khải Tư Đặc thật sự cao hứng không nổi, luận là ai khi đối mặt với chuyện mình đã đánh chết một gã trưởng lão của gia tộc có hoàng linh sư thất giai, tâm tình còn có thể vui sướng?
Hàn huyên một lúc với thành chủ Áo Đức Lâm, nhóm người Khải Tư Đặc quay về gia tộc, về phần Kiệt Sâm khi cuộc tỷ thí vừa kết thúc hắn đã đi về trước tiên.
Bên trong phủ đệ Mạc Lý gia tộc, Kiệt Sâm yên lặng ngồi khoanh chân, không ngừng vận chuyển linh lực trong thân thể chữa trị kinh mạch bị đứt gãy bên trong.
Linh Thần Quyết vận chuyển, linh lực tứ giai cao cấp không ngừng xoa dịu kinh mạch bị tổn hại trong thân thể hắn, từng chút từng chút linh lực rót vào bên trong kinh mạch không ngừng tẩm bổ khép lại miệng vết thương. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY – http://truyenfull.vn
Với năng lực khôi phục hôm nay của Kiệt Sâm, trong hai canh giờ ngắn ngủi thân thể có chút tổn thương nghiêm trọng đã được chữa trị hoàn thành, nhưng trải qua cuộc chiến đấu hôm nay cũng đã làm cho Kiệt Sâm hiểu được nhược điểm của chính mình.
Tuy cường độ thân thể của Kiệt Sâm cường hãn, cũng có được vài linh kỹ vô cùng cường đại, nhưng cấp bậc của bản thân hắn vẫn luôn một mực hạn chế thực lực của hắn. Đối diện với tôn linh sư lục giai như Lạp Tắc Đức, nếu dựa vào linh hồn chấn nhiếp chế trụ đối phương là tốt nhất, nhưng nếu không thể khống chế được đối phương, linh lực lục giai cường hãn của đối thủ sẽ thật dễ dàng kích thương thân thể của hắn.
Trừ phi cường độ thân thể của hắn có thể đạt tới thánh cấp cửu giai khủng bố, nếu không cho dù cường độ thân thể mạnh mẽ thế nào cũng không thể ngăn cản được công kích của linh sư cao hơn hắn hai cấp bậc.
Tựa như Vi Ân lúc trước, đã mất đi linh lực nhưng hắn cũng đã có được cường độ thân thể đế linh sư bát giai cao cấp, nhưng trong lần ám sát Kiệt Sâm, đã bị kiếm khí của một gã tông linh sư ngũ giai đánh trọng thương.
– Vẫn do cấp bậc quá thấp a…
Bên trong phòng, Kiệt Sâm không khỏi thì thào lên tiếng.
Hắn mới đạt tới thiên linh sư tứ giai cao cấp, tuy có được linh lực cường hãn nhưng chỉ có thể giúp cho hắn trở thành một gã cao thủ mà không phải là một cường giả chân chính.
– Huyết Uyên Tinh, ta nhất định phải đạt được!
Trong ánh mắt Kiệt Sâm toát ra vẻ kiên định vô cùng.
Vừa nghĩ tới khả năng sinh ra uy lực của tuyệt chiêu do mình tự nghĩ ra, trong lòng của hắn đã không nhịn được nhảy mạnh không thôi.
– Sư phụ!
Đúng lúc này ngoài cửa đột nhiên truyền tới tiếng hô của Lạc Khố Ân.
– Vào đi!
Kiệt Sâm đạm mạc lên tiếng.
Két…
Cửa phòng của Kiệt Sâm bị đẩy ra, Lạc Khố Ân cầm hai bình linh dược tề đi vào.
– Sư phụ, thương thế của sư phụ không sao chứ? Đây là trị liệu dược tề ngũ giai do Lạc Khắc đại sư phối chế, ngài tranh thủ uống đi, năm ngày sau là ngày Linh Trì bí cảnh mở ra, chúng ta phải sớm xuất phát đến Linh Trì sơn mạch, đến lúc đó mới có thể thống nhất tiến vào Linh Trì bí cảnh!
Lạc Khố Ân lên tiếng nói.
Linh Trì bí cảnh tại Xích Nhĩ hành tỉnh do Phỉ Nhĩ gia tộc của Xích Nhĩ hành tỉnh thống nhất quản lý, mỗi cách mười năm khi bí cảnh mở ra, mỗi thành trì tại Xích Nhĩ hành tỉnh đều đạt được danh ngạch cố định, như hôm nay Thiên Hồng Thành có được một danh ngạch vào bí cảnh, nếu như trong một thành trì chỉ có một gia tộc cầm quyền thì may mắn, danh ngạch đó đương nhiên do gia tộc kia giữ lấy, nhưng Thiên Hồng Thành lại có tới hai gia tộc cầm quyền, cần phải thông qua gia tộc tỷ thí mới có thể quyết định là ai lấy được danh ngạch. Trên thực tế Thiên Hồng Thành còn đỡ, dù sao chỉ có Mạc Lý gia tộc cùng Lạc Cơ gia tộc, có một ít thành trì có tới mấy gia tộc thực lực tương đương nhau, tranh đoạt danh ngạch càng thêm vô cùng kịch liệt.
Nhìn trị liệu dược tề ngũ giai trong tay Lạc Khố Ân, Kiệt Sâm buồn cười.
– Ngươi cảm thấy vi sư giống như người thiếu khuyết trị liệu dược tề hay sao? Hai bình trị liệu dược tề này tự ngươi giữ đi, tổn thương trên người vi sư đã chữa xong rồi, không làm chậm trễ hành trình đến Linh Trì bí cảnh đâu!
Kiệt Sâm mỉm cười lên tiếng.
– Thế nhưng linh dược tề này…
Lạc Khố Ân còn định nói thêm điều gì.
– Không có gì, đây là mệnh lệnh!
Kiệt Sâm lạnh nhạt nói.
Lạc Khố Ân không dám tiếp tục kiên trì, thu lại hai bình trị liệu dược tề ngũ giai, hắn cũng biết sư phụ có thể tùy tiện xuất ra linh dược tề lục giai thượng phẩm đưa cho mình đương nhiên sẽ không thiếu khuyết trị liệu dược tề ngũ giai thế này.
Giờ phút này, trước phủ đệ Lạc Cơ gia tộc.
Một chiếc xe ngựa đã đỗ ngay cửa ra vào, một gã mã phu dáng người khôi ngô tay cầm roi đang đứng yên lặng chờ đợi.
Tộc trưởng Bá Khắc Bỉ cùng Các Nhĩ Tư bọn họ từ trong phủ đệ đi ra, sắc mặt âm trầm, thần sắc nghiêm túc.
– Các Nhĩ Tư đại sư!
Trên mặt tộc trưởng Bá Khắc Bỉ mang theo vẻ cầu khẩn nhìn Các Nhĩ Tư lên tiếng:
– Kính xin ngài nói vài câu tốt đẹp trước mặt Khoa Ân Hi Nhĩ đại nhân, thật sự do Mạc Lý gia tộc quá mức giảo hoạt, không nghĩ tới thực lực của thiếu niên kia lại mạnh tới như vậy, tiểu nhân chỉ là nhất thời không tra xét ra…
– Nói tốt vài câu?
Trong miệng Cát Nhĩ Tư không nhịn được cười lạnh nói:
– Bá Khắc Bỉ tộc trưởng, hôm nay trưởng lão Lạp Tắc Đức đã chết rồi, ngươi còn muốn ta nói tốt cho ngươi vài câu trước mặt tộc trưởng? Tình huống nơi này ta sẽ chi tiết hướng tộc trưởng đại nhân báo cáo, về phần đại nhân sẽ định đoạt thế nào, đó là chuyện của đại nhân, ngươi nên tự mình cầu nhiều phúc đi!
Các Nhĩ Tư nói xong xoay người lên ngựa, không để ý tới đám người Bá Khắc Bỉ đứng sau lưng giục ngựa hướng tới cửa bắc Thiên Hồng Thành chạy tới.
Lần này Cát Nhĩ Tư cùng Lạp Tắc Đức cùng nhau đến Thiên Hồng Thành trợ giúp Lạc Cơ gia tộc vì danh ngạch vào Linh Trì bí cảnh, hôm nay không những không lấy được danh ngạch, ngay cả Lạp Tắc Đức trưởng lão cũng bị giết chết tại Thiên Hồng Thành.
Tuy Cát Nhĩ Tư là một gã linh dược sư có địa vị cực cao tại Nạp Đốn gia tộc, nhưng phát sinh chuyện như vậy trở về cũng khó tránh khỏi bị tộc trưởng Khoa Ân Hi Nhĩ trừng phạt, tâm tình tự nhiên sẽ không được tốt.
Ngay khi Cát Nhĩ Tư giục ngựa phóng tới, cỗ xe ngựa đứng chờ trước cửa cũng bắt đầu chạy theo sau lưng Cát Nhĩ Tư, bên trong xe ngựa là thi thể của Lạp Tắc Đức.
Nhìn qua bóng lưng đi xa của Cát Nhĩ Tư, trên mặt Bá Khắc Bỉ không khỏi lộ ra thần sắc tức giận:
– Nạp Đốn gia tộc này rõ ràng là do bọn hắn muốn lấy danh ngạch đi Linh Trì bí cảnh nên mới chạy tới tìm chúng ta, hôm nay Lạp Tắc Đức bị giết chết vậy mà đem hết trách nhiệm đổ lên người Lạc Cơ gia tộc, thật đáng chết!
Bá Khắc Bỉ hung hăng chửi mắng, trên mặt lại tràn đầy vẻ bất đắc dĩ.
– Tộc trưởng, chúng ta kế tiếp nên làm sao bây giờ?
Ở bên cạnh một thành viên Lạc Cơ gia tộc chợt lên tiếng.
– Làm sao bây giờ? Còn có thể làm sao?
Bá Khắc Bỉ hung hăng trợn mắt trừng đối phương:
– Ngoan ngoãn ở trong phủ chờ tin xấu đi, hi vọng Khoa Ân Hi Nhĩ đại nhân đừng đem tội đổ lên đầu Lạc Cơ gia tộc chúng ta!
Nói xong câu đó, Bá Khắc Bỉ giận dữ quay người đi vào trong phủ.
Những thành viên Lạc Cơ gia tộc cũng câm như hến cùng nhau cúi đầu đi theo sau lưng Bá Khắc Bỉ quay vào trong phủ.
Sáng sớm hôm sau, ngay cửa phủ Mạc Lý gia tộc, Khải Tư Đặc cùng thành viên cao tầng đều đang đứng ngay cửa ra vào.