Sau một khắc, một đạo sóng gợn màu vàng kim nhanh chóng bao phủ toàn bộ đài tỷ thí ở bên trong.
– Đây là? Kim Hệ Nguyên Tố Kết Giới?
Trên mặt Khoa Ân Hi Nhĩ nguyên bản vốn tràn đầy vẻ khinh thường nhất thời lộ ra vẻ mặt vô cùng khiếp sợ, hai mắt trong nháy mắt trừng lớn.
Dưới sự bao phủ của đạo sóng gợn màu vàng kim kia, Khoa Ân Hi Nhĩ nhất thời cảm thấy sự cảm ứng giữa mình cùng Kim Hệ Linh Lực trong không khí đã mất đi, cũng không cách nào hấp thu được chút linh nguyên tố Kim Hệ nào nữa.
Đám người Khải Tư Đặc, Lạp Tắc Đức không biết lại bất đồng, Khoa Ân Hi Nhĩ thân là Hoàng Linh Sư Thất Giai cấp thấp, nhưng là Khoa Ân Hi Nhĩ rõ ràng hiểu được, tình huống đã phát sinh trên người mình, chỉ có Nguyên Tố Kết Giới do Đế Linh Sư Kim Hệ cấp tám phóng xuất ra mới có thể có hiệu quả như thế.
– cái này Kiệt Tư sao lại thế này? Thế nhưng có thể phóng xuất ra Linh Kỹ tương tự Kim Hệ Nguyên Tố Kết Giới, điều này cũng quá kinh khủng a?
Trong lòng Khoa Ân Hi Nhĩ nhất thời không khỏi cảm thấy mình đã lâm vào tình cảnh nguy nan. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY – http://truyenfull.vn
– Phượng Diễm Tam Trọng Lãng!
Thời điểm trong lòng Khoa Ân Hi Nhĩ đang vô cùng kinh hãi, một đạo thanh âm trầm thấp đột nhiên vang lên ở trên bầu trời, cả người Kiệt Sâm, trong nháy mắt hóa thành một đoàn hỏa diễm bùng cháy nặng nề đụng vào Khoa Ân Hi Nhĩ ở phía dưới, phát ra thanh âm “Ùng ùng!”
Trong lúc Âm thanh nổ vang kinh thiên vang dội ở trong thiên địa, Linh Lực cường đại khó có thể hình dung, phảng phất giống như núi lửa phun trào trong nháy mắt dâng lên, rồi sau đó phảng phất giống như sóng lăn tăn càn quét ra ngoài.
Không ít dân chúng đứng sát gần đài tỷ thí, đều là không tự chủ được rối rít cuồng lui về phía sau, đối với cỗ Linh Lực cường đại trước mặt này, bọn họ liền giống như thuyền nhỏ đang đi trong sóng gió ngoài biển rộng, chỉ không cẩn thận một cái, chính là sẽ bị cơn sóng gió động trời bao phủ trong nháy mắt.
– Ha ha, tiểu tử thúi, Linh Kỹ tương tự Nguyên Tố Kết Giới kia của ngươi mặc dù không tệ, nhưng là thực lực quá yếu, điểm này công kích cũng muốn đánh chết ta? Quả thực là người si nói mộng.
Thời điểm tất cả mọi người đem ánh mắt gắt gao chăm chú vào trên đài tỷ thí, trong bụi mù đầy trời, thanh âm lớn lối của ù ù vang lên, nhưng ngay sau đó hai đạo nhân ảnh một vàng một xanh phóng lên cao chót vót, chuyển động chớp nhoáng trên bầu trời.
Cả người Khoa Ân Hi Nhĩ lóe lên kim mang giống như một pho tượng Chiến thần hoàng kim, ngạo nghễ đứng trong thiên địa, nhưng mà dân chúng ở phía dưới đã tham gia cuộc chiến gia tộc Đại Bỉ một năm trước, ánh mắt cũng là nhìn về phía Khoa Ân Hi Nhĩ giống như nhìn một người sắp chết vậy.
Bọn họ cũng đều biết, Phượng Diễm Tam Trọng Lãng mà thiếu niên này thi triển vừa rồi tuyệt đối không giống công kích đơn giản bình thường như vậy, thời điểm năm ngoái, Lạp Tắc Đức trưởng lão kia, chính là chết ở dưới chiêu này.
“Oanh!”
Quả nhiên giống như mọi người đã suy đoán, không đợi Khoa Ân Hi Nhĩ lớn lối được bao lâu, một đạo âm thanh nổ tung nặng nề nhất thời từ trong cơ thể Khoa Ân Hi Nhĩ truyền ra.
– Đây là …
Trên mặt Khoa Ân Hi Nhĩ mang theo sự kinh ngạc, không đợi hắn hồi phục lại thần trí, lại là một đạo tiếng nổ mạnh nữa vang lên.
Một đạo sóng xung kích khổng lồ khó có thể chống đở từ trong cơ thể hắn truyền ra, lần này, cả người Khoa Ân Hi Nhĩ ở trên không trung cũng là không tự chủ được run rẩy giật mình, vốn là Linh Lực màu vàng kim đang không ngừng lưu chuyển ra từ trên người hắn, giờ phút này lại giống như là cỏ lau trong gió, không ngừng chập chờn bất định.
Ở trước mắt bao người, một tia máu tươi, từ trong miệng Khoa Ân Hi Nhĩ lặng lẽ chảy xuống, rơi xuống phía dưới.
“Xôn xao! “
Thấy tình huống này, dân chúng phía dưới nhất thời không nhịn được truyền ra từng đạo âm thanh xôn xao lớn, mà đám người Khải Tư Đặc thì trên mặt ai nấy đều không khỏi lộ ra một tia mừng rỡ.
– Bị thương, đám người Khoa Ân Hi Nhĩ thế nhưng bị thương, thiếu niên kia chẳng lẽ là cũng là Hoàng Linh Sư Thất Giai sao?
– Không thể nào đâu, còn trẻ như vậy đã là Hoàng Linh Sư Thất Giai? Thiếu niên kia là dựa vào Linh Kỹ phi hành a!
– Có thể làm cho Khoa Ân Hi Nhĩ đại nhân thân là Hoàng Linh Sư Thất Giai cấp thấp bị thương, thì thiếu niên kia cho dù không phải là Hoàng Linh Sư Thất Giai nhưng cũng tuyệt đối không đơn giản.
Đám người ở phía dưới không ngừng truyền ra âm thanh nghị luận rối rít.
Giữa Tôn Linh Sư Lục Giai cùng Hoàng Linh Sư Thất Giai, có một khoảng cách rất lớn, căn bản không cách nào có thể so sánh được với nhau a.
Giống như ban đầu ở Áo Lan Đa vương quốc, thời điểm phụ thân Lôi Nặc của Kiệt Sâm đánh chết tộc trưởng Ba Tư Tháp Đức cùng La Bỉ Ni Áo của Lạp Đế Căn gia tộc, khi đó Lôi Nặc, mới vừa vặn lên cấp Hoàng Linh Sư Thất Giai cấp thấp, mà hai người Ba Tư Tháp Đức cùng La Bỉ Ni Áo một người là Tôn Linh Sư Lục Giai Cao Cấp một người là Tôn Linh Sư Lục Giai Trung Cấp, nhưng là thời điểm Lôi Nặc đánh giết hai người bọn họ căn bản không cần tốn nhiều công sức.
Hoàng Linh Sư Thất Giai, là chức nghiệp giả cao cấp của Tư Đặc Ân đại lục, có thể nói, chỉ cần một người đạt đến Hoàng Linh Sư Thất Giai thì vô luận là bản thân hắn đang ở địa phương nào trên đại lục, cũng có thể được coi là một gã cường giả.
Giữa Thất Giai cùng Lục Giai mặc dù chỉ kém một cấp, nhưng chênh lệch trong đó lại không cách nào lấy đạo lý để tính toán được.
Lúc trước, vô luận là Kiệt Sâm cùng Khoa Ân Hi Nhĩ đánh nhau kịch liệt cỡ nào, tráng quan cỡ nào, mọi người cũng không hề cảm thấy Kiệt Sâm sẽ rơi vào tình huống tốt, nhưng là hôm nay, Kiệt Sâm lại đánh Khoa Ân Hi Nhĩ tới mức Khoa Ân Hi Nhĩ bị thương, như vậy bất kể Kiệt Sâm cuối cùng có thắng hay bại dưới tay Khoa Ân Hi Nhĩ thì ở trong lòng mọi người, hai người bọn họ cũng là một tồn tại cao ngất ở phía trên.
Thời điểm dân chúng ở phía dưới vô cùng sợ hãi than thì trong lòng Kiệt Sâm ở trên bầu trời, cũng là không khỏi một trận đau khổ. Hoàng Linh Sư Thất Giai thật sự là quá mạnh mẻ, mặc dù hắn hấp thu linh tâm của thánh thú Bất Tử Hỏa Phượng mà thu hoạch được Phượng Diễm Tam Trọng Lãng vô cùng cường đại, nhưng cho dù là đệ tam trọng công kích kia, cũng chỉ là đạt tới công kích của một gã Hoàng Linh Sư Thất Giai cấp thấp mà thôi, nhiều nhất chỉ có thể để cho Khoa Ân Hi Nhĩ bị thương, mà không thể đánh chết Khoa Ân Hi Nhĩ.
Trên bầu trời, Khoa Ân Hi Nhĩ ngạc nhiên ngây người đứng ở đó lấy tay lau máu ở miệng, nhìn máu đỏ chói mắt ở trong lòng bàn tay kia, thần sắc không khỏi vặn vẹo .
– Ta bị thương, ta thế nhưng bị tiểu tử thúi ngươi đánh bị thương, ngươi lại dám khiến ta bị thương.
Ở giữa không trung, trên mặt Khoa Ân Hi Nhĩ tràn ngập vẻ khó có thể tin, hai tròng mắt cũng là dần dần trở nên đỏ ngầu.
Lấy thực lực của hắn tự nhiên có thể cảm nhận được Kiệt Sâm trước mặt mặc dù phóng xuất ra Linh Kỹ cường đại , nhưng thực lực chân thật đủ loại của hắn, chẳng qua là Tông Linh Sư Ngũ Giai Cao Cấp, mà bản thân hắn lại là Hoàng Linh Sư Thất Giai Cấp Thấp, thế nhưng lại có thể bị một tên Tông Linh Sư Ngũ Giai Cao Cấp đánh cho bị thương, điều này làm cho một người luôn luôn tự xưng là cao ngạo như hắn, trong lòng nhất thời khó có thể tiếp nhận được chuyện này.
Con ngươi của hắn trong nháy mắt biến thành màu vàng.
Luồng sáng màu vàng không ngừng ngưng tụ ở trước mặt của hắn, rồi sau đó không ngừng du động, cuối cùng tạo thành một đạo kiếm cầu vồng màu vàng kim mơ hồ mang theo hồng mang.
– Chết đi!
Một đạo gầm thét trầm thấp từ trong miệng của hắn truyền ra, tay phải Khoa Ân Hi Nhĩ vung lên, kiếm cầu vồng màu đỏ sậm cùng màu vàng kim nhanh như tia chớp lao về phía Kiệt Sâm.
“Ngang!”
Kiếm cầu vồng màu vàng kim chuyển động với tốc độ cao đâm thủng hư không, không khí cũng bị bóp méo, trong nháy mắt chính là đi tới trước mặt Kiệt Sâm, mặc dù kiếm cầu vồng kia khi tiến vào bên trong Nguyên Tố Kết Giới,, đã bị yếu sức hơn rất nhiều, nhưng nó vẫn phát ra khí tức vô cùng kinh khủng, vẫn khiến cho trong lòng Kiệt Sâm không nhịn được rung động sợ hãi.
“Oanh!”
Tiếng nổ mạnh thật lớn vang lên, một cỗ sức lực khó có thể hình dung từ phía trên trọng kiếm màu đen trong tay Kiệt Sâm truyền lại lần lượt mà đến cả người Kiệt Sâm nặng nề bay ra ngoài.
“Phốc xuy!”
Một ngụm máu tươi từ trong miệng của Kiệt Sâm mãnh liệt bắn ra ngoài, biến thành một đoàn huyết vụ ở trong không khí.
Thiểm Lôi Chi Dực không ngừng lóe ra lôi quang, viên cầu màu xanh lá trong não hải Kiệt Sâm không ngừng thả ra từng đạo Mộc Hệ Sinh Mệnh Hoạt Lực, chữa khỏi vết thương trên thân thể Kiệt Sâm ở giữa không trung, hai đạo ánh mắt sắc bén như đao, giống như châm chọc đối phương thường đụng vào nhau.
– Chết đi!
Khoa Ân Hi Nhĩ nhanh như tia chớp xông vào bên trong Nguyên Tố Kết Giới của Kiệt Sâm, sắc mặt vô cùng dữ tợn, hoàn toàn không để ý tới áp bách mà Nguyên Tố Kết Giới đối với mình, không ngừng dựa vào Linh Lực trong cơ thể thả ra từng đạo kiếm quang.
Mà tốc độ xuất thủ của Kiệt Sâm mặc dù không cản nổi Khoa Ân Hi Nhĩ thân là Hoàng Linh Sư Thất Giai cấp thấp, nhưng dựa vào Linh Hồn Chấn Nhiếp, cũng là không ngừng phát động tiến công Khoa Ân Hi Nhĩ.
Trong lúc nhất thời, từng đạo Linh Lực ba động cường hãn không ngừng từ phía trên bầu trời truyền xuống, trên cả quảng trường trống không linh nguyên tố trong nháy mắt dữ dội lay động.
“Oanh, oanh, oanh, oanh, oanh …”
Hai đạo nhân ảnh một vàng một lam ở trên bầu trời không ngừng lần lượt giao thoa, âm thanh nổ tung khổng lồ liên tiếp vang lên, bên tai không dứt, ở trên bầu trời tạo thành từng đạo Linh Lực Phong Bạo khổng lồ, không ngừng lan tràn ra ngoài.
Nhìn trận chiến đấu kinh khủng vô cùng gay cấn trên bầu trời kia, thần sắc của tất cả mọi người ở phía dưới đều dại ra, miệng há ra thật to, nói không ra lời.
Mà mọi người của Mạc Lý gia tộc cùng một nhóm người của Lạc Cơ gia tộc lại càng nhìn lên bầu trời không hề chớp mắt, đối với người bình thường mà nói, đây chỉ là một tràng ánh sáng chiến đấu mà thôi, mà đối với bọn hắn mà nói, một phương thất bại sẽ phải đối mặt không chỉ là thất bại, có lẽ còn có cả tử vong.
So sánh với sự khẩn trương đơn thuần của Bỉ Lạc Cơ gia tộc thì Mạc Lý gia tộc ở một bên, trong lòng nhóm người Khải Tư Đặc có sự khẩn trương cùng sự lo lắng cho Kiệt Sâm đồng thời, càng nhiều hơn lại là sự kích động.
Mặc dù bọn họ đối với sự cường đại của Kiệt Sâm đã phỏng đoán không ít lần nhưng giờ phút này sau khi Kiệt Sâm cùng Khoa Ân Hi Nhĩ chiến đấu, trong lòng bọn họ mới đều hiểu được, chính mình vẫn là xem thường thiếu niên cường đại này a.
Có thể cùng Khoa Ân Hi Nhĩ thân là Hoàng Linh Sư Thất Giai chiến đấu tới mức khí thế ngất trời như vậy cũng đủ để nói rõ Kiệt Sâm đã có chiến lực Hoàng Linh Sư Thất Giai cấp thấp, nhưng là hôm nay Kiệt Sâm thoạt nhìn chỉ mới chừng hai mươi tuổi a.
Chừng hai mươi tuổi đã là Hoàng Linh Sư Thất Giai, đây là cái khái niệm gì a? Cho dù là đệ nhất thiên tài Cơ Lạc Tư của Xích Nhĩ hành tỉnh cũng là xa xa không bằng, sợ rằng chỉ có những thiên tài đứng đầu của những gia tộc kinh khủng trong đế quốc kia, mới có thể so sánh với Kiệt Sâm a.
– lực chiến đấu như thế, lực chiến đấu như thế, thiếu niên này, không đơn giản a.
Ở chỗ ngồi của thành chủ, Áo Đức Lâm thành chủ đang nhìn Khoa Ân Hi Nhĩ cùng Kiệt Sâm chiến thành một đoàn trên bầu trời, trong ánh mắt không khỏi lóe lên tinh mang.
Một bên, Phỉ Lộ Đặc kích động lên tiếng nói:
– Gia gia, ngươi nói Kiệt Tư này có thể đánh bại Khoa Ân Hi Nhĩ kia hay không?
– Đánh bại?
Áo Đức Lâm cười cười nói:
– Khó khăn, rất không có khả năng, nhiều nhất là hai người này chỉ đánh ngang tay, thiếu niên kia tuy mạnh, bất quá cũng là dựa vào Linh Kỹ để gắng gượng, mà Khoa Ân Hi Nhĩ kia chính là Hoàng Linh Sư Thất Giai cấp thấp xứng với tên thực, thực lực chân thật so sánh với thiếu niên kia chính là mạnh hơn không ít.
Phỉ Lộ Đặc lắc đầu, nhìn lên Kiệt Sâm đang đứng trên bầu trời kia, chắp tay trước ngực, trong lòng lẩm bẩm nói:
– sư phụ của Lạc Khố Ân, ta van ngươi, ngươi nhất định phải thắng a, như vậy, Lạc Khố Ân mới có thể không có chuyện gì a.
Trên bầu trời, hai người Kiệt Sâm cùng Khoa Ân Hi Nhĩ không ngừng công kích qua lại, trên người của bọn họ cũng là chật vật vô cùng, có không ít vết thương, máu tươi giàn giụa.
– Tiểu tử thúi này, quả thực là Kim Cương đánh không chết, như thế nào chỉ mới một năm không thấy, ngươi đã cường hãn nhiều như vậy, nếu hôm nay không giết hắn thì bằng vaof tiềm lực của hắn, sợ rằng hậu hoạn vô cùng a.
Khoa Ân Hi Nhĩ cắn răng, cảm nhận được một tia sợ hãi đối với thực lực của Kiệt Sâm, đồng thời cũng vì thân thể cường hãn của Kiệt Sâm mà cảm thấy sợ hãi.
Trên thực tế, mặc dù Kiệt Sâm có được ba Linh Kỹ cường hãn là Kim Hệ Nguyên Tố Kết Giới có thể khắc chế Kim Hệ Linh Sư, đồng thời có Linh Hồn Chấn Nhiếp, một kích trí mạng Phượng Diễm Tam Trọng Lãng nhưng là thời điểm đối chiến với Khoa Ân Hi Nhĩ Kiệt Sâm lại rơi vào thế hạ phong.
– Không được, không thể tiếp tục như vậy được nữa!
Bên cạnh ánh mắt Kiệt Sâm trở nên sắc bén, trong lòng âm thầm lên tiếng.
Dù sao bàn về thực lực, hắn mới chỉ là một tên Tông Linh Sư Ngũ Giai Cao Cấp, mà Khoa Ân Hi Nhĩ chính là Hoàng Linh Sư Thất Giai cấp thấp hàng thật giá thật a.
Chỉ bất quá Kiệt Sâm dựa vào thân thể cường hãn kia của chính mình, cùng với viên châu màu xanh lá mang đến năng lực khôi phục cường đại, mới có thể đánh ngang tay với Khoa Ân Hi Nhĩ, bất quá nếu như tiếp tục chiến đấu như vậy, Linh Lực của Kiệt Sâm sẽ bị tiêu hao càng ngày càng nhiều, mà Khoa Ân Hi Nhĩ là Hoàng Linh Sư Thất Giai cấp thấp cũng là có thể câu thông Linh Lực trong thiên địa, Kiệt Sâm tuyệt đối sẽ bị rơi vào một hoàn cảnh cực kỳ xấu.