“Sưu!”
Nghĩ tới đây, Kiệt Sâm chợt lui lại đằng sau.
– như thế nào? Tiểu tử thúi, đánh không lại liền muốn chạy sao?
Khoa Ân Hi Nhĩ lạnh lùng lên tiếng, Linh Thức cũng là gắt gao khóa chặt lấy Kiệt Sâm, Linh Lực trong cơ thể không ngừng mãnh liệt tuôn ra ngoài, hiểu được sự uy hiếp của Kiệt Sâm đối với mình, hôm nay Khoa Ân Hi Nhĩ tuyệt đối không cho Kiệt Sâm chạy trốn được từ trong tay mình.
– Trốn?
Kiệt Sâm cười lạnh một tiếng, rồi sau đó bỗng nhiên lấy ra vài bình Linh Dược Tề màu sắc không đồng nhất từ trên người, mấy bình Linh Dược Tề này vừa xuất hiện, trong không khí liền toát ra từng đạo Linh Lực ba động cường hãn.
Linh Dược Tề các màu ở dưới sự chiếu rọi của ánh mặt trời, hiện ra quang mang sáng lạn, Linh Dược Tề bất đồng tạo thành cảnh sắc bất đồng, chồng chéo lên nhau, ở trên đỉnh đầu của mọi người, tạo thành một mảnh hào quang sáng lạn.
– Cái này …
Tất cả mọi người ở phía dưới đều trở nên ngây dại.
Các loại Linh Dược Tề dưới sự chiếu rọi của ánh sáng mặt trời, bình thường cũng có thể toát ra tia sáng bất đồng, nhưng có thể toát ra các loại ánh sáng chồng chéo lên nhau như vậy, ít nhất cũng phải là Linh Dược Tề Lục Giai trở lên, mấy bình Linh Dược Tề này vừa nhìn liền có thể biết được chính là Linh Dược Tề cực kỳ cường đại.
Linh Dược Tề Lục Giai trước kia muốn gặp được một lọ cũng là cực kỳ khó có thể được, nhưng ở trên người thiếu niên này, cũng là thoáng cái xuất hiện nhiều bình như vậy, điều này làm cho mọi người ở phía dưới cảm nhận được khó có thể tin.
Chẳng lẽ thiếu niên này vừa mới đánh cướp một Linh Dược Tề triển lãm hội sao, không ít người trong lòng không nhịn được được âm thầm suy đoán.
Ở trong ánh mắt khiếp sợ của mọi người, Kiệt Sâm đều mở tất cả những bình dược tề này ra, rồi sau đó nhanh chóng đổ vào trong miệng, nuốt xuống.
Bởi vì bình dược tề được Kiệt Sâm mở ra cho nên nhất thời mùi vị nồng đậm của Linh Dược Tề từ phía trên bầu trời lan tràn xuống phía dưới, tất cả mọi người đều ngửi thấy được một cỗ mùi vị của Linh Sư Môn, tất cả mọi người đều cảm thấy thần thanh khí sảng, Linh Lực trong cơ thể không nhịn được lưu chuyển một cách nhanh chóng.
Chỉ là mùi thuốc, chính là đã có thể có được công hiệu như vậy, nhất thời khiến cho trong lòng của tất cả dân chúng ở phía dưới giật mình không dứt.
Mà theo một bình Linh Dược Tề được rót vào trong miệng, Linh Lực ba động trên người Kiệt Sâm cũng là càng lúc càng cường hãn.
Bạo Hoàng Dược Tề Lục Giai Thượng Phẩm.
Điên Phong Dược Tề Lục Giai Thượng Phẩm.
Phấn Dũng Dược Tề Lục Giai Hạ Phẩm.
…
Một loạt những bình Linh Dược Tề cường đại đều bị Kiệt Sâm nuốt toàn bộ. Ở bên trong, không có nửa phần do dự, những thứ Linh Dược Tề này, nếu như phóng tới một buổi đấu giá khổng lồ của một vương quốc, mỗi một bình, đều có thể trở thành vật phẩm áp trục cuối cùng.
Mà Linh Dược Tề giống như Bạo Hoàng Dược Tề, Điên Phong Dược Tề, Phấn Dũng Dược Tề lại càng có tác dụng rất lớn khiến cho Hoàng Linh Sư Thất Giai cũng có thể động tâm, dùng ở trên người Tông Linh Sư Ngũ Giai Cao Cấp như Kiệt Sâm, quả thực là phí của trời.
Nhưng là lúc này, Kiệt Sâm nuốt hết từng lọ từng lọ Linh Dược Tề, ngay cả nháy mắt cũng không nháy mắt lấy một cái, không hề do dự chút nào.
Giống như thứ mà hắn uống xong, cũng không phải là Linh Dược Tề cường đại gì đó, mà chỉ là một vài bình Linh Dược Tề cấp thấp bình thường nhất vậy.
Nếu để cho tất cả dân chúng ở phía dưới biết được tác dụng cùng phẩm cấp của những thứ Linh Dược Tề này sợ rằng tất cả đều sẽ nhảy dựng lên mắng to không dứt.
Theo Kiệt Sâm không ngừng phục dụng Linh Dược Tề, Linh Lực ba động trên người Kiệt Sâm không ngừng tăng lên, đợi đến thời điểm Kiệt Sâm uống xong một lọ Linh Dược Tề cuối cùng thì khí thế của Kiệt Sâm đã đạt đến một trạng thái cực kì khủng bố.
Linh Lực ba động kinh khủng như thế truyền ra, ngay cả Khoa Ân Hi Nhĩ đang đứng đối diện Kiệt Sâm, trên mặt cũng là biến sắc.
– Chỉ bằng những thứ Linh Dược Tề này, mà muốn đánh chết ta? Như vậy ngươi không khỏi cũng quá ngây thơ a.
Trên mặt Khoa Ân Hi Nhĩ miệng hùm gan sứa cười ra tiếng.
Kiệt Sâm không nói gì, hắn biết bằng vào thực lực của bản thân hiện tại, mặc dù đã sử dụng rất nhiều Linh Dược Tề để tăng cường như vậy, đã đạt đến trình độ cực mạnh, có lẽ có thể đánh bại Khoa Ân Hi Nhĩ cũng sẽ không có bao nhiêu vấn đề, nhưng chặn đánh giết hắn, lại cũng không dễ dàng.
Mà nguyên nhân hắn phục dụng nhiều Linh Dược Tề như vậy chẳng qua là vì muốn thi triển ra chiêu thức cực kỳ khủng bố kia.
“Xuy xuy …”
Linh Thần Quyết trong cơ thể Kiệt Sâm mạnh mẽ vận chuyển, mà sợi Cổ Quái Chi Lực màu đen kia trong cơ thể hắn, cũng là hơi hơi nhảy lên.
Một cỗ Linh Lực Ngũ Giai Cao Cấp cùng lực lượng cổ quái màu đen cực kỳ nhỏ bị Kiệt Sâm một mình kéo ra đi ra ngoài, sau đó tiến vào trong kinh mạch, sau đó đem hai loại lực lượng khác xa nhau này từ từ dung hợp ở chung một chỗ.
Hai cỗ lực lượng vừa tiếp xúc với nhau trong nháy mắt, một đạo tiếng vang như sấm rền vang lên, bắt đầu từ trong cơ thể Kiệt Sâm bộc phát ra, Linh Lực cường đại và kinh khủng bay lên, không ngừng lan tràn ra.
Trên trán Kiệt Sâm nhất thời rỉ ra chi chít mồ hôi hột, nhưng mà tâm thần của hắn, cũng không dám lơi lỏng chút nào.
Nhiều tia đau đớn, không ngừng kích thích thần kinh Kiệt Sâm, nhưng mà trong con ngươi của Kiệt Sâm, cũng là vút qua một đạo mừng như điên.
Có kinh nghiệm lần trước, Kiệt Sâm đối với quá trình này đã có chút hiểu rõ, lần trước trong quá trình dung hợp, thời điểm vừa mới bắt đầu một chút, liền khiến cho kinh mạch trong cơ thể Kiệt Sâm trong nháy mắt bạo liệt, nhưng là lần này, trừ bỏ hơi hơi có chút trướng đau thì kinh mạch vẫn như cũ nguyên lành không tổn hao gì.
Đây chính là bởi vì cường độ thân thể của Kiệt Sâm đã tiến vào đến Đế Cấp Bát Giai, đồng thời so sánh với Tứ Giai Cao Cấp lần trước, Linh Lực trong cơ thể Kiệt Sâm cũng đã từ Linh Lực Tứ Giai Cao Cấp thăng cấp thành Linh Lực Ngũ Giai Cao Cấp.
– Hô!
Trong miệng Kiệt Sâm khe khẽ thở ra một ngụm trọc khí, sau khi hơi dừng lại một chút, Kiệt Sâm liền đe hai cỗ năng lượng kia nhanh chóng dung hợp lại với nhau.
“Đùng, đùng …”
Âm thanh nổ tung rất nhỏ không ngừng từ trong cơ thể Kiệt Sâm truyền ra, hai sợi lực lượng, bắt đầu từ từ áp súc, bất quá hiển nhiên, trong quá trình áp súc hai cỗ năng lượng, đồng thời, Kiệt Sâm cũng phải chịu đựng bị hai cỗ dị lực cắn trả.
Bất quá có kinh nghiệm lần trước, lần này Kiệt Sâm cũng có chút quen việc dễ làm, không giống lần trước khó khăn như vậy.
– Di, kỳ quái, Kiệt Tư này sau khi phục dụng Linh Dược Tề đang làm gì thế?
– đúng vậy a, trôi lơ lửng ở kia không nhúc nhích, thật là kỳ quái.
Ở trong đám người phía dưới, tất cả mọi người thấy Kiệt Sâm sau khi phục dụng Linh Dược Tề, chính là lẳng lặng trôi lơ lửng ở nơi đó, không có chút cử động nào, điều này làm cho trong lòng bọn họ tràn đầy ngờ vực.
Cách đó không xa, Khoa Ân Hi Nhĩ cũng là nhíu mày, hắn có thể cảm nhận được, khí tức toát ra trên người Kiệt Sâm lúc trước mặc dù cường đại, nhưng thuộc tính lại thấp hơn nhiều so với Hoàng Linh Sư Thất Giai hắn, nhưng giờ phút này, hắn lại cảm thấy trên người Kiệt Sâm đang mơ hồ truyền ra một loại khí tức cực kì khủng bố.
– Tiểu tử này giở trò quỷ gì?
Trong lòng Khoa Ân Hi Nhĩ ngờ vực lên tiếng, đồng thời huy kiếm chém ra.
Hưu!
Một đạo kiếm quang màu vàng kim trong nháy mắt phá vỡ trường không, điên cuồng lướt đi về phía Kiệt Sâm.
Thân hình Kiệt Sâm đột nhiên lắc lư một cái, tránh thoát mũi nhọn công kích của Khoa Ân Hi Nhĩ, rồi sau đó tiếp tục trôi lơ lửng ở bên kia, không có phát động tiến công.
Oanh!
Đúng lúc này trong cơ thể Kiệt Sâm đột nhiên truyền ra một đạo âm thanh nổ vang như sấm rền.
Trong miệng Kiệt Sâm thét lên một tiếng kêu đau đớn, sắc mặt lộ ra vẻ có chút tái nhợt, đồng thời một cỗ lực lượng vô cùng cường đại, từ bên ngoài thân thể hắn chợt bay lên.
Cỗ lực lượng này truyền ra uy áp cực kỳ kinh khủng, khiến cho Khoa Ân Hi Nhĩ vốn dĩ có được Linh Thức Thất Giai cũng là nhịn không được cảm thấy run sợ.
– Đây là lực lượng gì, quá kinh khủng …
Mà dân chúng ở phía dưới có thực lực thấp, dưới uy áp của cỗ lực lượng này lại càng hoàn toàn mất đi Đề Kháng Chi Lực, tất cả đều lộ ra vẻ mặt sợ hãi, hai chân như nhũn ra.
“Ba ba ba…”
Trên người Kiệt Sâm chợt tuôn ra từng đoàn huyết vụ, thân thể sáng ngời, bất quá vẫn như cũ đứng ngạo nghễ ở trên bầu trời, thần sắc lạnh như băng, ánh mắt sắc bén.
Hai sợi lực lượng kia, ở dưới tín niệm ngoan cường của Kiệt Sâm, không ngừng dung hợp, rốt cục, hai loại lực lượng chỉ kém một tia, chính là có thể hoàn toàn dung hợp lại với nhau, lần trước, Kiệt Sâm chính là thất bại ở một bước cuối cùng này, thất bại trong gang tấc.
Bất quá chỉ là bởi vì ban đầu Kiệt Sâm mới là Linh Sư Tứ Giai Cao Cấp, Linh Lực trong cơ thể cũng không ổn định, nhưng lần này, Kiệt Sâm lên cấp Tông Linh Sư Ngũ Giai Cao Cấp, trong lòng có tín tâm mười phần.
– Không thể để cho tiểu tử này tiếp tục như vậy được nữa.
Cách đó không xa, sắc mặt của Khoa Ân Hi Nhĩ đã hoàn toàn biến sắc.
Hắn mặc dù không biết giờ phút này Kiệt Sâm đang làm gì, nhưng là trực giác của Hoàng Linh Sư Thất Giai, làm cho trong lòng hắn cảm nhận được một cỗ bất an thật lớn.
– Tiểu tử, đi chết đi!
Linh Lực trong cơ thể Khoa Ân Hi Nhĩ trong nháy mắt gầm hét lên, hàng loạt kiếm quang màu vàng kim nhanh như tia chớp ngưng tụ, rồi sau đó mãnh liệt lướt về phía Kiệt Sâm đang đứng, cố gắng ngăn cản hành động của Kiệt Sâm.
Nhưng mà Kiệt Sâm sau khi phục dụng hàng loạt Linh Dược Tề, tốc độ cùng thực lực cũng là tăng lên một tầng, Thiểm Lôi Chi Dực sau lưng không ngừng lóe lên, vừa dung hợp hai cổ lực lượng đồng thời, đem tất cả công kích của Khoa Ân Hi Nhĩ đều tránh khỏi.
Sự bất an trong lòng Ân Hi Nhĩ càng ngày càng mãnh liệt.
Con ngươi của hắn trong nháy mắt biến thành màu vàng, bên ngoài thân thể phát ra vạn đạo kim quang, tạo thành một mảnh sương mù hư ảnh.
Vô số luồng sáng màu vàng không ngừng ngưng tụ ở trước mặt của hắn, rồi sau đó không ngừng du động, cuối cùng tạo thành một đạo kiếm cầu vồng màu vàng kim với phiếm hồng mang mơ hồ.
– Chết đi!
Khoa Ân Hi Nhĩ trong miệng rống giận lên tiếng, kiếm cầu vồng màu vàng kim màu đỏ sậm nhanh như tia chớp nhắm ngay Kiệt Sâm lao đi.
Ngang!
Kiếm cầu vồng màu vàng kim chuyển động với tốc độ cao đâm thủng hư không, phong tỏa một phương trời, Linh Lực cường đại mang theo tốc độ, làm cho Kiệt Sâm căn bản khó có thể tránh né.
Mà vào giờ khắc này, hai cổ dị lực trong cơ thể Kiệt Sâm rốt cục dưới sự cố gắng của hắn, hoàn toàn dung hợp lại với nhau.
Một đạo lực lượng kinh khủng khó có thể hình dung từ trên người Kiệt Sâm chợt bay lên, uy áp kinh khủng, giống như là đêm tối phủ xuống, làm cho lông tơ cả người Khoa Ân Hi Nhĩ cũng là trong nháy mắt dựng đứng lên.
Mà dân chúng ở phía dưới, trái tim trong ngực đập “thình thịch” liên hồi, bị đè nén vô cùng.
Trong lòng không kịp mừng rỡ, một sát na này, chính là thời khắc sinh tử, Linh Thần Quyết trong cơ thể Kiệt Sâm điên cuồng vận chuyển, trong tầm mắt của Kiệt Sâm chợt tuôn ra một đoàn tinh mang, rồi sau đó Kiệt Sâm gập đầu ngón tay mạnh mẽ bắn ra.
Hưu!
Luồng sáng màu đen giống như một chút hàn tinh, từ trong ngón tay của Kiệt Sâm phóng ra bên ngoài, hóa thành một đạo lưu quang, giống như sao băng, nhanh như tia chớp bay vụt tới nghênh đón kiếm cầu vồng màu vàng thẫm kia.
Ở quảng trường phía dưới, trong vô số ánh mắt khẩn trương đang nhìn chăm chú của mọi người, hai đạo lưu quang một đen một vàng nhanh chóng dao động mạnh giữa không trung, cuối cùng, giống như hai đạo lưu tinh chạm vào nhau, hung hăng đối đầu với nhau.
Oanh!
Một đạo tiếng nổ mạnh kinh thiên động địa không bị khống chế, nhất thời ở trên hư không nổ vang ra.
Sau khi nổ, hai đạo năng lượng kia vẫn còn giống như núi lửa bộc phát phụt lên năng lượng va chạm, hai đạo năng lượng vô cùng hung hãn, ở giữa không trung vừa tiếp xúc, chính là điên cuồng thả ra năng lượng kinh khủng ẩn chứa riêng của mình tiếp xúc với nhau. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.
Dường như là một loại năng lượng hủy diệt, từ trong hư không khuếch tán ra, không gian hư vô, vào thời khắc này nổi lên từng trận sóng lăn tăn, ngay cả không khí hư ảo kia cũng là bị năng lượng cường đại đụng nhau khiến cho nó mơ hồ bị bóp méo đôi chút.
Quang mang Linh Lực sáng lạn, ở trên bầu trời xanh thẳm nổ tung, tựa như sóng lửa càn quét bầu trời, chỉ một thoáng, ở trong phiến thiên địa này, nhiệt độ chợt lên cao rất nhiều.
Ở trong ánh mắt ngây ngốc của mọi người, năng lượng màu đen do Kiệt Sâm phóng xuất ra trong nháy mắt liền nuốt hết kiếm cầu vồng màu vàng thẫm do Khoa Ân Hi Nhĩ phóng xuất ra, rồi sau đó ù ù đến gần Khoa Ân Hi Nhĩ trên mặt đang lộ ra vẻ kinh hãi đứng ở cách đó không xa.
– Không …
Trong miệng Khoa Ân Hi Nhĩ phát ra một tiếng gầm thét hoảng sợ, hai mắt của hắn trừng tròn xoe, quang mang màu vàng kim trên người Khoa Ân Hi Nhĩ trong nháy mắt phun, muốn ngăn trở lực lượng công kích màu đen kia.
Nhưng mà dưới áp lực của năng lượng màu đen kinh khủng kia, thân thể Khoa Ân Hi Nhĩ giống như bị vợt bóng bàn nặng nề đập vào quả bóng vậy, từ trên không trung mạnh mẽ rơi xuống dưới, rồi sau đó ầm vang một tiếng rơi vào bên trong đài tỷ thí ở bên dưới, kinh động tới mức bụi mù bay đầy trời.
Dọc đường, máu tươi màu đỏ rải đầy phía chân trời, giống như một cầu vồng máu tươi đẹp.
Bên trong Thiên Hồng Thành, vô số người đều là ngây ngốc ngẩng đầu nhìn Khoa Ân Hi Nhĩ từ phía trên rơi xuống, trong ánh mắt tràn đầy kinh hãi.
Năng lượng màu đen càn quét trên bầu trời kia, cho dù cách xa khoảng cách trăm ngàn thước, nhưng cỗ khí tức kinh khủng kia, vẫn là khiến cho người ta cảm thấy mồ hôi đầm đìa, trong lòng cảm thấy vô cùng kinh khủng, không khỏi quỳ rạp xuống đất.