Nơi xa, đám người Khải Tư Đặc nhìn một màn này, tất cả đều chạy như điên tới chỗ Kiệt Sâm, trong miệng bi rống lên tiếng.
– Độc.
Đất đá, mặt đất ầm ầm phát ra điện quang màu xanh da trời từ trong hố lóe ra, Kiệt Sâm cả người tràn đầy máu tươi bay lên không trung.
– Các ngươi lùi cho ta.
Kiệt Sâm hướng về phía đám người Lạc Khố Ân đạm mạc lên tiếng, hai mắt lạnh như băng, gắt gao ngó chừng lão giả có mái tóc đỏ như lửa trên bầu trời kia, tràn đầy sát ý.
Kiệt Sâm ánh mắt lạnh như băng, song thần kinh cũng là căng thẳng, không dám có chút buông lỏng.
Chỉ là từ trên người đối phương mơ hồ phát ra khí tức kinh khủng, Kiệt Sâm chính là có thể đoán được, Hồng phát lão giả đột nhiên xuất hiện này, nhất định là một vị cường giả cực kỳ đáng sợ.
Lúc trước đối phương một kích liền đánh mình trọng thương, nếu không phải là lực phòng ngự của thân thể mình cực mạnh, sợ rằng chỉ cần một kích lúc trước kia, chính là có thể lấy đi mạng của mình.
Một kích kia, Kiệt Sâm hiểu được, về phương diện thực lực, cường giả tóc đỏ này tuyệt đối vượt xa Khoa Ân Hi Nhĩ mà mình đã đánh chết một tháng trước, đây là một đối thủ đáng sợ.
Trên bầu trời, hai đạo nhân ảnh một xám một tro giằng co trên bầu trời, ánh mắt lạnh như băng đụng nhau, trong không khí tràn đầy mùi vị xơ xác tiêu điều.
Linh Lực trong cơ thể Kiệt Sâm không ngừng vận chuyển, chữa trị thân thể bị thương của mình vừa rồi, đau đớn nhè nhẹ, càng làm cho sát ý trong lòng hắn tăng lên.
– kia không phải là Kiệt Tư đại nhân sao? Lão giả đối diện hắn là ai?
– Trời ạ, là một gã Hoàng Linh Sư Thất Giai, lão giả này làm sao chống lại cùng Kiệt Tư đại nhân.
– Quá kinh khủng, ngươi mới vừa rồi là không thấy được, lão giả kia bổ một đao ra, toàn bộ hỏa hệ nguyên tố trong thiên không đều trở nên sôi trào.
Lão giả ở trên bầu trời rống giận nói với Kiệt Sâm, cũng dẫn tới vô số người tới vây xem ở Thiên Hồng Thành, tất cả mọi người nhìn lên hai người đang đối đầu nhau trên bầu trời, trên mặt mang theo vẻ kinh nghi, lên tiếng nghị luận.
– Ngươi chính là Kiệt Tư?
Hồng phát lão giả nhìn Kiệt Sâm, trong ánh mắt lộ ra một tia thưởng thức, nói:
– Quả nhiên có chút tài năng, bằng chừng ấy tuổi liền có thực lực như vậy, bất quá đáng tiếc, sang năm ngày hôm nay chính là ngày giỗ của ngươi.
Lão giả đứng ngạo nghễ đứng trên bầu trời, bên ngoài thân toát ra từng đạo Linh Lực, khiến lòng người chấn động.
– Thật sao?
Kiệt Sâm cười nhạt, nói: Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.
– Các hạ là người nào? Khẩu xuất cuồng ngôn như thế, ngày này sang năm là ngày giỗ của ai cũng khó có thể nói trước a.
– Ha ha
Trên bầu trời, Hồng phát lão giả cười ra tiếng, trong tiếng cười tràn đầy tự tin, cất cao giọng nói:
– Nếu lão phu muốn giết ngươi, sẽ làm cho ngươi chết một cách rõ ràng
– Lão phu là thành chủ Lam Nguyệt Thành của Đa La hành tỉnh, tộc trưởng Mạt Pháp gia tộc, Hoàng Linh Sư Thất Giai Cao Cấp Vi Đức Ngũ Kỳ, phu nhân của Khoa Ân Hi Nhĩ tộc trưởng của Nạp Đốn gia tộc Toa Lạp Ba Oa chính là muội muội của lão phu, ngươi đánh chết muội phu Khoa Ân Hi Nhĩ của ta, hôm nay lão phu chính là tới lấy tính mạng của ngươi
Âm thanh Vi Đức Ngũ Kỳ lang lảnh vang lên trên bầu trời, cả người tràn đầy tự tin.
Hắn có tư cách để kiêu ngạo, bằng vào thực lực Hoàng Linh Sư Thất Giai Cao Cấp của hắn cả Xích Nhĩ hành tỉnh, chỉ có A Lỗ Địch Ba đại nhân là có thực lực mạnh có thể so với hắn, ngoại trừ A Lỗ Địch Ba, hắn đủ năng lực để hoành hành cả Xích Nhĩ hành tỉnh.
– Hoàng Linh Sư Thất Giai Cao Cấp, trời ạ
Phía dưới, tim của đám người Khải Tư Đặc trong nháy mắt cũng là trong nháy mắt nhảy lên tới cổ họng, thần sắc tràn ngập vẻ lo lắng.
Vi Đức Ngũ Kỳ thân là Hoàng Linh Sư Thất Giai Cao Cấp, thanh danh thật lớn, mà Xích Nhĩ hành tỉnh cùng Đa La hành tỉnh giáp giới, đám người Khải Tư Đặc cũng là nghe được tin đồn về hắn, vừa nghĩ tới Kiệt Tư đại nhân đối diện chính là cường giả thành danh đã lâu của Đa La hành tỉnh, nhóm người Khải Tư Đặc không khỏi cảm thấy phiền muộn.
Vốn chỉ là Thiên Hồng Thành gia tộc mình cùng Lạc Cơ gia tộc tranh đấu, hôm nay chẳng những dính dáng đến Nạp Đốn gia tộc, hiện tại còn đem cả Mạt Pháp gia tộc ở Đa La hành tỉnh cũng dính dáng, đối với Mạc Lý gia tộc mà nói, Nạp Đốn gia tộc và Mạt Pháp gia tộc đại gia tộc như thế cũng là tồn tại vô cùng cường đại, căn bản không phải Mạc Lý gia tộc bọn họ có thể chống cự.
Trên bầu trời, trong lòng Kiệt Sâm cũng là vô cùng cấp bách, đối phương cường đại vượt quá tưởng tượng của hắn, lấy thực lực bây giờ của hắn, có nắm chắc đánh chết một gã Hoàng Linh Sư Thất Giai cấp thấp, Hoàng Linh Sư Thất Giai Trung Cấp cũng có thể đối kháng, nhưng đối với Hoàng Linh Sư Thất Giai Cao Cấp, cũng là căn bản không có hy vọng, hơn nữa phía dưới chính là Mạc Lý gia tộc phủ đệ, hắn vẫn không thể thoát đi.
Bất quá
Trong lòng Kiệt Sâm yên lặng vô cùng, ánh mắt bén nhọn đáng sợ, Linh Thần Quyết trong cơ thể không ngừng điên cuồng vận chuyển, trong tim của hắn không sợ hãi cùng khiếp đảm chút nào, nếu có chẳng qua là chiến ý sôi trào.
Cường giả sở dĩ là cường giả, là bởi vì hắn mãi mãi không chịu thua, có tâm tư chưa từng có từ trước tới nay.
Hai cổ khí thế cường đại không ngừng tăng lên trên bầu trời, không khí xơ xác tiêu điều cơ hồ muốn ngưng kết, khi hai người sắp xuất thủ thì.
– Các hạ
Một đạo thanh âm đột nhiên vang lên trong Thiên Hồng Thành
– Nơi này là Thiên Hồng Thành, các hạ thân là thành chủ Lam Nguyệt Thành của Đa La hành tỉnh, tới Thiên Hồng Thành ta làm càn, tựa hồ không hợp quy củ a, ngươi nếu là hiện tại mau rời đi, ta sẽ không truy cứu, nếu là si mê không tỉnh, cho dù là bẩm báo Bỉ Đắc bệ hạ, lão hủ cũng tuyệt không dễ dàng bỏ qua.
Bên ngoài phủ đệ Mạc Lý gia tộc, Áo Đức Lâm thành chủ đứng ở nơi đó, lạnh lùng nhìn Vi Đức Ngũ Kỳ trên bầu trời, trong miệng hét to lên tiếng, mà Phỉ Lộ Đặc, cũng là đứng ở bên cạnh hắn.
Là thành chủ Thiên Hồng Thành, Áo Đức Lâm là người nắm quyền do đế quốc phái tới quản lý Thiên Hồng Thành, hôm nay đại cao thủ đại chiến ở Thiên Hồng Thành, vị thành chủ như hắn có nghĩa vụ ra mặt ngăn cản.
– Ngươi là ai?
Vi Đức Ngũ Kỳ nhìn Áo Đức Lâm thành chủ phía dưới, cười lạnh ra tiếng, lấy thực lực của hắn, tự nhiên có thể cảm nhận được Áo Đức Lâm mới là Tôn Linh Sư Lục Giai cấp thấp thực lực cũng không mạnh.
– Lão hủ là Áo Đức Lâm thành chủ Thiên Hồng Thành.
Áo Đức Lâm tựa hồ không có nghe được ý khinh miệt trong ngôn từ của Vi Đức Ngũ Kỳ, lãnh đạm nói.
– Nga, nguyên lai là Áo Đức Lâm thành chủ, lần này mong rằng Áo Đức Lâm thành chủ tha lỗi. Chờ tại hạ xử lý xong chuyện ở nơi này, lát nữa chắc chắn sẽ tới phủ thành chủ bái phỏng.
Vi Đức Ngũ Kỳ căn bản không có đem Áo Đức Lâm để vào trong mắt, lễ tiết nói hai câu, sau đó xoay người ngó chừng Kiệt Sâm, không hề để ý tới Áo Đức Lâm nữa.
– Lưu Tinh Hỏa Vũ, Ngưng!
Không muốn nhiều lời, trong hai tròng mắt hắn hiện lên một đạo hồng sắc quang mang, chiến đao trong tay huy động, vô số hỏa hệ nguyên tố nồng đậm trong nháy mắt ngưng tụ ép thành một ngọn lửa thực chất, vô số viên màu đỏ to như quả bóng, giống như lưu tinh đầy trời, lướt đi trên bầu trời, không ngừng xoay tròn xung quanh thân thể Vi Đức Ngũ Kỳ.
– Tiểu tử, chết đi
Trên mặt Vi Đức Ngũ Kỳ lộ ra một tia dữ tợn, rồi sau đó bấm tay vung mạnh.
Hưu! Hưu Hưu!
Vô số mảnh tiểu hỏa cầu giống như là hỏa vũ đầy trời, phô thiên cái địa điên cuồng phóng về phía Kiệt Sâm, bao phủ cả một mảnh trời.
Hỏa cầu nóng đến mức, nhiệt độ không khí trong nháy mắt tăng lên mấy chục độ, hết thảy hỏa hệ nguyên tố chung quanh cũng là bị hấp thu đi, vặn vẹo bay lên, làm cho người ta có một cảm giác như đang nằm mộng.
Ông!
Đối mặt với công kích của đối phương, trên mặt Kiệt Sâm không có chút lo lắng nào, trong hai tròng mắt lóe lên tinh mang, một đạo sóng gợn màu vàng nhạt trong từ trong cơ thể hắn phóng xạ ra, biến thành một viên cầu lấy Kiệt Sâm làm tâm.
Xuy, xuy, xuy
Tất cả hỏa cầu sau khi tiến vào không gian hình tròn màu vàng nhạt kia, nguyên tố bề ngoài nhanh chóng bị hút ra, nháy mắt rút nhỏ ước chừng một nửa, nhưng là vẫn như cũ giống như mũi tên nhọn, bắn thẳng về phía Kiệt Sâm.
Trọng kiếm màu đen trong tay Kiệt Sâm hóa thành một mảnh ô quang, trong nháy mắt bao phủ toàn thân của hắn.
Oanh! Oanh! Oanh!
Tiếng nổ mạnh dày đặc cơ hồ đồng thời vang lên ở bầu trời Thiên Hồng Thành, bụi mù đầy trời trong nháy mắt đem cả người Kiệt Sâm bao vây ở bên trong, khói dầy đặc màu đen cuồn cuộn, phảng phất giống như cây nấm mở ra, bay lên trên bầu trời, linh nguyên tố nồng đậm và cuồng bạo, giống như cơn lốc đột kích, hỗn loạn vô cùng, tạo thành vô số nguyên tố phong bạo, nhanh chóng xuất hiện mất đi.
Nơi ngàn vạn hỏa cầu nổ tung sinh ra uy lực, khiến cho bầu trời ánh lên một màu đỏ như máu, giống như một mảnh ráng đỏ hạ xuống, uy áp kinh khủng bao phủ khắp toàn bộ phía trên Thiên Hồng Thành, không ít dân chúng trong lòng đều tràn đầy cảm giác bị đè nén, khó chịu vô cùng.
– Sư phụ
– Kiệt Tư đại nhân
Ở phía dưới, bọn người Khải Tư Đặc là kinh hoàng lên tiếng, uy áp cường đại từ trên trời giáng xuống kia, tựu giống như một thanh trọng chùy nặng nề rơi vào trong lòng của bọn hắn, để cho trong lòng bọn họ tràn đầy lo lắng.
Năng lượng cuồng bạo cùng uy áp cường đại như thế, so với trận chiến đấu giữa Kiệt Sâm cùng Khoa Ân Hi Nhĩ hai tháng trước còn kinh khủng hơn nhiều.
Trên bầu trời, Vi Đức Ngũ Kỳ vẻ mặt tươi cười đứng ở đó, chiêu này, Lưu Tinh Hỏa Vũ, là tuyệt kỹ thành danh đã lâu của hắn, bằng vào thực lực Hoàng Linh Sư Thất Giai Cao Cấp của hắn, mỗi một đạo hỏa cầu công kích cũng là có thể so với một gã Hoàng Linh Sư Thất Giai công kích, ngàn vạn viên hỏa cầu đồng thời công kích, cho dù là một gã Hoàng Linh Sư Thất Giai Trung Cấp dưới một chiêu này cũng chỉ có thể ôm hận đi xuống cửu tuyền.
Mà dựa theo linh lực ba động phát tán ra từ trên người thiếu niên trước mặt kia, bằng vào thực lực của thiếu niên kia, căn bản không thể nào còn sống dưới công kích của Lưu Tinh Hỏa Vũ, bất quá làm Vi Đức Ngũ Kỳ tò mò chính là, thiếu niên được kêu là Kiệt Tư, trên người phát tán ra Linh Lực tựa hồ cũng không quá mức cường đại, lúc trước làm sao có thể ngăn cản công kích của mình a, hơn nữa còn đánh chết muội phu Khoa Ân Hi Nhĩ của mình nữa?
Điều này làm cho trong lòng hắn có chút không giải thích được.
Khi trong đầu Vi Đức Ngũ Kỳ không ngừng suy nghĩ, một đạo kim sắc hư vô đột nhiên từ trong màn khói dầy đặc màu đen kia nhanh chóng phát triển ra, đem bao vây ở trong đó.
– Đây là
Vi Đức Ngũ Kỳ trên mặt lộ ra vô cùng kinh hãi, ở trong cảm giác của hắn, bởi vì sóng gợn màu vàng hư vô không hiểu từ đâu bao phủ lấy chính mình kia, đã đạt tới cảnh giới Hoàng Linh Sư Thất Giai Cao Cấp, cảm giác hoàn toàn cùng thiên địa Linh Lực hỗ trợ với nhau, khiến cho hắn mất đi liên lạc với tất cả linh nguyên tố trong thiên địa.
– Đây là Nguyên Tố Kết Giới?
Vi Đức Ngũ Kỳ đã đạt tới Hoàng Linh Sư Thất Giai Cao Cấp tự nhiên đối với trạng huống này vô cùng quen thuộc, mắt trừng tròn xoe kinh hãi lên tiếng, một cổ cảm giác nguy cơ cường đại hiện lên trong đầu hắn.
Hắn theo bản năng ngẩng đầu lên nhìn, mái tóc đỏ như lửa bay múa đầy trời, Hỏa Hệ Linh Lực bàng đại trong cơ thể tích tụ giống như núi lửa bộc phát, phun trảo ra ngoài.
Ông.
Đúng lúc này, một đường kiếm hư vô từ trong khói đặc cuồn cuộn hoa phá trường không, trực tiếp đánh vào cơ thể Vi Đức Ngũ Kỳ, hơn thế đồng thời, một đường thân ảnh màu đen giống như là quỷ mị, đồng thời đi tới trước người Vi Đức Ngũ Kỳ.
Đường kia hư vô kia chẳng qua khiến cho Vi Đức Ngũ Kỳ thất thần trong nháy mắt, song chờ hắn phục hồi tinh thần lại, trọng kiếm màu đen trong tay Kiệt Sâm mang theo năng lượng cường đại, đã nặng nề bổ xuống.
– Độc!
Năng lượng thật lớn bạo liệt ở bên trong, Vi Đức Ngũ Kỳ chỉ kịp bảo vệ chính mình, cả người liền giống như đạn pháo, thẳng tắp rơi vào trong lòng đất.
Ùng ùng!
Trong tiếng nổ ù ù, đất đá bắn tung toé, nham thạch băng liệt, trên mặt đất nhất thời xuất hiện một hố sâu đường kính mười dài mấy mét kinh khủng vô cùng.
– Hô.
Trên bầu trời, bụi mù tản đi, Kiệt Sâm quần áo tổn hại đứng ngạo nghễ trên không trung, trên người của hắn đen thui một mảnh, khóe miệng cũng là mang theo máu tươi, thân đầy vết thương nám đen, song ánh mắt, cũng là thủy chung giống như ưng mâu sắc bén vô cùng.
Lưu Tinh Hỏa Vũ của Vi Đức Ngũ Kỳ không thể không nói là một chiêu Linh Kỹ cực kì khủng bố, nếu là Hoàng Linh Sư Thất Giai cấp thấp bình thường mà nói cơ hồ hẳn phải chết không thể nghi ngờ, mà cho dù là Hoàng Linh Sư Thất Giai Trung Cấp, không chết cũng khó tránh khỏi bị thương nặng.
Nhưng người mà Vi Đức Ngũ Kỳ đối mặt là Kiệt Sâm.
Giờ phút này cường độ thân thể Kiệt Sâm đã đạt đến cường độ Bát Giai Trung Cấp, ở Mộc Linh Châu phóng thích Mộc Hệ Sinh Mệnh Hoạt Lực tinh thuần cùng Linh Lực phòng hộ Ngũ Giai Cao Cấp của bản thân Kiệt Sâm, lực phòng ngự của Kiệt Sâm đủ để so sánh với một chút Hoàng Linh Sư Thất Giai Trung Cấp có phòng ngự tương đối kém.
Mà trọng yếu hơn chính là, dưới sự khống chế của Kim Hệ Nguyên Tố Kết Giới, Vi Đức Ngũ Kỳ phóng thích Lưu Tinh Hỏa Vũ uy lực cũng là giảm xuống ít nhất một nửa, cộng thêm Kiệt Sâm ở trong Linh Trì Bí Cảnh rèn luyện ra kiếm kỹ siêu cường, mấy ngàn viên hỏa cầu không có một viên trực tiếp đánh vào thân thể của Kiệt Sâm, đều bị trọng kiếm màu đen của Kiệt Sâm đánh bay ra ngoài.
Tại nhiều nhân tố kết hợp như vậy, Kiệt Sâm bị Lưu Tinh Hỏa Vũ công kích mặc dù bị thương không nhỏ, nhưng là cũng không có uy hiếp được tánh mạng, mà dưới sự khinh thường của Vi Đức Ngũ Kỳ, ngược lại là cho đối phương một cái phản kích.