Một kiếm này chém xuống, hết thảy đều như biến mất, chỉ còn lại thanh trọng kiếm.
– Xoẹt!
Cả thiên không như sụp đổ, từng vết nứt không gian lan tràn, há ra cái miệng sâu hoắm.
Trong ánh mắt kinh ngạc của đám Âu Văn, trọng kiếm của Kiệt Sâm chém rụng đầu Kinh Giác Bạo Long.
– Ầm!
Linh lực vô tận nổ bung. Một màn khiến cả đám khó có thể tin xảy ra, Kinh Giác Bạo Long vận chuyển cuồng bạo huyết mạch, thi triển ra thiên phú bí pháp, chiến lực nhân đôi, dưới một kích của Kiệt Sâm bị chém bay đầu.
Máu tươi phun như mưa trên bầu trời, vô số nội tạng tanh hôi rơi xuống núi rừng, thân thể nặng nề của Kinh Giác Bạo Long ầm ầm rơi xuống đất, bắn lên đầy trời bụi mù.
Nham thạch trên mặt đất nứt toác, nửa trên của Kinh Giác Bạo Long vẫn còn run rẩy, ánh mắt toát lên vẻ không cam lòng, hiển nhiên không hiểu vì sao mình thi triển thiên phú bí pháp mà Kiệt Sâm còn có thể đánh bại mình. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY – http://truyenfull.vn
Sau một lúc vùng vẫy, cặp mắt màu vàng lợt của Kinh Giác Bạo Long rốt cục ảm đạm.
– Vèo!
Kiệt Sâm từ trên trời hạ xuống, thu liễm linh lực, đi tới trước mặt đám Âu Văn.
– Mọi người không sao chứ?
Kiệt Sâm bình thản nhìn qua mọi người.
– Ta…… Chúng ta không có việc gì!
Ba người Âu Văn lắp bắp, vẫn chưa định thần.
Đây chính là Kinh Giác Bạo Long đã chạm vào cảnh giới bát giai Đế cấp, lại thi triển ra thiên phú bí pháp, dù là một số bát giai cấp thấp Đế Linh Sư cũng chưa chắc có thể đánh chết nhưng lại bị Kiệt Sâm một kiếm chém thành hai khúc. Tràng diện chấn động như thế khiến đám Âu Văn thân là thất giai Hoàng Linh Sư, kiến thức rộng rãi nhưng trong lòng vẫn khó có thể tiếp nhận.
– Đây là ba bình lục giai trị liệu dược tề, các ngươi hảo hảo điều trị một chút đi!
Tay trái nhoáng lên, Kiệt Sâm lấy từ không gian giới chỉ ba bình lục giai trị liệu dược tề, đưa tới tay ba người Âu Văn.
– Cái này……
Đám Âu Văn ngây dại, vào lúc Kiệt Sâm cùng Kinh Giác Bạo Long đại chiến thì bọn họ cũng phục dụng trị liệu dược tề tiến hành điều trị, nhưng chỗ phục dụng cũng chỉ là ngũ giai trị liệu dược tề.
Giá cả của lục giai trị liệu dược tề trong Linh Dược Sư Tháp ước chừng là hơn ba vạn điểm tích lũy, đối với thân phận Linh Sư như ba người Âu Văn là con số cực lớn, không có khả năng phục dụng.
Đây cũng là nguyên nhân mà đám Âu Văn phải tạo quan hệ tốt với Thái Nhĩ Nặc Tư, một lục giai cao cấp linh dược tôn sư quá mức trọng yếu với bọn họ.
Thấy bộ dạng sững sờ của đám Âu Văn, Kiệt Sâm không nói hai lời, trực tiếp đem linh dược tề tới tay bọn họ. Lục giai trị liệu dược tề đối với đám Âu Văn là quý hiếm nhưng với Kiệt Sâm thì chỉ cần có tài liệu, muốn bao nhiêu có bấy nhiêu, căn bản không coi là gì.
Kích động tiếp nhận lục giai trị liệu dược tề, Âu Văn cùng Phúc Khắc Nạp liếc nhau rồi cứ thế phục dụng. Thương thế hai người thực sự quá nặng, vừa rồi phục dụng ngũ giai trị liệu dược tề, kỳ thật cũng không có bao nhiêu hiệu quả, giờ đã có lục giai trị liệu dược tề thì quá tốt, có thể trong thời gian ngắn nhất phục hồi chiến lực.
Bối Đế thì cẩn thận cất bình lục giai trị liệu dược tề. Tổn thương của nàng nhẹ nhất trong ba người, dùng ngũ giai trị liệu dược tề đã là đầy đủ, tuy lục giai trị liệu dược tề có thể rất nhanh khôi phục thực lực nhưng nàng lại không nỡ.
Sau khi đưa dược tề đưa cho đám Âu Văn trị liệu, Kiệt Sâm nhìn sang Thái Nhĩ Nặc Tư đang run rẩy, bước tới đỡ dậy.
– Kiệt Sâm, Thái Nhĩ Nặc Tư thế nào rồi?
Đám Âu Văn bi thống, theo bọn họ thấy thì tình huống của Thái Nhĩ Nặc Tư chỉ sợ là dữ nhiều lành ít rồi.
Linh thức Kiệt Sâm yên lặng rót vào cơ thể Thái Nhĩ Nặc Tư. Xương sườn của Thái Nhĩ Nặc Tư đã bị Kinh Giác Bạo Long đánh nát, trước ngực máu me đầm đìa nhưng Kiệt Sâm cảm giác được trái tim của Thái Nhĩ Nặc Tư vẫn còn đập nhẹ.
– Hắn còn chưa có chết, các ngươi hảo hảo điều dưỡng, ta cần thay Thái Nhĩ Nặc Tư trị liệu, các ngươi đừng quấy rầy ta.
Kiệt Sâm nhíu mày, quay sang Bối Đế, nói:
– Bối Đế, ngươi bị thương nhẹ nhất, vậy thay chúng ta hộ pháp!
– Ừ!
Bối Đế khẽ gật đầu.
Kiệt Sâm lấy ra một lọ lục giai trị liệu dược tề, rót vào miệng Thái Nhĩ Nặc Tư, đồng thời khoanh chân ngồi xuống, hai tay chống sau lưng Thái Nhĩ Nặc Tư, kim hệ viên cầu trong đầu nhanh chóng xoay tròn, một tia kim hệ linh lực mà Kinh Giác Bạo Long Thái lưu lại trong cơ thể Nhĩ Nặc Tư dưới sự khống chế của Kiệt Sâm lập tức chậm rãi bị hấp thu rồi bài xuất.
Trong khi Kiệt Sâm điều trị cho Thái Nhĩ Nặc Tư, đám Âu Văn cũng khoanh chân ngồi xuống, vận chuyển linh lực còn lại trong cơ thể, hấp thu dược hiệu lục giai trị liệu dược tề truyền lại để điều trị thương thế.
Mọi người đang im lặng tu luyện thì có mấy bóng người đột nhiên từ trong rừng bắn ra.
Đây là một tổ hợp bốn người, từ y phục có thể thấy cũng là thành viên Linh Dược Sư Tháp tiến hành tu luyện trong thí luyện Bí Cảnh.
Ban đầu, bốn người này vẫn ẩn nấp trong rừng nhưng sau khi phát hiện thấy tình huống ở đây thì lập tức phóng tới.
Bối Đế đang bình tĩnh chú ý đến bốn phía, thần sắc coi như trấn định, nhưng vừa nhìn thấy bốn người này thì lập tức lộ vẻ cảnh giác, cầm cây thủy hệ pháp trượng lên.
Bốn thanh niên lạnh nhạt nhìn đám Âu Văn đang tu luyện, hơi lộ vẻ hưng phấn rồi không để ý đến Bối Đế, bắt đầu tiến lại.
– Hắc hắc, xem ra vừa rồi có một hồi đại chiến?
Bốn người cẩn thận nhìn quanh, khi thấy thi thể Kinh Giác Bạo Long thì đều kinh hãi.
– Cái này…… Đây là Kinh Giác Bạo Long? Lại bị mấy gia hỏa này đánh chết? Khó trách vừa rồi ở đây có chấn động linh lực khủng bố như vậy, hóa ra là Kinh Giác Bạo Long!
Một tên mặt ngựa trong đó sau khi nhìn kỹ thi thể Kinh Giác Bạo Long thì giật mình, là đệ tử thiên tài của Linh Dược Sư Tháp, hắn biết rõ thực lực của Kinh Giác Bạo Long, đây chính là một trong những linh thú cao cấp nhất của thất giai Hoàng cấp linh thú, không phải thất giai cao cấp Hoàng Linh Sư bình thường có thể đánh chết.
– Linh hạch Kinh Giác Bạo Long vẫn chưa bị lấy đi, đại ca, lần này chúng ta phát tài rồi!
Một thanh niên mắt tam giác kêu lên kinh hỉ, trường kiếm trong tay vạch lên mấy đường trên thi thể Kinh Giác Bạo Long rồi lấy ra một viên linh hạch màu vàng to bằng nắm tay.
Từng đợt kim hệ linh lực nồng đậm chấn động không ngừng truyền ra từ viên linh hạch, chứng tỏ sự cường đại của nó.
– Một viên linh hạch của Kinh Giác Bạo Long ít nhất cũng phải tám vạn điểm tích lũy a!
Một thanh niên khác cũng mừng rỡ lên tiếng.
– Các ngươi muốn làm gì, con Kinh Giác Bạo Long là do chúng ta đánh chết, kim hệ linh hạch cũng là của chúng ta.
Bối Đế thấy vậy lập tức khẩn trương, tiến lên trước một bước.
– Các ngươi hay sao?
Tên đầu lĩnh kia mặt ngựa nhìn Bối Đế, vui vẻ:
– Ta nói tiểu muội muội, ngươi không phải là lần thứ nhất tiến vào thí luyện Bí Cảnh a? Vậy mà nói kim hệ linh hạch này là của các ngươi, ha ha, nói đùa gì vậy, chẳng lẽ ngươi không biết cả một chút quy củ?
– Ha ha, đại ca, ta biết cô nàng này, tên là Bối Đế, là đệ tử nội môn trong tháp, thất giai trung cấp Hoàng Linh Sư, nghe nói có không ít người theo đuổi.
Thanh niên mắt tam giác lên tiếng.
– Có không ít người theo đuổi? Ta nhìn xem…
Một tên béo ồm ồm, nhìn qua Bối Đế, dâm đãng nói:
– Nhìn ngon đấy, cô nàng này, nếu chịu qua đêm với ca ca thì sẽ trả linh hạch Kinh Giác Bạo Long cho ngươi?!
– Ha ha!
– Hắc hắc, vậy đi, cùng các ca ca một đêm, các ca ca liền đem linh hạch cho ngươi!
Mấy tên khác cũng cười lên dâm đãng.
– Các ngươi……
Bối Đế quát khẽ, tràn đầy phẫn nộ.
– Bối Đế!
Một giọng trầm ổn vang lên, Âu Văn cùng Phúc Khắc Nạp vẫn đang yên lặng tu luyện giờ đã mở mắt đứng dậy bước đến.
Thấy Âu Văn cùng Phúc Khắc Nạp, Bối Đế muốn nói điều gì nhưng cuối cùng vẫn im lặng, lui về đứng bên cạnh.
– Ồ!!!, đây không phải Âu Văn sao? Sao thê thảm vậy?
Thấy Âu Văn đứng lên, đầu lĩnh mặt ngựa mỉa mai.
Âu Văn cảnh giác nhìn đối phương nhưng không lên tiếng.
Trong khắp nơi của Linh Dược Sư Tháp đều tồn tại cạnh tranh, kể cả giữa các đệ tử. Bởi vì tài nguyên quý hiếm nên một khi xuất hiện thiên tài địa bảo, rất có thể sẽ xuất hiện đồng môn bên cạnh trục lợi. Chỉ cần không giết đồng môn, thì dù dùng thủ đoạn gì cũng được phép, đây cũng là một trong những quy tắc của các đệ tử Linh Dược Sư Tháp.
Cường giả vi tôn!
Đây chính là cách sinh tồn trong Linh Dược Sư Tháp, nói rộng ra là của cả Tư Đặc Ân đại lục. Cao tầng trong Linh Dược Sư Tháp cũng cổ vũ như thế, bởi vì như vậy mới khiến các đệ tử hiểu rõ sự tàn khốc trong thực tế, luôn tận lực đề cao bản thân.
Kiệt Sâm đang trị liệu Thái Nhĩ Nặc Tư, căn bản không thể phân tâm, bản thân đang bị trọng thương nên Âu Văn chỉ có thể nhẫn nhục.