– Đồ vô dụng!
Thần sắc Kiệt Sâm lạnh lùng, đá một cước lên ngực Tạp Đức La Tư, cốt cách vỡ vụn lập tức truyền ra, cả người hắn bị đá bay ra ngoài đánh lên một khối nham thạch lớn trong khu rừng, ngay lập tức khối nham thạch bị va chạm nát bấy, Tạp Đức La Tư ngã xuống mặt đất, phun ra từng ngụm bọt máu.
Thân hình Kiệt Sâm lại lần nữa xuất hiện trước mặt hán tử béo, hắc sắc trọng kiếm chỉ vào trán đối phương.
– Ngươi nói!
Lời của hắn ngắn gọn sắc bén, ánh mắt thật giống như một thanh đao nhọn đâm vào trong lòng hán tử béo, làm toàn thân hắn không nhịn được run lên, ngây ngốc cả người.
– Ân?
Kiệt Sâm nhíu mày, một cỗ uy áp khủng bố bao phủ tên kia, làm hắn bừng tỉnh từ trong nỗi thất thần.
– Ta nói ta nói, các hạ rốt cục muốn biết chuyện gì, ta nói ta nói!
Hán tử béo khóc rống, cuống quýt lên tiếng, hắn là hoàng linh sư thất giai cao cấp, chưa từng gặp qua có người hung thần ác sát như vậy, đáng sợ hơn chính là thực lực của Kiệt Sâm, hắn không rõ hắn và Tạp Đức La Tư đều là hoàng linh sư thất giai cao cấp, mà Mông Tư Nã cũng là trung cấp thất giai, ba người cùng liên thủ nhưng chỉ qua được hai chiêu đã bị Kiệt Sâm dễ dàng đánh bại, thực lực khủng bố như thế làm phòng tuyến tâm lý của hán tử béo lập tức hỏng mất.
Đây là một sát thần, tuy quy tắc của Linh Dược Sư Tháp là đệ tử không được đánh chết đối phương nhưng nhìn vào ánh mắt kinh khủng của Kiệt Sâm, hán tử béo không chút hoài nghi nếu như mình không trả lời, đối phương sẽ không chút do dự vung hắc sắc trọng kiếm chém xuống đầu của chính mình.
Đó là một loại trừng phạt đả kích tâm lý, so với việc trừng phạt thân thể càng thêm khó chịu gấp trăm lần.
– Vừa rồi những chuyện các ngươi nói rốt cục là có ý tứ gì, nhóm người Lai Ngang Nạp Đa bị làm sao vậy?
Kiệt Sâm lạnh lùng lên tiếng, ánh mắt gắt gao nhìn chằm chằm vào hán tử béo trước mặt.
– Là Mạt Nhĩ Đặc La…
Hán tử béo khóc nức nở lên tiếng:
– Ngươi đắc tội Lôi Địch Tư, đại ca của hắn Mạt Nhĩ Đặc La hai ngày trước chấm dứt bế quan, Lôi Địch Tư muốn tìm ngươi tính sổ, nhưng không nghĩ tới ngươi không có mặt, đã đi tìm bằng hữu của ngươi là Lai Ngang Nạp Đa bọn họ, đem những gì các ngươi đã mắng bọn hắn hung hăng nhục nhã lại bằng hữu của ngươi, những bằng hữu của ngươi tức giận không nhịn nổi, song phương nổi lên xung đột, kết quả đều bị Mạt Nhĩ Đặc La đánh bại, những người cùng ngươi gia nhập Linh Dược Sư Tháp đều bị tổn thương…Mà Lai Ngang Nạp Đa bị đánh tới quỳ dưới đất, còn có một người tên Dong Thánh suýt chút nữa bị Mạt Nhĩ Đặc La đánh chết tại chỗ, nếu như không phải có nhân viên công tác của Linh Dược Sư Tháp ngăn cản chỉ sợ đã bị mất mạng…
Dưới ánh mắt nhìn chằm chằm của Kiệt Sâm, hán tử béo lập tức đem mọi chuyện nói rõ chi tiết.
Nghe hán tử béo thuật lại, ánh mắt Kiệt Sâm càng ngày càng lạnh, tay phải nắm hắc sắc trọng kiếm cũng càng ngày càng chặt chẽ.
– Oanh!
Khi hán tử béo đem sự tình nói rõ đầu đuôi, Kiệt Sâm vung một kiếm chém xuống mặt đất, lưu lại một vết cắt sâu tới hơn mười trượng.
– Mạt Nhĩ Đặc La sao?
Kiệt Sâm lạnh băng lên tiengs, trong ánh mắt mang theo vẻ phẫn nộ vô tận, ánh mắt nhìn về phía Thí Luyện Trấn xa xa.
Nơi đó chính là cửa ra vào bí cảnh thí luyện!
– Kiệt Sâm, Mạt Nhĩ Đặc La là đệ tử hạch tâm của Linh Dược Sư Tháp, nhiều năm trước cũng đã tấn cấp đế linh sư bát giai đê cấp, linh dược hoàng sư thất giai đê cấp, hiện tại bế quan vài năm thực lực không biết đã ra sao, ngươi không nên hành động theo cảm tính ah!
Nhìn thấy ánh mắt tràn ngập phẫn nộ của Kiệt Sâm, Âu Văn hoảng sợ liền liên tiếng khuyên bảo.
– Đúng vậy đó Kiệt Sâm, ngươi cũng không nên quá xúc động. Mạt Nhĩ Đặc La là đệ tử hạch tâm, địa vị cao quý lại thêm thực lực vô cùng trác tuyệt, ngươi nên suy nghĩ kỹ lại đi!
Mấy người Phúc Khắc Nạp tuy không biết quan hệ giữa Kiệt Sâm với nhóm người bằng hữu kia như thế nào, nhưng chỉ sợ Kiệt Sâm bị phẫn nộ làm choáng váng đầu óc, nên liền lên tiếng khuyên nhủ.
Cho dù trong cuộc chiến đấu khi nãy, Kiệt Sâm biểu hiện ra thực lực vô cùng kinh người, giết chết Kinh Giác Bạo Long đã chạm tới cánh cửa bát giai, nhưng bát giai đế cấp cùng thất giai hoàng cấp kém nhau thật sự là quá lớn làm người không làm sao dậy nổi ý niệm chống lại.
Trọng yếu hơn chính là Mạt Nhĩ Đặc La cũng không phải là đế linh sư bát giai đê cấp bình thường, còn là đệ tử hạch tâm của Linh Dược Sư Tháp, Mạt Nhĩ Đặc La tu luyện công pháp tuyệt đối không phải tầm thường, dù hắn là linh dược sư trong lý luận thực lực có thể thấp hơn linh sư tinh thuần một chút, nhưng cũng không thể làm người khinh thường, đối mặt với những đế linh sư bát giai đê cấp bên ngoài, tuyệt đối có thể hoàn toàn quét ngang.
– Các ngươi không cần phải nói nữa!
Ánh mắt Kiệt Sâm kiên nghị, đạm mạc lên tiếng nói:
– Ta cần phải lập tức trở lại Linh Dược Thành, các ngươi muốn tiếp tục thí luyện hay trở về, nếu như thí luyện thì xin cáo biệt tại đây, nếu như trở về thì ta mang các ngươi quay về Thí Luyện Trấn!
Kiệt Sâm nhìn nhóm người Âu Văn lạnh lùng lên tiếng, nhìn thấy sự quan tâm của bọn họ, hắn tự nhiên hiểu được đối phương chỉ là vì muốn tốt cho hắn, nhưng hắn tuyệt đối không thể để đệ tử cùng bằng hữu của mình bị người ngoài khi dễ đến như vậy.
Mặc kệ là ở kiếp trước hay là kiếp này, tính cách của Kiệt Sâm đều cực kỳ ôn hòa, cũng chưa từng chủ động gây chuyện, nhưng điều này tuyệt không đại biểu cho việc người khác có thể tùacute; ức hiếp lên trên đầu bằng hữu của hắn.
Nghe được lời nói cứng rắn của Kiệt Sâm, biết rõ mình không thể thay đổi ý nghĩ của hắn, nhóm người Âu Văn chỉ đành thở dài nói:
– Chúng ta cũng chuẩn bị quay trở về, Kiệt Sâm, hi vọng ngươi có thể chờ một chút cho chúng ta thu thập lại!
Kiệt Sâm không nói gì, liền khoanh chân ngồi xuống, Linh Thần Quyết trong thân thể thật nhanh vận chuyển đồng thời hấp thu ngũ hành linh lực nguyên tố nồng đặc trong bí cảnh.
Trước đó cùng Kinh Giác Bạo Long chiến đấu làm linh lực trong thân thể Kiệt Sâm cơ hồ tiêu hao hết bảy tám phần, kế tiếp lại trị liệu cho Thái Nhĩ Nặc Tư, căn bản không được nghỉ ngơi, Kiệt Sâm cần thừa dịp bản thân mình còn đang ở trong bí cảnh thí luyện phải nhanh chóng hồi phục lại linh lực trong thân thể, hắn không thể lãng phí cho dù là một ít thời gian.
Trong khi Kiệt Sâm đang hấp thu ngũ hành linh lực nguyên tố, Âu Văn cùng Phúc Khắc Nạp liếc nhìn nhau, sau đó trong mắt lộ ra hung mang chia nhau đi tới trước mặt bốn người Tạp Đức La Tư đang bị trọng thương, trong mắt lóe ra tinh mang làm người sợ hãi, nhe răng cười nói:
– Nhanh lên, đem thứ tốt trên người các ngươi lấy ra đây, thời gian của chúng ta đang gấp, nếu như còn chậm trễ sẽ cho các ngươi nếm khổ…
Trước đó bị Tạp Đức La Tư bọn hắn cướp đoạt làm trong lòng bọn họ tràn đầy tức giận, hiện tại bắt được cơ hội đương nhiên phải sửa chữa đối phương một trận cho hả giận mới phải.
Nhìn thấy vẻ mặt của Âu Văn cùng Phúc Khắc Nạp, trong lòng mấy người Tạp Đức La Tư đều không nhịn được kinh hoàng, bản thân bị trọng thương, thân thể đau nhức kịch liệt không tự chủ được run lên, trước kia bọn hắn chuyên làm việc ác nhưng giờ phút này rốt cục nếm vào hậu quả xấu mình gây ra.
Chỉ sau một lát một đống linh dược ngũ giai, lục giai cùng một ít linh hạch đủ loại cấp bậc xuất hiện ngay trước mặt Kiệt Sâm.
– Kiệt Sâm, nơi này đều là đồ vật vơ vét từ chỗ của nhóm người Tạp Đức La Tư cùng linh hạch của Kinh Giác Bạo Long và một ít tài liệu hữu dụng trên người nó, ngươi thu lại đi!
Âu Văn cung kính lên tiếng, ngoại trừ tài liệu cùng linh hạch trên người Kinh Giác Bạo Long, những đồ vật còn lại đều là toàn bộ giá trị thu hoạch của nhóm người Tạp Đức La Tư suốt mười ngày thí luyện có thể đổi được hai ba mươi vạn điểm tích lũy.
Âu Văn bọn họ cũng không lưu lại thứ gì, toàn bộ đều giao cho Kiệt Sâm.
Ở trong nội tâm nhóm người Âu Văn, lần này nếu như không có Kiệt Sâm bọn họ đã chết trong sự công kích của Kinh Giác Bạo Long, đồng thời Kiệt Sâm còn đưa cho bọn họ trị liệu dược tề lục giai mỗi bình trị giá mấy vạn điểm tích lũy, chỉ nói về giá trị của trị liệu dược tề lục giai kia cũng đã là một con số thật lớn rồi.
Nhìn tài liệu chồng chất trên mặt đất, Kiệt Sâm đem linh hạch của Kinh Giác Bạo Long thu vào không gian giới chỉ, đồng thời đem tài liệu còn lại trên mặt đất phân thành hai phần, đem bộ phận linh dược thu vào.
– Còn lại chính các ngươi cầm lấy phân chia đi, phân cho Phúc Khắc Nạp năm ngàn điểm tích lũy!
Kiệt Sâm đạm mạc lên tiếng, hắn giao nhiệm vụ cho Phúc Khắc Nạp là một vạn điểm tích lũy, còn thiếu năm ngàn điểm, xem như từ trong đống tài liệu chồng chất kia phân cho đối phương.
– Kiệt Sâm, chúng ta không thể nhận, ngươi đã cứu chúng ta hai lần, nếu như không có ngươi lần này chúng ta chỉ sợ đã dữ nhiều lành ít, nhiều đồ vật như vậy tổng cộng cũng phải giá trị ba mươi vạn điểm tích lũy, ngươi cầm hết đi, huống chi ngươi cho mỗi người chúng ta một bình trị liệu dược tề lục giai, lần này…chúng ta thật sự không thể nhận…
Âu Văn cùng Phúc Khắc Nạp đều nóng nảy, ngay cả Bối Đế cũng không muốn tiếp nhận.
– A? Muốn tính rõ ràng thật không?
Kiệt Sâm bình thản nhìn Âu Văn nói:
– Nếu như muốn tính rõ ràng, ta cho các ngươi trị liệu dược tề một bình trị giá ba vạn rưỡi điểm tích lũy, hiện tại các ngươi trả cho ta!
– A?
Âu Văn bọn họ thoáng chốc ngây ngẩn cả người.
– Chúng ta là một tiểu đội, trước lúc xuất phát đã phân phối thu hoạch rõ ràng, đây là các ngươi nên được!
Không đợi Âu Văn bọn họ kịp phản ứng, Kiệt Sâm lên tiếng, ngay lập tức bay vút lên bầu trời:
– Đi nhanh lên, nếu còn không đi các ngươi cứ tự mình từ chỗ nguy hiểm này rời khỏi bí cảnh thí luyện đi!
Đối với Kiệt Sâm mà nói, tuy rằng Âu Văn bọn họ cũng không ra khí lực gì, nhưng dù sao cũng chung một tiểu đội, việc phân phối cũng đã sớm định từ đầu, hơn nữa linh hạch giá trị mười vạn điểm tích lũy đối với Kiệt Sâm mà nói không đáng vào đâu, ngược lại nếu trong tài liệu có thiên tài địa bảo mà hắn cần có, dù Âu Văn bọn họ không chủ động đưa cho hắn thì Kiệt Sâm cũng sẽ yêu cầu.
Nghe được lời nói của Kiệt Sâm, nhóm người Âu Văn thật bất đắc dĩ, chỉ đành đem tài liệu thu lại sau đó ôm Thái Nhĩ Nặc Tư còn hôn mê bay lên không đi theo sau lưng Kiệt Sâm đi về hướng Thí Luyện Trấn.
Trong núi rừng, nhìn theo bóng lưng nhóm người Kiệt Sâm đi xa, mấy người Tạp Đức La Tư cắn răng không ngừng chửi bới.
Nhưng sau khi cảm nhận được hoàn cảnh hiện tại của bản thân, cả đám đều toát ra vẻ cười khổ.
Lần này cả bốn người thật vất vả kiếm đủ mỗi người năm vạn điểm tích lũy tìm một lần danh ngạch tiến vào bí cảnh thí luyện, đã chuẩn bị làm một trận lớn, kiếm một số điểm tích lũy, trước đó chứng kiến nhóm người Âu Văn bị trọng thương khi đối chiến với Kinh Giác Bạo Long trong nội tâm đám người Tạp Đức La Tư còn vô cùng mừng rỡ, cho rằng vận khí đã đến, nhưng kết cục hiện tại làm cho bọn hắn còn khó chịu hơn nhận lấy cái chết.
Chẳng những bọn hắn mất hết toàn bộ thu hoạch suốt bao ngày nay, bản thân còn bị trọng thương, còn lại hơn mười ngày trong bí cảnh thí luyện chỉ sợ cũng vượt qua trong hoàn cảnh chữa thương, càng không cần nói tới có cơ hội săn giết linh thú hay sưu tầm tài liệu linh dược.
Mà ở trong hoàn cảnh nguy hiểm như bí cảnh thí luyện, việc đầu tiên bọn hắn cần cân nhắc là không phải đi tìm linh dược trân quý, mà là ở địa phương tràn ngập nguy cơ thế này làm sao để sống sót.
Trung tâm bí cảnh thí luyện, bên trong Thí Luyện Trấn vẫn là một mảnh ầm ĩ tràn đầy sức sống, thỉnh thoảng còn có thật nhiều tiểu đội rời khỏi trấn tiến vào bên trong núi rừng mênh mông sưu tầm linh dược trân quý cùng săn giết linh thú.
Mấy đạo nhân ảnh nhanh như sao băng hiện ra cuối chân trời, thu liễm rơi xuống trước Thí Luyện Trấn, chính là nhóm người của Kiệt Sâm.
– Hiện tại đã đến Thí Luyện Trấn, kế tiếp nên làm gì thì chính các ngươi tự mình an bài thôi!
Chào hỏi vài câu với nhóm người Âu Văn, Kiệt Sâm đi ra đội ngũ hướng chỗ ghi danh truyền tống rời khỏi bí cảnh bay nhanh đi.
Bên trong Linh Dược Sư Tháp, mỗi thành viên mỗi lần tiến vào bí cảnh thí luyện đều sẽ có một tháng thời gian, Kiệt Sâm cùng Phúc Khắc Nạp chỉ tiến vào chừng hai mươi ngày, còn lại mười ngày Kiệt Sâm vốn chuẩn bị săn giết một ít linh thú sau đó lại quay về Không Tịch Cốc ở Thiên Tiệm Sơn điều tra, mà bây giờ Kiệt Sâm cũng đã không còn chút tâm tình cùng thời gian làm việc này.
– Xem, thanh niên tóc đen kia không phải là Kiệt Sâm sao?
– Hắn là Kiệt Sâm? Đồng bạn của hắn thật đáng thương!
– Ai, đắc tội Mạt Nhĩ Đặc La, xem ra ngày sau bọn hắn sẽ càng thêm khổ sở!
– Kiệt Sâm xem ra muốn rời khỏi bí cảnh thí luyện đi, nếu để cho Mạt Nhĩ Đặc La biết hắn đã trở về thì sẽ có trò hay để nhìn!
– Đáng tiếc chúng ta vừa tiến vào bí cảnh, cơ hội này thật khó được, chúng ta không thể ra ngoài xem rồi, thật sự là đáng tiếc!
Trong Thí Luyện Trấn, một thành viên từng xem qua cảnh quyết đấu giữa Kiệt Sâm cùng Lôi Địch Tư, lập tức nhận ra Kiệt Sâm đang vội vàng, trong miệng không nhịn được kinh hô, mà thành viên khác bên cạnh sau khi biết được thân phận của Kiệt Sâm, đều không nhịn được xì xào bàn tán, đồng thời dùng ánh mắt quái dị nhìn Kiệt Sâm.
Những thành viên này đều từ Linh Dược Thành mới truyền tống tới bí cảnh thí luyện, tự nhiên hiểu rõ tin tức chuyện đã phát sinh về Lai Ngang Nạp Đa bọn họ.
Nghe thanh âm nghị luận ồn ào chung quanh, gương mặt Kiệt Sâm không chút biểu tình, đăng ký với nhân viên công tác trong Thí Luyện Trấn, sau đó được an bài tiến vào trong truyền tống trận.
Truyền tống trận khởi động, ánh sáng trắng chớp lóe, Kiệt Sâm phát hiện mình đã xuất hiện trong tầng thứ năm Linh Dược Sư Tháp.
Biết được tình cảnh của mình Kiệt Sâm cũng không hề có chút do dự, đi thẳng tới trong đại sảnh tầng một Linh Dược Sư Tháp, sau đó chạy ra khỏi đại sảnh giao dịch hướng biệt thự của Dong Thánh lao đi.
Kiệt Sâm nhanh chóng phi hành, vừa nhìn thấy biệt thự của Dong Thánh trước mặt, đồng thời lại nghe được thanh âm tiếng huyên náo xuất hiện bên tai. Nguồn: http://truyenfull.vn
Chân mày Kiệt Sâm lặng yên cau chặt lại.