Thanh sắc quang mang đầy trời, phô thiên cái địa mà đến, đan xen vào nhau, bao phủ Kiệt Sâm từ bốn phương tám hướng, hung uy ngập trời, lập tức muốn trói chặt Kiệt Sâm.
– Điêu trùng tiểu kỹ, cũng dám tranh sáng với trăng, cái gì Thiên Địa Lao Lung? Chỉ là giá gỗ mà thôi quả thực buồn cười, phá cho ta!
Đúng lúc này, Kiệt Sâm đã động thủ, viên cầu kim sắc trong đầu của Kiệt Sâm vận chuyển nhanh chóng, linh lực kim sắc trong cơ thể bộc phát, trong đôi mắt có thần quang bắn ra, động tác không có bất kỳ hoa mỹ nào, nhắm ngay Già Mã mà đánh một kích.
– Ầm ầm!
Nắm tay phải của Kiệt Sâm mang theo kim quang sáng lạn, một quyền như mặt trời bùng nổ, bạo phát hàng tỉ hào quang kim sắc, muốn đem phiến không gian này bao phủ, nát bấy trong vô hình, hàng tỉ hào quang kim sắc bắn ra, đến mức, tiếng nổ của không khí truyền ra khắp nơi.
Già Mã phóng thích thanh thế to lớn, nhưng lúc này bị xuyên phá như tờ giấy mỏng, dưới oanh kích của Kiệt Sâm không ngừng vỡ vụn, nổ tung lên, hóa thành vô hình.
Trong tiếng nổ đầy trời, Kiệt Sâm giống như một thần vương, ánh mắt của hắn lạnh lùng, chấp chưởng cả bầu trời, một kích phá vỡ Thiên Địa Lao Lung của Già Mã, không có nửa phần do dự, lại đánh ra một quyền.
Nắm tay phải của Kiệt Sâm đánh ra, chỉ nghe “Ầm ầm” từ không gian vang lên, cánh tay phải vung vẩy, không gian chấn động kịch liệt.
Quyền xuất, như Giao Long Xuất Hải.
Một quyền đánh ra, nắm đấm của Kiệt Sâm xuất hiện vô số không gian ba động, nếp uốn của không gian vặn vẹo, trực tiếp truyền lại tới phía của Già Mã.
– Bồng!
– Bồng!
– Bồng!
Âm thanh rung động tâm linh, không gian ba động hình thành gắp khúc, một lỗ thủng đen kịt truyền ra, xuyên thấu qua lỗ thủng, có thể nhìn thấy không gian loạn lưu tán sát bừa bãi. truyện được lấy tại TruyenFull.vn
– Ngăn cho ta!
Bị Kiệt Sâm một quyền phá vỡ tuyệt kỹ, trong nội tâm Già Mã hoảng sợ vạn phần, đối mặt với khe nứt không gian đánh tới, trong miệng hắn liên tục gào thét, cầm Vạn Mộc Hoàng Trượng trong tay ngăn cản.
Một đạo hào quang thanh sắc từ Vạn Mộc Hoàng Trường phát ra, hình thành một tấm chắn cực lớn trước người của hắn, khí tức mênh mông từ tấm chắn phát ra, mặt ngoài của tấm chấn, từng đạo linh phù cùng linh vân huyền ảo, tối nghĩa, phức tạp không ngừng lưu chuyển, đại biểu pháp tắc mộc hệ, tập trung vào vùng trời này, lù lù bất động.
– Oanh!
Trong chốc lát, vết nứt không gian cực lớn cùng tấm chắn thanh sắc trùng trùng điệp điệp đụng vào nhau, tấm chắn thanh sắc không ngừng run rẩy, từng đạo linh vân, linh phù ở bên ngoài không ngừng nổ bung, biên giới xuất hiện ba động của không gian.
– Ah!
Sau tấm chấn, trong miệng Già Mã gào thét, mặt sắc đỏ lên, toàn thân run rẩy, linh khí mộc hệ trong cơ thể giờ vào lúc này tuôn vào trong Vạn Mộc Hoàng Trượng, tiến vào tấm chắn, muốn ngăn cản công kích của Kiệt Sâm.
– Chỉ bằng ngươi còn muốn ngăn cản công kích của ta? Quả thực buồn cười, gấp ba chiến lực, bạo cho ta!
Kiệt Sâm trợn mắt lên, hai con ngươi có thần quang bắn ra ngoài, bước lên trước một bước, lại là một quyền đánh ra.
– Ầm ầm!
Tiếng nổ điếc tai vang lên, những đệ tử phiêu phù trên không trung, trơ mắt nhìn thấy thân ảnh to lớn của Kiệt Sâm xông lên phía trước, một quyền đập nện vào tấm chắn thanh sắc, thật giống như hình ảnh phóng đại vô số lân, tấm chắn thanh sắc không ngừng run run, từng vết nứt từ từ lan ra khắp tấm chắn thanh sắc, lập tức bị phá tan.
– Ngươi… Đây là chuyện gì? Vì sao thực lực ngươi lại mạnh như vậy?
Thân thể của Già Mã bị đánh bay như đạn pháo, trường bào thanh sắc trên người cũng nổ tung, các nơi trên thân thể có máu tươi bắn ra ngoài, hai mắt trừng lớn như bóng đèn, trong miệng phát ra âm thanh đau đớn, trên mặt mang theo khiếp sợ và khó tin.
– Chuyện gì xảy ra? Không có chuyện gì xảy ra, chỉ vì lực lượng của ta cao hơn ngươi…
Trên mặt của Kiệt Sâm mang theo nụ cười lạnh, nói:
– Các ngươi dám quấy rầy tu luyện của ta, vốn chỉ có cái chết mới triệt tiêu tội nghiệt của các ngươi gây ra, nhưng ta tính tình tốt, niệm các ngươi là đồng môn, ta sẽ không giết các ngươi, ta chỉ khiến các ngươi sống không bằng chết, thu một chút đền bù trên người các ngươi, linh trượng trong tay của ngươi không tệ, ta rất hài lòng, hiện tại lưu lại cho ta dùng đi.
Kiệt Sâm cười lạnh liên tục, bàn tay duỗi ra, đón gió mà trướng, năm ngón tay như năm đạo cầu vòng năm màu, nhắm ngay Vạn Mộc Hoàng Trượng trong tay của Già Mã mà chợp tới.
Kiệt Sâm muốn cấu trúc Cửu Linh Tụ Khí Trận, nhất định phải thu thập chín khỏa linh hạch Đế cấp, mà linh hạch trên linh trượng của Già Mã là mộc hệ, vừa vặn thỏa mãn nhu cầu của hắn, nếu đối phương đã đưa lên tới cửa, Kiệt Sâm từ chối thì bất kính.
– Ah!
Đối mặt công kích của Kiệt Sâm, Già Mã lúc này muốn phản kháng, nhưng dưới thực lực cường đại của Kiệt Sâm, hắn chỉ có thể liên tục rút lui, máu tươi trong miệng phun ra, Vạn Mộc Hoàng Trượng trong tay của hắn bị đoạt, rốt cuộc không giữ được, hóa thành một đạo thanh sắc lưu quang, bị Kiệt Sâm thu vào trong tay.
– Khanh khách!
Ánh mắt Già Mã bạo phát, cổ họng rung động, vũ khí bị đoạt, làm cho hắn cảm thấy sỉ nhục khôn cùng.
– Không tệ, không tệ!
Linh thức của Kiệt Sâm hiện giờ đang bao phủ khỏa linh hạch bát giai Đế cấp linh hạch trên Vạn Mộc Hoàng Trượng, lập tức nhếch miệng cười cười, sau đó đem Vạn Mộc Hoàng Trượng thu vào trong không gian giới chỉ, rồi sau đó nhắm ngay Già Mã mà chộp tới:
– Giờ ngươi nằm ở một bên cho ta!
– Già Mã, coi chừng
Nhìn thấy Kiệt Sâm ba quyền một trảo đã phá được tuyệt chiêu của Già Mã, sau đó đánh bay hắn đi, đánh thành trọng thương, huống chi còn thu lấy vũ khí của hắn, cho nên Phổ Tư Kim ở một bên vừa sợ vừa giận, hôm nay nhìn thấy Kiệt Sâm thừa thắng truy kích, nhắm ngay Già Mã mà xuất kích, cho nên Phổ Tư Kim súc thế đã lây nên phát động công kích, một bước bước ra.
– Bồng
Phổ Tư kim trên không trung bước ra một bước, một cổ khí tức ngập trời từ trên người của hắn phóng ra, chợt một hư ảnh cực lớn hiện ra sau lưng hắn, tán phát từng đạo hào quang màu vàng đất.
Hắn cất bước trong hư không, một bước mấy chục thước, mỗi một bước hạ xuống đều có vết nứt hư không hiện ra, toàn thân có sát khí lăng lệ ác liệt hiện ra ngoài, linh lực thổ hệ cuồng bạo từ người của phóng lên trời, làm cho người ta sợ hãi khí tức trên người của hắn, xông thẳng lên trời, trong lúc hắn đi tới, một thanh cự kiếm màu vàng đất có uy thế kinh người hiện ra trong tay của hắn, phóng thích uy áp mạnh mẽ, trong miệng Phổ Tư kim gào thét, nhắm ngay Kiệt Sâm mà chém tới.
– Chết đi, Hủy Diệt Thương Khung!
– Ầm ầm…
Thiên Băng Địa Liệt, trời xanh đình trệ.
Phổ Tư kim vừa chém ra một kiếm, linh lực màu vàng đất tung hoành, một cổ khí thế màu vàng đát phóng về phía của Kiệt Sâm, áp xuống, trong tiếng rung động lắc lư, không khí cũng nổ vang, phát ra âm thanh đì đùng không dứt.
Phổ Tư kim đánh ra một chiêu này, thiên hôn địa ám, so uy thế còn mạnh hơn Già Mã nhiều, một đạo linh khí màu vàng đất áp xuống, tên này vận dụng pháp tắc thổ hệ đã đạt tới trình độ kinh người.