Hí
Trông thấy bộ dạng Ai Đức Mễ Tư như thế, các đệ tử ở đây lập tức cảm thấy lạnh cả người.
Bọn hắn còn không biết nếu như không phải lúc trước khi thần hồng ngũ sắc đánh trung Ai Đức Mễ Tư, Kiệt Sâm l đã ập tức thu hồi lực lượng thì… chỉ sợ Ai Đức Mễ Tư căn bản không phải chỉ bị thương đơn giản như vậy
Dưới lôi đài, khóe miệng Ai Đức Mễ Tư phun ra bọt máu, gian nan đứng người dậy, ánh mắt mang theo kinh hãi nhìn qua Kiệt Sâm trên lôi đài, trong đôi mắt là vô tận kinh hãi và sợ hãi.
Hắn dù thế nào cũng không ngờ được hắn đã tấn cấp bát giai đỉnh phong đế Linh Sư, còn tu luyện công pháp nguyện giai thượng phẩm Tuyệt Diệt Kim Thánh Công đến đại thành, thi triển ra công kích mạnh nhất dĩ nhiên lại bị Kiệt Sâm phá giải như vậy, cái này khiến Ai Đức Mễ Tư một lòng muốn đánh bại Kiệt Sâm, báo lại mối thù năm đó ở thi đấu Linh Dược bảng trong nội tâm tràn đầy tuyệt vọng.
Loại tuyệt vọng từ tâm hồn này, còn hơn xa thương thế trên người.
– Ai Đức Mễ Tư, ta nói rồi, bất luận ngươi hướng ta khiêu chiến bao nhiêu lần, ta đều cho ngươi thất vọng thôi.
Trên lôi đài, Kiệt Sâm đạm mạc nhìn Ai Đức Mễ Tư bên dưới lôi đài… Lập tức cả người bay vút lên, đi tới đám người Tạp Tắc Nỗ Tư vẫn còn đang rung động.
– Chúng ta trở về!
Trong miệng Kiệt Sâm lạnh nhạt lên tiếng, lúc Tạp Tắc Nỗ Tư bọn hắn phục hồi tinh thần lại từ trong rung động, một đám người liền hóa thành mấy đạo lưu quang, biến mất khỏi Thiên không lôi đài.
Toàn bộ thiên không lôi đài, chỉ còn lại đám đệ tử hạch tâm mặt mũi tràn đầy ngốc trệ, cùng với Ai Đức Mễ Tư đồng tử một mảnh tro tàn.
Ai Đức Mễ Tư lại thất bại, dĩ nhiên Ai Đức Mễ Tư sư huynh lại thất bại.
– Thật bất khả tư nghị, một chiêu kia của Kiệt Sâm sư huynh các ngươi thấy không? Lập tức liền xé rách không kích mạnh nhất của Ai Đức Mễ Tư sư huynh, quá kinh khủng.
– Ai Đức Mễ Tư sư huynh chính là bát giai đỉnh phong đế Linh Sư ah, huống chi đã luyện Tuyệt Diệt Kim Thánh Công đến đại thành, không ngờ lại bị Kiệt Sâm sư huynh ba chiêu đánh bại, chuyện này cũng không khỏi thật bất khả tư nghị a!
– Mấu chốt chính là tư thái của Kiệt Sâm sư huynh, các ngươi có thấy không, ta cẩn thận phân tích thoáng qua toàn bộ quá trình chiến đấu một chút, hơn nữa lời nói của Kiệt Sâm sư huynh lúc chiến đấu, hai lần trước khi Ai Đức Mễ Tư sư huynh ra chiêu, Kiệt Sâm sư huynh chỉ bị động phòng ngự, căn bản không sử xuất toàn lực, đợi đến cuối cùng Ai Đức Mễ Tư sư huynh sử xuất ra công kích mạnh nhất thì Kiệt Sâm sư huynh mới chăm chú đối đãi, kết quả là một chiêu đã đánh bại Ai Đức Mễ Tư sư huynh, nếu như Kiệt Sâm sư huynh ngay từ đầu đã sử xuất toàn lực, chẳng phải chỉ cần một chiêu là có thể đánh bại Ai Đức Mễ Tư sư huynh sao?
– Một chiêu đánh bại Ai Đức Mễ Tư sư huynh… Trời ạ, chẳng lẽ Kiệt Sâm sư huynh trong hơn một năm rời khỏi Thiên Không Thành đã tấn cấp cửu giai thánh linh sư rồi sao?
Chung quanh Thiên Không lôi đài, nhìn qua bóng lưng đã đi xa của bọn người Kiệt Sâm, trong miệng rất nhiều đệ tử hạch tâm đều phát ra tiếng kinh hô rung động, trong đôi mắt tràn đầy giật mình.
Thật sự là tất cả phát sinh lúc trước thật quá rung động, cơ hồ các đệ tử trước kia đều có cách nghĩ là Ai Đức Mễ Tư sẽ chiến thắng, nhưng kết quả lại sâu sắc nằm ngoài dự liệu của bọn hắn, khiến bọn hắn không dám tương tin vào hai mắt của mình nữa.
– Khục khục!
Bên cạnh lôi đài, Ai Đức Mễ Tư sắc mặt tái nhợt, khóe miệng mang theo tia máu lung la lung lay đứng lên, đôi mắt của hắn tro tàn, cả người như mất hồn vậy, tay phải vuốt lấy lồng ngực bị thường, cả người gian nan bay lên, rồi sau đó bay vút về phía phủ đệ Tuyệt Thiên Phong của mình.
Nếu như nói hơn một năm trước trên thi đấu Linh Dược bảng, Kiệt Sâm hơn một chút, đánh bại Ai Đức Mễ Tư, chỉ là khiến trong nội tâm Ai Đức Mễ Tư tràn đầy khuất nhục, tức giận phấn đấu, một lòng muốn lấy lại danh dự thì chiến đấu lần này đã khiến Ai Đức Mễ Tư triệt để bỏ đi cách nghĩ muốn tranh phong với Kiệt Sâm.
Hắn đau khổ tu luyện trong Sát Lục Thâm Uyên và thí luyện Bí Cảnh hơn một năm, bao giờ cũng trong khổ tu, hơn một năm từ bát giai cao cấp tấn cấp đến bát giai đỉnh phong đế Linh Sư, đưa công pháp nguyệt giai thượng phẩm Tuyệt Diệt Kim Thánh Công mà mình tu luyện đến đại thành, nhưng mà chênh lệch với Kiệt Sâm lại càng lúc càng lớn, khiến trong nội tâm Ai Đức Mễ Tư đã triệt để nản chí.
Mà theo Ai Đức Mễ Tư rời đi, chuyện Ai Đức Mễ Tư khiêu chiến Kiệt Sâm, hai người đại chiến, Kiệt Sâm dùng thực lực tuyệt đối, ba chiêu đánh bại Ai Đức Mễ Tư cũng nhanh như gió truyền khắp toàn bộ Thiên Không Thành.
Trong nội đại sảnh nào đó ở sâu trong hạch tâm đại điện.
– Cái gì? Ai Đức Mễ Tư khiêu chiến Kiệt Sâm, kết quả bị Kiệt Sâm ba chiêu đánh bại? Kiệt Sâm này sau khi tấn cấp bát giai đế Linh Sư vậy mà cường hãn đến loại trình độ này. sao.
Bọn người Ốc Đặc Phỉ Nhĩ Đức trưởng lão tiếp nhận nhiệm vụ của Kiệt Sâm, vẫn chưa rời đi sau khi nghe một cái nhân viên công tác của hạch tâm điện báo cáo thì trên mặt đều rung động không thôi.
– Nhanh, nhanh nói tình huống hai người bọn họ giao thủ nói rõ một lần cho ta nghe!
Ốc Đặc Phỉ Nhĩ Đức trưởng lão mặt sắc mặt ngưng trọng lên tiếng.
– Vâng!
Nhân viên công tác đền Thiên không lôi đài quan sát Kiệt Sâm và Ai Đức Mễ Tư giao chiến lúc này một năm một mười nói lại quá trình hai người giao chiến một lần.
– Ai Đức Mễ Tư sử xuất toàn lực, không có chút nào lưu thủ.
Nghe xong nhân viên công tác kể lại, Ốc Đặc Phỉ Nhĩ Đức trưởng lão liền lộ ra một tia rung động, lấy thực lực cửu giai đê cấp Thánh Linh sư của hắn, mặc dù không có ở hiện trường, nhưng từ trong lời kể của nhân viên công tác liền có thể nghe ra được, Ai Đức Mễ Tư trong chiến đấu căn bản đã không lưu thủ chút nào cả.
– Kiệt Sâm này, chỉ mới trong vài năm ngắn ngủi đã phát triển đến loại tình trạng này rồi, bát giai đê cấp đế Linh Sư lại có thể dùng một chiêu đánh bại bát giai đỉnh phong đế Linh Sư như Ai Đức Mễ Tư, Ngũ Hành thuộc tính, chẳng lẽ thật sự mạnh như thế sao?
Ốc Đặc Phỉ Nhĩ Đức trong miệng thì thào.
Một bên, bọn người Ba Tư Đức điện chủ, Ba Phổ Đế Tư Tháp điện chủ, A Phương Tát Tư điện chủ trong mắt cũng đầy khiếp sợ.
Mà Khắc Phu Lâm trưởng lão dẫn Kiệt Sâm dẫn vào Linh Dược sư tháp lại nở ra dáng cười, ánh mắt vô cùng sáng lạn.
– Nhân vật như vậy, Linh Dược sư tháp chúng ta nhất định phải lưu hắn lại, thiên phú bực này, coi như là so với Lam Nguyệt Cổ Sâm do tháp chủ đại nhân mang về cũng không thua kém bao nhiêu a.
Ốc Đặc Phỉ Nhĩ Đức trưởng lão cảm khái lên tiếng:
– Cũng cũng không biết Kiệt Sâm này tạo nghệ ở phương diện Linh Dược học như thế nào? Khắc Phu Lâm, ngươi biết không?
Ốc Đặc Phỉ Nhĩ Đức dời ánh mắt về phía Khắc Phu Lâm.