Ở trước mặt hắn là ba trái cây tản ra bạch mang yếu ớt, chập chờn trong gió và tản ra mùi thơm ngào ngạt.
– Mộc, hỏa, thổ, kim..quang…
Thu lấy ba quả quang chi Thánh quả lại, thần sắc Kiệt Sâm không khỏi có chút giật mình.
– Không đúng, không phải là như thế, tuyệt đối còn một thứ gì đó.
Kiệt Sâm chau mày, trong lòng suy tư, một lát sau…
Vèo!
Kiệt Sâm phóng người lên trời, không ngừng hướng về trên bầu trời bay đi.
– Kiệt Sâm…
Mấy người Lam Nguyệt Cổ Sâm liếc nhìn nhau.
“Vèo! ” “Vèo! ” “Vèo!”
. . .
Năm người cũng theo sát sau lưng Kiệt Sâm, nguyên một đám phóng lên trời, bay vút lên không trung.
Sau một lát mọi người rốt cục chứng kiến Kiệt Sâm phiêu phù ở phía trên hư không đang nhìn mặt biển phía dưới.
– Quả nhiên là vậy…
Kiệt Sâm thì thào một tiếng.
Đi tới phía sau Kiệt Sâm, mấy người Lam Nguyệt Cổ Sâm nhìn phía dưới đáy mặt biển.
– Đây là…
Vừa nhìn một cái, mọi người đều tỏ vẻ giật mình.
Chỉ thấy mặt biển màu xanh đậm như là bầu trời bao la ban đêm làm cho người ta có một loại thâm thúy thần bí, xa xưa. Mà ở trên mặt biển mênh mông bát ngát, bảy tòa đảo như là bảy quân cờ, hoặc như là bảy ngôi sao khảm lên phía trên, lộ ra vẻ nổi bật và chói mắt.
Trong đó, năm tòa đại biểu Ngũ Hành hòn đảo tạo thành một cái ngũ mang tinh, ở vào chính giữa hải dương, mà hai tòa đảo khác thì đứng ở bên ngoài năm tòa đảo đại biểu Ngũ Hành, một trái một phải cùng bước trên mặt biển lưu động tạo thành một cái Âm Dương Thái Cực Đồ cự đại.
– Thất Tinh Hải, Thất Tinh Hải, đây chính là trong truyền thuyết tồn tại trong truyền thuyết sao? Cái gọi là Thất Tinh là chỉ bảy tòa đảo? Hay là còn ám chỉ điều gì…
Trên bầu trời, Kiệt Sâm thì thào, trong mắt toát ra tinh mang.
– Kiệt Sâm ngươi nhìn kìa, chỗ đó giống như có cái gì. . .
Lam Nguyệt Cổ Sâm một bên đột nhiên lên tiếng, dùng ngón tay hướng về phía năm hòn đảo tạo thành ngũ mang tinh, nơi đó hình như tồn tại một điểm màu đen.
– Đi!
Kiệt Sâm lập tức lên tiếng, cả người hướng về chính giữa hòn đảoNgũ Hành bay vút đi.
Sau nửa canh giờ, đám người Kiệt Sâm dĩ nhiên đi tới phía trên điểm đen đó.
– Đây là…
Nhìn xuống phía dưới, trên mặt đám người Kiệt Sâm lộ ra vẻ rung động vô cùng.
Chỉ thấy tại trước mặt bọn họ có một vòng xoáy cự đại không ngừng xoay tròn, phát ra tiếng vang ầm ầm đinh tai nhức óc rung động lòng người.
Toàn bộ vòng xoáy ước chừng một cây số, càng hướng xuống sâu càng nhỏ không thấy đáy, thẳng đến hóa thành một điểm đen kịt như một cái lối đi thông xuống đáy biển.
Khí tức đáng sợ kia lan ra khiến tất cả mọi người đều rung động, trước mặt vòng xoáy mọi người đều có cảm giác đây là một đầu man hoang thú đang mở cái miệng khổng lồ, cảm thấy mình thật nhỏ bé.
Cho dù mọi người ở đây đa số là bát giai đỉnh phong Đế Linh Sư, có thể so với cửu giai cấp thấp Thánh Linh sư bình thường cũng bị khí lãng ngập trời thổi trúng khó có thể đứng thẳng, trường bào trong gió phần phật phấp phới, làn da cảm nhận được từng cơn đau đớn, trong lòng cảm thấy một loại sợ hãi kỳ lạ đang dâng lên.
Đặc biệt là bên cạnh vòng xoáy bởi vì tốc độ xoay tròn quá nhanh, lực lượng quá đáng sợ nên hư không đều bị kéo rách ra xuất hiện một đám hở không gian màu đen xuất hiện rồi biến đi lặp lại không ngừng.
Mọi người có thể cảm giác dùng thực lực hôm nay của chính mình một khi tiến vào vòng xoáy này, rất có thể sẽ ở trong nháy mắt bị kéo rách thành mảnh vỡ, hài cốt không còn.
Cảm giác bản năng của Kiệt Sâm cho biết ở dưới tận cùng của vòng xoáy có một thứ gì đó tồn tại.
– Hô!!!
Trên bầu trời, thân hình Kiệt Sâm chậm rãi hạ thấp, đồng thời cũng cảm thụ lực lượng xuồng bạo muốn xé nát thân hình. Trong lúc đó, một cỗ cảm giác kỳ lạ dựng lên trong lòng Kiệt Sâm, nó ẩn ẩn như là kêu gọi, triệu hoán Kiệt Sâm tiến lên.
Một sát na này, thân hình Kiệt Sâm mạnh mẽ dừng lại, cả người như bị sét đánh trở nên ngây dại, trong ánh mắt mang theo cảm giác khó có thể tin nhìn sang vòng xoáy phía dưới.
– Loại cảm giác này, đây là…
Đây là một loại cảm giác kêu gọi cổ quái vô cùng quen thuộc từ ở chỗ sâu trong vòng xoáy truyền lại, nó hấp dẫn lấy Kiệt Sâm, để cho Kiệt Sâm không khỏi khiếp sợ, kích động.
Loại cảm giác triệu hoán này, Kiệt Sâm đã từng cảm nhận được qua ba lượt, một lần là ở thần dược điện đó là Kim Linh châu kêu gọi hắn; Một lần là ở linh trì Bí Cảnh Huyết Uyên Sơn Phúc, viên cầu màu xanh kêu gọi hắn; Một lần là ở Linh Dược Sư Tháp thí luyện Bí Cảnh Trung Thiên Thổ linh châu kêu gọi hắn.
Nhưng mà hôm nay, loại cảm giác này lần thứ tư kêu gọi dường như khiến Kiệt Sâm cơ hồ muốn hít thở không thông.
– Chẳng lẽ là ở chỗ sâu trong sơn cốc này có tồn tại của linh châu khác?
Kiệt Sâm cảm thấy lòng bàn tay của mình toát ra mồ hôi, hô hấp cũng hơi hơi dồn dập.
Nếu như hấp thu ba miếng linh châu Kiệt Sâm còn không biết uy năng đáng sợ của linh châu thì hắn quá mức ngu ngốc rồi.
– Bất kể là cái gì, vào xem mới biết được.
Một lát sau, thần sắc Kiệt Sâm khôi phục bình tĩnh, nguyên bản trong lòng đang kích động cũng bình phục trở lại, đồng thời cả người hướng về dưới đáy vòng xoáy lao đi.
– Kiệt Sâm. . .
Chứng kiến cử động của Kiệt Sâm trên bầu trời, mấy người Lam Nguyệt Cổ Sâm lập tức phát ra tiếng gọi mang theo sự lo lắng.
– Ta đi xuống xem một chút, các ngươi ở trên đó chờ ta.
Kiệt Sâm hô lớn một tiếng rồi toàn thân bắt đầu hạ thấp xuống.
Giờ phút này, thân hình của hắn đã chìm xuống mặt biển, vòng xoáy không ngừng xoay tròn mang theo khí lãng đáng sợ quấn quanh thân thể của Kiệt Sâm, trường bào trên người Kiệt Sâm lập tức xoắn thành nát bấy, mà trên thân thể Kiệt Sâm nguyên bản là cửu giai cấp thấp cũng lập tức xuất hiện từng đạo vết máu.
Ông!!!
Thổ linh châu xoay tròn trong óc Kiệt Sâm, hắc ngọc áo giáp nhanh chóng dựng lên, sau khi trường bào nát bấy lập tức nó bao trùm thân thể của Kiệt Sâm.
Thân hình Kiệt Sâm không ngừng lại, tiếp tục đi về phía dưới vòng xoáy.
– Kiệt Sâm đây là. . .
Chứng kiến Kiệt Sâm bất chấp nguy hiểm tiến vào bên trong vòng xoáy, trên mặt mấy người Lam Nguyệt Cổ Sâm lập tức toát ra vẻ lo lắng. Đáng tiếc mấy người không biết nên làm cái gì chỉ có thể ở không trung lo lắng suông, nhìn thân ảnh Kiệt Sâm theo thời gian dần trôi qua biến mất bên trong vòng xoáy.
Ở bên trong vòng xoáy, ánh mắt Kiệt Sâm như điện, không ngừng hướng phía dưới dò xét.
Theo Kiệt Sâm xâm nhập, lực xoắn đáng sợ càng thêm cường thịnh, khí lãng đáng sợ không ngừng quấn quanh thân thể hắn, ở bên trong, vòng xoáy không ngừng chớp hiện từng đạo khe hở không gian.
– Ken két!!
Sau khi đi xuống hơn 1000m, hắc ngọc áo giáp trên người Kiệt Sâm bị khí lãng khủng bố quấn quanh bắt đầu xuất hiện từng vết rạn.
Một cỗ đau nhức kịch liệt dọc theo làn da, cơ bắp của Kiệt Sâm lan tràn khắp toàn thân hắn. Đồng thời chỗ hắc ngọc áo giáp bị nứt chảy ra từng tia máu tươi.