– Không ngờ là như vậy!
Mặc dù Bỉ Đắc bệ hạ chỉ là đế linh sư, nhưng hắn là đế vương một đế quốc, hiểu được Thần Đản Chi Nhật đại biểu cho điều gì đối với các thế lực lớn đỉnh phong, nghe Mạch Khắc Cách Lôi Địch vừa nói như vậy lập tức hiểu được mục đích của đám người Ngải Kim Sâm tháp chủ.
– Mạch Khắc Cách Lôi Địch đại hiền giả, vậy đế quốc…
Bỉ Đắc bệ hạ cung kính xin chỉ thị.
– Bệ hạ, hiện tại việc đế quốc cần làm là điều động vật tư, tập kết quân đội, ván cờ hôm nay đại lục chắc chắn sẽ lâm vào hỗn loạn không lâu trong tương lai, chẳng qua là thời gian sớm muộn mà thôi, vận mệnh của đế quốc phải nhìn xem thời gian!
– Đã hiểu được, đại hiền giả, ta xin cáo từ!
Bỉ Đắc bệ hạ cung kính lên tiếng, rời khỏi đỉnh núi.
Đợi sau khi Bỉ Đắc bệ hạ rời đi, bên trong thạch động cũng khôi phục bình tĩnh, nhưng một lát sau lại mạnh mẽ truyền ra linh lực ba động kịch liệt vô cùng.
– Mệnh cách của Tạp Tư Ốc Nhĩ vẫn còn, nói rõ hắn còn sống, hơn nữa trong tính toán của ta mệnh cách của hắn ngày càng tràn đầy, chuyện gì xảy ra? Trên người Tạp Tư Ốc Nhĩ rốt cục đã xảy ra chuyện gì, không phải Bỉ Tư Pháp Mỗ đã nói các đệ tử đều đã vẫn lạc sao? Thế nhưng trong mông lung ta cảm nhận tựa hồ Kiệt Sâm vẫn còn sống, lúc trước ở trong địa phương thí luyện bị Ngải Kim Sâm ra tay, Tạp Tư Ốc Nhĩ làm sao có thể chạy thoát khỏi tuyệt cảnh?
Thanh âm già nua đạm mạc mang theo vẻ nghi hoặc truyền ra từ trong sơn động.
– Hơn nữa càng thêm kỳ quái chính là vì sao ta rõ ràng có thể cảm giác được mệnh cách của Tạp Tư Ốc Nhĩ càng ngày càng tràn đầy, nhưng lại không cách nào cảm thụ ra được vị trí hiện tại của hắn?
Thanh âm già nua mang theo nỗi nghi hoặc dày đặc quanh quẩn trong sơn động thật lâu.
Tận sâu trong Thất Tinh Hải, trên Ám Chi Đảo.
– Oanh long long…
Thanh âm tiếng oanh minh cực lớn vang vọng phía chân trời, một đạo âm dương thần quang kinh thiên từ trong kiếp vân vạch phá thiên không, vầng sáng chói mắt khai mở không gian, trùng trùng điệp điệp oanh kích lên trên người Kiệt Sâm.
– Phốc xuy…
Máu tươi trên người hắn văng tung tóe, nhưng sau một khắc lại bốc hơi khô cạn, trong tích tắc thân thể Kiệt Sâm vỡ ra, lộ ra máu thịt dị thường khủng bố.
Giữa không trung, Kiệt Sâm cắn chặt răng, hắn ngẩng đầu nhìn lên kiếp vân hai màu bên trên, khóe mắt chảy cả máu tươi.
Giờ phút này toàn thân Kiệt Sâm không hề còn một chỗ lành lặn, máu tươi không ngừng phun ra, lại bị quang ám linh lực thổi khô, Kiệt Sâm cảm giác thân thể mình như sắp nổ tung, cơ hồ khó thể ngăn cản.
Trong hai ngày thời gian Kiệt Sâm trước sau đã phối chế bốn bình thánh cấp linh dược tề hạ phẩm cửu giai cho Ai Đức Mễ Tư, Tạp Tư Ốc Nhĩ, Mạc Ni Tạp cùng Lam Nguyệt Cổ Sâm.
Sau khi tiếp nhận bốn lần thiên kiếp pháp tắc rèn luyện, cường độ thân thể Kiệt Sâm đã tấn cấp với tốc độ thật kinh người khó thể hình dung, đồng thời lĩnh ngộ pháp tắc cũng tăng trưởng vô hạn.
Nhưng làm cho Kiệt Sâm cảm thấy thất vọng chính là chẳng những hắn không thể tấn cấp đế linh sư cao cấp, mà cường độ thân thể cũng còn chưa đạt tới cửu giai trung cấp.
Thật sự là cường độ thân thể chênh lệch quá mức cực lớn, sau cửu giai muốn tăng lên một cấp đều sẽ vô cùng gian nan, không thua gì từ nhất giai tấn cấp cửu giai, cho dù thiên kiếp pháp tắc oanh kích làm tốc độ tăng trưởng của thân thể Kiệt Sâm tiến nhanh tới mức kinh người, nhưng vẫn còn chưa thể đột phá.
Nhưng Kiệt Sâm vẫn có thể cảm nhận được cường độ thân thể mình cách cửu giai trung cấp chỉ còn một bước ngắn, vì vậy hắn liền đem hi vọng đặt vào việc thiên kiếp pháp tắc khi phối chế quang ám song hệ thánh cấp linh dược tề cửu giai cho Tạp Tắc Nỗ Tư.
Thế nhưng Kiệt Sâm làm sao cũng không nghĩ tới mình giúp Tạp Tắc Nỗ Tư phối chế thánh cấp linh dược tề quang ám song hệ lại sinh ra thiên kiếp pháp tắc lớn tới như vậy, làm cho linh dược thánh sư cửu giai đê cấp như hắn cũng khó có thể thừa nhận.
Quang hệ cùng ám hệ tuy không thuộc về đặc thù hệ, nhưng uy lực hai hệ vẫn là hai loại cường đại trong thuộc tính các hệ.
Bởi vậy Kiệt Sâm tận lực đem linh dược tề quang ám song hệ của Tạp Tắc Nỗ Tư lui lại phối chế tới cuối cùng, mà trước tiên giúp Lam Nguyệt Cổ Sâm phối chế thủy mộc song hệ, nhưng mặc dù là như thế cường độ thiên kiếp pháp tắc của quang ám song hệ lại sâu sắc ngoài dự kiến của Kiệt Sâm, làm cho hắn khó thể ngăn cản.
– Oanh!
Thanh âm đinh tai nhức óc vang lên không ngừng bên tai Kiệt Sâm, màng tai Kiệt Sâm chấn động, toàn thân da thịt đã sớm nứt vỡ ra, thân thể biến thành một huyết nhân, từng đạo ánh sáng chói mắt không ngừng sáng lên trong thiên địa, từng đạo quang ám nguyên tố nước lũ như điên cuồng không ngừng xé rách hư không.
Chung quanh Kiệt Sâm một bên ánh sáng chói mắt, một bên tối đen như mực, làm người không cách nào nhìn thấy được cảnh vật chung quanh, hai loại lực lượng xuyên thủng trời cao liên tiếp đánh xuống đỉnh đầu hắn.
Giữa không trung, thân hình Kiệt Sâm gần sắp nát nhừ, ngay cả xương cốt cũng xuất hiện vô số vết rạn, toàn thân ướt đẫm máu tươi, hoàn toàn rách nát như muốn vỡ vụn.
Quang ám hai hệ kết hợp công kích linh hồn làm Kiệt Sâm cũng cảm nhận được từng đợt mê muội, đau khổ chống đỡ.
Trên mặt đất, nhìn thấy một màn này Lam Nguyệt Cổ Sâm cùng Tạp Tắc Nỗ Tư đều siết chặt hai tay, trong mắt tràn đầy căng thẳng.
Bọn họ đều cảm nhận được lần này hoàn toàn không giống như những lần trước, mấy lần trước tuy nguy hiểm nhưng căn bản không thể so sánh với lần này.
– Oanh!
Lại thêm một đạo quang ám song hệ oanh xuống, nhắm ngay Kiệt Sâm đang lảo đảo trên bầu trời, hung hăng bổ tới.
– Kiệt Sâm!
Giờ khắc này rốt cục Lam Nguyệt Cổ Sâm không còn chịu được nữa, thân thể nàng xông thẳng vào khu vực thiên kiếp chắn ngay trước mặt Kiệt Sâm.
Hắc bạch quang mang công kích xuống, lập tức đánh thẳng lên người Lam Nguyệt Cổ Sâm.
– Phốc xuy…
Thân là linh dược thánh sư thủy mộc song hệ cửu giai đê cấp, luận thực lực Lam Nguyệt Cổ Sâm có thể tranh chấp cùng Yết La phó tháp chủ, nhưng dưới đạo linh lực đáng sợ oanh kích ngay lập tức liền bị trọng thương, trong miệng phun tràn máu tươi.
– Lam Nguyệt Cổ Sâm, tránh ra!
Nhìn thấy một màn này, đôi mắt Kiệt Sâm đỏ bừng, trong miệng phát ra tiếng gào thét đồng thời đẩy mạnh Lam Nguyệt Cổ Sâm ra xa.
Đừng nhìn thực lực của Lam Nguyệt Cổ Sâm thật mạnh mẽ, nhưng trong phương diện đối kháng thiên kiếp Kiệt Sâm vẫn mạnh hơn Lam Nguyệt Cổ Sâm rất nhiều.
Đối mặt nguy cơ tử vong, giờ khắc này Kiệt Sâm hoàn toàn phóng xuất ra lực chiến đấu của mình, rốt cục bạo phát, một cỗ linh lực cường hãn từ trên người hắn mãnh liệt trào ra, hắn cắn chặt răng nhìn lên thiên không.
– Đến a, đến a, không phải chỉ là một thiên kiếp nho nhỏ sao, ta còn không tin ta không qua được!
Kiệt Sâm ngửa mặt lên trời gào thét, hai mắt đỏ thẫm, linh lực vận chuyển trong thân thể, Kim Linh Châu, Mộc Linh Châu, Thổ Linh Châu xoay tròn cực nhanh, tản mát ra khí tức kinh người, xông thẳng lên kiếp vân trên thiên không.
Tựa hồ bị lời nói của Kiệt Sâm chọc giận, hắc bạch kiếp vân triệt để điên cuồng, trong sấm sét ầm vang lôi đình, một đạo nguyên tố nước lũ như vỡ đê từ trên không ầm ầm hàng xuống, đem Kiệt Sâm hoàn toàn nuốt chửng.