Ở bên ngoài thân thể Kiệt Sâm thỉnh thoảng hiện lên từng đạo lam sắc quang mang linh văn thần bí quỷ dị, những linh văn kia đầy vẻ cổ xưa mà phức tạp, tràn đầy huyền ảo cho người cảm giác như ẩn chứa đại đạo pháp tắc.
Thân thể Kiệt Sâm ẩn ẩn biến thành lam sắc vừa có vẻ nhu hòa lại có vẻ thật cứng rắn.
Những lam sắc bí văn không ngừng sáng lên lại biến mất, mà khí tức của Kiệt Sâm cũng dần dần tăng cường, chậm rãi kéo dần lên cao.
Ở bên cạnh Kiệt Sâm, một thân ảnh nguy nga cao hơn mười trượng giờ phút này đang khiếp sợ nhìn chăm chú vào hắn.
Đó là một quái vật khổng lồ toàn thân phủ đầy lam sắc lân giáp, đồng tử lam sắc, cặp sừng lam sắc trên đỉnh đầu tản ra khí tức kinh người, từng đạo thủy hệ pháp tắc huyền ảo lưu chuyển quanh thân thể nó, hình dáng nó vô cùng nguy nga tràn đầy đại khí.
Giờ phút này đầu linh thú đáng sợ kia đang trợn mắt nhìn Kiệt Sâm đang nằm trước mặt.
– Tiểu tử này không ngờ lại đang dung hợp Thủy Linh Châu, điều này không có khả năng…
Lam sắc linh thú lắc đầu, trong mắt tràn đầy vẻ khó thể tin:
– Thủy Linh Châu là thần khí mà năm xưa vị đại nhân kia đưa cho chủ nhân, chỉ có thủy hệ linh thần đạt tới đẳng cấp linh thần mới có thể sử dụng, nhưng tiểu tử này chỉ mới là đế linh sư trung cấp mà thôi, làm sao có thể hấp thu được Thủy Linh Châu mà không bị năng lượng khổng lồ trong linh châu nổ tan xác?
Thanh âm mang theo uy áp vô tận tràn ngập vẻ rung động khó tin từ trong miệng hắn ông ông vang lên.
Lam sắc linh thú cẩn thận đánh giá Kiệt Sâm, đột nhiên giống như vừa cảm nhận được điều gì, thân hình hắn đằng đằng thối lui ra sau vài bước, khiếp sợ tới mức cơ hồ ngồi bệch trên mặt đất.
– Này…này…
– Ngoại trừ Thủy Linh Châu, vì sao ta từ trên người tiểu tử này còn cảm nhận được khí tức của Kim Linh Châu, Mộc Linh Châu cùng Thổ Linh Châu?
– Ngũ Hành Linh Châu là bảo vật của vị đại nhân kia chỉ có linh thần khống chế bổn nguyên pháp tắc các hệ mới có thể sử dụng, hơn nữa được vị đại nhân kia ban cho chủ nhân bọn họ, thế nhưng vì sao trên người tiểu tử này lại có luôn bốn loại linh châu?
Trong đồng tử lam sắc tràn đầy vẻ ngưng trọng cùng khiếp sợ.
– Không cần nói việc khác, hiện tại lẽ ra Kim Linh Châu đang nằm trong Kim Thông Điện tại Vân Vụ chiểu trạch do Phỉ Nhĩ Tư thủ hộ, làm sao tiểu tử này đạt được? Chẳng lẽ tiểu tử này có quan hệ gì với vị đại nhân kia sao?
– Đúng, nhất định là như vậy!
Lam sắc đồng tử cực lớn nhìn qua Kiệt Sâm, trong ánh mắt mang theo một tia sùng kính:
– Thất Tinh Đảo của chủ nhân nằm trong không gian thần bí Thất Tinh Hải, người bình thường căn bản không thể tiến vào, chỉ có thể tiến vào từ thông đạo mà chủ nhân kiến tạo cho vị đại nhân kia, với thực lực của tiểu tử này vốn không thể phá vỡ cấm chế đi tới Thất Tinh Đảo…
– Đã như vậy thì cho hắn ở tại đây đi!
Thanh âm ù ù vang lên, trong ánh mắt lam sắc nhìn qua Kiệt Sâm tràn đầy vẻ phức tạp, đột nhiên thân hình khổng lồ dần dần biến mất giống như chưa từng xuất hiện qua bao giờ.
Thời gian chậm rãi trôi qua…
Một ngày.
Hai ngày.
Năm ngày.
Mười ngày…
Cứ như vậy Kiệt Sâm hoàn toàn lâm vào trong hôn mê, không ngừng lột xác dưới năng lượng cường đại của Thủy Linh Châu tẩy rửa.
Ngay khi Kiệt Sâm hấp thu Thủy Linh Châu hôn mê suốt một tháng sau, tại Khai La đế quốc, Hiên Dật quận thành, Đạo Tư gia tộc.
Trong đại sảnh tiếp khách trong phủ đệ Đạo Tư gia tộc giờ phút này có một nhóm người đang ngồi bên trong.
Ngồi ở ghế chủ vị trong đại sảnh là đế linh sư đỉnh phong tộc trưởng Đạo Tư gia tộc Đế Quyền Lạp Áo của Khai La đế quốc, ở dưới tay hắn là nhóm cường giả Áo Cổ Tư Đô của Đạo Tư gia tộc, mà đối diện hắn bên chủ vị khách nhân là hai gã thanh niên thoạt nhìn chỉ khoảng ba mươi tuổi, một người mặc áo choàng đen, trên người tản ra khí tức khiến người run sợ.
– Ha ha, Lợi Phùng Tư tộc trưởng quả nhiên không hổ là đệ tử hạch tâm thiên tài của Linh Sư Tháp, con trai trưởng của Đức Khắc Lôi gia tộc Thần Phong đế quốc, tuổi còn trẻ đã có thực lực như thế, thật làm chúng ta cảm thấy hổ thẹn!
Lạp Áo tộc trưởng cởi mở nói.
Thanh niên mặc áo choàng đen chính là con trai trưởng Đức Khắc Lôi gia tộc Thần Phong đế quốc Lợi Phùng Tư, bái nhị trưởng lão Lạp Đạt Mạn Địch Tư của Linh Sư Tháp làm sư phụ.
– Lạp Áo tộc trưởng khách khí, uy danh của tộc trưởng đại nhân từ nhỏ vãn bối đã được nghe nói, Đế Quyền Lạp Áo tung hoành Khai La, trong nội tâm vãn bối tộc trưởng đại nhân là thần tượng của ta!
Lợi Phùng Tư cười nói.
– Ha ha…già rồi già rồi…
Lạp Áo lắc đầu:
– Nhớ năm đó khi ta bằng tuổi của ngươi, vẫn chỉ là một đệ tử trong gia tộc, mà Lợi Phùng Tư tộc trưởng đã là nhất gia chi chủ rồi, thật sự là tuổi trẻ tài cao…
Năm đó tộc trưởng Đức Khắc Lôi gia tộc Lâm Đăng bị Lôi Nặc cùng Kiệt Sâm liên thủ đánh chết, vị trí tộc trưởng liền giao cho nhị trưởng lão Đức Khắc Lôi gia tộc quản lý, nhưng không lâu sau cuộc thí luyện thiên tài, Lợi Phùng Tư quay về Đức Khắc Lôi gia tộc tự mình tiếp nhận vị trí tộc trưởng, trở thành một trong những tộc trưởng trẻ tuổi nhất của Thần Phong đế quốc.
Nhưng trong Thần Phong đế quốc không hề có bất kỳ lời dị nghị nào, chỉ có những thanh âm ca ngợi, bởi vì thân phận đệ tử hạch tâm Linh Sư Tháp của Lợi Phùng Tư cũng bởi vì thực lực đế linh sư trung cấp cường hãn của hắn.
– Lợi Phùng Tư tộc trưởng, không biết lần này ngươi tới Đạo Tư gia tộc là có chỉ giáo?
Hai bên hàn huyên thêm vài câu rất nhanh liền đi vào chính đề.
Đạo Tư gia tộc cùng Đức Khắc Lôi gia tộc, một nằm ở Khai La đế quốc một nằm tại Thần Phong đế quốc, cho dù hai bên đều biết về nhau nhưng chưa từng tiếp xúc qua, nhưng lần này Lợi Phùng Tư vừa lên vị trí tộc trưởng chưa được bao lâu thậm chí còn chưa kịp bái phỏng các đại gia tộc của Thần Phong đế quốc đã đi thẳng tới Đạo Tư gia tộc, điều này làm Lạp Áo vô cùng nghi hoặc.
– Ha ha, là như thế này…
Khuôn mặt đang tươi cười của Lợi Phùng Tư chợt âm trầm xuống:
– Lạp Áo tộc trưởng, ta nghĩ ngươi cũng biết phụ thân Lâm Đăng của ta làm sao mà bỏ mình đi?
– Lâm Đăng tộc trưởng?
Trong đại sảnh người của Đạo Tư gia tộc đều giật mình, đối với Lâm Đăng bọn hắn làm sao không hiểu rõ, Kiệt Sâm từng có ước hẹn mười năm với bọn họ, tự nhiên thời khắc nào bọn họ cũng chú ý tới hành tung của Kiệt Sâm, năm đó Lôi Nặc đánh chết hai hoàng linh sư La Tư Phúc cùng Hồ Phật của Đức Khắc Lôi gia tộc hơn nữa ở ngay giao giới giữa Khai La đế quốc và chư quốc tây bắc, bên ngoài Hoành Đoạn sơn mạch còn đánh chết Lâm Đăng, thật sự người người đều biết rõ.
Năm đó bởi vì chuyện này mà Đạo Tư gia tộc vô cùng chấn động, còn mở mấy lần hội nghị.
– Phải!
Trong mắt Lợi Phùng Tư xẹt qua tia hàn mang, âm lãnh nói:
– Năm đó Đức Khắc Lôi gia tộc La Tư Phúc cùng Hồ Phật bị Lôi Nặc đánh chết, phụ thân ta muốn đòi lại công đạo lại bị Lôi Nặc cùng Kiệt Sâm đánh chết, năm đó ta còn tuổi nhỏ chỉ có thể ẩn nhẫn…
– Năm xưa gia gia của ta là Hắc Cách lại bị chết dưới tay Băng Đế Vi Ân, nghe nói Băng Đế Vi Ân cũng rất có liên quan với Thác Đức gia tộc, thâm thù đại hận như vậy ta làm sao có thể bỏ qua?