Cái gì?
Ngải Kim Sâm cùng Tư Đặc Lí Nhĩ đều toát ra ánh mắt khiếp sợ:
– Tin tức này là thật sự?
– Chẳng lẽ còn giả hay sao?
Khang Bá Ba Kỳ gào thét:
– Đáng giận a, đám người Kiệt Sâm thật quá ghê tởm, ta phải đem bọn hắn bầm thây vạn đoạn!
Trong miệng Khang Bá Ba Kỳ gào thét, thân thể hướng về đế đô bước ra, trong không gian lập tức truyền tới linh lực ba động kịch liệt, thân ảnh nguy nga của Khang Bá Ba Kỳ chỉ thoáng chốc đã biến mất trong hư không.
– Đi, chúng ta cũng đi!
Ngải Kim Sâm cùng Tư Đặc Lí Nhĩ liếc nhau, trong mắt đều mang theo vẻ ngưng trọng bước ra một bước, lập tức biến mất trên bầu trời.
Trên bầu trời Thánh Địa Thần Phong đế quốc, linh lực vô tận sôi trào, mấy thân ảnh tản ra khí tức khủng bố đang từ đế đô bay nhanh tới, trong miệng phát ra tiếng gào thét phẫn nộ.
Linh lực khí tức cuồn cuộn thẳng nhập trời cao, tạo cảm giác áp bách vô tận.
Đó là năm thân ảnh tản ra khí tức linh lực kinh người, linh lực nồng đậm như thực chất huyễn hóa thành quang mang sáng rọi, đặc biệt là hai người đầu lĩnh mặc linh sư bào xa hoa, mắt tinh mày kiếm, ánh mắt lạnh lùng ẩn chứa phẫn nộ đang phóng thẳng tới trước mặt nhóm người Kiệt Sâm.
Cảm nhận được khí tức phát ra từ trên thân thể mấy người kia, nhóm người Kiệt Sâm biến sắc.
Từ khí tức phát ra trên thân năm người kia, hai người đầu lĩnh là hai thánh linh sư trung cấp mà ba người đi theo phía sau là thánh linh sư đê cấp.
– Thế nào lại như vậy, không ngờ Thần Phong đế quốc hoàng tộc lại có tới vài tên thánh linh sư cửu giai, hơn nữa còn có cả hai thánh linh sư trung cấp?
Trong nội tâm Kiệt Sâm vô cùng giật mình, căn cứ theo tình báo của bọn họ toàn bộ trưởng lão Thánh Địa đã đi theo Khang Bá Ba Kỳ đến Cơ La hành tỉnh tiến hành vây quét nhóm người mình, vì sao trong đế đô vẫn còn xuất hiện nhiều cường giả như vậy.
Thánh linh sư trung cấp không giống như đế linh sư đỉnh phong, đây tuyệt đối là sức chiến đấu đỉnh cấp trên đại lục, số lượng của từng thế lực thật không nhiều, mà mấy người đột nhiên xuất hiện này làm nhóm người Kiệt Sâm không khỏi kinh hãi, cảm nhận được một tia không ổn.
Điều này cũng không phải đại biểu Kiệt Sâm sợ hãi những người này, mà bởi vì sự xuất hiện của bọn hắn sẽ làm ảnh hưởng tới kế hoạch ban đầu của nhóm người Kiệt Sâm.
– Ha ha, Kiệt Sâm, Tạp Tắc Nỗ Tư, các ngươi cho rằng mình đánh chết được Lạp Đạt Mạn Địch Tư trưởng lão cùng Tác Nhĩ Tư Khắc Á trưởng lão thì đã vô địch rồi sao? Còn dám đi vào Thánh Địa Thần Phong đế quốc giương oai, quả thực là không biết sống chết, hôm nay ta muốn các ngươi có đến mà không có về, toàn bộ đều phải chết ở chỗ này!
Áo Đức Mạn thấy vẻ mặt biến sắc của nhóm người Kiệt Sâm, lập tức phát ra tiếng cười càn rỡ.
Đột nhiên ánh mắt Áo Đức Mạn rơi lên năm người đang bay đến, trong miệng hét to:
– Mạc Da Lôi Thiết Nhĩ, cuối cùng các ngươi đã đến, đám người này ở tại Cơ Khắc Thành Cơ La hành tỉnh đánh chết Lạp Đạt Mạn Địch Tư trưởng lão của Linh Sư Tháp, giết chết Tác Nhĩ Tư Khắc Á trưởng lão của đế quốc còn hủy diệt Đức Khắc Lôi gia tộc, hôm nay đám người Kiệt Sâm này còn dám giết tới Thánh Địa đế quốc chúng ta, quả thật hoàn toàn không xem Thần Phong đế quốc vào trong mắt, chư vị, chúng ta hiệp lực lưu lại bọn hắn cho bọn hắn biết Thần Phong đế quốc cũng không phải dễ trêu vào!
Nhìn năm người đang bay vút tới, Áo Đức Mạn không khỏi âm lãnh hét to.
– Nguyên lai là bọn hắn, nghe nói Khang Bá Ba Kỳ thánh chủ dẫn đầu cường giả Thánh Địa đến Cơ La hành tỉnh vây quét bọn hắn, thật không nghĩ ra bọn hắn dám xuất hiện tại đây, còn dám ra tay với Thánh Địa đế quốc, quả thực gan lớn bao thiên, không xem Thần Phong đế quốc vào trong mắt, hôm nay không giết chết hết bọn hắn chúng ta làm sao còn uy danh tồn tại trên đại lục, lần này phải cho bọn hắn có đến mà không có về!
Nghe tiếng hét to của Áo Đức Mạn, năm thân ảnh đang bay đến cũng phát ra tiếng quát to.
Linh lực đáng sợ ngập trời, sát ý sôi trào ập thẳng tới nhóm người Kiệt Sâm.
– Kiệt Sâm, mấy người kia rất có thể là hoàng tộc thủ hộ giả của Thần Phong đế quốc.
Nhìn thấy năm người kia, Tạp Tư Ốc Nhĩ bay tới gần Kiệt Sâm, sắc mặt ngưng trọng lên tiếng.
– Hoàng tộc thủ hộ giả?
Kiệt Sâm nhíu mày, trong đôi mắt mang theo vẻ nghi hoặc trầm thấp hỏi.
– Hoàng tộc thủ hộ giả là cường giả chuyên thủ vệ hoàng cung, thủ vệ đế vương đế quốc, không gia nhập Thánh Địa đế quốc mà phụ thuộc vào đế vương, thủ vệ đế quốc!
Tạp Tư Ốc Nhĩ giải thích.
Thân là đệ tử trực hệ của Cổ Lôi Tư gia tộc Tái Luân đế quốc, hắn đối với hệ thống trong đế quốc cũng có hiểu biết, tự nhiên là hiểu được nhiều hơn nhóm người Kiệt Sâm.
– Chuyên môn thủ hộ hoàng tộc, cường giả hoàng cung đế đô?
Ánh mắt Kiệt Sâm trầm xuống, đã hiểu được lời nói của Tạp Tư Ốc Nhĩ.
– Kiệt Sâm, không bằng chúng ta liên thủ thay Tạp Tắc Nỗ Tư đánh chết Áo Đức Mạn, sau đó rời khỏi đây, đừng dây dưa quá lâu với những người kia, nếu không rất dễ dàng xảy ra chuyện xấu!
Lam Nguyệt Cổ Sâm lên tiếng đề nghị.
– Hoàn toàn chính xác, nếu như ta không đoán sai, ngay khi chúng ta vừa ra tay với các thánh tử chì tin tức chúng ta tấn công Thánh Địa đoán chừng đã truyền tới chỗ Khang Bá Ba Kỳ bọn hắn, bọn hắn nhận được tin sẽ toàn lực chạy về, nếu chúng ta chậm trễ rất có thể bị đối phương truy tới kịp, như vậy chúng ta sẽ nguy hiểm!
Vi Ân cũng lên tiếng.
Kiệt Sâm nhìn qua mọi người, lại nhìn Tạp Tắc Nỗ Tư thần sắc điên cuồng đang giằng co với Áo Đức Mạn, trong đôi mắt hiện lên tia tinh mang, nội tâm đã có quyết định.
– Tạp Tắc Nỗ Tư, giao Áo Đức Mạn cho ngươi đối phó, nhanh chóng giải quyết hắn!
Kiệt Sâm lên tiếng với Tạp Tắc Nỗ Tư, lập tức nói với nhóm người Lam Nguyệt Cổ Sâm:
– Chư vị, chúng ta thay Tạp Tắc Nỗ Tư ngăn trở mấy hoàng tộc thủ hộ giả kia!
Lời vừa rơi xuống, Kiệt Sâm hóa thành một đạo lưu quang dẫn đầu bay về hướng năm thân ảnh kia.
– Đi!
Lam Nguyệt Cổ Sâm bọn họ nhìn thấy động tác của Kiệt Sâm không hề có chút do dự đều đi theo sau.
– Hừ, nhìn thấy chúng ta còn không tránh lui mà vẫn dám xông lên, quả thực là muốn chết!
Hai gã cường giả đầu lĩnh thấy hành động của nhóm người Kiệt Sâm, khóe môi không khỏi cười lạnh, một người lấy ra cự chùy lấp lóe lôi quang, trên cự chùy hiện lên từng đạo huyền ảo pháp tắc thâm thủy lưu chuyển, lôi quang nhấp nháy, trực tiếp xé rách hư không nhắm ngay Kiệt Sâm hung hăng bổ tới.
– Oanh long…
Tiếng oanh minh cực lớn vang lên, một chùy như lôi đình, từng đạo lôi quang tràn ngập, hư không không ngừng nghiền nát.
– Ha ha, chết đi!
Trong miệng người kia phát ra tiếng cười càn rỡ, cự chùy không ngừng đánh xuống.
Đôi mắt Kiệt Sâm lóe sáng tinh mang, hắc sắc trọng kiếm hung hăng nghênh tiếp.
– Oanh!
Trong tiếng nổ vang cực lớn, hai cỗ linh lực đáng sợ va chạm trong hư không, một cỗ lực lượng khó có thể hình dung mạnh mẽ lan tràn, hắc ngọc khải giáp trên người Kiệt Sâm lập tức xuất hiện từng đạo vết rạn, thân hình bị đánh văng ra ngoài.
Lôi quang đáng sợ khởi động, sôi trào như đại dương mênh mông cuồn cuộn, lôi điện ngập trời như hồng thủy vỡ đê ùa lên đánh vào thân thể Kiệt Sâm.
– Xoạt…
Lôi quang nổ tung, trời đất như sụp đổ, Kiệt Sâm bị lôi quang ngập trời nuốt sống, hoàn toàn bao phủ.
– Kiệt Sâm…
Nhìn thấy một màn này nhóm người Lam Nguyệt Cổ Sâm đều phát ra tiếng kinh hô, bọn họ thật không ngờ cường giả kia lại mạnh đến như thế, chỉ một chiêu mà Kiệt Sâm cũng khó thể ngăn cản.
Hơn nữa lôi hệ thuộc tính của đối phương cũng làm cho thủy mộc song hệ như Lam Nguyệt Cổ Sâm cùng băng hệ Vi Ân cảm nhận được kiêng kỵ.
Ở Tư Đặc Ân đại lục, lôi hệ thuộc về đặc thù hệ, trong thuộc tính có được huyền ảo đáng sợ, đối với bất luận thuộc tính nào khác đều có khắc chế nhất định, linh sư bình thường không cách nào ngăn cản.
– Ha ha, đây là Kiệt Sâm đã giết chết Lạp Đạt Mạn Địch Tư trưởng lão cùng Tác Nhĩ Tư Khắc Á trưởng lão tại Cơ La hành tỉnh sao? Cũng chỉ có chút thực lực ấy?
Đại hán kia chỉ một chiêu đánh lui Kiệt Sâm trong miệng lập tức phát ra tiếng cười to càn rỡ.
– Oanh!
Không đợi hắn cười xong, bên trong lôi quang ngập trời bỗng nhiên bộc phát ra một cỗ thanh âm nổ vang, lôi quang đột nhiên cuồn cuộn sôi trào, sau đó ầm ầm nổ tung, một thân ảnh chậm rãi bay ra, tay cầm hắc sắc trọng kiếm, ánh mắt lạnh lùng nhìn chăm chú lên đại hán đối diện.
– Thế nào…
Nhìn thấy một màn này trong nội tâm đại hán không khỏi cả kinh, mà nhóm người Lam Nguyệt Cổ Sâm toát ra vẻ kích động, từ khí tức trên người Kiệt Sâm mà xem một chùy của đại hán kia không làm cho hắn bị bao nhiêu tổn thương.
– Chỉ có chút thực lực ấy?
Khóe miệng Kiệt Sâm hiện lên tia cười lạnh:
– Chút thực lực ấy có thể giết ngươi!
– Hưu…
Lời vừa rơi xuống, Kiệt Sâm hóa thành một đạo hắc sắc tàn ảnh, hắc sắc trọng kiếm hướng đỉnh đầu đại hán kia oanh xuống.
– Oanh…
Dưới một kích của Kiệt Sâm, hắc sắc trọng kiếm bắn ra một đạo hắc sắc hào quang, bao bọc lấy khí tức hủy diệt hàng lâm thế gian.
Đại hán kia giơ cao cự chùy nghênh tiếp lấy.
Hắc sắc trọng kiếm cùng lôi đình cự chùy hung hăng va chạm trong hư không, thân hình đại hán bật lui nhanh ra sau, trên mặt biến thành tái nhợt.
– Chết đi!
Nhưng ngay khi đại hán bị Kiệt Sâm đánh lui, một gã thánh linh sư trung cấp khác trong tay đột ngột xuất hiện một thanh hỏa diễm chiến đao đang thiêu đốt, hai con ngươi hóa thành hai luồng hào quang nhắm ngay Kiệt Sâm một đao bổ tới.
Người kia muốn thừa dịp hai người đang giao thủ đánh lén Kiệt Sâm.
– Phanh!
Hắc sắc trọng kiếm trong tay Kiệt Sâm nhanh như thiểm điện đánh tới, cùng hỏa diễm chiến đao đụng vào chung một chỗ.
Hỏa hệ linh lực đáng sợ lập tức bộc phát, từng đạo khí tức hỏa diễm kinh người lan ra, hỏa diễm pháp tác trực tiếp đem hư không thiêu đốt thành lỗ thủng.
– Phốc!
Thân hình Kiệt Sâm bật lui lại trong hư không, khóe môi không tự chủ được phun máu tươi.
Tuy Kiệt Sâm mạnh mẽ nhưng dù sao chỉ là đế linh sư đỉnh phong, nếu một mình đối chiến một thánh linh sư trung cấp thì hắn không chút nào sợ hãi, nhưng đối mặt hai thánh linh sư trung cấp hắn thật khó có thể ứng phó.
Mạc Da một chiêu kích thương Kiệt Sâm, hỏa diễm chiến đao không hề có chút dừng lại lại hung hăng bổ tới.
Cùng lúc đó đại hán Lôi Thiết Nhĩ bị Kiệt Sâm bức lui cũng đã phục hồi lại, cự chùy múa lên, vô số hư ảnh linh thú lưu chuyển chung quanh cự chùy, bao bọc lấy khí tức kinh người oanh xuống đỉnh đầu Kiệt Sâm.
Một đao một chùy, hai người muốn thừa cơ hội Kiệt Sâm bị thương hợp lực giết chết hắn.
Ngay khi vũ khí của hai người sắp oanh rơi trên đỉnh đầu Kiệt Sâm…
– Nhiều người khi dễ ít người là thứ gì!
Một thanh âm lạnh băng đột nhiên vang lên bên tai Lôi Thiết Nhĩ cùng Mạc Da.
Cách đó không xa, Vi Ân cùng Lam Nguyệt Cổ Sâm vừa chạy tới đều vung tay xuất thủ.
– Hưu! Hưu!
Hai đạo công kích đáng sợ ẩn chứa pháp tắc từ hai phương hướng hung hăng đánh thẳng tới.
Trong tay Vi Ân là một thanh băng kiếm chém xuống, một đạo lam sắc kiếm quang trực tiếp bay vút ra hướng Mạc Da hung hăng đánh tới.
Băng hệ linh lực kiếm quang lướt qua, hư không bị xé rách thành lỗ thủng không gian, trên bầu trời tràn ngập bông tuyết, hư không dưới cỗ hàn khí kinh người trực tiếp đông cứng lại, sau đó ầm ầm nổ tung thành mảnh nhỏ.
Bên phía Lôi Thiết Nhĩ một đạo cột nước cùng một dây leo không ngừng quấn quanh cùng một chỗ, tản ra pháp tắc huyền ảo kinh người, dung hợp lẫn nhau trực tiếp oanh về hướng Lôi Thiết Nhĩ.
– Đáng giận!
Nhìn thấy vũ khí của mình sắp đánh trúng đỉnh đầu Kiệt Sâm, ngay lúc này đột nhiên toát ra hai đạo công kích, trong lòng hai người kia đồng thời cảm thấy nguy cơ, miệng phát ra tiếng gào thét phẫn nộ.
Trong nguy cơ, hai người bất chấp tiếp tục ra tay với Kiệt Sâm, mỗi người đều đem vũ khí vung tới công kích Vi Ân cùng Lam Nguyệt Cổ Sâm.
– Oanh! Oanh!
Tiếng nổ mạnh vang vọng trên bầu trời, Vi Ân thi triển ra công kích bị một đao của Mạc Da đánh tan, mà hỏa diễm trên chiến đao của hắn cũng bị công kích của Vi Ân biến thành yếu nhược vô cùng.
Ở bên kia, công kích của Lam Nguyệt Cổ Sâm cũng bị một chùy của Lôi Thiết Nhĩ đánh nát, hơi nước cùng mảnh gỗ vụn bay tán loạn tứ tán, trong đó lôi quang lập lòe, thân hình Lam Nguyệt Cổ Sâm cùng Lôi Thiết Nhĩ đều thối lui, trên mặt lộ vẻ tái nhợt, mà thân thể Lam Nguyệt Cổ Sâm run lên nhè nhẹ.
Lam Nguyệt Cổ Sâm giận dữ ra tay, Lôi Thiết Nhĩ lại vội vàng ứng chiến, nhưng kết quả Lam Nguyệt Cổ Sâm không chiếm được tiện nghi mà vẫn yếu hơn một bậc.
Theo thuộc tính, Lôi Thiết Nhĩ thuộc lôi hệ ở mọi phương diện đều khắc chế thủy mộc song hệ của Lam Nguyệt Cổ Sâm.
Nhưng ngay khi hai người đánh lui công kích của Vi Ân cùng Lam Nguyệt Cổ Sâm, Kiệt Sâm lại đột nhiên xuất thủ.
– Ngũ hành pháp tắc, sinh tử luân hồi!
Năm đạo thần mang đột nhiên từ trong hắc sắc trọng kiếm bắn ra, ngũ hành thuộc tính bắn ra đủ loại pháp tắc huyền ảo oanh về hướng Lôi Thiết Nhĩ cùng Mạc Da.
– Oanh long!
Năm đạo thần mang như thần quang hủy diệt thiên địa trực tiếp đánh trúng trên người hai người, thân thể cả hai lập tức vang lên tiếng nổ tung.
Hai người Lôi Thiết Nhĩ cùng Mạc Da đều kêu rên, thân hình liên tục lui về phía sau, lồng ngực khí huyết cuồn cuộn.
– Kiệt Sâm, ngươi không sao chứ?
Vi Ân cùng Lam Nguyệt Cổ Sâm đi tới bên cạnh Kiệt Sâm, ngưng trọng nhìn qua vội vàng hỏi thăm.
– Nhìn ta có việc gì sao?
Khóe môi Kiệt Sâm hiện lên tia cười nhẹ.
Ba người Kiệt Sâm cùng hai người Lôi Thiết Nhĩ nhìn trừng trừng vào nhau, trong mắt ngập trời sát ý.
– Oanh!
Sau một khắc năm thân ảnh lại xông vào nhau ác chiến.
Cùng lúc đó Lôi Nặc, Mạc Ni Tạp, Tạp Tư Ốc Nhĩ cùng Ai Đức Mễ Tư đã đuổi tới, xông thẳng tới chỗ ba gã thánh linh sư đê cấp vừa lao tới gần, quấn chặt lấy bọn hắn giao chiến.
Trong lúc nhất thời thiên địa biến sắc, không gian không ngừng sụp đổ, mỗi một lần giao thủ hư không như vỡ nát.
Ngay khi nhóm người Kiệt Sâm đang ngăn lại năm người Lôi Thiết Nhĩ, bên Tạp Tắc Nỗ Tư cùng Áo Đức Mạn đang đối chiến càng như trời long đất lở.