Sau khi Đông Phương Lộc giận dữ, lập tức khôi phục phong phạm Vương giả:
– Việc này, bất luận như thế nào cũng phải tiến hành trấn an Giang gia, cũng phải chuẩn bị cho trường hợp xấu nhất. Nếu như Giang Phong không khỏi, làm sao để cho Giang Trần thuận lợi quá độ, là một nan đề.
Xác thực là như thế, nếu như Giang Phong chết, Giang Trần bất quá 16 tuổi, muốn lập tức kế thừa Chư Hầu Lệnh, chỉ sợ kẻ dưới khó phục tùng.
Đừng nói những vương công đại thần trong triều kia có thể đáp ứng hay không, coi như là những thế lực do Giang Hàn Hầu trị hạ kia, sẽ thừa nhận một thiếu niên sao?
Đất phong của một chư hầu, trị hạ địa bàn rộng lớn, thành trì rất đông, thế lực rắc rối khó gỡ, nếu không có một chư hầu cường đại trấn áp, những thế lực thổ dân này, là cái thứ nhất muốn nhảy ra tạo phản.
– Bệ hạ, vô luận như thế nào, cũng phải trấn an Giang Trần. Nếu không kẻ này lười biếng, bệnh tình của Chỉ Nhược công chúa sẽ bất lợi.
Đông Phương Lộc tràn đầy đồng cảm gật đầu. Không nói trước phụ tử Giang Hãn Hầu bây giờ có ý nghĩa chiến lược đối kháng Long Đằng Hầu, coi như là bệnh tình của Đông Phương Chỉ Nhược, liền để Đông Phương Lộc không thể vứt bỏ Giang Trần.
– Thiên Đô, ngươi đi chọn lựa mấy cao thủ, đưa đến Giang Hàn Hầu phủ. Trẫm lo lắng, đối phó Giang Phong chỉ là bước đầu tiên. Muốn triệt để cướp đi Giang gia Chư Hầu Lệnh, Giang Trần này, nhất định là mục tiêu đả kích tiếp theo của những người kia. Giang Trần, tuyệt không thể có chuyện.
– Thuộc hạ đã biết.
Thiên Đô gật gật đầu.
– Đi gọi Câu Ngọc tới.
Đông Phương Lộc nhẹ nhàng sờ lên trán, hơi có chút mỏi mệt. Ngay lúc này, cũng chỉ có Câu Ngọc, mới để cho Đông Phương Lộc yên tâm nhất.
Câu Ngọc công chúa biết được sự tình Giang Phong bị tập kích, cũng kinh ngạc không hiểu. Nàng đang hoàn thành chuyện xét nhà của Đỗ Như Hải, nghe được Đông Phương Lộc gọi đến, vội vàng đuổi về cung.
Trong nội tâm lại âm thầm vì Giang Trần cầu nguyện, hi vọng Giang Phong không có đại sự gì mới tốt.
Lại để cho rất nhiều người trong vương đô xem không hiểu là, sự tình Giang Phong bị tập kích, tuy truyền xôn xao, nhưng sóng to gió lớn trong dự đoán, lại không có nhấc lên.
Bên Vương thất, không có động tĩnh lớn gì.
Bên Long Đằng Hầu, đồng dạng cũng không có động tĩnh gì. Bạ? đa?g đọc tг?yệ? tại ﹟ T г ù m T г ? y ệ ?﹒V? ﹟
Kỳ quái nhất chính là, Giang Hàn Hầu phủ đồng dạng không có đại động tĩnh gì. Phảng phất Giang Phong bị tập kích, chỉ là một sự việc xen giữa, không có gây ra phong ba.
Giang Trần cũng cực kỳ điệu thấp, cả ngày ở trong Hầu phủ, khống chế đại cục, chăm chỉ tu luyện.
Hôm nay Giang Trần, sau khi tu luyện 《 Cửu Tiếu Thương Hải Quyết 》, thông qua Thương Lãng chân khí, ngày ngày đánh bóng kinh mạch, đã sớm đem sáu đường kinh mạch đánh bóng thập phần cứng cỏi.
Hơn nữa có Linh Dược kích thích, phụ tá, sáu đường kinh mạch của Giang Trần, có thể nói là long tinh hổ mãnh, tràn đầy Sinh Mệnh lực, tính chất bạo tạc mười phần.
Mà Giang Trần, cũng thông qua pháp môn《 Chân Huyệt Cộng Chấn 》, thành công định vị yếu huyệt thứ bảy. Chỉ là, từ sáu mạch chân khí đến bảy mạch chân khí, lại có một đạo bình chướng rõ ràng.
Sáu mạch chân khí, chỉ có thể coi là trung giai Chân Khí cảnh.
Mà thất mạch chân khí, là cao giai Chân Khí cảnh rồi.
Một bước nhỏ này, chẳng khác nào tăng lên một đại giai vị. Cho nên ở cửa này, bất luận Võ Giả nào tấn chức, đều tao ngộ rất nhiều lực cản.
Giang Trần cũng giống như thế, trước khi tìm không thấy cơ hội phù hợp, Giang Trần cũng không vội cưỡng ép trùng kích.
Sự kiện tập kích đã qua bốn năm ngày, Giang Trần điệu thấp đi tới Dược Sư Điện.
Kiều Bạch Thạch ở Dược Sư Điện trông mong, nhìn thấy Giang Trần đến, con mắt liền phát sáng lên. Trông mong vì sao, trông mong ánh trăng, rốt cục trông mong Giang Trần đến rồi.
– Giang Tiểu Hầu, cuối cùng cũng thấy ngươi đến.
Kiều Bạch Thạch mừng rỡ, trực tiếp mời Giang Trần vào trong mật thất.
– Làm sao vậy?
Nhìn thấy thái độ của Kiều Bạch Thạch thận trọng như vậy, Giang Trần cảm thấy có chút kỳ quái.
– Giang Tiểu Hầu, kế hoạch hợp tác của chúng ta, nhất định phải nhanh.
Kiều Bạch Thạch đi thẳng vào vấn đề.
– Từ rất nhiều con đường lấy được tin tức, Đan Vương Uyển đang nghiên cứu phát minh một loại Thánh Dược chữa thương mới, chuẩn bị trùng kích khối thị trường này. Nếu để cho Đan Vương Uyển chiếm được tiên cơ, đối với Dược Sư Điện chúng ta, sẽ là đả kích trí mệnh.
Kiều Bạch Thạch xác thực có chút sốt ruột, hắn cũng không nghĩ tới, Đan Vương Uyển vậy mà lại đột nhiên có thủ đoạn như vậy.
Không thể không nói, chiêu thức ấy của Đan Vương Uyển, tới quả thực quá đột nhiên, để cho Dược Sư Điện hơi có chút cảm giác vội vàng không kịp chuẩn bị.
– Đan Vương Uyển?
Giang Trần nghe được ba chữ kia, trong mắt đột nhiên hiện lên một đạo sát cơ, ban đầu ở Long Đằng Hầu phủ, Giang Trần tự nhiên sẽ không quên Uông uyển chủ kia chèn ép Giang gia bọn hắn như thế nào.
Hơn nữa, lần này sự tình phụ thân bị tập kích, nếu như nói không có thủ bút của Đan Vương Uyển, Giang Trần hắn là tuyệt đối không tin. Trực giác nói cho Giang Trần biết, sau lưng chuyện này, nhất định có bóng dáng của Đan Vương Uyển.
– Cụ thể là chuyện gì xảy ra?
Giang Trần cũng không hoảng hốt, nếu như muốn so Thánh Dược chữa thương, hắn sẽ không tin, ở trong vương đô này, còn có người chơi qua Giang Trần hắn.
– Là như thế này, bảy ngày sau, Đan Vương Uyển sẽ ở quảng trường vương đô, tổ chức một hồi đan dược hội, nghe nói đến lúc đó sẽ đẩy ra một loại Linh Dược, tên là Long Hổ Hóa Huyết đan. Chính là Cực phẩm đan dược chữa thương thân thể, dược hiệu rất tốt, hơn xa đan dược đồng loại trên thị trường hiện tại.
Kiều Bạch Thạch nói đến đây, trong khẩu khí cũng mang theo vài phần không phục. Dược Sư Điện, ở Đông Phương Vương Quốc, là đệ nhất cự đầu của Linh Dược giới.
Ở trên sinh ý Linh Dược, Dược Sư Điện liền chiếm cứ nửa giang sơn.
Mà Thần Nông Đường cùng Đan Vương Uyển, còn có một chút tiểu Thương gia vụn vặt lẻ tẻ, chiếm cứ một nửa thị trường khác.
Nếu như lần này để cho Đan Vương Uyển ở trên Long Hổ Hóa Huyết đan chiếm được tiên cơ, kia đối với Dược Sư Điện mà nói, chính là một đả kích thật lớn.
Đầu tiên, là thanh danh bị đả kích, Đan Vương Uyển ở Đông Phương Vương Quốc, chỉ có thể coi là Linh Dược giới đệ Tam cự đầu, nếu như ở thị trường Thánh Dược chữa thương, đem Dược Sư Điện đánh cho thương tích đầy mình, kia đối với mặt mũi của Dược Sư Điện, không thể nghi ngờ là đả kích cực lớn.
Tiếp theo, là đả kích trên sinh ý. Ai cũng biết, đan dược chữa thương, là khối thị trường lớn nhất phương diện đan dược. Hơn nữa đan dược là thành phẩm, cùng đào tạo Linh Dược bất đồng. Giá cả của nó, thường thường là phi thường kinh người. Nếu như khối thị trường này bị Đan Vương Uyển hoàn toàn ăn đi, Đan Vương Uyển ở vài năm sau, thực lực tất sẽ đại trướng. Hai cái so sánh, có lẽ qua không được mười năm, vị trí đệ nhất Linh Dược cự đầu của Đông Phương Vương Quốc, liền sẽ đổi chủ.
Mặc kệ từ phương nào xem, Dược Sư Điện cũng không thể ngồi nhìn Đan Vương Uyển kia quật khởi.
Giang Trần từ trong miệng Kiều Bạch Thạch, cũng nghe ra môn đạo trong này.