Hồng bào nữ tử chợt mỉm cười nói:
– Toàn bộ linh dược nơi này đều do gia tộc tìm khắp chung quanh mang về, ta chỉ là nhân viên phụ trách bán hàng mà thôi.
– Gia tộc?
Kiệt Sâm nghi hoặc hỏi.
– Tiên sinh, ngài vừa mới đến Lôi Đình Đảo đi.
Hồng bào nữ tử mỉm cười nói:
– Toàn bộ Lôi Đình Đảo là do tam đại gia tộc cùng nhau quản lý, mà Tử Tinh thành bảo chúng ta là một phần của một trong ba đại gia tộc Ốc Luân Đức gia tộc.
– Một trong tam đại gia tộc Ốc Luân Đức gia tộc?
Kiệt Sâm giật mình, hắn vẫn là lần đầu tiên nghe được danh hiệu này.
– Đúng vậy, trên Lôi Đình Đảo có rất nhiều tài sản đều thuộc về tam đại gia tộc, Ốc Luân Đức gia tộc chúng ta có tiêu chí là một đóa Tử Kinh Hoa, có được tiêu chí này đều là sản nghiệp của Ốc Luân Đức gia tộc chúng ta.
– Tử Kinh Hoa?
Kiệt Sâm nghĩ tới bên trên khách sạn Hi Lai Đốn cùng Tử Tinh thành bảo đều điêu khắc đóa hoa màu tím kia, hiển nhiên đó chính là Tử Kinh Hoa rồi.
– Tam đại gia tộc kia rốt cục khổng lồ bao nhiêu?
Trong nội tâm Kiệt Sâm không nhịn được khiếp sợ, cả tòa Tử Tinh thành bảo có được nhiều vật phẩm như vậy, tập hợp bao nhiêu tài phú là một con số kinh người, căn bản chính là con số thiên văn.
Hơn nữa hồng bào nữ tử này cũng đã nói, trên Lôi Đình Đảo có rất nhiều tài sản đều thuộc về tam đại gia tộc, phải biết rằng chỉ ở nội thành đã có vài tòa thành bảo, mà trên Lôi Đình Đảo còn có một ít đấu võ trường, những địa phương như phòng đấu giá, những hạch tâm kiến trúc hiển nhiên đều thuộc sở hữu của tam đại gia tộc, không có khả năng phân cho người ngoài.
– Thật sự là đáng sợ, nếu như toàn bộ tài phú trên Lôi Đình Đảo đều thuộc về tam đại gia tộc, như vậy tam đại gia tộc kia chỉ sợ thực lực không thấp hơn phủ chủ một phủ trên đại lục.
Thanh âm ngưng trọng của Xích Ký chợt vang lên bên tai Kiệt Sâm.
– Ân!
Kiệt Sâm gật nhẹ đầu, không hỏi thêm được gì từ hồng bào nữ tử, sáu người Kiệt Sâm xoay người đi ra Tử Tinh thành bảo.
Kế tiếp sáu người Kiệt Sâm lại đi dạo thêm vài thành bảo khác, mỗi một lần Kiệt Sâm đều đi thẳng tới tầng cao nhất, tìm kiếm dược liệu trong cửa hàng, nhìn xem có thêm đồ vật gì liên quan tới Thánh Tộc nữa hay không, đáng tiếc một lần tìm xuống lại không có gì phát hiện.
– Thân cây huyết sắc này bảo tồn có chút hoàn hảo, chắc là lấy được trong vòng hai trăm năm nay, nếu như có thể từ Ốc Luân Đức gia tộc thăm dò được tin tức lấy huyết sắc thân cây này từ nơi nào, có lẽ nhờ vậy có cơ hội tìm được nơi ở của Thánh Tộc rồi.
Trên đường trở về, trong nội tâm Kiệt Sâm yên lặng nghĩ ngợi, nhưng hắn cũng biết tin tức về Thánh Tộc vô cùng trân quý, đối phương không có khả năng đơn giản nói ra, nếu muốn hỏi phải tìm điểm vào thật tốt một chút mới có thể.
Chỉ tiếc Ốc Luân Đức gia tộc quá mức cường đại, nếu là gia tộc bình thường cho dù đã có được Nhật Diệu thiên thần đỉnh phong cường giả Kiệt Sâm cũng có thể trực tiếp đến bắt đối phương hỏi thăm, nhưng tam đại gia tộc khống chế Lôi Đình Đảo thật sự quá đáng sợ, trước khi thăm dò được chi tiết về đối phương Kiệt Sâm không thể hành động thiếu suy nghĩ.
– Đại nhân, quán ăn phía trước nhìn không tệ, hay là chúng ta vào xem?
Ngay khi Kiệt Sâm còn đang nghĩ ngợi, bên cạnh truyền qua tiếng kêu to của Long Tháp Tư.
– Long Tháp Tư, ngươi chỉ biết ăn thôi, không thấy đại nhân đang suy nghĩ công việc sao?
Xích Ký không khỏi quát lên.
Trong năm thủ hạ của Kiệt Sâm, từ khi Xích Ký là người thứ nhất tấn cấp Nhật Diệu thiên thần đỉnh phong, liền do hắn luôn cầm đầu, ở bên cạnh Kiệt Sâm hắn vẫn luôn sắm vai quản gia, nghe tiếng quát lớn của hắn, Long Tháp Tư lập tức im bặt.
– Quán ăn?
Kiệt Sâm ngẩng đầu nhìn về phía trước, chỉ thấy trước mặt có một tòa kiến trúc xa hoa, bên trên còn điêu khắc một đóa Tử Kinh Hoa, hiển nhiên cũng là sản nghiệp của Ốc Luân Đức gia tộc.
– Khó được cơ hội đi tới Lôi Đình Đảo, nếu như Long Tháp Tư đã muốn ăn đồ vật, vậy chúng ta vào đi thôi, lát nữa do hắn trả tiền là được rồi.
Kiệt Sâm cười nói.
– Ha ha, để cho ta trả đi, chút nữa mọi người cứ gọi tự nhiên, không cần khách khí.
Đã có lời đồng ý của Kiệt Sâm, trên mặt Long Tháp Tư lập tức liền lộ ra dáng tươi cười.
Một đám người đẩy cửa đi vào, khi sáu người Kiệt Sâm vừa đi tới lập tức có người phục vụ tiếp đãi, Kiệt Sâm liếc mắt nhìn, chỉ là phục vụ đã là một Tinh Diệu thiên thần cường giả.
Tinh Diệu thiên thần cường giả chỉ làm phục vụ, ở những địa phương khác thật sự không dễ dàng chứng kiến, nhưng tại Lôi Đình Đảo Tinh Diệu thiên thần tùy ý liền có thể thấy được, người phục vụ là một Tinh Diệu thiên thần cũng không có gì đáng kỳ quái.
– Mời sáu vị đi theo ta.
Người phục vụ mỉm cười, mang theo sáu người Kiệt Sâm đi vào bên trong.
Ở giữa quán ăn là một gốc cây thật cao lớn, trên lá cây lấp lánh vô số tinh quang, cực kỳ xinh đẹp, ngẩng đầu nhìn lên gian nhà ăn này ngoại trừ một tầng đại sảnh bên ngoài còn phân chia tầng hai cùng tầng ba.
– Cho chúng ta một gian phòng riêng tốt nhất, giới thiệu một ít thức ăn nổi tiếng của nơi này xem thế nào.
Long Tháp Tư đi thẳng lên thang lầu, đồng thời lớn tiếng kêu to.
– Thật ngại quá các vị, tầng hai cùng tầng ba đã đầy khách, chỉ còn đại sảnh lầu một mới có vị trí.
Trên mặt người phục vụ hiện lên thần sắc như xin lỗi.
– Cái gì? Chỉ còn đại sảnh lầu một mới có vị trí?
Đôi mắt Long Tháp Tư lập tức trợn tròn:
– Chẳng lẽ ngươi còn sợ chúng ta trả tiền không nổi?
– Không phải đâu các vị, chỉ vì thật sự là không còn phòng…Nhưng các vị cứ yên tâm, mặc kệ ngồi ở đâu thức ăn cũng như nhau thôi.
Người phục vụ giải thích.
– Không được, không có phòng riêng, đại nhân, vậy chúng ta đi chỗ khác…
Long Tháp Tư lắc đầu muốn rời đi.
– Long Tháp Tư, thôi được rồi, dù sao chúng ta chỉ là tới ăn thức ăn mà thôi, cũng không phải đến xem hoàn cảnh.
Kiệt Sâm lên tiếng nói.
Lúc này người phục vụ dẫn dắt sáu người Kiệt Sâm đi tới một vị trí gần cửa sổ, sáu người vừa ngồi xuống người phục vụ đã lấy ra một quyển thực đơn liệt kê các món ăn ngon, hắn mỉm cười đặt lên trên bàn:
– Các vị, các vị chọn món ăn xong trực tiếp gọi ta là được rồi.
Nói tới đây người phục vụ thối lui sang một bên.
Thực đơn đương nhiên được đưa vào trong tay Kiệt Sâm.
– Thức ăn nơi này thật đắt đấy.
Kiệt Sâm tiện tay lật vài tờ, nhìn thấy vài món thức ăn giá cả không thấp, trong đó rẻ nhất cũng là một vạn thần thạch, đại đa số đều là mấy vạn, hơn mười vạn thậm chí là mấy chục vạn thần thạch, đây còn là giá rẻ một chút, Kiệt Sâm lật ra phía sau, đại khái xem được hơn một nửa giá cả lập tức biến thành trên trăm vạn, mà ở tờ cuối cùng giá cả đã cao hơn một ngàn vạn.
– Vây cá Huyết Văn Lôi Sa cấp bậc Tinh Diệu thiên thần.
– Trứng cá Tuyết Ti Ngư cấp bậc thượng vị linh thần.
Nhìn giá cả của những nguyên liệu nấu ăn kia, Kiệt Sâm đều không nhịn được cảm khái, mặc kệ là thần thú cấp bậc gì, chỉ cần có tiền thì đều có thể ăn được.
– Các ngươi chọn đi, ta tùy tiện.
.