Đọc truyện Full

Chương 338: C338: Diệp đại chuẩn bị thủ túc tương tàn 2

Tốc độ của Giang Trần, không nhanh không chậm, lộ tuyến đi, thoạt nhìn không có trải qua điều tra gì.

– Giang Trần, ngươi đi mù quáng như vậy, có thể tìm được bọn người Lưu Xán sao?

Đan Phi nhịn không được hỏi.

– Hắc hắc, ngươi cứ đi theo là được.

Đan Phi sớm đã quen Giang Trần không theo như lẽ thường an bài, chỉ phải buồn bực đi theo Giang Trần.

Hai ba ngày sau, như cũ là không thu hoạch được gì, Đan Phi cơ hồ hoài nghi, có phải Giang Trần đi sai đường hay không? Nhưng thấy bộ dạng đã tính trước của Giang Trần, Đan Phi mấy lần muốn hỏi, lại khắc chế xuống.

– Được rồi, xem ra chúng ta đã rất tiếp cận. Đan Phi tỷ, ngươi muốn đi cùng ta, hay ở ngoại vi chờ ta?

– Ngươi xác định, bọn hắn ở gần bên này?

Đan Phi vẫn còn có chút hoài nghi.

– Không xác định ta tới nơi này làm gì?

Giang Trần đang muốn nói cái gì, bỗng nhiên kéo Đan Phi một phát, lách vào bụi cây ven đường, thấp giọng nói:

– Đừng nói chuyện.

Hai người vừa ẩn vào bụi cây, trốn chỉ chốc lát, trên sơn đạo phía trước, rất nhanh đi xuống hai người, một người trong đó, thình lình là Đại vương tử Diệp Đại.

Một người khác, biểu lộ kiêu căng, lỗ mũi chỉ lên trời, dáng người trung đẳng, mặc trang phục đặc biệt, dĩ nhiên là đệ tử Bảo Thụ Tông.

Chỉ là, đệ tử Bảo Thụ Tông nguyện ý tham gia Mê Cảnh Thu Liệp, thân phận đại khái không cao, ít nhất tuyệt sẽ không là đệ tử đỉnh cấp của Bảo Thụ Tông.

– Chính là chỗ này.

Diệp Đại dừng bước ở giao lộ.

– Trần huynh, chúng ta chờ một chút.

Đệ tử Bảo Thụ Tông kia nhẹ gật đầu, lại không nói gì. Ánh mắt như chim ưng, dò xét bốn phía một chút, hiển nhiên là cảnh giác xuất phát từ đáy lòng.

Bất quá Giang Trần cùng Đan Phi sớm có chuẩn bị, tự nhiên sẽ không để cho hắn phát giác.

Chỉ một lúc sau, trong mắt Diệp Đại sáng ngời:

– Đến rồi.

Quả nhiên, ở phía tây, một đám người tiếp cận rất nhanh. Đây là một tiểu đội, tổng cộng có tám người, cầm đầu, rõ ràng là Tam vương tử Diệp Tranh.

– Lão Tam.

Diệp Đại kêu.

Diệp Tranh bước nhanh tới, cười nói:

– Đại ca, rốt cục nhìn thấy ngươi rồi.

Diệp Đại vỗ vỗ bả vai Diệp Tranh, cực kỳ thân mật nói:

– Lão Tam, đã tập trung vị trí. Thám tử của ta, đã có thể xác định, tiểu đội của lão Tứ, ở trong sơn cốc cách đây năm mươi dặm, tựa hồ bọn hắn đang lùng bắt một con Linh thú.

– Hắc hắc, tiểu tử Diệp Dung này, thật đúng là nhiệt tình a.

Trong giọng nói của Diệp Tranh, lộ ra một tia châm chọc.

– Lão Tam, ngươi mang những người này, không có vấn đề gì chứ?

Ánh mắt Diệp Đại dò xét một vòng.

– Đại ca, ngươi vẫn chưa yên tâm ta sao? Người ta mang, ngươi yên tâm đi, đều là tâm phúc của ta. Chuyện này, chỉ cần làm không khe hở, ta đảm bảo sau khi ra ngoài, tuyệt đối sẽ không có người tra được.

Ở trong khóe miệng của Diệp Tranh, tràn ra một tia tàn nhẫn.

– Tốt, trước trừ lão Tứ, lại trừ lão Nhị.

Trong giọng nói của Diệp Đại, lộ ra một cỗ sát phạt quyết đoán. Phảng phất cái này không phải thủ túc tương tàn, mà là thảo luận giết một con gà.

– Đại ca, ta nói trước. Ngày khác ngươi Thượng vị, ngươi hứa cho ta phú quý, không thể quên a.

– Ha ha, lão Tam, chúng ta từ nhỏ thân cận, chẳng lẽ ta còn bạc đãi ngươi? Hai huynh đệ chúng ta là người một đường, ngày khác chúng ta liên thủ, khai cương nát đất, nói không chừng liên minh 16 nước, sẽ bởi vì huynh đệ ta mà nhất thống? Đến lúc đó, ta nhất định phong ngươi một khối lãnh địa lớn nhất, cho ngươi chưởng quản biên giới mấy Vương Quốc

Diệp Tranh cười hắc hắc không ngừng:

– Tốt, huynh đệ chúng ta liên thủ.

– Đi, trước hội hợp đội ngũ của ta.

Diệp Đại hết sức thân mật, cùng Diệp Tranh đi song hành, đi đến trên đường núi.

Thẳng đến đám người này đi xa, Đan Phi mới than nhẹ:

– Diệp Đại này, quả nhiên lão gia tử không nhìn lầm hắn.

– Để cho ta đoán xem lão gia tử nói gì a? Ân, chí lớn nhưng tài mọn, đây là lời bình không thể thiếu. Hoặc là ra vẻ đạo mạo, nhưng vì đạt được mục đích, không từ thủ đoạn a?

– Ân? Để ngươi đoán đúng một ít. Bất quá ra vẻ đạo mạo gì đó, con dòng cháu giống, hơn phân nửa là thế, lão gia tử sẽ không nói thêm cái gì. Chí lớn nhưng tài mọn, tâm ngoan thủ lạt, cái này là lão gia tử đánh giá Diệp Đại. Cho nên, ngày đó hắn tự cho là thông minh, hỏi lão gia tử liên minh 16 nước đại nhất thống, càng để cho ấn tượng của lão gia tử đối với hắn đại giảm.

Giang Trần chấp nhận nói:

– Chí lớn nhưng tài mọn, năng lực không tới, lại có dã tâm không ai bằng, đây không phải chuyện tốt, ngược lại sẽ mang đến tai nạn cho Thiên Quế Vương Quốc.

Đan Phi thấy Giang Trần một điểm liền thông, cũng kinh ngạc ngộ tính của Giang Trần. Ngẫm lại cũng phải, tuy Giang Trần từ Đông Phương Vương Quốc đến, nhưng mà bất kỳ một Vương Quốc nào, sự tình liên quan đến cao tầng, đều là không sai biệt lắm.

– Ngươi muốn biết lão gia tử đánh giá Diệp Dung ra sao không?

Bỗng nhiên Đan Phi cười hỏi.

– A? Nói một chút xem.

Giang Trần đi gần với Diệp Dung, ngược lại có chút tò mò.

– Lão gia tử đánh giá Diệp Dung, chỉ có mười hai chữ… có thể chịu nhục nhất thời, dám gánh vác vì thiên hạ.

– Đánh giá cao như vậy?

Giang Trần cảm nhận đối với Diệp Dung là không tệ, nhưng không nghĩ tới, lão gia tử đánh giá Diệp Dung cao như vậy, phải biết rằng, trước kia Diệp Dung thập phần điệu thấp, ở trong rất nhiều vương tử, bất luận nơi nào đều bị người xem nhẹ.

– Ân, Diệp Dung có khí độ của đệ tử vương thất, càng khó được chính là có đại lượng của đế vương, mà không phải như Diệp Đại, âm tàn độc ác, lại không có lồng ngực chứa thiên hạ bao la.

Đan Phi nhìn Giang Trần, giống như cười mà không phải cười:

– Có phải cảm thấy, ngươi cùng lão gia tử anh hùng chứng kiến gần giống nhau hay không?

Giang Trần sờ mũi:

– Ngươi đã thay ta nói, ta còn có thể nói cái gì? Trên thực tế, ai làm Thái tử, ai làm quốc quân, ta không quá để ý. Bất quá ta dù gì cũng là khách khanh do Tứ vương tử mời đến, cũng nên vì hắn ra chút sức. Hơn nữa, từ trên lập trường cá nhân của ta, hắn làm Thái tử, so với để cho Diệp Đại làm Thái tử tốt hơn?

Bỗng nhiên ngữ khí của Giang Trần trầm xuống:

– Sao ta cảm thấy, ngươi đối với bọn họ thủ túc tương tàn, một chút cũng không ngoài ý muốn? Chẳng lẽ ngươi sớm đoán được?

Đan Phi lộ ra dáng tươi cười tràn ngập trí tuệ:

– Không phải ta đoán, mà là lão gia tử đã sớm đoán được. Cái gọi là tháng giêng sang năm định ra Thái tử vị, kỳ thật sau lưng cũng là lão gia tử cố ý thả ra tiếng gió, muốn mượn chuyện này đến khảo sát phản ứng khắp nơi mà thôi.

– Tựa hồ khảo sát có chút lớn a? Không dễ xong việc a?

Giang Trần cười nói.

– Lớn như thế nào? Hết thảy đều ở trong khống chế.

Đan Phi cười nói.

– Nói như thế nào? Đã sắp động thủ a, một khi giết chóc, ai biết có mấy người có thể còn sống đi ra?


Phím tắt:←

Phím tắt:→

Chương trước


Tiểu thuyết cùng thể loại

Cực Phẩm Gia Đinh
Cực Phẩm Gia Đinh
Là một tuyệt tác Sắc Hiệp – Xuyên Không được tác giả Vũ Nham sáng tác và hoàn thành vào năm 2008. Sức cuốn hút của Cực Phẩm Gia Đinh thậm chí còn vượt qua Tru Tiên, Thần…
Đại Phụng Đả Canh Nhân
Đại Phụng Đả Canh Nhân
Đây là một thế giới phức tạp, không chỉ có thể tu luyện, còn có Nho giáo, Đạo giáo, Phật giáo, có yêu quái, cũng có thuật sĩ,… Vốn là một vị hình cảnh vừa tốt nghiệp, ai…
Điệu Thấp Làm Hoàng Đế
Điệu Thấp Làm Hoàng Đế
Tam hoàng tử Lý Chính là người tiếp thụ qua chủ nghĩa xã hội giáo dục, cảm thấy có làm hoàng đế hay không cũng không đáng kể. Nhưng hoàng phi chưa về nhà chồng của hắn tựa…
Dược Thần
Dược Thần
Hắn được người đời công nhận là cường giả mạnh nhất đại lục. Là Linh Dược Thần Sư duy nhất của đại lục Tư Đặc Ân. – Kiệt Sâm! Một thiên tài xuất sắc của đại lục Tư…
Huyền Thiên Tôn Đế
Huyền Thiên Tôn Đế
Tên khác: Tôn Đế Chí Cao Vô Thượng Diệp Tiêu Dao uy chấn thiên hạ bất ngờ vẫn lạc tại Huyền Vực, sau đó trùng sinh sống lại trên người Diệp Huyền. Diệp Huyền từ một người thường…
Thần Đế Trọng Sinh
Thần Đế Trọng Sinh
“Nguyệt Quang Bảo Giám chính là tuyệt thế thần khí, nghe đâu có khả năng vượt qua thời không, lẽ nào… ta trở lại quá khứ rồi?”. Thiếu niên nhìn qua cảnh tượng phòng bệnh trước mắt mình,…

0
Bình luậnx
Đọc truyện Full