Loại đánh số này, đơn giản dễ hiểu, bất quá sau lưng Minh Bài, có khắc hai chữ “Đinh đẳng”, chứng minh suy đoán trước kia của Giang Trần.
– Quả nhiên vẫn là Đinh đẳng… Dù ta ở trong bách chiến thắng liên tiếp, đến địa bàn mới, cũng vẫn là Đinh đẳng.
Giang Trần cười khổ, đeo Minh Bài lên hông.
Trước khi tiến vào Huyền Linh khu, Phương đại nhân còn có thể giải thích thoáng một phát, vì cái gì bọn họ là Đinh đẳng.
Đến nơi này, Thủy Nguyệt Đại Sư ngay cả hứng thú giới thiệu cũng không có.
Giang Trần cũng không thèm để ý, đứng trong đám người, không muốn để người bắt lấy tay cầm. Mà âm thầm quan sát những Võ Giả Địa Linh khu kia.
– Địa Linh khu, cùng Huyền Linh khu khác nhau rất lớn. Ít nhất lúc chúng ta đi tới, loại ánh mắt trào phúng cùng khinh thị kia, rõ ràng ít đi rất nhiều. Xem ra, người có thể hỗn đến nơi đây, tâm trí cùng lòng dạ đều hơn xa những củi mục ở Huyền Linh khu kia.
Đây là phát hiện thứ nhất sau khi Giang Trần đến nơi này.
Thanh âm của Thủy Nguyệt Đại Sư vang lên lần nữa:
– Các ngươi, đều là Võ Giả khảo hạch ở Địa Linh khu, cùng Huyền Linh khu bất đồng. Các ngươi truy cầu, là hướng về Thiên Linh khu. Cho nên, một chu kỳ này, các ngươi khảo hạch, hình thức lại có biến hóa. Lúc này đây, tác chiến lôi đài của các ngươi, sẽ không chỉ là loại hoàn cảnh không có bất kỳ ngoại lực nào. Lôi đài các ngươi tác chiến, sẽ chia làm vài loại: Trọng Lực Lôi Đài, Liệt Hỏa Lôi Đài, Hàn Băng Lôi Đài, Kinh Cức Lôi Đài, Phệ Linh Lôi Đài.
Trọng Lực Lôi Đài, Liệt Hỏa Lôi Đài, Hàn Băng Lôi Đài, Kinh Cức Lôi Đài, Phệ Linh Lôi Đài.
Giang Trần ghi nhớ danh tự năm loại lôi đài.
Thủy Nguyệt Đại Sư kia lại nói:
– Nói cách khác, trong chu kỳ này, các ngươi không có khả năng tác chiến ở trên lôi đài thông thường. Lôi đài mà các ngươi sắp sửa đối mặt, là loại lôi đài tùy cơ hội rút ra.
– Cái gì? Không có lôi đài thông thường?
Đám võ giả Địa Linh khu buồn bã thốt ra.
– Không thể nào? Năm loại lôi đài này, nghe đã để cho người cảm giác nổi da gà. Xem ra, lần này không đơn thuần là đấu với đối thủ, còn phải đấu với lôi đài a.
– Còn không phải sao? Cái danh tự lôi đài, nghe xong đã để cho người hãi sợ, nhịn không được muốn nổi da gà.
Đám võ giả Địa Linh khu, đều vô cùng phiền muộn.
Ba tháng trước kia, bọn hắn khảo hạch, đều tiến hành ở trên lôi đài thông thường.
Thế nhưng mà đột nhiên, Thủy Nguyệt Đại Sư tuyên bố, lôi đài cải biến. Cái này quá đột nhiên, làm những võ giả này khó có thể tiếp thụ.
– Yên lặng!
Ngữ khí của Thủy Nguyệt Đại Sư uy nghiêm, quát lạnh một tiếng, trong hư không lập tức có đạo đạo hơi lạnh đập vào mặt, phảng phất muốn đông lại hư không.
Những đệ tử khảo hạch kêu khổ thấu trời kia, sắc mặt cả đám xám ngoét, câm như hến, ai cũng không dám nói nửa câu.
– Nữ nhân này, xem ra tính khí không nhỏ, rất ưa thích đùa uy phong.
Giang Trần biết rõ nàng là sư tôn của Long Cư Tuyết, tự nhiên sẽ không đối với Thủy Nguyệt Đại Sư này có nửa phần tôn trọng.
Bất quá, hiện tại tình thế bức người, nữ nhân này thành người phụ trách Địa Linh khu, như thế để cho Giang Trần không thể không cẩn thận ứng đối.
Với tư cách người phụ trách, Giang Trần từ trên người Phương đại nhân, liền cảm nhận được quyền thế của người phụ trách lớn đến bao nhiêu.
Người phụ trách muốn ăn gian, giám khảo khác thậm chí không dám hỏi. Người phụ trách muốn chèn ép ai, chỉ sợ sẽ làm không chê vào đâu được, để cho người tìm không ra bất luận kẻ hở gì.
– Thanh danh của ta ở Huyền Linh khu, đoán chừng đã truyền vào tai nữ nhân này. Dùng tính tình của nữ nhân này, chỉ sợ sẽ có không ít chiếu cố đặc thù với ta. Hắc hắc, ba tháng này ở Địa Linh khu, chỉ sợ thời gian sẽ không sống khá giả.
Hiện tại, Giang Trần cũng chỉ có thể trong khổ mua vui rồi.
Tổng cộng 500 người, phương diện nhân số không nhiều lắm. Cho nên, mật độ thi đấu nhất định không nhiều bằng Huyền Linh khu.
Bất quá, Địa Linh khu chiến đấu, phương diện thời gian nhất định sẽ dài hơn một ít.
Quả nhiên, Thủy Nguyệt Đại Sư kia nói:
– Quy tắc khiêu chiến, đồng dạng như ba tháng trước. Mỗi người đều phải hoàn thành trăm lần khiêu chiến, thời gian mỗi một trận, là nửa canh giờ. Trong thời gian quy định không có đánh bại đối thủ, thì theo như đấu trường ưu khuyết đến phán định thắng thua. Các ngươi, còn có người nào không hiểu, có thể hỏi.
Một đệ tử từ Huyền Linh khu đến lập tức nhấc tay:
– Xin hỏi đại sư, sắp xếp chiến đấu, vẫn là tùy cơ hội rút ra sao?
– Nói nhảm! Bổn tọa đã nói, quy củ đồng dạng trước kia. Ngoại trừ lôi đài cùng thời gian trận đấu thay đổi ra, mặt khác hết thảy không thay đổi.
Thủy Nguyệt Đại Sư quát lớn.
Giang Trần vô cùng điệu thấp, hắn cũng chẳng muốn đi hỏi. Hiện tại hỏi, ngoại trừ kéo cừu hận, bị người chèn ép ra, thì không có bất kỳ chỗ tốt.
Dù sao, những quy tắc kia, tham gia Huyền Linh khu khảo hạch, Giang Trần đã sớm hiểu rõ, chỉ có lôi đài cùng thời hạn là biến hóa, còn lại đều giống nhau.
– Quy củ cũ, ngày đầu tiên, riêng phần mình quay về chổ ở chuẩn bị một chút. Ngày mai giờ Thìn, thi đấu khiêu chiến chính thức bắt đầu.
Thủy Nguyệt Đại Sư vung tay lên.
– Giải tán.
Giang Trần đi theo đằng sau đội ngũ, đi đến nơi cư trú.
Dù sao hiện tại có đánh số rồi, khu cư trú cũng có đánh số đối ứng, sẽ không lo lắng tìm không thấy. Không thể không nói, Địa Linh khu này dù sao cũng là Địa Linh khu, coi như là Đinh đẳng Võ Giả, cũng hưởng thụ đãi ngộ độc môn độc viện.
Bởi vì, tổng cộng mới 500 người, ở đây lại dư xài, dĩ nhiên không cần một đống người lách vào một tiểu viện.
Một người độc hưởng một địa bàn, loại cảm giác này Giang Trần vẫn là rất thích.
Tiến vào tiểu viện, Giang Trần theo như quy củ cũ, tra nhìn bốn phía, làm quen địa bàn một chút. Coi chừng chạy được vạn năm thuyền, đi vào một địa phương lạ lẫm, trước tra nhìn địa hình một chút, tổng không có sai.
– Ân, Thủy Nguyệt Đại Sư này cường thế hơn nữa, ở nơi nghỉ lại, tổng không dám công nhiên giở trò a.
Giang Trần dò xét một phen, không có phát hiện dị thường gì.
Tiến vào phòng, phòng này thiết kế, càng giống như một gian mật thất, có không gian tư nhân đầy đủ.
Toàn bộ tiểu viện bố cục, đem gian phòng này bảo vệ ở bên trong, thập phần xảo diệu.
Giang Trần chậc chậc tán thưởng:. ngôn tình hoàn
– Viễn Cổ di cảnh này, cũng không biết là ai thiết kế, vậy mà thiết kế xảo diệu như vậy. Chẳng lẽ Bất Diệt Linh Sơn này, ở thời đại Viễn Cổ, là địa phương thí luyện sao?
Trong lúc nhất thời, Giang Trần đối với Viễn Cổ di cảnh này tràn ngập tò mò.
Đi dạo trong phòng một vòng, sau khi quen thuộc, lúc này Giang Trần mới ngồi xếp bằng xuống, bắt đầu suy nghĩ khảo hạch ở Địa Linh khu.
Năm loại lôi đài, Trọng Lực Lôi Đài, Liệt Hỏa Lôi Đài, Hàn Băng Lôi Đài, Kinh Cức Lôi Đài, Phệ Linh Lôi Đài.
Giang Trần cân nhắc qua một lần.
– Trọng Lực Lôi Đài, không khó lý giải, nhất định là loại lôi đài có Trọng Lực trói buộc, ở trên loại lôi đài này luận võ, đối với Võ Giả mà nói, tiêu hao là một khảo nghiệm. Trọng Lực dẫn dắt, đối với Võ Giả là một đại khảo nghiệm.