Đọc truyện Full

Chương 584: C584: Thủy nguyệt đại sư dẫn phát nhiều người tức giận 2

Nhất là Hải Thiên, Thủy Nguyệt Đại Sư đối với hắn có kỳ vọng rất lớn. Ở trong tứ đại đệ tử của Địa Linh khu, Hải Thiên bài danh cao nhất, cũng có hi vọng trùng kích Thiên Linh khu nhất.

Nếu như nói Hà Yến bị phế, nàng chỉ cảm thấy áy náy cùng khó chịu. Như vậy nếu Hải Thiên gặp chuyện không may, kia chính là tổn thất đau triệt nội tâm.

– Kế tiếp người khiêu chiến, số 491, lên Phệ Linh Lôi Đài.

Số 491, là đánh số của Giang Trần ở Địa Linh khu.

Giang Trần vốn khoanh chân mà ngồi, nghe đánh số kia, hai mắt trợn tròn, bắn ra vẻ kinh ngạc.

Hắn vốn cho là, sau ba lượt bị khiêu chiến, có lẽ sẽ có một thời gian thanh tịnh.

Thế nhưng mà không nghĩ tới, mới vừa ngồi, số của mình lại bị rút ra. Lần này, là hắn lên lôi đài khiêu chiến người khác.

Ánh mắt ý vị thâm trường liếc nhìn Thủy Nguyệt Đại Sư, trong lòng Giang Trần sáng như tuyết, biết rõ lão bà này chưa chết tâm, còn muốn tiếp tục giày vò.

Bất quá, Giang Trần há làm rùa đen rút đầu, cười lạnh một tiếng, đi đến lôi đài kia. Hắn ngược lại muốn nhìn, lão bà này còn có chiêu gì.

Giang Trần không đợi giám khảo mở miệng, cười lạnh nói:

– Để cho ta đoán một chút, đối thủ lần này là ai?

Ánh mắt của Giang Trần cố ý nhìn đám môn hạ của Thủy Nguyệt Đại Sư.

– Lần này, hẳn là ngươi đi?

Ánh mắt Giang Trần tập trung ở trên người Hải Thiên, hắn đối với môn hạ của Thủy Nguyệt Đại Sư cũng có chỗ hiểu rõ.

Biết rõ ở trong Địa Linh khu, Thủy Nguyệt Đại Sư có tứ đại đệ tử.

Hà Yến xếp thứ hai, Hải Thiên này xếp thứ nhất.

Hà Yến đã bị mình phế, như vậy nếu lão bà Thủy Nguyệt muốn tiếp tục gây rối, nhất định sẽ phái Hải Thiên xuất chiến.

Dùng trình độ vô sỉ của nữ nhân này, một khi nàng mất đi lý trí, nhất định sẽ không để ý quy tắc, tiếp tục ăn gian.

Người phụ trách, muốn thao túng trận đấu, kia quả thực quá dễ dàng.

Giang Trần vừa nói như vậy, trong nội tâm Thủy Nguyệt Đại Sư trầm xuống. Nàng không nghĩ tới, yêu nghiệt thế tục này, vậy mà tâm như gương sáng, xem thấu âm mưu của nàng.

Giang Trần thấy biểu lộ của Thủy Nguyệt Đại Sư biến đổi, biết rõ mình đã đoán trúng.

Cười ha ha:

– Thà rằng ăn gian, cũng muốn phái người đi tìm cái chết, cái này là tinh thần tự làm khổ bực nào a? Không nên nói với ta, thời điểm lâm trận, ngươi lại sợ?

Lời này, nhìn như nói với Hải Thiên, nhưng thật ra là ám chỉ Thủy Nguyệt Đại Sư.

Thủy Nguyệt Đại Sư bây giờ là đâm lao phải theo lao, nếu như hiện tại rút Hải Thiên ra, vậy thì quá châm chọc rồi, chẳng khác gì là nói cho mọi người, ta đang thao túng trận đấu.

Nhưng nếu như không rút Hải Thiên, tương đương với nàng cúi đầu trước Giang Trần, bị hắn dọa sợ.

Trong đầu thiên nhân giao chiến, đến cùng có nên để Hải Thiên lên hay không?

Thủy Nguyệt Đại Sư không nghĩ tới, mình sẽ bị một tiểu tử thế tục, liên tiếp làm xuống đài không được, nhìn đối phương ở trên lôi đài, bộ dạng chuyện trò vui vẻ, khóe miệng tràn ra nụ cười đắc ý, cái ánh mắt khinh thị kia, tràn đầy trào phúng.

Thủy Nguyệt Đại Sư bị bộ dạng này của Giang Trần chọc giận!

– Hải Thiên, ngươi lên đi!

Thủy Nguyệt Đại Sư cũng là người có đại phách lực, lúc này, nếu như nàng nhận thua, không cho Hải Thiên lên, việc này chỉ sợ sẽ trở thành chỗ bẩn, thậm chí thành tâm ma của nàng.

Vì thế, cho dù bị người nói thao túng trận đấu, bị vạch tội, mất thân phận người phụ trách, cũng không thể nuốt xuống một hơi này!

Hải Thiên nộ khí bừng bừng, đối với Giang Trần là hận thấu xương.

Hắn đối với sư tôn cực kỳ tôn trọng, có thể nói là kính như Thiên Nhân. Giờ phút này thấy sư tôn bị Võ Giả thế tục kia bức bách đến cơ hồ không xuống đài được, tự nhiên là hận đến ngứa răng, chỉ hận không thể tự mình lên đài, lăng trì giết chết đối phương, nghiền xương thành tro!

– Số 491, đối tượng khiêu chiến, Võ Giả Giáp đẳng số 4 của Địa Linh khu Hải Thiên! Lôi đài quyết chiến, Phệ Linh Lôi Đài!

Tin tức vừa tuyên bố ra, toàn bộ bách chiến lôi đài đều ầm ầm xao động.

Cái này… Đây tuyệt đối là trắng trợn thao túng trận đấu a!

Coi như là người trung lập, cũng đã nhìn không được rồi. Nếu như không phải sợ Thủy Nguyệt Đại Sư lạm dụng uy quyền, bọn hắn cơ hồ muốn kháng nghị.

Mặc dù không có lên tiếng kháng nghị, nhưng hiện trường nổi lên hư thanh bốn phía, đã đầy đủ nói rõ vấn đề.

Tử Dương Tông ngươi làm như vậy, chẳng lẽ thật sự coi trời bằng vung sao? Cái này tính toán cái gì? Đây tuyệt đối là công nhiên chèn ép!

Chèn ép Võ Giả thế tục, có lẽ mọi người không coi là cái gì.

Thế nhưng mà, công nhiên thao túng trận đấu như vậy, còn có công bình sao? Ai có thể đảm bảo, nàng thao túng trận đấu chỉ nhằm vào Võ Giả thế tục?

Ai có thể đảm bảo, về sau nàng không dùng phương thức như vậy, chèn ép thiên tài tông môn khác?

Đây tuyệt đối là tà khí!

Một người phụ trách, ngẫu nhiên làm chút bịp bợm cỏn con, chỉ cần không quá rõ ràng, mọi người mở một mắt, nhắm một mắt cho qua.

Thế nhưng mà, cái này quá rõ ràng, quá không coi ai ra gì rồi. Nếu như cái này cũng được, vậy Địa Linh khu khảo hạch, liền không có công bình đáng nói.

Cho nên, lúc này đây, phía dưới ngoại trừ đệ tử Tử Dương Tông, cơ hồ trong nội tâm mỗi người đều thiên hướng Võ Giả thế tục kia.

Không phải bọn hắn có bao nhiêu hảo cảm với Giang Trần, mà là bọn hắn đối với loại hành vi kia của Thủy Nguyệt Đại Sư, là triệt để thất vọng, triệt để nổi giận.

Thao túng trận đấu, liên tục chèn ép, tiếp tục như vậy, ai dám ngoi đầu lên ở Địa Linh khu? Ai xuất đầu, liền chèn ép kẻ đó? Cuối cùng nhất để cho Tử Dương Tông bọn hắn lũng đoạn?

Võ Giả đều có tâm huyết, bọn hắn hưởng thụ đặc quyền, nhưng ở trên một mặt nào đó, bọn hắn vẫn khát vọng cạnh tranh công bình.

Nghe hư thanh bốn phương tám hướng, muốn nói Thủy Nguyệt Đại Sư một chút áp lực cũng không có, đó là giả.

Bất quá lúc này, nàng đã đâm lao phải theo lao.

Sắc mặt trầm xuống, trong miệng khẻ kêu, uy áp cường đại thoáng cái tràn ra, trấn áp toàn bộ âm thanh xuống dưới.

– Lăn tăn cái gì? Lôi đài luận võ, tranh đấu công bình, sao lại tiếng động lớn xôn xao?

Mặc dù biết mình ăn gian, nhưng Thủy Nguyệt Đại Sư lại hiên ngang lẫm liệt, bộ dạng như vậy, hoàn toàn không có nửa điểm giác ngộ.

Mà chuyển biến thành là vẻ mặt Thần Thánh Quang Huy, vẻ mặt Thánh Mẫu chân thật đáng tin.

Giang Trần thấy thế, nhịn không được chửi nhỏ một tiếng:

– Làm kỹ nữ, còn lập đền thờ, dối trá!

Bất quá, Thủy Nguyệt Đại Sư càng như vậy, lại càng kích thích lửa giận trong lòng Giang Trần, hắn vốn tưởng rằng, Hà Yến bị phế, Thủy Nguyệt nhất mạch sẽ thu liễm một chút.

Không nghĩ tới, lại còn chưa từ bỏ ý định. Xem ra, lão bà này so với mình tưởng tượng còn muốn quật cường, còn bá đạo a!

– Ha ha ha ha…

Giang Trần giận quá thành cười, đột nhiên sắc mặt trầm xuống.

– Tốt một cái tranh đấu công bình! Đây thật là công bình mà cuộc đời ta chưa bao giờ lãnh hội qua.


Phím tắt:←

Phím tắt:→

Chương trước


Tiểu thuyết cùng thể loại

Cực Phẩm Gia Đinh
Cực Phẩm Gia Đinh
Là một tuyệt tác Sắc Hiệp – Xuyên Không được tác giả Vũ Nham sáng tác và hoàn thành vào năm 2008. Sức cuốn hút của Cực Phẩm Gia Đinh thậm chí còn vượt qua Tru Tiên, Thần…
Đại Phụng Đả Canh Nhân
Đại Phụng Đả Canh Nhân
Đây là một thế giới phức tạp, không chỉ có thể tu luyện, còn có Nho giáo, Đạo giáo, Phật giáo, có yêu quái, cũng có thuật sĩ,… Vốn là một vị hình cảnh vừa tốt nghiệp, ai…
Điệu Thấp Làm Hoàng Đế
Điệu Thấp Làm Hoàng Đế
Tam hoàng tử Lý Chính là người tiếp thụ qua chủ nghĩa xã hội giáo dục, cảm thấy có làm hoàng đế hay không cũng không đáng kể. Nhưng hoàng phi chưa về nhà chồng của hắn tựa…
Dược Thần
Dược Thần
Hắn được người đời công nhận là cường giả mạnh nhất đại lục. Là Linh Dược Thần Sư duy nhất của đại lục Tư Đặc Ân. – Kiệt Sâm! Một thiên tài xuất sắc của đại lục Tư…
Huyền Thiên Tôn Đế
Huyền Thiên Tôn Đế
Tên khác: Tôn Đế Chí Cao Vô Thượng Diệp Tiêu Dao uy chấn thiên hạ bất ngờ vẫn lạc tại Huyền Vực, sau đó trùng sinh sống lại trên người Diệp Huyền. Diệp Huyền từ một người thường…
Thần Đế Trọng Sinh
Thần Đế Trọng Sinh
“Nguyệt Quang Bảo Giám chính là tuyệt thế thần khí, nghe đâu có khả năng vượt qua thời không, lẽ nào… ta trở lại quá khứ rồi?”. Thiếu niên nhìn qua cảnh tượng phòng bệnh trước mắt mình,…

0
Bình luậnx
Đọc truyện Full