Đọc truyện Full

Chương 359

Trong đám người, không thiếu người đồng tình với Vương Phúc, nhưng hiện tại quần chúng xã viên đang kích động, dưới tình hình này, thật sự không nên mở miệng để chọc mọi người tức giận. Cho nên ai nấy cúi đầu, môi mấp máy, rốt cuộc vẫn không dám lên tiếng.

Cố Tiểu Tây cũng không chần chờ, tiến lên hai bước chắn trước mặt Vương Phúc.

Dáng người cô không thấp, đứng ở trước người Vương Phúc gần như che chắn ông ta hết sức kỹ càng, ngược lại khiến các xã viên bắt lấy Vương Phúc hỏi thăm chuyện thiếu lương thực dần dần tắt tiếng, ánh mắt nhìn cô mang theo một chút khó chịu.

Cố Tiểu Tây hoàn toàn không để ý tới ánh mắt của người khác, giọng nói chậm rãi.

“Các vị, các vị hẳn là cũng biết lai lịch của nhóm thanh niên trí thức xuống nông thôn này chứ?”

“Thanh niên trí thức ở thủ đô, nghe nói trong đó còn có con trai của tỉnh trưởng. Thử hỏi, nếu như những người này xảy ra chuyện ở đại đội sản xuất Đại Lao Tử của chúng ta, vậy chúng ta phải ăn nói như thế nào đây? Mọi người nhất định phải chất vấn bí thư chi bộ về chuyện thiếu lương thực vào lúc này sao?”

“Huống chi, không nói đến gì khác, quan trọng là một người đang mất tích, là một mạng người sống sờ sờ đấy!”

“Mọi người chúng ta cũng hiểu rõ, họ đều là đồng chí tốt muốn phục vụ cho nhân dân. Vào lúc này bất kỳ người nào có lương tâm cũng sẽ không thể mặc kệ ngồi nhìn. Chúng ta phải đoàn kết lại, trợ giúp thanh niên trí thức!”

Giọng nói của Cố Tiểu Tây róc rách như suối, rơi vào trong tai người khác, lại có thể lay động lòng mọi người.

Vương Phúc nhìn cô gái che chắn ở trước mặt mình, trong đôi mắt già nua tang thương lóe ra ánh sáng cảm kích.

Ông ta đã quá mệt mỏi, lâu như vậy mà lần đầu tiên có người đứng ở trước mặt ông ta. Tiểu Cố là một đồng chí tốt!

Trần Nguyệt Thăng đứng ở trong đám người, vẻ mặt bình tĩnh nhìn Cố Tiểu Tây, trong lòng tuôn trào cảm giác kỳ lạ đến khó tả.

Giờ đây, cô không thích anh ta nữa, anh ta cũng đã kết hôn, hai người xem như người dưng ngược lối không còn cơ hội nào nữa. Trong khoảng thời gian này cuộc sống náo loạn ở nhà cũng đã mài mòn tâm trí anh ta, nhưng hết lần này đến lần khác lại nhìn thấy một Cố Tiểu Tây lay động lòng người đến vậy.

Trong lòng anh ta chua xót, cắn cắn quai hàm, cao giọng nói: “Đồng chí Cố nói đúng, đó là một mạng người sống sờ sờ, hiện tại đang chờ chúng ta đi giải cứu! Những chuyện sau này để sau này hẵng nói, bây giờ chúng ta phải đoàn kết lại để đi tìm ngược.”

Nghe thấy Trần Nguyệt Thăng phụ họa, Cố Tiểu Tây lộ vẻ dửng dưng, cũng không có vẻ cảm kích nào.

Lúc này, người nên cảm kích anh ta chính là Phan Nhược Nhân.

Trong đám người, Cố Chí Phượng và Cố Đình Hoài cũng mở miệng phụ họa, kích động cảm xúc của các xã viên.

Rất nhanh, một đám xã viên đều mang theo đèn bão đi ra ngoài tìm người, toàn bộ đại đội sản xuất Đại Lao Tử cầm đèn đuốc sáng trưng, một số thanh niên trẻ tuổi thậm chí còn tổ chức đội ngũ lên núi tìm người.

Dưới chân núi.

Hoàng Thịnh nhìn đỉnh núi bị bóng tối bao phủ, siết chặt cổ áo: “Anh năm, chúng ta thật sự phải lên núi sao?”

Tống Kim An mím môi, không nói gì, mang theo đèn bão dẫn đầu dọc theo con đường nhỏ đi lên núi.

Điền Tĩnh nhìn bóng lưng anh ta, cũng không nói một câu đã đi theo. Đối với cô ta mà nói, Phan Nhược Nhân cũng không quan trọng, nhưng có thể nhân cơ hội này để cùng Tống Kim An tiến thêm một bước hay không thì lại là điều quan trọng nhất.

Hoàng Thịnh nhíu mày thầm mắng một tiếng, cẩn thận nhìn thoáng qua hoàn cảnh tối đen, rồi kiên trì đi theo.

Phan Nhược Nhân này, lúc ở thủ đô đã không phải dạng dễ đối phó, sao nhập đội xuống nông thôn mà vẫn gây phiền toái cho người ta vậy!

“Phan Nhược Nhân?”

“Nhược Nhân? Nhược Nhân cô ở đâu? Trả lời đi!”

Trán Tống Kim An chảy mồ hôi hột, tim đập như trống, tìm được Phan Nhược Nhân càng chậm thì anh ta lại càng lo lắng. Lúc tới anh ta đã hứa là sẽ chăm sóc Phan Nhược Nhân thật tốt, lúc này mới tới chưa bao lâu, mà người đã mất tích?

Phím tắt:←

Phím tắt:→

Chương trước
Chương sau


Tiểu thuyết cùng thể loại

"Xuyên Không" Được Phu Quân
Tôi xuyên không rồi. Nguyên chủ không ưng ý vị phu quân ngốc nghếch của mình, cũng không chấp nhận được việc muội muội định hôn với người trong lòng mình, thế là nghĩ không thông mà nhảy…
[18.7.......Dm]
[18.7.......Dm]
Nửa đêm đi thang máy, tôi gặp một anh đẹp trai mặc quần jogger. Tôi gửi tin nhắn WeChat cho bạn, nói: [Rất đẹp trai, gu tao, nhìn qua thì cao khoảng 1m83… Quả nhiên, quần jogger là…
Ai Bảo Quan Kinh Thành Có Tiền Có Thịt
Ai Bảo Quan Kinh Thành Có Tiền Có Thịt
Quan ở kinh thành có tiền có thịt sao? Đừng có mà giỡn, bổng lộc một năm 40 lượng, chỉ vừa đủ ấm no thôi. Hoàng thượng khai ân cho thuê phòng giá rẻ, gọi là quan xá,…
Ái Tình Dạt Dào
Ái Tình Dạt Dào
Bụng dưới thỉnh thoảng vẫn cảm thấy đau nhức, tôi ngồi thụp xuống băng ghế dài ở sảnh, nước mắt giàn giụa. Vào đêm qua, tôi đã mất đi đứa con của mình và Bạch Ngọc Đình. Nguyên…
Ẩn Hôn Bị Phát Hiện
Ẩn Hôn Bị Phát Hiện
Tôi là luật sư của bên nguyên, trong lúc tạm nghỉ phiên tòa, tôi bước vào nhà vệ sinh thì đột nhiên bị người nào đó ép vào tường. Chưa kịp nhìn rõ, đôi môi nóng bỏng của…
Anh Ấy Chỉ Thích Tôi
Anh Ấy Chỉ Thích Tôi
Trọng sinh trở lại lớp 12 năm ấy, Lâm Nguyệt quyết định dấu đi một thân hào quang của mình, an tĩnh và trầm lặng, kiên định học tập. Rời xa những gì đã hại chết cô ở…

0
Bình luậnx
Đọc truyện Full