̉n ứng của Nguyệt Thần giáo.
Thế nhưng mà hiện tại không giống như ngày trước nữa. Từ lần trước sau khi phụ mẫu gặp lại, Thanh Tuyền thánh nữ biết rõ trên đời này chẳng những mình có mẫu thân mà còn có phụ thân, còn có huynh trưởng.
Trước đó Thanh Tuyền thánh nữ kỳ thực cũng biết mình có phụ thân và huynh trưởng, nàng lén phái người đi liên minh thập lục quốc điều tra qua, thế nhưng lại không có bất kỳ tin tức nào.
Vốn tưởng rằng phụ tử Giang Thụ Phong và Giang Trần đã không còn trên nhân thế. Thế nhưng lại không ngờ rằng, hai người này bỗng nhiên xâm nhập vào trong cuộc sống của nàng.
Trong đạo tâm của nàng kích thích tình cảm thân thiết của nàng.
Lưu Ly vương thành, Thanh Tuyền thánh nữ tự nhiên nhớ rõ, ca ca Giang Trần của nàng ở Lưu Ly vương thành, hơn nữa còn là thiếu chủ Khổng Tước thánh sơn.
Khổng Tước thánh sơn xảy ra biến hóa lớn như vậy, có thể ảnh hưởng tới ca ca của nàng hay không?
Quan tâm quá sẽ hóa loạn. Thanh Tuyền thánh nữ không nhịn được mà nhìn về phía mật thư trong tay tam giáo chủ.
Tam giáo chủ mỉm cười nói:
– Thanh Tuyền, ngươi muốn xem sao?
Thanh Tuyền cũng không phủ nhận mà gật gật đầu nói:
– Lưu Ly vương thành không phải một trong những thế lực cường thế nhất bát vực sao? Có đại sự gì xảy ra vậy?
Sắc mặt Nhị giáo chủ trầm xuống:
– Thanh Tuyền, bình thường cũng không thấy con hứng thú như vậy, tại sao nghe được mấy chữ Lưu Ly vương thành lại khiến cho con để bụng như vậy?
Từ Thanh Tuyền cười làm nũng:
– Sư tôn à, đệ tử không quan tâm tới chuyện bên ngoài, người nói đệ tử không quan tâm tới chuyện thiên hạ. Đệ tử quan tâm chuyện bên ngoài người lại nói đệ tử quá hứng thú. Đệ tử cũng không biết nên làm gì mới hợp ý người a.
Từ Thanh Tuyền đi theo Nhị giáo chủ đã nhiều năm như vậy cũng nắm rõ một ít biện pháp đối phó với Nhị giáo chủ. Tính tình của Nhị giáo chủ nếu như cứng rắn với nàng, hơn phân nửa sẽ gặp chuyện không may.
Làm nũng với nàng, mềm mỏng với nàng, ngược lại sẽ thường xuyên thu được hiệu quả kỳ diệu.
Từ Thanh Tuyền sau khi xem xong, có chút hữu ý vô tình đọc mật thư một lượt. Sau đó đưa cho Hứa San thánh nữ bên người đại giáo chủ.
Hứa San này chính là đệ tử phụ trách chăm sóc Nguyệt Thần bảo thụ năm đó, bởi vì có được huyết mạch ngịch âm dương, cho nên mới khiến cho Nguyệt Thần bảo thụ hỗn loạn như vjaya.
Về sau bị Giang Trần nhìn ra điểm mấu chốt, cũng đào móc ra huyết mạch nghịch âm dương của Hứa San, chẳng những cứu sống Nguyệt Thần bảo thụ, càng vì Nguyệt Thần giáo đào móc ra một thiên tài đỉnh cấp có huyết mạch đặc thù.
Hứa San vốn được công nhân là một phế tài không có bất kỳ khả năng tu luyện nào, đột nhiên trở thành một thánh nữ dưới trướng đại giáo chủ. Danh tiếng trong lúc vô hình còn vượt qua Hi Viên thánh nữ vốn là người có danh tiếng nhất trong nhất mạch của Đại giáo chủ.
Cho nên trong lòng Hứa San đối với đại ân nhân Thiệu Uyên công tử kia vô cùng cảm kích. Về sau các loại tin đồn trong giang hồ truyền tới, nói Thiệu Uyên công tử kỳ thực chính là Chân thiếu chủ của Khổng Tước thánh sơn, Lưu Ly vương thành.
Ngay từ đầu Nguyệt Thần giáo còn không tin, thế nhưng trải qua nghe ngóng một đoạn thời gian, mới biết được không ngờ Thiệu Uyên công tử lại thực sự là Chân thiếu chủ của Khổng Tước thánh sơn. .
========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1. Sau Khi Lưu Lạc Trên Đảo Hoang Và Được Nàng Tiên Cá Nhặt Về (Mỹ Nhân Ngư)
2. Đại Boss Phản Diện, Đừng Tới Đây
3. Hệ Thống Xuyên Không: Vương Phi Muốn Lật Trời!
4. Đêm Nay Có Mưa
=====================================
Tin tức này khiến cho Nguyệt Thần giáo khiếp sợ không thôi. Nhưng mà đối với Hứa San mà nói, ân nhân chính là ân nhân, ân nhân cuối cùng có thân phận gì, điều này cũng không quan trọng.
Cho nên, nghe được Lưu Ly vương thành xảy ra đại sự, kỳ thực trong lòng Hứa San cũng lo lắng. Thấy Từ Thanh Tuyền đưa mật thư cho nàng, nàng dùng ánh mắt cảm kích nhìn Từ Thanh Tuyền thánh nữ. Nàng cũng không từ chối, cầm mật thư trong tay, nhìn một chút.
Càng nhìn, đôi mi thanh tú của Hứa San kia càng ngày càng nhíu lại.
Lưu Ly vương thành biến đổi lớn, Khổng Tước đại đế mất tích, Tu La đại đế, vốn là nhân vật số hai Lưu Ly vương thành tạo phản, uy hiếp địa vị của Khổng Tước thánh sơn.
Thời khắc mấu chốt, Chân thiếu chủ của Khổng Tước thánh sơn ngăn cơn sóng dữ, dẫn đầu Khổng Tước thánh sơn đánh bại Tu La đạo tràng, làm cho Tu La đại đế phải tuyên bố rời khỏi Lưu Ly vương thành tại trận.
Trong mật thư còn nói qua, sau khi đánh bại Tu La đạo tràng, Chân thiếu chủ lại muốn kiến tạo một học viện đan đạo ở Lưu Ly vương thành, học viện này tuyển sinh toàn bộ đệ tử trong cương vực nhân loại.
Trừ việc kiến thiết học viện kia. Còn nói Chân thiếu chủ này định tổ chức một lần đại hội tán tu ở Lưu Ly vương thành, mời tán tu thiên hạ tề tụ ở Lưu Ly vương thành.
Hứa San sau khi xem mật hàm, tỏng lòng cũng âm thầm cảm thấy lo lắng thay cho Chân thiếu chủ. Tổ chức đại hội tán tu, đây có lẽ là một chuyện rất không tốt chút nào.
Biểu lộ của Hứa San đã bị Hi Viên Thánh nữ bên cạnh Đại giáo chủ thu hết vào trong mắt.
Hi Viên thánh nữ này đối với việc Hứa San quật khởi, bản thân vốn đã cảm thấy không thoải mái. Vừa rồi Thanh Tuyền thánh nữ đưa mật hàm cho Hứa San mà không phải đưa cho nàng trước, làm cho Hi Viên thánh nữ càng cảm thấy tức giận.
Nhìn thấy vẻ mặt lo lắng của Hứa San, Hi Viên thánh nữ cười nhạt một tiếng:
– San Nhi muội muội, Lưu Ly vương thành này cùng chúng ta không có quan hệ, tại sao ta lại thấy dường như muội rất lo lắng vậy?
Mọi người nghe vậy đều tò mò nhìn về phía Hứa San.
Hứa San dù sao cũng là một thánh nữ vừa mới quật khởi không được bao lâu, căn cơ bất ổn. Dưới loại trường hợp này, ít nhiều cũng có chút thiếu tự tin.
Bị Hi Viên thánh nữ nói như vậy, lại bị mọi người tò mò nhìn vào, thoáng cái nàng vô cùng bối rối.
– Để cho ta đoán nguyên nhân một chút nha. Nhất định là có liên quan tới Chân thiếu chủ kia, có phải vậy hay không?
Hi Viên thánh nữ nở nụ cười vô hại, kỳ thực trong lòng lại đang rắp tâm hại người.
Ai cũng biết thánh nữ của Nguyệt Thần giáo tuyệt đối không thể động tâm phàm trần. Một khi động tâm phàm trần cũng có nghĩa không thể nào tiếp tục làm thánh nữ được nữa, càng không có tư cách trở thành người nối nghiệp giáo chủ. Đây là truyền thống có từ bao đời của Nguyệt Thần giáo, bất luận kẻ nào cũng không thể sửa đổi.
Đương nhiên Nguyệt Thần giáo bồi dưỡng nhiều thánh nữ như vậy. Đại bộ phận thánh nữ cuối cùng kỳ thực đều tìm kiếm đạo lữ. Nhưng mà đạo lữ tuyệt đối không thể tự mình tìm kiếm.
Bởi vì những thánh nữ này sẽ bị Nguyệt Thần giáo dùng công cụ để thông gia với thế lực khác.
Tất cả các thế lực lớn trên bát vực đều lấy việc lấy thánh nữ Nguyệt Thần giáo làm vẻ vang. Cho nên Nguyệt Thần giáo lợi dụng điểm này, rất nhiều thánh nữ cuối cùng đều biết thành công cụ cho quan hệ thông gia.
Hi Viên thánh nữ nhìn như trêu ghẹo Hứa San, thế nhưng trên thực tế lại đẩy Hứa San lên trên đống lửa.
Quả nhiên ánh mắt Đại giáo chủ nhìn về phía Hứa San lập tức trở nên nghiêm khắc, nói:
– San nhi, con thật vất vả mới thoát khỏi thế tục, đạt được cơ duyên như vậy, chẳng lẽ lại rơi vào trong ma chướng?
Sắc mặt Hứa San đỏ bừng, lắp bắp nói:
– Sư… Sư tôn. Đệ tử… Đệ tử không dám.