“Mau xem, đó là lãnh chủ đại nhân!”
Quân đoàn chiến sĩ khắp nơi trong Lãnh Đại Hỗn Loạn nhao nhao ngẩng đầu nhìn xem, khi nhìn thấy bóng dáng kia chính là lãnh chủ của bọn họ, tất cả đều kính nể.
“Thực lực của chủ nhân đã rất mạnh mà vẫn liều mạng như vậy, chúng ta cũng không thể lười biếng được.”
Trên nóc của phủ lãnh chủ, Bạch Lân ngước mắt lên chăm chú nhìn bóng đen nhanh chóng dần khuất xa ở chân trời.
Trong lúc lẩm bẩm, vẻ kiên nghị trong mắt hắn ta càng thêm nồng đậm.
Trong lòng Bạch Lân vô cùng hiểu thực lực của bản thân và Lâm Lăng chênh lệch như thế nào.
Nếu hắn không cố gắng đuổi theo kịp sự phát triển của Lâm Lăng, chỉ sợ sau này đối phương leo tới đỉnh cao của giới võ tu, thì hắn sẽ không thể nào đi theo phục vụ cho Lâm Lăng được nữa. Chỉ có thể cả đời làm tổ ở lãnh địa này, giống như hòn vọng phu chờ chồng trở về.
Nghĩ như vậy, Bạch Lân gọi một thân tín tới, sau khi dặn dò một ít công việc giúp phát triển lãnh địa thì dứt khoát đi bế quan tu luyện.
Gần như là cùng một lúc, trên các khu vực của lãnh địa. Các tướng lĩnh cấp cao khác: Dương Vũ, La Hán, Đạt Vũ, Cuồng Thiết, tất cả đều chuyển giao công việc cho thuộc hạ tin cậy của mình. Sau đó ôm tâm trạng giống như Bạch Lân, tiến hành bế quan tu luyện.
Vì để có thể theo sát bước chân của Lâm Lăng, trong nhóm thủ hạ này không có bất kỳ người nào tham luyến sự nhàn rỗi, cả đám đều đâm đầu vào tu luyện.
……
Giữa không trung, linh lực trong cơ thể Lâm Lăng vận chuyển đến cực hạn, bay với tốc độ cực nhanh.
Lúc này đi ngang qua Ma Thú Sơn Mạch, trong lòng hắn khẽ suy tư, triệu hồi ra năm con chiến thú, tính toán để cho chúng nó ăn no một bữa.
“Mấy bạn nhỏ, ra nào!”
Long Viên Tiểu Bạch vừa đi ra ngay lập tức vung Hạo Thiên Huyền Bổng trong tay lên, dẫn theo bọn Kinh Kha mạnh mẽ đi về phía sơn mạch.
“Gào..! Gừm! Gừm!! ”
Năm con chiến thú hung hãn xông vào Ma Thú Sơn Mạch rộng lớn, bên trong nhất thời truyền ra từng trận tiếng gào thét hoảng sợ.
Những ma thú cấp cao, thực lực mạnh mẽ đều trở thành con mồi của bọn Tiểu Bạch.
Thấy cuộc càn quét đã đủ tích trữ cho nhiều ngày sau dùng, lúc này Lâm Lăng mới thu hồi bọn chúng về.
Sau khi xem xét lại cũng thấy giá trị tiến hóa của chúng đã tăng lên đáng kể.
Kinh Kha: 100.000 chiến lực
Lang Vương: 120.000 chiến lực
Hỏa Lân Hổ: 13 vạn chiến lực (có thể so với bậc 5 Thánh Vực đỉnh phong)
Nghĩ Hoàng: 100.000 chiến lực
Về phần Tiểu Bạch, có lẽ là do huyết mạch của Long Viên nên giá trị chiến lực của nó đánh dấu là “không rõ”.
Chuyện này làm Lâm Lăng có chút kinh ngạc. Không ngờ ngay cả hệ thống cũng không thể phán đoán ra tiềm năng thật sự của Long Viên Viễn Cổ.
Dù sao lúc ở Hắc Ám Điện Tông, thân thể cường tráng của Tiểu Bạch hoàn toàn có thể đứng vững trước đòn tấn công của tông chủ Ngụy Bách.