Đọc truyện Full

Chương 633: Kinh Biến

Viên Cương trầm giọng nói:

“Chiến đấu trên đường phố trong thành thì đại quân khó dùng, đây là ưu thế của chúng ta. Nếu chuyện không như mong muốn lập tức nương chướng ngại nhà cửa rút lui, rút được bao nhiêu người hay bấy nhiêu.”

Nghe câu này mọi người đều hiểu lần này sẽ có sự hy sinh.

Viên Phong hỏi:

“Nếu người của Thiên Ngọc môn không kịp chạy đến thì sao?”

Hiện trường chìm vào yên lặng, ai đều biết hậu quả. Đại quân vây công thông thường tu sĩ còn phải kiêng dè, bọn họ sẽ không chống cự được lâu.

Viên Cương không im lặng bao lâu:

“An nguy của vương gia liên quan đến ích lợi rất nhiều người, sự việc quan trọng, chúng ta phải làm hết sức. Nếu chúng ta chỉ lo làm chuyện nhẹ nhàng thì mất ý nghĩa tồn tại. Lần này chúng ta cách vương gia gần nhất, nếu không thể bảo vệ được vương gia là có lỗi với tài nguyên mình thường hưởng thụ, giải tán được rồi. Nếu bảo vệ vương gia thành công thì về sau chúng ta mới có chỗ đứng thật sự trong Nam châu, chứ không phải vương gia nể mặt Đạo gia mà cho chỗ. Nói cho các huynh đệ nghe lời ta đã nói!”

Đám người Viên Hỏa lặng im gật đầu.

Viên Cương lại ra lệnh:

“Sắp xếp bốn người đi bốn cửa thành xem thử có thể ra thành không, nếu ra được thì liên lạc với Ngô Lão Nhị ngay, nói cho họ biết tình huống.”

Rất nhanh mấy người đi ra sân, vội mất hút. Vai Viên Cương khiêng khúc gỗ to.

Đầu đường, một thanh niên ngồi xổm bên xe đẩy nhỏ chờ khách đột nhiên đẩy xe đi.

Lão già bày quán bên cạnh mấy ngày nay đã quen với thanh niên hỏi:

“A Phúc, hôm nay dẹp hàng sớm vậy?”

Thanh niên đáp lời, đẩy xe con đi:

“Trong nhà có chút việc.”

Cảnh tượng tương tự diễn ra ở nhiều chỗ, huynh đệ dưới tay Viên Cương nhận tín hiệu lục tục tập kết.

Một ngã rẽ giao nhau, Phượng Nhược Nghĩa dẫn mấy trăm người chạy chậm đến hội hợp với Đào Diễn cũng dẫn theo mấy trăm người.

Hai người ngựa hợp thành một không ngừng chạy bộ đến một ngã rẽ khác, hai người gật đầu với nhau, mang theo người của mình tách ra hai hướng bao vây đình viện giam lỏng Thương Triêu Tông.

Phượng Nhược Nghĩa dẫn người đến cửa lớn.

Đứng đầu thủ quân giữ cửa chắp tay chào:

“Nghĩa tướng quân.”

Phượng Nhược Nghĩa trầm giọng nói:

“Thay canh phòng.”

Thủ lĩnh kinh ngạc hỏi:

“Nghĩa tướng quân, còn chưa đến giờ thay canh phòng. Trước khi đi Bạch tiên sinh đã dặn không có sự cho phép của tiên sinh thì không được tự ý rời cương vị công tác, nếu xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn sẽ hỏi tội thuộc hạ.”

Phượng Nhược Nghĩa mặc giáp trụ rút lệnh tiễn bên hông ra, trầm giọng hỏi:

“Ngươi dám kháng mệnh?”

Xoẹt!

Tùy tùng cũng mặc giáp theo hai bên Phượng Nhược Nghĩa rút nửa thanh bảo kiếm treo bên hông ra.

Dẫn đầu thủ quân giật nảy mình:

“Thuộc hạ không dám, thuộc hạ lĩnh mệnh!”

Gã phất tay mang theo người mình nhanh chóng rời đi.

Phượng Nhược Nghĩa nghiêng đầu hai bên ra hiệu, thuộc hạ nhanh chóng giữ cửa.

Cùng lúc đó Nông Trường Quảng mang theo một đường người ngựa chạy vào ngõ hẻm bên phải trạch viện mục tiêu.

Đến đây thì cửa chính trạch viện bị Phượng Nhược Nghĩa phong kín, cửa sau bị Phượng Nhược Tiết phong, bên trái có Đào Diễn, bên phải là Nông Trường Quảng.

Đào Diễn, Nông Trường Quảng cùng lộ mặt ở hai bên hẻm, ra hiệu tay với Phượng Nhược Nghĩa ở cửa chính biểu thị sẵn sàng.

Phượng Nhược Nghĩa gật đầu bước tới trước cửa cổng, tay vịn bảo kiếm bên hông, ngẩng đầu nhìn cửa, làm động tác tay.

Hai tiểu tướng lập tức bước lên bậc thang gõ cửa.

Thân vệ của Thương Triêu Tông mở cửa, hỏi:

“Có chuyện gì?”

Một tiểu tướng đến gần giả bộ nói chuyện rồi đột nhiên kẹp cổ thân vệ, bịt miệng đối phương.

Thân vệ phản ứng cực nhanh đấm móc vào chỗ yếu của tiểu tướng, tiểu tướng đau nhăn mặt. Đang là lúc biểu hiện bán mạng nên dù đau gã cũng không buông tay.

Phía sau vang hai tiếng xoẹt xoẹt, hai lưỡi dao lóe tia sáng lạnh độc ác đâm vào người thân vệ chống cự. Tiểu tướng ra tay trước thừa dịp ấn chặt thân vệ lên tường, phía sau liên tục chém từng nhát đao. Thân thể dán tường phun máu tung tóe.

Một tia sáng lạnh cắt đứt cổ thân vệ, thân vệ ngã xuống đất, cửa mở ra.

Một đám người từ cửa xông vào, bên trong có thân vệ nghe tiếng động chạy ra xem lập tức bị một đống tên bắn ngã.

Đường đã mở, Phượng Nhược Nghĩa tay vịn bảo kiếm bên hông mặt nghiêm khắc bước lên bậc thang. Một đám người sau lưng Phượng Nhược Nghĩa ùa vào trong viện.

Thấy Phượng Nhược Nghĩa đi vào, Đào Diễn, Nông Trường Quảng chờ hai bên hẻm ngoài viện biết đã bắt đầu, lập tức xoay người ra hiệu cho người của mình. Người ngựa hai bên trèo tường vào.

Chính đường. Thương Triêu Tông đang bàn bạc với Lam Nhược Đình.

Trong đình viện dưới bậc thang ngoài đường, La An đẩy Mông Sơn Minh tản bộ.

La An bỗng dừng bước, vịn xe lăn. Mông Sơn Minh ngồi trên xe nghiêng tai nghe.

Tiếng dây cung!

Đều là người cả đời đánh trăm trận trên sa trường, nghe tiếng liền biết.

Hai thân vệ ở trên lầu các phụ trách nhìn xa lớn tiếng cảnh báo:

“Địch tập!”

Ngay sau đó có tên bay loạn xạ bắn vào hai người trên lầu các.

Hai người phản ứng rất nhanh đẩy nhau té xuống hai bên, nằm sấp xuống đất. Có tên xẹt qua thân thể hai người, càng nhiều cắm vào xà nhà cây cột, lông đuôi tên rung bần bật đủ thấy sức bắn mạnh cỡ nào.

Hai người nằm sấp trên sàn nhà hét to cảnh báo:

“Địch tập!”

Hai người bò theo mép nương chướng ngại nhìn tình hình bên dưới, rút bội kiếm bên hông ra.

Ngoài viện vang mấy tiếng hét thảm thiết.

Thương Triêu Tông, Lam Nhược Đình ở trong chính đường giật mình chạy ra xem.

Bốn phía không có chỗ chắn, La An nhanh chóng đẩy xe lăn về chính đường, định trốn vào phòng.

Hai bên vọt ra thân vệ cầm vũ khí che sau lưng La An, yểm hộ Mông Sơn Minh rút lui.

Hai bên đằng sau bích chiếu đình viện lao ra nhiều cung tiễn thủ, tiễn dây cung dày đặc.

Mưa tên bắn tới. Thương Triêu Tông chạy ra cửa xem hết hồn giơ chân đá Lam Nhược Đình té sang một bên cửa, y thì thừa dịp ngã ra sau, hai người miễn cưỡng né qua một đợt mưa tên.

Thương Triêu Tông nhanh nhẹn dán sát đất lăn vào sau cửa.

Tên bắn vào trong rào rào, Lam Nhược Đình sợ vã mồ hôi lạnh. Nếu không nhờ vương gia đá một cước thì mạng nhỏ của ông đã mất tại đây.

Bốn thân vệ che sau lưng La An bị bắn thành nhím ngã xuống.

La An dùng thân thể bảo vệ Mông Sơn Minh đẩy xe lăn lên bậc thang lập tức bị lộ ra, lưng trúng mấy mũi tên.

Một bóng người bay ra khỏi xe lăn, vào phút then chốt La An chộp thân hình khô gầy của Mông Sơn Minh ném vào chính đường.

Mông Sơn Minh hét lên:

“La An!”

Mông Sơn Minh bay giữa không trung quay đầu thấy cảnh mình không muốn nhìn nhất.

Miệng La An chảy máu người mềm nhũn ngã trên xe lăn, không đứng vững cùng chiếc xe lăn xuống bậc thang.

La An rống to:

“Mặc kệ ta, đóng cửa!”

La An ổn định thân hình dưới bậc thang đột nhiên đứng dậy, xoay người huơ xe lăn cản tên, xông thẳng tới quân địch đang xông lên, trợn to mắt đỏ ngầu rống:

“Cẩu tặc! Gia gia ở đây, đến đi!”

Không ai đáp lại, cũng sẽ không đáp lại, chỉ có tiến công không tiếng động.

Khi dự mưu việc này người tổ chức đã dặn bên dưới cố gắng không gây tiếng động lớn, nên sẽ không có tiếng rống đánh giết như triều.

Thể tích xe lăn có thể đỡ nhiều tên nhưng La An vẫn bị bắn trúng vào chân, ông lại nhũn chân, xe lăn rớt xuống, ông nằm trên xe.

Nhưng La An không chịu thua, nương lưng xe ngăn tên, ông nằm trên xe đạp chân tàn đảy trục xe lăn điên cuồng xông hướng kẻ địch. Bội đao đeo bên hông rút ra nằm trong tay, miệng La An chảy máu ròng ròng.

Tiếng bực bực dày đặc đánh vò lưng xe lăn, có tên bắn mạnh xuyên qua lưng gỗ như răng nanh âm trầm hiện ra trước mắt La An. Ông vẫn đẩy xe lăn không sợ xông lên, một đường mang theo vết máu.

Trùng kích bị cản lại, La An hất xe lăn, nghiêng người mang theo đao quang đụng vào đám đông.

Đao phong hoặc quét hoặc chém hoặc chặt cực kỳ hung mãnh, giết một chuỗi tiếng hét thảm. Có tiếng dây cung bị chém đứt, cung tiễn thủ xếp hàng đầu bị giết rối loạn trận thế.

Một luồng kiếm quang đâm tới, phập một tiếng đâm vào bụng La An phản ứng không quá mau.

La An chộp thân kiếm không cho đối phương rút ra, thuận thế vung tay chặt đầu đối phương.

Phím tắt:←

Phím tắt:→



Tiểu thuyết cùng thể loại

Ảnh Đế Cũng Yêu Mèo
Ảnh Đế Cũng Yêu Mèo
Sau khi sống lại, làm một nàng tiên mèo không tồi, nguyện vọng lớn nhất của Bạch Du Du chính là tìm được một người chủ có tấm lòng yêu mến lại đẹp mắt ôm về nhà hưởng…
Bạn Cùng Phòng Là Thỏ Cụp Tai
Bạn Cùng Phòng Là Thỏ Cụp Tai
Truyện Bạn Cùng Phòng Là Thỏ Cụp Tai của tác giả Y Nha kể về Lục Thời Niên – một sinh viên năm bốn đang sống trong ký túc xá và có một bạn cùng phòng mới. Người…
Bạn Trai Cùng Nhà Không Phải Là Người
Bạn Trai Cùng Nhà Không Phải Là Người
Bà ngoại qua đời, Hạ Ngữ Băng thừa hưởng ngôi nhà cũ do bà ngoại để lại ở nông thôn. Không ngờ, còn phải ở chung với người cháu trai do bà ngoại thuận tay nhặt được giữa…
Bất Diệt Long Đế
Bất Diệt Long Đế
Thần Châu đại địa, vạn tộc tranh hùng, huyết mạch chiến sĩ hoành hành, cường giả chiến đấu, thiên khung nát, tinh thần rơi! Thiếu niên từ Bắc Mạc kéo quan tài mà đến, thế nhân mới biết…
Biến Thái Đừng Chạy Lại Đây Để Ta Yêu
Biến Thái Đừng Chạy Lại Đây Để Ta Yêu
Ta cố gắng chạy thật nhanh, thế nhưng một lần nữa, cơn đau quặn xuyên thấu giống như mọi lần ập đến, ta ngã vào lòng nam nhân, tình tứ như một đôi tình nhân đích thực, đó…
Bổn Vương Ở Đây
Bổn Vương Ở Đây
Bổn Vương Ở Đây là một trong những tác phẩm thuộc đề tài huyền huyễn (truyện có yếu tố thần tiên, yêu ma) thành công nhất của Cửu Lộ Phi Hương. Nếu đã đọc Tam Sinh Tam Thế…

0
Bình luậnx
Đọc truyện Full