Khí tức Khưu Diêm toát ra bắt đầu trở nên cuồng loạn.
Anh ta liên tục đột phá cảnh giới như cơn lũ đang cuồn cuộn lao tới.
Mọi người có cảm giác dường như cả võ đài bị khí tức của Khưu Diêm bao phủ.
Khưu Diêm định làm gì vậy?
Anh ta không muốn sống nữa à?
Rất nhiều người ngỡ ngàng trước cảnh đó.
Có vẻ như Khưu Diêm đang định hy sinh mạng sống của mình!
Chỉ là một cái đại hội thôi mà, làm vậy có đáng không?
Chẳng mấy chốc.
“Nổ cho ông, Tô Minh, chết đi!”, Khưu Diêm bỗng quát lên, gương mặt dữ tợn, cả người bay vút lên, hung hãn lao về phía Tô Minh.
Má ơi.
Tất cả mọi người như hóa đá.
Rất nhiều người suýt nữa cắn đứt lưỡi mình.
Mối hận thù gì vậy chứ?
Anh ta vừa mới đi lên là dùng dung khí ngay, rồi đánh hết thì tự bạo sao?
Anh ta không cần chiến đấu à?
Cứ như thế mà dùng một mạng đổi một mạng ư?
Đầu óc anh ta có vấn đề gì không đấy?
“Cái gì?”, Mạc Thanh Nhạn khiếp sợ, cô ấy đã dự đoán được có âm mưu trong đó, nhưng cô ấy lại không ngờ đến việc Khưu Diêm, đường đường là người đứng thứ tám trong “Bảng phân tích dự đoán trận đấu”, lại không màng đến tính mạng của mình!
Điều này quá bất ngờ.
“Dương Sào, thật quá đáng!”, Mạc Châm Sơn nổi giận, lão đứng thẳng lên, quát to, khí tức cuồn cuộn khắp người, hình như lão đang định ra tay.
“Ông Mạc, ông vẫn nên im lặng thì hơn. Trận chiến đang diễn ra đấy”, Dương Sào tàn nhẫn, mỉm cười đắc chí.
“Đúng vậy, im lặng chút nào”, Hà Nhiếp nhấp một ngụm trà, liếc mắt nhìn Mạc Châm Sơn rồi nói.
Cùng lúc đó.
“Chỉ có vậy à?”, Tô Minh vẫn thản nhiên, trong giọng điệu của anh có chút khinh thường, có chút mất hứng, ngay sau có, anh giơ ngón tay lên.
Sau đó.
Tô Minh quay đều đi xuống dưới võ đài.
Chỉ vậy không hơn không kém.
Có thế thấy rõ được một ngón tay kia của Tô Minh dường như đóng băng mọi thứ, tất cả như dừng lại, Khưu Diêm tưởng chừng như đã tự bạo thành công và rồi mang đến sức hủy diệt chẳng khác nào quả bom đang oanh tạc, lại chợt dừng lại một cách đầy vi diệu, sau đó, Khưu Diêm dần dần tan biến, nói chính xác là cơ thể anh ta như bị phân giải, sinh mệnh cứ như đã bị rút đi.
Một ngón tay kia của Tô Minh chính là “Sinh Mệnh Lưu Phóng”, có thể gọi cách khác là Năng Lượng Lưu Phóng.