“A?”, Tô Minh ra khỏi bí cảnh đầu tiên, đúng là có chút bất ngờ, đám người Tam vương gia của vương triều Cửu Minh liếc mắt nhìn về phía không trung một cái, hơi kinh ngạc, tựa hồ như có hai thế lực rất khó lường tới vậy!
“Cậu ta chính là Tô Minh?”, thánh tôn Minh Nguyệt nhìn về phía Tô Minh, hừ lạnh một tiếng, thổi phồng vô cùng thần kỳ, nhưng nhìn trông cũng chỉ có vậy mà thôi, thứ rác rưởi cảnh giới Hồng Mông tầng ba ư?
Trên thực tế, thánh tôn Minh Nguyệt nào biết được, vừa mới trước đó không lâu, lúc Tô Minh vừa vào bí cảnh Chúng Sinh vẫn còn chưa tới cảnh giới Hồng Mông, bây giờ nháy mắt đã đạt tới cảnh giới Hồng Mông tầng ba, là do thời gian này anh vẫn luôn áp chế cảnh giới, nén cảnh giới xuống cực hạn, cho nên sau khi vào bí cảnh Chúng Sinh không còn phải cố ý áp chế cảnh giới nữa, thoải mái đột phá nên mới có cảnh giới Hồng Mông tầng ba hiện tại như thế này.
Đáng tiếc, trong mắt thánh tôn Minh Nguyệt, cảnh giới Hồng Mông tầng ba cũng là rác rưởi, dù sao trong Cực Kiếm các, cảnh giới Hồng Mông chỉ có thể là đệ tử bình thường, đến đệ tử lòng cốt cũng không được tính.
Về phần những việc thổi phồng nào là Tô Minh có thể chiến đấu vượt cảnh giới rất nhiều rất nhiều từ Diễm Huyền Kình và Hoàng Hoang, cô ta vẫn luôn cố ý phớt lờ, dù sao đó cũng chỉ là những lời tâng bốc thái quá lên, chỉ cần có đầu óc một chút là biết là không thể, võ đạo cũng phải có nguyên tắc và quy tắc cơ bản.
“Hận ý rất nồng đậm!”, lúc này, Tô Minh vừa kéo Mạc Thanh Nhạn đi về phía Diễm Huyền Kình, vừa hứng thú liếc nhìn hàng triệu người đứng tách biệt một bên với sư tôn Diễm Huyền Kình, ánh mắt của những người này nhìn về phía anh tương đối tương đối oán hận.
“Anh Tô, bầu không khí hình như không đúng lắm”, Mạc Thanh Nhạn khẽ níu lấy gấu áo của Tô Minh.
“Không sao”, Tô Minh cười nói, trong lòng đã tính trước mọi việc.
Đây là lòng tự tin vì thực lực điên cuồng bạo tăng.
Kiếm nguyên Bát Đoạn tiền kỳ, lôi nguyên Bát Đoạn đỉnh phong, không phải là trò đùa!
Càng chưa nói tới kiếm tâm đã trở thành kiếm tâm Lôi kiếm, mạnh mẽ đến mức có thể đủ để thoát thể chiến đấu, đến mức độ hoàn toàn làm bùng nổ rất nhiều cấp độ đỉnh cấp khi dung hợp với bia Huyền Diệu. Còn cả Thái U hỏa phân tán do đã hấp thu được dược hoàn hỏa vận đó mà tăng trưởng trở thành ách hỏa hạ phẩm, vân vân.
Nói một cách không ngoa thì trong lượt hành trình bí cảnh lần này, thực lực của bản thân anh đã bạo tăng không chỉ trăm lần.
Thực lực tuyệt đối quả thực có tự tin.
Ngoài ra, cảnh giới từ bán bộ Hồng Minh lên đến Hồng Mông tầng ba, ước chừng điên cuồng tăng lên hai ba mươi tiểu cảnh đồng thời đã mang lại rất nhiều kết quả khả quan. Ví dụ, lực lượng thân thể thuần túy dốc toàn lực đã đột phá 150.000 long lực, một con số phát rồ, con số này có ý nghĩ gì? Một võ giả cảnh giới Tru Mệnh cho dù là tầng chính cũng chỉ có khoảng 50.000 long lực mà thôi.
Không hơn không kém.
Ngoài ra, cường độ thân thể của Tô Minh cũng tăng trưởng cực lớn, lại kèm thêm vốn đã sở trường cận chiến thì như hổ mọc thêm cánh.
Tô Minh không rõ lực chiến đấu cực hạn hiện tại của bản thân anh rốt cuộc mạnh cỡ nào? Nhưng, anh có thể chắc chắn, nếu như anh của bây giờ đấu với sư tôn Diễm Huyền Kình thì một chiêu trong nháy mắt, rất nhẹ nhàng.
Lúc này, Tam vương gia đột nhiên quát lên: “Tô Minh, con trai Minh Thương của tôi có phải chết trong tay cậu không?”
Tam Vương gia cùng lúc quát lên đầy sát khí thì cũng truyền âm cho ba vị lão tổ tông hoàng thất, bảo ba vị lão tổ tông chuẩn bị tốt bất cứ lúc nào để ngăn cản sủng vật Huyền Võ Tiên Quy của Tô Minh.
Sở dĩ ông ta mang tới đội hình đáng sợ như vậy, nguyên nhân lớn nhất không phải là vì một Tô Minh nhỏ bé, đối với Tam vương gia, Tô Minh còn chưa xứng. Mà là vì sủng vật Huyền Võ Tiên Quy của Tô Minh, con Huyền Võ Tiên Quy đó rất mạnh, dù là bản thân Tam vương gia cũng cảm thấy không phải là đối thủ của nó, để không bị lật thuyền trong mương, cho nên mới mời ba vị lão tổ tông hoàng thất cùng tới.