Đương nhiên, ông ta cũng đã đồng ý, sau khi Huyền Võ Tiên Quy bị chém chết thì máu tươi hay thú hạch, hay thân thể của Huyền Võ Tiên Quy đều là chiến lợi phẩm thuộc về ba vị lão tổ tông hoàng thất, bằng không ông ta thật sự không mời được ba vị lão tổ tông hoàng thất tới, cho dù ông ta là Tam vương gia.
Lời nói chất vấn Tô Minh đầy sát ý của Tam vương gia vừa dứt lời, âm thanh cuồn cuộn, giống như thiên âm, tựa như sấm sét, bao phủ chiến trường cổ.
Cả chiến trường cổ phảng phất như bị rút hết không khí, tất cả mọi người đều không thể thở được!
Nhất là 99 người Huyết Giao Long Kỵ cũng đồng thời nhìn về phía Tô Minh, khóa chặt Tô Minh… không gian phía trước Tô Minh đều bắt đầu nứt toác, sụp đổ, gợn sóng dao động, thị giác kinh hãi.
“Đúng là chết trong tay tôi. Con trai ông quá yếu, hai chữ phế vật cũng không đủ để hình dung, chết cũng là chuyện bình thường”, Tô Minh tùy tiện nói, không chút kiêng nể.
Không những thừa nhận mà còn sỉ nhục.
Tài năng lộ rõ.
Cách đó không xa, gương mặt thánh tôn Minh Nguyệt méo mó, hơn mười cường giả đến từ Cực Kiếm các phía sau thánh tôn Minh Nguyệt cũng đồng thời không biết nói gì.
Con trai của Tam vương gia vương triều Cửu Minh, Minh Thương, cho dù ở Cực Kiếm các cũng có danh tiếng không nhỏ, dù là Cực Kiếm các cũng không dám tùy tiện giết chết Minh Thương. Nếu thật sự giết chết thì không cẩn thận sẽ dẫn đến đại chiến toàn diện, đây là điều mà cả Cực Kiếm các và vương triều Cửu Minh đều không muốn nhìn thấy.
Minh Thương lại chết trong tay Tô Minh?
Thánh tôn Minh Nguyệt có chút chấn động.
Tạm chưa nói đến thực lực của Minh Thương, làm thế nào mà một kẻ chỉ có cảnh giới Hồng Mông tầng ba có thể giết chết được?
Ngoài ra, dù cho Tô Minh thật sự vì có cơ duyên trùng hợp, mèo mù vớ được cá rán mà giết chết Minh Thương, nhưng bây giờ khi đối mặt với Tam vương gia vẫn còn dám kiêu ngạo như vậy sao?! Giết chết con trai của người ta rồi, còn dám mỉa mai con trai người ta là phế vật ngay trước mặt người ta… thánh tôn Minh Nguyệt không biết nên nói thế nào mới được, cô ta vẫn luôn tự nhận bản thân rất kiêu ngạo, rất điên cuồng, nhưng tựa hồ còn kém rất nhiều so với Tô Minh trước mặt đây.
“Được! Được! Được!”, Tam vương gia phẫn nộ đến toàn thân run rẩy, sát ý trong ánh mắt như ngọn lửa bùng cháy, khí tức toàn thân không còn chịu sự kiểm soát nữa, sôi trào giống như nham thạch nóng chảy cần phải phát tiết, cần phải giết chóc, bằng không có lẽ sẽ tẩu hỏa nhập ma mất.
Tam vương gia phẫn nộ quát lên: “Huyết Giao Long Kỵ, giết chết tên nhãi này cho bổn vương! Bổn vương muốn hắn sống không bằng chết, tan thành mây khói!”
“Vâng!”, 99 người Huyết Giao Long Kỵ đồng thanh đáp lời, tiếp theo chợt thấy 99 đạo giao long màu đỏ đen hóa thành những vệt sao băng chết chóc, lao về phía Tô Mình từ mọi phía. Giao long cuồng bạo, đấu đá lung tung, giống như lưỡi lam cắt lên bánh ga tô, bằng mắt thường cũng có thể thấy không gian của cả chiến trường cổ đều bị cắt gọt không ra hình dạng gì, mỗi con giao long tựa như thuấn di đến trước mặt Tô Minh.
“Rống rống rống…”
99 con giao long đầu tiên rống lên tiếng rồng ngâm giận dữ, chính là võ kỹ sóng âm chính tông, kết hợp với khí tức huyết mạch cấp bậc hồn thú của Huyết Nộ giao long, ngưng kết thành từng đợt công kích sóng tâm tựa như hình rồng, khóa chặt Tô Minh, điên cuồng đánh tới, chấn động không kiêng nể gì.
Trong khoảnh khắc.
Một vùng không gian nơi Tô Minh đứng trực tiếp sụp xuống thành chân không, lung lay sắp đổ, tựa như phản nguyên.
Lực hủy diệt khiến người ta sợ hãi kèm với âm ba, công kích không chút sai sót!