Nhưng mà sau khi nhìn thấy thực lực của Trần Triệu Dương, trong lòng của ông ta cảm thấy rất khó chịu.
“Mọi người hãy chú ý một chút xem đối tượng kết hôn của Trần Triệu Dương là ai”, Mộ Dung Khang mặc kệ Mộ Dung Phong, lại ném ra một chỉ tiết mà tất cả mọi người đều không để ý tới.
Sau khi nghe thấy lời nói của Mộ Dung Khang, bọn họ đã nhìn vào tài liệu và tìm ra thông tin vừa bị bỏ sót.
“Gia chủ, Nam Cung Yến này không phải là người của nhà họ Nam Cung sao?” Mộ Dung Phong kinh ngạc. nhìn về phía gia chủ của mình.
Sắc mặt của mấy người nhà họ Mộ Dung biết được chuyện này cũng khó coi, muốn gia chủ trả lời rõ ràng.
“Đúng vậy, Nam Cung Yến này là người của nhà họ Nam Cung. Phong, con hãy kể một số chuyện về Nam Cung Yến đi”, Mộ Dung Khang gật đầu, sau đó nhìn về phía một người thanh niên đang ngồi ở một góc vô cùng sáng sủa.
Mộ Dung Phong nghe Mộ Dung Khang nói xong, lập tức đứng lên, đi tới trước bàn lớn, chắp tay với Mộ Dung Khang và nói: “Vâng thưa bố”.
Sau đó, Mộ Dung Phong nhìn lướt qua người của nhà họ Mộ Dung, nói một cách bình tĩnh: “Tôi đã chú ý tới Nam Cung Yến của nhà họ Nam Cung từ lâu rồi
. Tuy rằng nhà họ Nam Cung không còn là một dòng họ tu luyện võ đạo, trong dòng họ cũng không có võ giả có tu vi võ đạo nhưng mà Nam Cung Yến lại khác”.
Nghe được lời của Mộ Dung Phong, tất cả mọi người đều tập trung chú ý, bọn họ muốn xem Nam Cung Yến có gì khác biệt.
“Khi tôi chú ý tới Nam Cung Yến, cô ấy còn chưa biết †u luyện, nhưng sau đó tôi tìm thấy thông tin về thể chất bí ẩn trong một quyển sách cổ của thầy tôi, rất giống với tình trạng của Nam Cung Yến”.
“Sau đó, tôi tập trung điều tra một phen thì quả nhiên, khi Trần Triệu Dương mới đến Nam Hải, anh ta không phải là võ giả tiên thiên, nhưng khi anh ta đến Nam Hải thì đã đạt đến cấp độ võ giả tiên thiên. Ngay sau đó giống như gặp được kỳ ngộ, trong vòng chưa đầy. nửa năm, anh ta đã đạt đến cấp độ võ đạo tông sư”.
“Mọi người có thể suy nghĩ một chút, từ trước võ giả tiên thiên đến võ đạo tông sư thì mất bao lâu? Mà tất cả những điều này là nhờ vào thể chất khủng bố của Nam Cung Yến”.
Mộ Dung Phong nói liền một mạch, anh ta đã làm cho người của nhà họ Mộ Dung vô cùng chấn động, ngay lập tức, có rất nhiều cuộc thảo luận bắt đầu vang lên trong phòng khách.
Mộ Dung Phong không nói nữa mà để cho bọn họ thảo luận.
“Cậu chủ Phong, cuối cùng thì thể chất của Nam Cung Yến là loại thể chất gì? Tại sao lại có hiệu quả như vậy?”, Mộ Dung Phong lập tức hỏi Mộ Dung Phong.
Nghe thấy câu hỏi của ông ta, tất cả mọi người đều im lặng, chờ Mộ Dung Phong trả lời.
“Chú Phong, cháu đã nói bao nhiêu lân rồi, đừng gọi cháu là cậu chủ, chú gọi cháu là Phong được rồi”, Mộ Dung Phong nói với ông ta bằng vẻ mặt chân thành, tuy rằng họ tên của hai người giống nhau, nhưng thân phận lại kém nhau rất nhiều.
Mộ Dung Phong là con trai của gia chủ Mộ Dung Khang nhà họ Mộ Dung, còn Mộ Dung Phong kia chỉ là một thành viên bình thường của chỉ thứ trong nhà họ Mộ Dung.
Nhưng mà cậu chủ Mộ Dung Phong có thể thân thiện như vậy khiến cho những người thuộc chỉ thứ của nhà họ Mộ Dung rất cảm động, ánh mắt nhìn về phía anh ta đều trở nên thân thiết hơn.
Mộ Dung Khang nhìn thấy cảnh này thì thầm gật đầu, con trai của ông ta là một người có trí tuệ kiệt xuất, cho nên câu nói sau đã mua được phần lớn lòng người của chỉ thứ của nhà họ Mộ Dung, thật sự là làm rất tốt.