Đọc truyện Full

Chương 34

Biên Việt bắn một lần vẫn chưa thỏa mãn lắm, còn bức bối nhưng nhìn đóa hoa nhỏ mềm mại kia của Phương Ninh Trí chẳng thể xuống tay nổi đành đứng dậy, đi vào phòng tắm.

Phương Ninh Trí nằm hồi lâu mới hoàn hồn. Cậu híp mắt nhìn ánh đèn rồi nghiêng đầu ngó bóng dáng Biên Việt hiện lên sau lớp kính mờ.

Cậu nghe rõ tiếng nước rào rào đổ xuống như tưới ướt trái tim mình. Phương Ninh Trí từ từ khép chân vào, rồi cuộn người lại. Chôn mặt trong cánh tay, hơi thở của cậu đã trở nên nặng nề như những suy nghĩ lúc này trong đầu.

Biên Việt tắt chế độ nóng, nước lạnh ào ào đổ xuống. Hắn không tránh mà đứng yên để nước lạnh khiến bản thân bình tĩnh lại. Lúc lâu sau thứ bên dưới cuối cùng cũng ngủ yên, thở phào nhẹ nhõm, vừa định giơ tay tắt vòi sen thì cửa phòng tắm mở ra, Biên Việt trên lưng ấm áp. Hắn sửng sốt, ngay sau đó nghe thấy Phương Ninh Trí nói: “Cậu muốn thử lại không?”

Chính cậu cũng không biết mình làm khùng làm điên cái gì? Sao tự nhiên lại chạy vào nói với Biên Việt câu này. Vừa dứt lời đầu óc cậu trống rỗng, chỉ chôn mặt vào lưng Biên Việt, nín thở chờ đợi.

“Không đau phải không Phương Ninh Trí?”

Biên Việt hỏi cậu, âm thanh lan đến phía sau lưng, đầy khó chịu chui vào tai người kia.

Phương Ninh Trí không đáp, cũng không biết phải đáp làm sao, hai tay ôm eo hắn thoáng buông ra. Nước lạnh chảy từ vòi sen xuống dính lên người khiến cậu run lên.

“Thôi.” Biên Việt nói, giơ tay tắt nước rồi kéo đối phương vào lòng, đỡ eo, bế bổng lên.

Phương Ninh Trí kêu sợ, ngọ nguậy thì nghe Biên Việt nói: “Im, ôm chặt nào.”

Cậu mím môi, nhíu mày, mặt đầy vẻ tủi hờn sợ hãi nhưng vẫn ôm cổ Biên Việt.

Biên Việt ôm eo cậu, tay kia đỡ mông xốc lên. Phương Ninh Trí lại kêu lên, hắn cười: “Sao kêu hoài vậy Phương Ninh Trí?”

Cậu cắn môi, vùi mặt vào hõm vai hắn, đáp: “Biết rồi còn hỏi.”

Biên Việt cười ra tiếng, bế cậu ra ngoài, không đặt lên giường mà cho ngồi sô-pha. Chân vừa chạm ghế Phương Ninh Trí buông người con trai kia ra, lùi về một góc nhìn hắn đi vào phòng tắm. Khi đi ra quanh eo Biên Việt quấn một cái khăn, trên vai vắt một cái, trong tay lại cầm một cái nữa.

“Cho này, cậu lau đi.” Hắn úp khăn trong tay lên đầu Phương Ninh Trí.

Hắn đứng đối diện sô-pha, cầm khăn lau tóc, không nhìn người kia nữa.

Cậu cầm khăn trong tay, không nhúc nhích, chỉ nhìn lên, ánh mắt lại khóa trên bụng Biên Việt.

Làn da khỏe mạnh, cơ thể rắn chắc, mấy múi cơ bụng xếp thành hàng, đường hông cong đầy, đây là một cơ thể khác hoàn toàn với cậu.

Phương Ninh Trí ngẩn ngơ nhìn, ma xui quỷ khiến thế nào lại vươn tới, cọ mũi lên cơ bụng Biên Việt, hơi ngửa đầu, hé miệng liếm như liếm kem dọc theo khe rãnh cơ thể.

Biên Việt trố mắt nhìn, khăn mặt trong tay rơi xuống đất.

Phương Ninh Trí kéo khăn tắm kia ra, nén cảm giác ngại ngùng xuống, ngẩng đầu lên nhìn người đang ngây ra kia: “Không thôi được.”

Nếu Biên Việt đủ hiểu Phương Ninh Trí sẽ biết rằng tuy nhìn cậu mềm mỏng là thế nhưng thực ra cực kỳ cố chấp. Cậu đi đường lúc nào cũng phải đi sát ven đường, ngồi xe chọn chỗ cạnh cửa sổ, bài khó kể cả có thức đêm cũng phải hiểu mới thôi, quen rồi sẽ không thay thế, không biết buông xuôi là gì, không biết thay đổi là gì.

Giống như lúc này đây Biên Việt nói thôi, muốn buông tha cho cậu nhưng Phương Ninh Trí thấy không được, không thể như vậy được.

Cậu không muốn để Biên Việt không thoải mái.

Hai cái khăn mặt rơi trên mặt đất. Gió thổi từ ban công chưa khép cửa vào nhưng không khí vẫn nóng lên. Biên Việt hít sâu, nhìn Phương Ninh Trí chôn đầu dưới thân mình, lần đầu tiên trong đời thấy luống cuống.

Ngọn gió yên lặng lay động. Phương Ninh Trí há miệng thở d,ốc, nước miếng tràn ra khóe môi, từng giọt, từng giọt một.

Không biết qua bao lâu Biên Việt đẩy cậu ra, kêu lên đau đớn, cơ lưng đang gồng cứng cũng thả lỏng. Hắn cúi người nhặt khăn của mình dưới đất lên lau.

Phương Ninh Trí nhìn hắn, đôi môi sưng đỏ, đuôi mắt hồng hồng, trên mặt vương nước mắt nhìn đáng thương vô cùng.

Biên Việt vừa lau vừa đánh giá cậu, thấy vậy thì hỏi: “Sao vậy?”

Phương Ninh Trí lắc đầu, hỏi: “Cậu còn muốn không?”

Biên Việt mỉm cười, chỉ vào thứ mềm hẳn xuống đi kia của mình: “Giờ muốn cũng không muốn nổi?”

Phương Ninh Trí “À” một tiếng.

Biên Việt nhìn cậu, thấy lạ bèn hỏi: “Sao lúc nãy chủ động vậy?”

“Sợ cậu không vui.” Hai tay Phương Ninh Trí xoắn xuýt.

Biên Việt nhíu mày: “Nghĩ vớ vẩn, tôi có không vui đâu.”

“Tôi thấy cậu không cười nên tưởng không vui chuyện lúc nãy.”

Biên Việt nhướng mày, ngồi cạnh Phương Ninh Trí, vuố,t ve môi cậu, nói: “Nên dùng miệng bồi thường tôi hử?”

Phương Ninh Trí gật đầu, ngón tay đối phương đặt trên môi cậu lại vu,ốt ve, bốn mắt nhìn nhau.

Hắn im lặng một lát rồi lại nói: “Không cần lấy lòng tôi, tôi có không vui đâu.”

“Thật ư?”

“Ừ.” Biên Việt nhẹ nhàng vỗ đầu cậu: “Thật mà.”

Phím tắt:←

Phím tắt:→

Chương trước
Chương sau


Tiểu thuyết cùng thể loại

[Xuyên Nhanh] Sau Khi Vứt Bỏ Tra Công
[Xuyên Nhanh] Sau Khi Vứt Bỏ Tra Công
Đường tiểu thiếu gia có tiền có sắc, hết lần này tới lần khác phạm mệnh hoa đào nát, nhiều lần bị tra công lừa tiền lừa tình cảm, một ngày nọ vì tức giận mà gia nhập…
Anh Biết Mình Sắp Mất Em
Anh Biết Mình Sắp Mất Em
Y nghe một giọng có vẻ non nớt nhưng thong thả vang lên: “Tam Văn, phỗng*.” Bất chợt có người để ý Thẩm Cảnh Viễn, gọi Nam ca, có khách tới Đám người tụ xung quanh chừa đường…
Ảnh Đế Và Cái Bẫy Dài Hơi
Ảnh Đế Và Cái Bẫy Dài Hơi
Hạ Thư của mười năm trước chỉ là một thiếu niên 19 tuổi, còn là một tay mơ bước vào giới giải trí. Còn Trình Chinh đã 24 tuổi, lại còn là một ngôi sao có tiếng tăm…
Ánh Trăng Hôn Điệu Waltz
Ánh Trăng Hôn Điệu Waltz
Năm mười lăm tuổi, Lâm Ngữ vừa gặp cậu cả nhà họ Lạc đã trúng tiếng sét ái tình. Lạc Tân Cổ mặc tây trang ngồi trước đàn dương cầm giống như một bức tranh. Dù đối phương…
Bác Sĩ Giang Mang Thai Con Của Đối Thủ Một Mất Một Còn
Bác Sĩ Giang Mang Thai Con Của Đối Thủ Một Mất Một Còn
Mọi người đều biết khoa phụ sản bệnh viện Tế Hoa trực thuộc đại học y A có hai vị bác sĩ phó trưởng khoa “Vương bất kiến Vương” Từ lúc vào đại học, đến lúc tốt nghiệp…
Bản Năng Si Mê
Bản Năng Si Mê
Bạn đang đọc truyện Bản Năng Si Mê của tác giả Tiểu Ngô Quân. Trường trung học Tây Giang số 1, mọi người đều biết 2 nam thần Alpha của họ, cùng ở lớp 11/1 là kẻ thù…

0
Bình luậnx
Đọc truyện Full