Đọc truyện Full

Chương 25: Chương 25

“Đi ngủ đừng nên đeo tai nghe.

” Thẩm Hòe Tự trả earphone cho hắn, nghiêm túc nói, “Không tốt cho thính lực đâu.


Kỷ Xuân Sơn cất cặp tai nghe đi, “Ừ” một tiếng.

“Sao trông cậu có vẻ mệt thế.

” Thẩm Hòe Tự chưa từng thấy qua dáng vẻ ỉu xìu uể oải của Kỷ Xuân Sơn bao giờ, “Tối hôm qua ngủ không ngon à?”
“Ừm.


“Vậy cậu mau ngủ đi.

” Thẩm Hòe Tự duỗi tay tắt đèn.

“Không cần.

” Kỷ Xuân Sơn giữ chặt tay áo anh, nhíu mày lắc đầu, “Tôi ngủ không được.


Kỷ Xuân Sơn ngày thường rất tự tin sáng láng, lúc này lại có bảy phần lười nhác ba phần ngơ ngẩn, cứ như đây mới là trạng thái nguyên bản của hắn.

Thẩm Hòe Tự buông tay, bất đắc dĩ hỏi: “Thế bây giờ nên làm sao?”
Kỷ Xuân Sơn thấp giọng: “Cậu nói chuyện với tôi một lát đi.

” Ngữ khí mềm mại, giọng nói trầm khàn như đang làm nũng.

Thẩm Hòe Tự sửng sốt, trần đời này người duy nhất anh từng dỗ chỉ có mẹ ruột, thử thách ngày hôm nay có vẻ hơi khó rồi.

Anh chui vào túi ngủ của mình, nằm nghiêng quay mặt về phía Kỷ Xuân Sơn, đồng thời vỗ vỗ vào túi ngủ của đối phương ra hiệu hắn cũng nằm xuống: “Muốn nói chuyện gì?”
Kỷ Xuân Sơn nằm về chỗ cũ đối diện anh, do dự nửa ngày mới nặn được một câu “Không biết”.

Thẩm Hòe Tự: “! “
Lần đầu tiên trong đời anh nảy ra ý nghĩ phải xin Đoàn Triết giúp đỡ.

Trong lều yên tĩnh mất vài phút, rốt cuộc Kỷ Xuân Sơn lục lọi trong não bộ tìm ra được một câu hỏi có ích: “Cậu còn lạnh không?”
“Không lạnh.


“Có mệt không?”
“Không mệt, thường ngày tôi ngủ muộn lắm.

” Thẩm Hòe Tự hoài nghi hôm nay Kỷ Xuân Sơn bị Đoàn Triết lây bệnh nói nhảm.

“Ngủ ít quá sẽ bị ngốc đi đấy.


“Kỷ Xuân Sơn, trời bị cậu nói cho sập xuống rồi kìa.


Kỷ Xuân Sơn nhắm mắt lại cười thầm mấy tiếng.

“Phong thư tình kia, cậu đã xem chưa?” Thẩm Hòe Tự cảm thấy không cần thiết phải trốn tránh vấn đề này nữa.

“Không xem.


“Xem xong cậu còn phải trả lời người ta, cứ dùng dằng mãi không chịu xem là có ý gì?”
Kỷ Xuân Sơn nửa hé mắt ra hỏi: “Thế bây giờ tôi xem luôn nhé?” Nói xong lập tức muốn đứng dậy lấy ba lô.

Thẩm Hòe Tự vội vàng đè hắn lại: “Đừng đừng đừng, đừng xem trước mặt tôi, xấu hổ lắm.


Kỷ Xuân Sơn lại hỏi: “Có phải do cậu viết đâu, xấu hổ làm gì?”
Thẩm Hòe Tự: “! “
Hình như hắn nói rất có lý, không cãi được.

“Cậu không cần làm ông tơ bà nguyệt cho tôi đâu.

” Kỷ Xuân Sơn sột soạt thay đổi tư thế thoải mái trong túi ngủ, nhắm mắt lại, “Người tôi thích không phải Tưởng Mộng Nam.


Thẩm Hòe Tự chấn động: “Thế thì là ai? Trong lớp mình luôn à?”
Kỷ Xuân Sơn lẩm bẩm: “Bài này thất sách rồi.


Thẩm Hòe Tự không ngờ mình tùy tiện nói bậy một câu lại trúng chóc, tiếp tục truy vấn: “Ai thế?”
Kỷ Xuân Sơn không trả lời, hàng lông mi hơi rung rung như đã ngủ.

Mưa to nện ầm ầm trên đỉnh lều, ngọn đèn vàng ấm nhẹ nhàng lay động, quang cảnh trong lều tranh tối tranh sáng.

Thẩm Hòe Tự đợi nửa ngày không đợi được đáp án bèn đứng dậy tắt đèn đi, trước mắt lập tức rơi vào bóng tối.

Chiếc lều ngăn mưa cách gió, một góc vừa ẩm ướt vừa ấm áp này là cảng tránh gió của bọn họ.

Giữa không gian tràn đầy yên tâm, Thẩm Hòe Tự tìm thấy một tia buồn ngủ, anh cuộn người vào túi chỉ lộ nửa cái đầu ra.

“Thẩm Hòe Tự.

” Trong bóng đêm, Kỷ Xuân Sơn đột nhiên lên tiếng.

“Hửm?”
“Có lẽ tôi! ” Giọng Kỷ Xuân Sơn khàn khàn có vẻ như thật sự rất mệt, một câu phải nói đứt quãng hai lần, “Sinh ra là để! gặp cậu ấy.


Thẩm Hòe Tự suýt nữa thì điên mất: “Đúng là gần mực thì đen, cậu bị Đoàn Triết lây bệnh không nhẹ đâu.


“Hả?”
Thẩm Hòe Tự khẩn khoản: “Tôi cầu xin hai người đấy, đừng bất thình lình đọc lời thoại trong phim hoạt hình nữa.


“Tôi tưởng cậu không xem.


“Tôi không xem thật, nhưng mỗi ngày Đoàn Triết lải nhải bên tai tôi quá đủ rồi.


Tiếng cười của Kỷ Xuân Sơn cũng khàn khàn: “Ừ, sau này không đọc nữa.


– ——————-
Lời tác giả:
“Có lẽ tớ sinh ra là để gặp cậu.

” ——《EVA》, Nagisa Kaworu
Trích từ tập 24 TV series, câu này là Kaworu nói với nam chính Shinji.

Trong bản movie rebuild cũng có một cảnh nổi tiếng tương tự, cả hai nằm giữa khu phế tích nhìn lên bầu trời sao, Kaworu nói với Shinji: “Tớ sinh ra là để gặp cậu đấy.

“.


Phím tắt:←

Phím tắt:→

Chương trước


Tiểu thuyết cùng thể loại

[Xuyên Nhanh] Sau Khi Vứt Bỏ Tra Công
[Xuyên Nhanh] Sau Khi Vứt Bỏ Tra Công
Đường tiểu thiếu gia có tiền có sắc, hết lần này tới lần khác phạm mệnh hoa đào nát, nhiều lần bị tra công lừa tiền lừa tình cảm, một ngày nọ vì tức giận mà gia nhập…
Anh Biết Mình Sắp Mất Em
Anh Biết Mình Sắp Mất Em
Y nghe một giọng có vẻ non nớt nhưng thong thả vang lên: “Tam Văn, phỗng*.” Bất chợt có người để ý Thẩm Cảnh Viễn, gọi Nam ca, có khách tới Đám người tụ xung quanh chừa đường…
Ảnh Đế Và Cái Bẫy Dài Hơi
Ảnh Đế Và Cái Bẫy Dài Hơi
Hạ Thư của mười năm trước chỉ là một thiếu niên 19 tuổi, còn là một tay mơ bước vào giới giải trí. Còn Trình Chinh đã 24 tuổi, lại còn là một ngôi sao có tiếng tăm…
Ánh Trăng Hôn Điệu Waltz
Ánh Trăng Hôn Điệu Waltz
Năm mười lăm tuổi, Lâm Ngữ vừa gặp cậu cả nhà họ Lạc đã trúng tiếng sét ái tình. Lạc Tân Cổ mặc tây trang ngồi trước đàn dương cầm giống như một bức tranh. Dù đối phương…
Bác Sĩ Giang Mang Thai Con Của Đối Thủ Một Mất Một Còn
Bác Sĩ Giang Mang Thai Con Của Đối Thủ Một Mất Một Còn
Mọi người đều biết khoa phụ sản bệnh viện Tế Hoa trực thuộc đại học y A có hai vị bác sĩ phó trưởng khoa “Vương bất kiến Vương” Từ lúc vào đại học, đến lúc tốt nghiệp…
Bản Năng Si Mê
Bản Năng Si Mê
Bạn đang đọc truyện Bản Năng Si Mê của tác giả Tiểu Ngô Quân. Trường trung học Tây Giang số 1, mọi người đều biết 2 nam thần Alpha của họ, cùng ở lớp 11/1 là kẻ thù…

0
Bình luậnx
Đọc truyện Full