“Ai thay quần áo cho em?” Cậu hỏi lại.
Sẽ không phải là Diêm Thu Trì đó chứ?
“Nghĩ xong chưa, bớt nghĩ đẹp đi”, Lý Mỹ Lan nói: “Em ói em không biết hả, chị bảo Tiểu Đường thay quần áo giúp em.”
Tiểu Đường nói: “Em chỉ cởi quần áo bên ngoài của anh thôi, em không cởi đồ lót của anh!”
Cậu ta không thể không nói, khi thay quần áo cho Thẩm Kim Đài, cậu ta đã kinh ngạc biết bao vì độ vểnh của bờ mông ấy!
Thẩm Kim Đài nói: “Em sẽ không bao giờ uống rượu nữa.”
“Muốn lăn lộn trong vòng, không thể hoàn toàn không uống rượu. Sau này uống ít hơn là được, em nói xem sao khả năng uống của em lại kém đến thế? Nhiều năm như vậy rồi mà cũng không tiến bộ.” Lý Mỹ Lan ném quần áo cho cậu: “Nhanh lên, mau mặc quần áo chuẩn bị sẵn sàng lên đường, hôm nay là buổi chụp hình, em đến làm quen với môi trường chụp. ”
Trong 《 Đông cung tới 》, hầu hết hậu trường truyền hình cung đình đều làm bằng lán. Đoàn làm phim đã xây dựng thêm nhiều tòa cung điện lâu vũ, đến cả cậu cũng chưa từng thấy.
*lâu vũ: tòa nhà trên cao (baidu)
Ngày hôm qua sau rươu, bữa sáng Tiểu Đường mua cho cậu, cậu cũng chưa ăn được mấy hớp. Lúc thay xong quần áo chuẩn bị ra ngoài thì bên ngoài đột nhiên truyền đến tiếng gõ cửa. Tiểu Đường đi ra mở cửa, thấy khuôn mặt lạnh lùng của Cao Kiều trước mặt.
Đằng sau hắn là một chàng trai trẻ.
Ngay khi Thẩm Kim Đài nhìn thấy người đứng sau hắn, khuôn mặt liền âm trầm xuống.
“Đây là người tối qua. Giám đốc Diêm bảo tôi mang hắn tới xin lỗi anh.” Cao Kiều nói.
Tiễn Gia Thụ bước vào phòng, mặt đỏ bừng: “Tôi thực sự không làm gì cả. Tôi thấy anh say, chỉ muốn giúp anh thôi.”
“Không có gì? Cậu có muốn tôi cho cậu xem lại video giám sát không?” Cao Kiều cười nhạt.
Tiễn Gia Thụ nhìn Thẩm Kim Đài: “Tôi xin lỗi, tôi… tôi không thật sự muốn đối xử với anh như thế.”
Sắc mặt Thẩm Kim Đài trông hơi tiều tụy, nhưng đôi mắt cậu kiên định, nói: “Cậu có phải là fan hâm mộ của tôi không?”
Tiễn Gia Thụ gật đầu.
Hắn thực sự là một fan hâm mộ lớn của Thẩm Kim Đài.
“Vậy tôi lấy làm xấu hổ khi có người hâm mộ như cậu”, Thẩm Kim Đài nói: “Cậu nghĩ tôi mới ra đời lăn lộn hả, cậu muốn làm gì, tưởng tôi không thể nhìn ra sao.”
Tiễn Gia Thụ dường như đã không ngủ cả đêm. Hắn từ bỏ ngụy biện, cúi đầu xuống, đỏ bừng mặt, nói, “Tôi… tôi xin lỗi.”
“Thích tôi, có thể theo đuổi tôi, tôi có thể sẽ không thích cậu, nhưng ít nhất là tôi sẽ tôn trọng cậu. Cậu làm như vậy là quá bỉ ổi, đàn ông hở chút là muốn làm, rất LOW.”
“Tôi chỉ là quá thích anh thôi, tôi…”
“Thích một người vốn là một chuyện rất tốt đẹp. Đừng làm ô nhục hai từ ấy.” Thẩm Kim Đài nói: “Cậu đi đi, tôi sẽ không truy cứu cậu. Hy vọng sau này sẽ không phải gặp lại cậu.”
Đối với một người hâm mộ, không có gì có thể tổn thương và tự ái hơn việc bị thần tượng chê bai. Khuôn mặt của Tiễn Gia Thụ đỏ ửng, hắn liếc Cao Kiều một cái, thấy Cao Kiều không nói, hắn nhanh chóng bỏ đi.
Giống như một con chuột.
“Thay tôi cảm ơn giám đốc Diêm.” Thẩm Kim Đài nói với Cao Kiều.
“Giám đốc luôn nói, đối với người khác thì ngài ấy cũng sẽ làm thế thôi.” Cao Kiều vẫn không thay đổi sắc mặt: “Ngày hôm qua tên kia không gây ra tổn hại đáng kể gì, ngược lại là anh, anh là người của công chúng. Lớn chuyện sẽ có ảnh hưởng không tốt đến anh, cho nên chuyện này chỉ có thể giải quyết nửa nửa như vậy thôi. Nhưng anh yên tâm, giám đốc Diêm của chúng tôi đã nói chuyện với hắn, sau này hắn sẽ không dám nữa đâu.”
Thẩm Kim Đài gật đầu một cái.
Cao Kiều xoay người muốn rời đi, Lý Mỹ Lan và Tiểu Đường vẫn còn ở trên mây, không biết chuyện gì đã xảy ra. Định nắm lấy cánh tay của Thẩm Kim Đài hỏi chút thì đã thấy Cao Kiều đang đi tới cửa bỗng dừng chân, quay đầu nhìn lại: “Tôi có một vài chuyện muốn nói với Thẩm tiên sinh.”
“Cậu nói đi.”
“Tôi cảm thấy vừa rồi Thẩm tiên sinh nói đặc biệt tốt, thích một người vốn là chuyện rất tốt đẹp, nhưng nếu bên kia không thích anh mà anh còn liều chết, hoặc giống như Tiễn Gia Thụ vậy, thực sự LOW. Hôm nay Thẩm tiên sinh cũng bị một người dây dưa, cảm giác thế nào? ”
Cao Kiều này, thực sự là trợ lý trung thành nhất của nam chủ, một lòng một dạ cân nhắc cho Diêm Thu Trì.
“Cậu có thể yên tâm, cũng có thể bảo giám đốc Diêm yên tâm luôn đi.” Thẩm Kim Đài cũng biết nói mấy chuyện này bằng lời ngon tiếng ngọt thật là vô ích. Cậu đã từng hèn hạ vô cùng, hình tượng thất bại đã ăn sâu bén rễ, muốn xoay chuyển cũng không dễ dàng: “Những ngày qua đã xảy ra nhiều chuyện, mọi người đều thay đổi, tôi cũng vậy.”
Cao Kiều đã ở với Diêm Thu Trì lâu, cũng bị dính chút tính khí của hắn. Là một trợ lý, những khi Diêm Thu Trì không thể phát tác, hắn thường đảm nhiệm vai trò nhân vật xấu xa.
“Áo khoác của giám đốc Diêm.” Cao Kiều nói.
Thẩm Kim Đài sửng sốt một lúc, sau đó quay đầu lấy chiếc áo khoác mà Diêm Thu Trì để lại ở đây ra, đưa nó cho Cao Kiều.
Cao Kiều gật đầu, mang áo khoác đi ra ngoài.
Thái độ đặc biệt kiêu căng.
Thẩm Kim Đài cười, quay đầu liền thấy Lý Mỹ Lan và Tiểu Đường đang ngây người nhìn mình.
Cậu nói cho họ những chuyện đã xảy ra ngày hôm qua, Tiểu Đường rất tức giận: “Còn có chuyện như vậy!”
“Giám đốc Diêm đã xử lý việc này rất tốt”, Lý Mỹ Lan nói: “Không dễ mới khiến người này tới nói lời xin lỗi đâu. Chuyện này vỡ lở lên cũng không tốt với em.”
“Chị thay em đi cám ơn Diêm Thu Trì đi.” Thẩm Kim Đài nói: “Em sẽ không tự mình cảm ơn hắn.”
Cậu không xuất hiện trước mặt Diêm Thu Trì, mới là lời cảm ơn tốt nhất cho Diêm Thu Trì nhỉ?
Cảm giác này thực sự rất khó chịu, thật sự không biết tại sao Thẩm Kim Đài trước kia ăn ngọt kiểu gì.
Cậu không làm nổi.
Cậu không muốn đối kháng với Diêm Thu Trì, chỉ là người lạ quen thuộc nhất thôi.
“Cậu ta nói như vậy với cậu?” Diêm Thu Trì hỏi Cao Kiều.
Cao Kiều gật đầu một cái, nói, “Còn khá nghiêm trọng, dường như không phải đang nói dối. Có thể cậu ta thực sự không thích ngài.”
Sau khi nói những lời này, hắn cũng ngượng ngùng, cảm thấy lời nói này không phù hợp.
May là khuôn mặt của giám đốc Diêm bọn họ luôn rất nhạt nhẽo, không thể nhìn ra cái gì, hắn chỉ dùng ngón tay cái của bàn tay phải vuốt ve lòng bàn tay trái.
Cao Kiều nhanh chóng nói: “Áo của ngài, đã sai người đi giặt.”
Đoàn làm phim bắt đầu quay. Diêm Thu Trì vốn định tới hiện trường chụp nhìn chút, tuy nhiên lịch trình tiếp theo của hắn đã đầy, phải ra nước ngoài, hắn liền phái phó giám đốc của công ty qua.
“Cậu đi với Phó giám đốc Trương.” Hắn nói với Cao Kiều: “Nếu có bất kỳ vấn đề nào thì gọi trực tiếp cho tôi.”
Cao Kiều là một trợ lý thâm niên, kinh nghiệm và năng lực có thừa. Làm một trợ lý cá nhân có vẻ có tài mà không được trọng dụng, Diêm Thu Trì dự định căn nhắc cho hắn chút, cố ý đưa hắn đi rèn luyện.
Cao Kiều gật đầu: “Vâng.”
Đầu tiên Cao Kiều đưa Diêm Thu Trì đến sân bay, sau đó đến trường quay cùng với Phó giám đốc Trương.
《 Đông cung tới 》theo chế độ quay và phát sóng, tháng sau mới lên sóng nên việc chụp tổng thể phải theo đúng thứ tự của kịch bản, nhưng vẫn có những điều chỉnh nhỏ. Ví dụ như khi quay nam nữ chính, vốn tập thứ hai mới xuất hiện, tổ phim vì muốn cầu may, trực tiếp quay lần đầu tiên gặp gỡ của nam nữ chính luôn.
Vai chính Hạ Lan Bích theo mẹ vào cung, hỏi thăm sức khỏe của dì mình, cũng chính là Hoàng hậu Tiêu được đóng bởi Tống Vi.
*dì = cô mẫu = chị/em của mẹ
Hoàng hậu Tiêu vốn muốn gả cô cho con trai mình, cũng chính là Thái tử Chu Anh. Nhưng trong quá trình vai chính vào cung, cô và nam chủ đã yêu nhau ngay từ cái nhìn đầu tiên.
Nam chính là hoàng tử thứ hai, Chu Cảnh, do Bạch Thanh Tuyền thủ vai, là con trai của Đức Phi, Đức Phi mất sớm, hắn là một trong những hoàng tử không được yêu mến nhất.
Chỉ có một yêu cầu cho cảnh này.
Đẹp.
Hoa đào xanh tốt, hoa rơi đầy trời, quạt máy thổi thổi, thổi đến mép váy của Hạ Lan Bích cũng bị bay lên..
Thẩm Kim Đài đang ngồi cạnh, cầm một chiếc quạt điện nhỏ phe phẩy vào mặt mình. Lý Mỹ Lan ngồi xổm bên cạnh cậu, thì thầm, “Trai tài gái sắc.”
Thật bổ mắt, vẻ đẹp của Dương Lý Chi không cần phải nói, cô nổi danh là nữ thần cổ trang, trang phục của Bạch Thanh Tuyền cũng rất đẹp, quý khí tú mĩ, cả hai đều có stylist riêng, búi tóc và trang phục cũng khác biệt so với những người khác. Vừa nhìn đã cảm thấy rất đẹp.
*quý khí tú mĩ: quý khí = sang trọng, tú mĩ = thanh tú đẹp đẽ hoặc xinh đẹp tuyệt trần.
Đạo diễn vừa hô “Thẻ”, ba bốn người lập tức xuất hiện, có người thì trang điểm thêm, có người thì quạt cho hắn, Bạch Thanh Tuyền cầm một chiếc gương nhỏ nhìn tạo hình, thấy Thẩm Kim Đài đang nhìn chằm chằm vào mình.
Vào một ngày nóng nực như này, cả người hắn phải mặc bộ cổ trang vừa dày vừa nặng, Thẩm Kim Đài ngược lại vẫn rất tốt, mặc áo phông cầm một chiếc quạt nhỏ, đặc biệt mát mẻ.
Hắn mỉm cười với Thẩm Kim Đài.
Cảm giác động tâm là như thế nào?
Thẩm Kim Đài ngay lập tức vẫy vẫy tay.
Nói về hệ thống, ít ra nó vẫn rất thân thiện với cậu. Nếu cậu được yêu cầu công lược một con quái vật xấu xí, vì sống còn hẳn là cậu cũng sẽ nhắm mắt chịu tội.
Kết quả là cho cậu một tiểu thịt tươi đẹp mắt như vậy.
Hôm nay cậu chẳng có phân cảnh nào.
!
Mặc dù không có vai trò gì, nhưng ở cạnh xem cũng rất hào hứng.
Cậu thích quay phim, khi nhìn thấy những máy móc, thiết bị và ánh sáng nhân tạo trên đỉnh đầu, cậu cảm thấy huyết khí dâng trào.
Sau khi dành hai giờ ngây người trên trường quay, cậu đến khách sạn do đoàn làm phim sắp xếp.
Khách sạn ở ngay đầu thành của trường quay. Điều kiện khách sạn nhìn qua rất hạn chế, có chút đơn sơ. Ai ngờ vừa mở cửa phòng một cái, cậu được sắp xếp một phòng riêng, hóa ra đây là một phòng lớn đặc biệt sang trọng. Xem ra tổ phim rất coi trọng cậu, cậu rất hài lòng.
“Phòng của em đã tốt như vậy, phòng của Bạch Thanh Tuyền và Dương Lý Chi sẽ trông như thế nào chứ? Khách sạn này nhìn qua trông khá bình thường, không ngờ bên trọng lại có càn khôn.” Lý Mỹ Lan nói.
Có rất nhiều phòng, cô và Tiểu Đường có thể ở lại mà không gặp vấn đề gì.
Thẩm Kim Đài mở cửa ban công, đứng ngoài nhìn toàn cảnh trường quay, trong lòng thoải mái hẳn.
Đây là nơi cậu sẽ phấn đấu trong tương lai.
Trước khi về nhà lấy hành lý, cậu nhờ Tiểu Đường mua rất nhiều đồ uống lạnh rồi gửi chúng đến trường quay. Kết quả khi xe chuẩn bị vào cổng, cậu thấy một nhóm cô gái nhỏ đang đứng bên đường.
Nhìn một cái đã biết là fan hâm mộ đến ngồi xổm.
*Gần giống đến để xem thần tượng diễn.
Cậu để Tiểu Đường dừng xe, hạ cửa kính xe xuống và hỏi: “Mấy người đang đợi ai?”
Kết quả là các cô gái nhỏ kia nhìn cậu như nhìn thấy quỷ.